Số lần đọc/download: 900 / 5
Cập nhật: 0001-01-01 07:06:40 +0706
Chương 5/6
V
ẫn là gã Bí với dáng đi bệ vệ giữa hai dãy giường tầng. Dậy đi, trưa hầm hập như vầy ngủ mệt lắm, ra ngoài vườn tràm nghe anh em Báo Chí hát đi. Hai độ rưỡi dậy, dậy dậy! Quỷ sứ, sáng, trưa, tối ông đều qua quậy không cho ai ngủ hết trơn, có tin tui "uýnh" ông không vậy? Bà ấy hả, tui thổi 1 cái là bà bay qua Tân Tây Lan luôn, ở đó mà lớn lối. Dậy đi, cái mặt ngủ trưa giống mèo hen lắm! Quá lắm rồi...
... Thế là "lịch bịch, lịch bịch" gã Bí chạy trước, rượt theo sau là đám nữ quái. Gã vừa chạy vừa la bai bải "Cứu huynh!". Ra đến vườn tràm quả là rất mát mẻ, đếm đi đếm lại cũng có đến mười mấy mạng. Kẻ dựa gốc cây lim dim "cửa sổ tâm hồn", kẻ thì nằm dài ngó trời mây. Natipông ôm cây đàn "tưng tửng" gào lên điệp khúc "... thành phố tôi rất trẻ, bạn hãy nghe họ hát về mình, bằng trái tim rất trẻ...". Gã Thiên ngọng níu ngọng nô bè theo "nà na ná na..." làm cho không ai nhịn được cười.
Ngồi hát chán đám con gái lại tha thẩn chơi trò "lãng mạn" nơi những vạt hoa cúc dại trải dài. Gã Bí lăng xăng chạy đến: "Ðể tui bứt phụ cho nha". Trời ơi, sao ông nhổ luôn cả gốc rễ lên vậy? Như vầy mới nhanh. Dẹp đi! Ðúng là không biết "thương hoa" chi cả, ông đi đi cho tui nhờ. Thế là gã lủi thủi quay trở vào, buồn tình gã lại "rống" lên bài hát quen thuộc: "... Mênh mênh mang mang, Phù Vân yên tử... ử... ử...".
Những vòng hoa xuyến chi được kết một cách khéo léo khiến cho mấy gã cứ trầm trồ. Tên Trâu dựa gốc cây mơ màng. Ôi, tôi nhớ hồi nhỏ quá, lúc ấy toàn kết hoa làm vòng chơi trò cô dâu, chú rể vui dễ sợ. Thế là mười mấy cái miệng lại lao nhao "mổ xẻ" sang đề tài tình yêu, những "mối tình đầu" được thổ lộ. Gã Natipông thú nhận biết yêu từ hồi 15 tuổi, còn bây giờ đang gặm nhấm hai chữ "thất tình".
Ông còn đỡ đấy, tên Bất mãn nhà ta còn ngậm ngùi hơn, kiểu như "nếu biết rằng em đã có bồ, theo về Bình Phước để làm chi" ấy!
Bà Lang "băm" này cứ "đạp" lên nỗi đau của người khác không à, làm như tui không biết cái "thuở ấy chàng như con chó chết, say đắm bên em, em như con chó phèn" của bà không bằng! Những tràng cười bùng ra khiến đương sự chỉ còn biết nhe răng ra mà cười thôi...