Tôi không thể cho bạn một công thức thành công, nhưng tôi có thể cho bạn một công thức cho sự thất bại, đó là: cố gắng làm vừa lòng mọi người.

Herbert Bayard Swope

 
 
 
 
 
Tác giả: R.l.stine
Thể loại: Kinh Dị
Nguyên tác: Night Of The Puppet People
Biên tập: Lê Huy Vũ
Upload bìa: Lê Huy Vũ
Số chương: 25
Phí download: 4 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 318 / 13
Cập nhật: 2019-12-23 22:16:51 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 5
i!
Lucy giật mình kêu lên. Nó cảm thấy cổ tay mình đang bị siết chặt hơn. Thì ra đó là bàn tay của Caro. Không hiểu con bé đã dò dẫm ngồi dậy từ lúc nào.
Lucy giật mạnh cánh tay ra khỏi bàn tay cô em gái. Dưới ánh trăng, nó nhận ra Caro đang cười nó bằng một nụ cười ma mãnh.
— Chị lại vừa dính thêm một vố nữa nhát!
— Em mà cũng đòi làm cho chị sợ à! – Lucy ấp úng cãi lại bằng một giọng run run.
— Chị cứ nói thế! Vừa rồi chị chẳng giật mình bắn ra xa ba mét đó là gì! Đúng là chị đã tưởng mình bị một con rối nắm lấy tay!
— Không đúng! – Lucy chữa ngượng và nhảy tót lên giường.
— Thế chị định làm gì mà đứng lên như vậy? Chị định làm gì với Clac-Clac?
— Chị bị ác mộng. Chị đã đứng lên để nhìn qua cửa sổ. Tất cả chỉ có thế thôi… – Lucy trả lời.
Caro cười nhạo.
— Chắc là chị đã trông thấy cái đầu mà chị vừa mê thấy rồi đấy nhỉ.
— Chị đang buồn ngủ. Hãy để cho chị được yên.
Lucy vừa nói vừa kéo chân lên trùm đầu.
Caro đặt lại con rối ở vị trí ngồi như cũ. Sau đó, nó quay trở lại giường nằm và tiếp tục cười thầm về chuyện vừa làm cho cô chị phải sợ.
Lucy xếp lại gối và liếc nhìn ra phía cửa sổ. Thân hình con rối bị bóng tối che lấp đi một nửa. Nhưng đôi mắt của nó vẫn cứ tỏa sáng lấp lánh. Và con rối tiếp tục nhìn Lucy như muốn nói điều gì.
“Tại sao nó lại có một nụ cười như vậy nhỉ?” – Lucy tự hỏi.
Nó kéo lại tấm vải trải giường rồi nằm xoay lưng ra ngoài để tránh cái nhìn đó. Nhưng dù vậy, nó vẫn không sao thoát khỏi được cái cảm giác của một kẻ bị quan sát. Ngay cả lúc trùm chăn kín đầu hay nhắm mắt lại, nó vẫn như đang nhìn thấy nụ cười quái dị và đôi mắt không bao giờ chớp của con rối. Clac-Clac vẫn đang nhìn xoáy vào nó. Vẫn đang nhìn và vẫn liên tục nhìn.
Nó chìm vào một giấc ngủ mỏi mệt và lại bị kéo vào một cơn ác mộng mới. Nó mê thấy ai đó đang đuổi theo nó. Có ai đó rất nguy hiểm. Nhưng người đó là ai?
Chiều thứ hai, hai chị em Lucy phải ở lại trường để diễn tập cảnh hội trường cuối năm học. Mãi tới năm giờ chiều chúng mới về tới nhà. Cả hai chị em đều rất ngạc nhiên khi thấy chiếc ô tô của ba chúng đã đỗ trước cửa nhà từ bao giờ.
— Ba về sớm thế! – Lucy reo lên khi trông thấy ông Lafaye đang lúi húi giúp vợ chuẩn bị bữa tối ở trong bếp.
— Ngày ba phải đi họp ở New York. Vì vậy, hôm nay ba chỉ làm có nửa ngày thôi. – Ông Lafaye vừa gọt hành vừa trả lời.
— Hôm nay nhà mình ăn gì đây ạ?
— Hôm nay cả nhà sẽ có món thịt băm viên. – Bà Lafaye trả lời. – Nếu như ba con không làm hỏng củ hành này…
— Nếu như có một việc gì khác để làm thì tôi cũng xin từ chối cái công việc đầy nước mắt này ngay. – Ông Lafaye đáp lại trong khi hai con mắt đã đỏ hoe lên vì nước hành bắn vào.
— Buổi diễn tập của các con ở trường ra sao rồi? – Bà Lafaye vừa hỏi vừa lấy tay trộn thịt trên thớt.
Caro mở tủ lạnh lấy một lon Coca-Cola ra uống trước khi trả lời.
— Nói chung là mỏi nhừ cả chân mẹ ạ!
— Ồ, đúng thế. Tất cả chỉ toàn là những bài hát truyền thống buồn chết đi được. – Lucy nói chêm vào.
Ông Lafaye mở vòi nước lạnh lấy nước dấp vào đôi mắt đỏ ngầu của mình.
— Tôi không thể thái hết được đâu! – Ông vừa lẩm bẩm vừa quẳng nửa củ hành còn lại cho bà vợ làm nốt.
— Đúng là chẳng được cái việc gì cả! – Bà Lafaye lắc đầu đáp lại.
Lucy chạy lên phòng để cất ba lô. Sau khi đặt ba lô lên bàn, nó định đi xuống thì có cái gì ở cửa sổ đã làm nó chú ý. Khi quay người lại, nó giật mình đến mức kéo cả hơi thở lại. Cái vật bên cửa sổ đã khiến nó buột miệng kêu lên vì bất ngờ và ngạc nhiên.
Clac-Clac đang ngồi trên chiếc ghế bành bên cửa sổ. Bên cạnh nó là một con rối khác. Con rối mới này cũng đang cười như Clac-Clac. Hai con rối đang thân mật nắm tay nhau.
— Cái gì thế nhỉ? – Lucy buột miệng kêu lên.
Đêm Của Bầy Rối Đêm Của Bầy Rối - R.l.stine Đêm Của Bầy Rối