"It's very important that we re-learn the art of resting and relaxing. Not only does it help prevent the onset of many illnesses that develop through chronic tension and worrying; it allows us to clear our minds, focus, and find creative solutions to problems.",

Thích Nhất Hạnh

 
 
 
 
 
Tác giả: Napie Chipi
Thể loại: Tuổi Học Trò
Số chương: 123
Phí download: 10 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 481 / 0
Cập nhật: 2017-09-25 07:05:34 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 5: Cuộc Đối Đầu Ở Vòng Sơ Tuyển
ngày trôi qua như gió thổi. phút chốc đã đến ngày thi. Hôm nay Huyền My mặc một chiếc áo crop màu hồng phấn bó sát người khoe vòng eo thon thả. Chiếc áo được thiết kế đơn giản mà không kém phần nhạy bén trong việc tạo sức hút của người mặc. Kết hợp với váy trắng, làm cho cô nàng rất ưa nhìn. Mái tõ xõa thướt tha mềm mại.
-----
Đi đến đâu ai cũng trầm trồ khen ngợi vẻ đẹp tuyệt vời này của cô. Cô đang đi đến phòng chờ thì "Rầm". Cô như vừa đâm vào cái gì đó. rất thơm, mùi hương nam tính, tươi mát và gợi cảm.
Vừa ngửi cô đã biết ngay đó là loại nước hoa Arnami Code. Loại nước hoa rất nổi tiếng. trong khi đó cô rất am hiểu về thời trang và đặc biệt là các loại nước hoa.Ngước lên nhìn cô không tin vào mắt mình, cô đã từng gặp qua rất nhiều đàn ông, nhưng sao lại có người đẹp đến như vậy. Cô thầm nghĩ " Những thứ đẹp là những thứ nguy hiểm nên tránh xa"
......
Người bên cạnh cũng không khác gì cô. Cúi xuống anh đã bị thu hút bởi đôi mắt đen láy to tròn, trong mắt vuông góc với chiếc mũi sọc dừa. Đôi môi trái tim màu đỏ rất gợi cảm. Khuôn mặt rất tinh tế. Anh như là bị cô gái đó mê hoặc vậy. Theo trực giác anh buông My ra và nói:
- Lần sau đi đứng cẩn thận nhá
My cũng như vừa bị thôi miên. vẫn ngang ngạnh trả lời
- Anh là ai? Mà bắt tôi  phải đi đứng cẩn thận
- Tôi là Hoàng Bảo Duy - anh đáp
My sững sỡ gần như không nói nên lời
- Tôi đâu có hỏi tên anh mà anh nói vậy
- Thì cô hỏi tôi là ai mà! Bây giờ cô biết tên tôi rồi. Cô hãy cho tôi biết tên cô đi.
- Duy không ngần ngại bắt quen
My thầm nghĩ:" Sao trên đời lại có loại người vô duyên như vậy, không xin lỗi thì thôi lại còn hỏi tên". Nhưng cô vẫn là người lịch sự nên không từ chối nói tên của mình
- Sao vậy  cô không định nói à? - Duy đáp. Giọng nói lại vang lên khiến My giật mình
- Trần Huyền My - cô trả lời
- Đã ghi nhớ, hẹn gặp lại sau - trước khi đi anh chàng không quên nở nụ cười
Vẫn còn gặp lại sao, người như vậy không gặp lại thì càng tốt.
Nhất Định ! Chị Sẽ Phải Yêu Tôi Nhất Định ! Chị Sẽ Phải Yêu Tôi - Napie Chipi