Số lần đọc/download: 1073 / 43
Cập nhật: 2015-09-06 20:42:48 +0700
Chương 4
K
hi hai người ra tới vỉa hè, con Quít níu hai Tâm lại mà nói:
- Cám ơn anh lắm đấy nhé! Nhứt là cám ơn bức ảnh.
- Sao lại cám ơn? Chính tôi phải cám ơn người tặng chớ.
- Anh đã quên cám ơn em lúc em tặng hình thì bấy giờ trễ lắm rồi, khỏi cám ơn nữa. Nhưng tới phiên em cám ơn người có công giữ kỹ nó từ ấy những nay.
Mặc dầu bị xúc động, con nữ quỉ vẫn tàn ác, không bỏ tánh tinh nghịch, ranh mảnh hỏi thêm:
- Anh cất ảnh đó làm gì mà lâu năm vậy?
- Để làm kỷ niệm.
Con Bảy Lé hát lên câu hát huê tình nhà quê rồi cười rất dòn:
Thương em chẳng biết để đâu.
Để trong túi áo lâu lâu lấy nhìn.
Đoạn nó hỏi:
- Có đêm nào anh nhìn ảnh em hay không?
- Mỗi đêm.
- Thôi đi, đừng có dóc tổ. Không sợ chị ấy mần thịt hay sao? À dạo nầy anh ở đâu.
- Ở xóm Cây Điệp Đôi.
- Thì ra anh cũng ở gần em. Ngộ quá, em ở xóm Cây Điệp lẽ bạn, còn anh thì ở xóm Cây Điệp có đôi. Vậy anh có đôi bạn từ bao lâu rồi?
- Chưa có.
- Thật à? Như vậy lương tiền của anh ai ăn?
Rồi con Bảy Lé lại hát ghẹo bạn bằng một câu hát huê tình nhà quê khác, một câu hát nhại:
Cảm thương anh "chụm lửa" mới điền.
Vợ con chưa có, lương tiền ai ăn.
Hai Tâm cũng cười hiền lành và nói:
- Cũng không có dư. Tay làm hàm nhai.
- Anh ăn cơm tháng hả?
- Không, tôi ăn cơm quán.
- Rồi ai giặt áo quần cho anh?
- Tôi giặt lấy
- Tội nghiệp. Thôi, để thỉnh thoảng em lại em giặt giùm cho anh.
- Không dám.
- Anh cho em địa chỉ đi.
- Nhà tôi khó tìm lắm.
- Thì vẽ họa đồ.
- Tôi ở xóm Cây Điệp Đôi.
- Biết rồi! Cứ nói mãi tên xóm. Người ta hỏi địa chỉ kia mà.
Tâm do dự một hồi rồi thêm chi tiết rõ:
- Ngay chỗ đậu của chiếc xe lô chót chạy đường Saigon - Mỹ Tho có cái hẻm Cây Gòn: Nhà tôi số 274/719/318B. Cửa sơn xanh, trước nhà đối diện có trồng cây khế.
- Em sẽ đến thăm anh, thôi chia tay nhé.