There is no way to happiness - happiness is the way.

There is no way to happiness - happiness is the way.

Thich Nhat Hanh

 
 
 
 
 
Tác giả: Daniel Galattauer
Thể loại: Tiểu Thuyết
Biên tập: Quoc Tuan Tran
Upload bìa: Quoc Tuan Tran
Số chương: 19
Phí download: 3 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 1306 / 38
Cập nhật: 2016-06-23 09:38:39 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 5
ối hôm sau Chủ đề: Thử
Chào Emmi, em có nhận được thư này không? Leo. 30 phút sau
Trả lời: Có, em nhận được rồi. Nhưng em có nên cho anh biết một điều không, Leo thân? Anh đã từng tìm đến em nhanh hơn mấy hôm vừa rồi đấy. Có chuyện gì với anh thế? Anh đi đâu? Anh thử gì? Anh làm trò gì vậy? Vì sao anh xua tay quản trị mạng ra chặn em? Em cứ tưởng là anh lại chuồn đi Boston rồi.
2 phút sau Trả lời:
Xin lỗi em, Emmi. Cực kỳ xin lỗi em! Chắc chắn đã có một lỗi phần mềm trầm trọng. Người ta đã cắt nhầm Outlook của anh. Có thể anh đã để lỡ một hạn định nào đó. Từ ba hôm nay không thấy xuất hiện tin nào mới. Em có viết cho anh không? 12 phút sau
Trả lời: Có, Leo. Em đã viết cho anh. Em có chuyện cần hỏi. Em đã đợi câu trả lời hai ngày rưỡi liền. Em đã lo cho anh như những giờ gay cấn nhất trước cuộc đào thoát qua Mỹ. Thậm chí em đã gọi điện cho anh, em không định nói gì với anh, chỉ cần nghe tiếng anh thôi, nhưng ở đầu số ngày xưa không có tín hiệu. Em đã khóc thương tiếc anh không ra nước mắt. Em đã cười thương tiếc anh như một con điên. Em nghĩ, cái chưa bao giờ bắt đầu, nay đã chấm dứt lần thứ hai. Đó là các cao điểm của quãng đời ít vui vẻ của em trong khi xảy ra lỗi phần mềm trầm trọng của anh. Cứ làm như trong thực tế chưa đủ lý do để chia tay, nay hệ thống mạng còn bồi thêm một đòn nữa. Địa bàn ta đang di chuyển thật kinh dị. Bây giờ đơn giản là em kiệt sức rồi. Chúc anh ngủ ngon. Anh quay lại là hay rồi. Hay và yên tâm.
3 phút sau Trả lời:
Emmi thân mến, anh đau đớn vì đã làm em đau, hãy tin anh đi. Một đòn bất khả kháng: kỹ thuật computer. Nó nối ta nhanh chừng nào thì cũng tách ta nhanh chừng ấy. Chúng mình và các cảm xúc của mình chẳng làm được gì. Tha lỗi cho anh. Ngủ ngon nhé, tình yêu của anh. Sáng sớm hôm sau
Chủ đề: Câu hỏi của em Chào em, Emmi. Anh vừa gọi điện cho một “chuyên gia”: hệ thống đã ổn trở lại. Hy vọng em đã ngủ trọn giấc. À, em nói là đã hỏi chuyện gì đó. Em muốn biết gì? Thân ái. Leo.
1 tiếng sau Trả lời:
Ngắn gọn: hôm nay, 15 giờ, Cà phê hội chợ? 30 phút sau
Trả lời: Được, nhưng (…). Không, không Nhưng. Được!
20 phút sau Trả lời:
Tốt! Và anh mất ba mươi phút cho chuỗi nhân quả thú vị trên, anh yêu? Chỉ MỖI ba mươi phút thôi? Em có được phép phân tích không? Thoạt tiên là “Được”, dường như là đồng ý chắc nịch. Sau đó đến dấu phẩy của một bổ sung được mong đợi. Rồi đến “nhưng” báo hiệu một giới hạn. Kế đến là ngoặc đơn của nghệ thuật hình thức chữ viết. Sau đó ba chấm của sự phong phú ý tưởng trong màn bí mật. Rồi thì đủ tính kỷ luật để đóng ngoặc và gói lại sự hỗn loạn vô danh. Sau đó là dấu chấm mang tính bảo toàn giá trị, cốt để giữ trật tự bên ngoài trong mớ hỗn độn nội hàm. Đột nhiên, một chữ “Không” bướng bỉnh ra vẻ kiên quyết từ chối. Lại một dấu phẩy nữa báo hiệu sắp có thêm gì đó. Sau đó là “không” của sự từ chối không khoan nhượng. Lại thêm một “Nhưng” nữa, một “Nhưng” tự tan rã, chỉ có mặt ở đó để cho thấy rằng không còn “nhưng” nào nữa tiếp theo. Gợi nhắc đến mọi nghi ngờ. Không nói ra nghi ngờ nào. Tất cả các nghi ngờ gạt ra hết. Cuối cùng là một chữ “Được” ngoan cường với dấu chấm than ngang ngạnh. Tóm tắt một lần nữa: “Được, nhưng (…). Không, không Nhưng, Được!”. Một luân khúc hoành tráng thể hiện tính dao động của anh. Một bài đồng dao mê đắm kể lại quá trình công khai đi tìm quyết định của anh. Người đàn ông này biết chính xác là anh ta không biết mình muốn gì. Và anh ta biết cách, hơn ai hết, chuyển tri thức đó đến đối tượng liên quan. Tất cả việc đó trong vòng ba mươi phút vặt vãnh. Thiên tài! Người ta cho anh nghiên cứu môn tâm lý học ngôn ngữ để làm được việc đó, phải không? Leo thân mến? 3 phút sau
Trả lời: Còn em thì biết mình muốn gì?
30 giây sau Trả lời:
Vâng. 40 giây sau
Trả lời: Em muốn gì?
50 giây sau Trả lời:
Muốn (ngồi uống cà phê lần nữa với) anh. ((Anh thấy đấy, em cũng thạo trò chơi với dấu ngoặc)). 30 giây sau
Trả lời: Mục đích?
1 phút sau Trả lời:
Vì em làm đúng cái anh làm, mặc dù, rõ ràng là anh chỉ có thể tự thú điều đó với mình, mở ngoặc đơn, và với em, đóng ngoặc đơn, trong tình trạng say rượu. 40 giây sau
Trả lời: Và đó là?
30 giây sau Trả lời:
Em thích anh. 40 giây sau
Trả lời: Đúng, Emmi thân mến. Không Nhưng, không Chấm, không Ngoặc Đơn. Đơn giản là: Được. Đúng. Em đã tinh tường nhận ra. Anh thích em.
1 phút sau Trả lời:
Tuyệt vời, Leo thân mến. Vậy là các tiền đề cho lần thứ hai đi uống cà phê đã được thỏa mãn, em nghĩ thế. Ba giờ nhé? 20 giây sau
Trả lời: Được. Mở ngoặc đơn. Chấm than. Chấm than. Đóng ngoặc đơn. Ba giờ.
Con Sóng Thứ Bảy Con Sóng Thứ Bảy - Daniel Galattauer Con Sóng Thứ Bảy