Có tiền và có những thứ tiền có thể mua được là điều tốt, tuy nhiên, đôi khi cũng nên xem lại và đảm bảo rằng mình không mất những thứ mà tiền không mua được.

George Horace Lorimer

 
 
 
 
 
Tác giả: Oni
Thể loại: Tiểu Thuyết
Dịch giả: Trang Hạ
Upload bìa: Son Le
Số chương: 14
Phí download: 3 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 2492 / 47
Cập nhật: 2014-11-22 11:03:16 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 

Chương 5
hị ấy là một người con gái tốt, tôi đã trân trọng từng giây khắc chúng tôi ở bên nhau vì tôi biết rõ, có thể một ngày nào đó có thể sẽ...
Đã từng ở trước mắt tôi, bầu ngực ấy.
Nhưng tôi đã không dám chạm vào.
Cho đến sau này khi tôi đã mất chị ấy, đó là cái điều làm tôi đau đớn nhất trong cuộc sống, cũng có thể nói là trong tuổi trẻ này của tôi.
Nếu như số phận cho tôi thêm một cơ hội nữa thôi chắc chắn tôi sẽ nói với chị ấy rằng...
Chúng tôi nằm yên bên nhau.
Sáng muộn, cả hai đều đói.
Dậy rửa mặt đánh răng, trong phòng tắm lại thấy những quần áo lót treo trên cửa buồng kia. Tôi nghĩ: đây không phải là giấc mơ, thế mà sao tôi ngu thế, cơ hội đã qua mất rồi. Bước ra, chị ấy ngồi trước máy tính, tôi vỗ vai nói, chị đi đánh răng đi, nghĩ ra chị ấy ko có bàn chải tôi chạy xuống tiệm tạp hoá tầng dưới mua bàn chải cho chị.
Gọn gàng chỉnh chu xong, chúng tôi rất tự nhiên nắm tay nhau đi ăn sáng...
Những ấn tượng khi đó của tôi vô cùng sâu sắc, nhớ rõ chị ấy gọi một suất bánh mì lát nướng dày phết sô cô la và thêm trứng, một tách trà đen nóng. Tôi gọi bánh trứng rán kẹp cá hồi và cà phê đá, tôi ăn hết bánh trứng rất nhanh, chị ấy đưa tôi nốt miếng bánh mì ăn chưa hết:
- Bạn có vẻ chưa no, chỗ này để cho bạn đấy!
Tôi nghĩ lẩn thẩn, thế này không phải là coi như hai đứa hôn gián tiếp ư?
Rồi lại nghĩ, mình là một thằng rất ngu, tối qua không phải là đã từng hôn thật sao, giờ vẫn còn lưu luyến cả cái hôn gián tiếp.
Ăn xong, đi về ký túc xá của nữ... Hai chúng tôi dừng lại đứng trước cổng ký túc hồi lâu nắm tay không muốn rời. Vì sao mới ngày hôm qua còn là hai kẻ xa lạ mà hôm nay đã như đôi tình nhân thế này nhỉ, chính tôi cũng thấy lạ lùng... nhưng tôi cũng vẫn sẽ nói với chị ấy nỗi niềm của tôi.
- Em rất thích chị, nhưng em biết chuyện của ngày hôm qua... chỉ là...
Chị ấy cúi đầu.
- Chỉ là những gì em muốn an ủi chị, đó không phải là quan hệ nam nữ như những đôi tình nhân.
Chị ấy vẫn cúi gằm xuống.
- Em xin lỗi, đêm qua đáng lẽ em không nên lợi dụng hoàn cảnh, vào giây phút chị yếu đuối nhất...
Chị ấy cúi gập đầu.
- Em...
Chị ấy ngẩng đầu lên nhìn tôi, vội vã nắm lấy tay tôi thật chặt.
- ...Em vẫn hy vọng chị sẽ nối thử lại với người yêu của chị, cứ thử xem có quay lại với nhau không, dù sao mối tình hai năm vẫn quý giá hơn là....chắc đầy những kỷ niệm của hai người.
Mắt chị ấy bắt đầu đỏ lên, tôi mới thấy tôi lại nói nhầm lời mất rồi. Hai năm nay họ chỉ gặp nhau có mỗi hai lần, lấy đâu ra kỷ niệm nhỉ.
- Xin lỗi, em chỉ định bảo...
Nước mắt chị ấy bắt đầu rơi...
Tôi thấy buồn, không muốn rời chị ấy:
- Chỉ là vì em không muốn trở thành đồ vật thế thân cho anh ấy, mà em muốn được chị yêu em thật lòng cơ...
Chị ấy ôm tôi:
- Xin lỗi, trong lòng mình giờ đây đang rất hỗn loạn... - chị ấy nói - nhưng, vì sao vào những lúc mình đau buồn nhất, thì lại là bạn ở bên an ủi mình, chứ không phải là anh người yêu hai năm kia.
Chị ấy nói tiếp:
- Mình không muốn chỉ là đêm qua mà thôi...
Tôi đáp:
- Em sẽ ở bên chị mãi mãi.
Và chúng tôi yêu nhau suốt nửa năm.
Cho đến một ngày...
Yêu chị ấy nửa năm, thời gian đó vô cùng hạnh phúc, chúng tôi qua mùa giáng sinh đầu tiên bên nhau ăn cơm vào FRIDAY.
Nhưng đó cũng là Giáng sinh cuối cùng của chúng tôi...
Chúng tôi cùng nhau đón năm mới lần đầu tiên tại chính nơi chúng tôi quen nhau lần đầu: đảo Kỳ Kim bắn pháo hoa
Cũng lại là lần đón năm mới sau cùng.
Chị ấy, người yêu hơn tôi một tuổi, đã dạy tôi rất nhiều điều trong cuộc sống chia sẻ rất nhiều kinh nghiệm sống với tôi
Chị ấy là một người con gái tốt, tôi đã trân trọng từng giây khắc chúng tôi ở bên nhau vì tôi biết rõ, có thể một ngày nào đó có thể sẽ...
Khi đó là cuối tháng Một.
Học kỳ một kết thúc... mọi người chuẩn bị thi cuối học kỳ thi xong còn về nhà nghỉ đông và nghỉ Tết. Tôi rất sợ hãi cái ngày này sẽ đến thì là... bạn trai của chị ấy, mỗi năm nghỉ đông đều bay về Đài Loan... dù sao thì hồi đó chị ấy đã không nói ra lời chia tay với anh kia nên có thể coi họ mới chỉ tạm thời ngừng liên lạc với nhau mà thôi và tôi có thể coi chỉ là một kẻ thứ ba xen ngang chuyện tình...
Thi xong môn cuối chúng tôi cùng bạn cùng phòng của chị ấy đi hát Karaoke, hát đến nửa chừng điện thoại di động của chị ấy đổ chuông. Chị ấy đang song ca với bạn cùng phòng, nhạc quá ầm ĩ, chị ấy không nghe thấy tiếng chuông điện thoại. Tôi cầm máy lên xem, tên người gọi đến David
David là ai? là anh ta chăng?... nếu đúng là anh ta, tôi phải làm gì bây giờ?
Tôi nhìn chị ấy, chị ấy đang hát với bạn bè hào hứng.
Tôi lén lút mở máy chị ấy ra, xoá ghi nhớ về cuộc gọi vừa rồi.
Cho dù là anh ta hay không phải là anh ta, tôi cũng không muốn một David nào xuất hiện trước mặt chị ấy... chẳng ngờ tôi luôn là đứa kém may mắn, chị ấy đúng lúc đó hát xong quay về chỗ, chị ấy nhìn thấy tôi đang cầm di động trên tay:
- Có người gọi cho mình à?
Thôi rồi Lượm ơi, cái gì phải đến thì không tránh được rồi, đành đưa máy di động cho chị ấy.
Lỡ Tay Chạm Ngực Con Gái Lỡ Tay Chạm Ngực Con Gái - Oni Lỡ Tay Chạm Ngực Con Gái