A home without books is a body without soul.

Marcus Tullius Cicero

 
 
 
 
 
Tác giả: Fafamini
Thể loại: Ngôn Tình
Biên tập: Quang Lê
Upload bìa: Quang Lê
Số chương: 50
Phí download: 6 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 0 / 6
Cập nhật: 2025-08-07 19:08:36 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 5
áng sớm hôm sau Thảo dậy đã không thấy chồng đâu, lúc này là 8h sáng chắc Minh đi làm, vệ sinh cá nhân xong Thảo đứng trước gương nhìn cơ thể mình. Thảo mặc một bộ váy ngủ hai dây màu trắng, tóc búi cao, bộ ngực to thả rông tròn xoe trong chiếc váy, Thảo đưa một bàn tay lên bóp nhẹ và đẩy lên một chút, hai má ửng hồng thở dài, tối hôm qua nàng đã cố tình mặc bộ váy ngủ sexy này cho Minh xem, nhưng chồng nàng lại ngủ thiếp đi vì mệt. Thảo đã nằm suy nghĩ rất lâu về quyết định quan trọng sắp tới, nàng có nên lấy tinh trùng bố chồng để sinh con, đã có lúc rất muốn, nhưng có lúc lại không, vì nếu như nàng quyết định tiếp tục thì đồng nghĩa với việc nàng phải dấu chuyện này với cả gia đình hai bên, dấu cả người chồng người mà nàng hết lòng thương yêu, đó là trở ngại duy nhất lúc này, nhưng đây lại là vấn đề bất khả kháng…
Nhiều lúc Thảo nghĩ về phương pháp thụ tinh khiến nàng đỏ mặt, mặc dù là thụ tinh ống nghiệm nhưng đó lại là tinh trùng của bố chồng và trứng của nàng, vừa nghĩ Thảo vừa đưa tay xuống chiếc bụng phẳng lỳ của mình xoa nhẹ, Thảo mím môi, chả hiểu sao tối qua nàng nghĩ về điều đó khá nhiều, cảm thấy cơ thể mình tiếp nhận gen và tế bào của bố chồng nó cứ sao ấy, không phải là người mình yêu, là người mình tôn trọng và kính nể thôi cảm giác thật khó tả, nếu như Minh đồng ý cho thụ tinh ống nghiệm của người lạ có khi Thảo không suy nghĩ nhiều vậy, nàng là phận làm dâu, là một cô gái đoan trang nết na, việc mang thai với tinh trùng bố chồng là điều hiếm hoi xảy ra trong xã hội này, điều này làm nàng rất ái ngại, vì thế cái bí mật này phải chôn vùi cùng những người liên quan, phải có cam kết đàng hoàng không hậu quả sẽ thật khôn lường…
Thở dài một cái Thảo nhìn lại cơ thể mình, tự bản thân bỗng thấy tiếc nuối cho một cơ thể căng tràn sức sống, đầu ti nàng bỗng nổi lên cứng đơ, gần đây từ lúc bố chồng ở cùng, Thảo phải thừa nhận cơ thể nàng nhạy cảm hơn, đầu ti hay nổi lên, không như đợt trước, rất ít khi nàng có cảm giác nhiều ở phần ngực như lúc này, chẳng phải do thứ ấy sao, Thảo muốn phủ nhận nhưng những hình ảnh đó liên tục hiện lên, nhất là những lúc nghĩ về vấn đề thụ tinh nhân tạo, tại sao cứ nghĩ mãi về thứ đó… Thật khó chịu làm sao… khó chịu vì tự cảm thấy bản thân hư hỏng…
Thảo mở cửa định bước ra ngoài nhưng nghĩ thế nào lại quay vào trong mở tủ lấy áo lót, nàng vén chiếc váy ngủ lên tận cổ lộ hẳn ra một cơ thể trắng trẻo nõn nà, những đường cong mềm mại chạy từ lưng xuống tận gót chân hồng, có duy nhất chiếc quần lót ren trắng đang ôm lấy bộ mông to của nàng, Thảo cầm chiếc áo lót từ từ mặc vào, bây giờ có lẽ nàng sẽ phải mặc áo lót ở nhà, phải ý tứ một chút trước mặt bố chồng, trước đây không phải do nàng vô tư mà do ngực nàng ít phải ứng nên dù có không mặc thì cũng không thấy gì. Đó là suy nghĩ ngây thơ của Thảo thôi chứ ông Vũ cáo già kiểu gì cũng biết.
Thảo ơi! Bỗng bên ngoài có tiếng ông Vũ, Thảo giật mình quay đầu lại thấy ông Vũ đang đứng ở cửa rồi.
a!!! Bố!!! Thảo nhanh tay kéo chiếc váy xuống rồi hét lên.
Ơ! Bố xin lỗi!!! Ông Vũ giật cả mình lẩn ra phòng khách, tim ông đập nhanh vì vừa rồi ông vừa nhìn thấy bộ mông to tròn của con dâu mình, cơ thể con bé phải gọi là tuyệt phẩm giai nhân, nhìn bộ mông ấy ông Vũ chỉ muốn ước được doggy một lần rồi chết ông cũng mãn nguyện.
Lúc sau Thảo bước ra ngoài mặt hơi đỏ, cứ tưởng đóng cửa rồi, đầu óc lú lẫn quá, tự nhiên “chiêu đãi” bố chồng một màn khó quên.
Bố xin lỗi, thấy cửa phòng mở nên bố ngó vào xem, sáng nay con không có tiết dạy trên trường à? Ông Vũ ngồi ở sofa, ông vừa nói vừa liếc vào chiếc váy ngủ của Thảo, áo hai dây, váy thì chưa tới đầu gối, đôi chân dài của Thảo lúc nào cũng làm ông Vũ mê nhất, vừa trắng vừa thẳng, bộ mông thì cong lên trong chiếc váy, có một điều lạ ông Vũ nhận ra ngay đó là con bé đang mặc áo lót, nhìn phần ngực chắc chắn cái là ông nhận ra ngay mặc dù chiếc áo lót Thảo mặc là loại áo không gọng và không dây, ôm vừa vặn bộ ngực khủng.
Sáng nay con không có tiết ạ, bố ăn gì chưa con nấu. Vừa nói Thảo vừa đi thẳng vào toilet, nàng rất ngại chỉ dám hỏi vài câu xã giao, không biết lúc nãy ông Vũ đã nhìn thấy gì chưa, nhưng nghĩ kỹ thì đó cũng chỉ là vô tình nên Thảo mặc kệ.
Ừ bố ăn tạm cái bánh rồi, con ăn đi. Vừa nói ông Vũ vừa liếc theo dáng Thảo, ông nghiến răng một cái, càng ngày nhìn con dâu ông càng ngon, con bé mặc bất kể bộ đồ gì cũng làm ông Vũ siêu lòng, kể cả là một chiếc quần dài, ông cũng nhìn không sót một chi tiết.
Lúc sau Thảo đi ra ngoài, nàng chuẩn bị điểm tâm, thỉnh thoảng nàng quay lại liếc nhìn ông Vũ, việc thụ tinh nàng đã quyết định tuy nhiên lúc này lại không biết phải bắt đầu như thế nào, việc chủ động nói chuyện về vấn đề tế nhị này còn khó hơn lên trời. Hôm nay là cơ hội tốt để nói chuyện nhưng nàng lại chẳng dám, ai đời con dâu lại đi nói toẹt với bố chồng những chuyện như vậy.
Sao con thở dài nhiều vậy? Có chuyện gì đúng không? Ông Vũ đứng ngay sau Thảo lúc nào không biết.
a! Bố! Làm con giật mình. Thảo giật thót tim quay lại đập đập tay vào ngực.
Bố đi lẹp bẹp cái dép con không nghe thấy à? Con có chuyện gì đúng không? Bố thấy con thất thần lắm. Ông Vũ đứng cạnh Thảo nhìn vào chiếc nồi xem Thảo nấu gì. Nhìn ông Vũ đứng còn thấp hơn Thảo một chút, cái bụng béo nhô ra như bà chửa, hai tay chắp sau đít nhìn đúng kiểu ông khọm già.
Dạ, không có gì đâu ạ hihi, bố ăn không con nấu luôn nha. Thảo cười mỉm nhằm che đi sự căng thẳng trong mình. Đến nước này có lẽ nàng sẽ phải nhờ cái Linh nói chuyện hộ, đằng nào thì việc này cũng chỉ có nàng, ông Vũ và Linh biết, tốt nhất nên để cái Linh mở lời, còn về sau nàng sẽ tự tính.
Con ăn đi, bố pha ly cafe đến trưa ăn là vừa khà khà… Ông Vũ cầm ấm siêu tốc lấy nước, thỉnh thoảng khẽ cạ vào người Thảo một cái, mùi thơm của Thảo khiến ông Vũ càng thêm mê mẩn con dâu mình, gần đây ông rình mò mấy đêm chẳng nghe thấy chúng nó động tĩnh gì, sáng nay con bé lại ăn mặc mát mẻ thế này, chẳng phải nó cũng chẳng ngại bố nó sao, nhưng lạ cái nó lại mặc áo lót, chuyện này thật khó hiểu… Không biết thằng Minh thấy vợ nó ăn mặc thế này trước mặt bố mình nó có phản ứng gì không…
… Bạn đang đọc truyện Thụ tinh tại nguồn: http://truyensextv2.cc/thu-tinh-2/
Ngay chiều ngày hôm sau, sau khi nghe Thảo kêu ca về vụ mở lời khó xử, cuối cùng Linh cũng nhận trọng trách quan trọng này, Linh hẹn ông Vũ ra quán café nói chuyện, giúp bạn cũng là tự giúp mình, đây gọi là cuộc làm ăn “chui” của Linh và Thảo.
Cháu là Linh, bạn thân của Thảo, rất vui được gặp bác ạ. Linh ăn mặc lịch sự ngồi đối diện ông Vũ giới thiệu.
Ừ, chào cháu, bác là Vũ, bố chồng của Thảo. Ông Vũ cũng mặc nguyên bộ vest đến gặp Linh, không biết là chuyện gì nhưng nghe lời con dâu, ông Vũ mới bỏ thời gian ra gặp Linh.
Không biết Thảo đã nói gì với bác chưa ạ?
Chưa! Nó cứ úp úp mở mở, thấy nó bảo việc quan trọng lắm…
Ơ thế ạ! Linh cầm cốc nước lên uống, theo như cảm nhận ban đầu thì Linh thấy ông Vũ chẳng khác gì những ông già bình thường, nhìn sắc mặt và dáng người Linh không nghĩ ông Vũ lại sở hữu con cu khủng đến thế.
Vậy cháu cũng nói luôn ạ, hì! Tính cháu thẳng không thích vòng vo, cháu sợ bác sốc nên cháu để bác chuẩn bị trước hihi. Linh cười nói.
Bác chuẩn bị xong rồi! Ông Vũ bắt đầu nghi nghi, đây chẳng phải con bé khoa sản bạn của con dâu ông sao.
Hmmm… thực ra… hôm nay cháu hẹn bác đến đây để trao đổi với bác một vấn đề hết sức quan trọng ạ.
Ừ… Ông Vũ gật gù lắng nghe.
Về chuyện của Thảo và anh Minh, trước đó Thảo và anh Minh khám sàng lọc chỗ cháu, kết quả anh Minh không khả quan lắm, Thảo thì rất bình thường ạ… Nếu gia đình muốn có em bé thì phải cấy tinh trùng của người khác vào Thảo ạ…
Thằng Minh nhà bác hỏng? Ông Vũ ngắt lời Linh, mắt mở to nhưng không gay gắt.
Dạ vâng, cháu rất lấy làm tiếc, như cháu nói lúc đầu, cháu là người thẳng tính nên có gì bác bỏ qua cho vì lời nói đường đột ạ.
Vậy à… Ông Vũ nhìn xuống bàn cầm cốc café uống. Trước đó ông cũng đoán tám chín phần rồi, nhưng đúng như con bé này nói, nó nói thẳng quá khiến ông Vũ cũng hơi sốc.
Vâng, quay lại chủ đề lúc nãy, cháu có nói qua cho Thảo về vấn đề thụ tinh ống nghiệm nhưng Thảo nói anh Minh không đồng ý lấy tinh trùng người khác, tuy nhiên, nếu không làm vậy thì không còn cách nào khác, chỉ có thể nhận con nuôi ạ, nhưng cháu chắc chắn anh Minh cũng không duyệt rồi.
Đương nhiên, nhà bác có mỗi mình nó… Vậy không còn một chút hy vọng nào sao cháu?
Vâng, nhưng nếu vì những chuyện đó cháu hẹn bác ra đây thì không phải đâu ạ, cháu đã nói với Thảo và thuyết phục được nó đồng ý thụ tinh ống nghiệm rồi…
Cháu vừa bảo của thằng Minh hỏng…
Dạ vâng, thế nên cháu mới hẹn bác ra đây để hỏi ý kiến bác, lấy… tinh trùng của bác cấy vào người Thảo… Nói xong Linh liếc nhìn phản ứng ông Vũ.
Hả, ừm… sao… sao cơ? Ông Vũ tí thì phì nước ra ngoài, mặt ông hiện lên vẻ kinh ngạc.
Vâng, đúng rồi đấy ạ, nếu như anh Minh không đồng ý lấy tinh trùng người khác, mà gia đình bác muốn có người nối dõi thì chỉ có thể lấy tinh trùng của người cận huyết ạ.
… Ông Vũ không nói gì, cau mày lại suy nghĩ, hôm nay ông được nghe hai chuyện như sét đánh ngang tai, có quá nhiều sự bất ngờ tại đây.
Bác yên tâm, phương pháp này đảm bảo an toàn tuyệt đối và xác suất 99% ạ, một phần cũng phụ thuộc vào bác nữa, cháu với Thảo cũng nói chuyện nhiều với nhau, thì cháu thấy bác là người hợp lý nhất ạ.
Bác lại cứ nghĩ cái Thảo nó thiếu tiền, còn về vấn đề vừa rồi bác nghĩ không khả quan, thằng Minh nó sẽ không đồng ý đâu. Ông Vũ vê vê tờ giấy ăn, chuyện này khá đường đột khiến ông Vũ mất bình tĩnh, nhưng ông mất bình tĩnh là do ông đang hưng phấn dần, lượng máu dồn lên não rất nhanh khiến mặt ông hơi phình đỏ lên, chỉ cần nghe thấy thụ tinh cho con dâu là ông sướng điên người, thậm chí ông còn nghĩ đây là giấc mơ.
Dạ, cái này thì bác cháu mình phải nói lại một lần nữa ạ, chuyện này là bí mật ạ, chỉ cháu, Thảo và bác biết. Linh nhìn ông Vũ ánh mắt sắc sảo, nhìn biểu hiện của ông Linh biết ông Vũ đang cuống, mà cuống gì thì không biết, nhưng Linh đoán chín phần mười ông già này kết cái Thảo, cũng do cái Thảo nó ngon quá thôi… Linh nghĩ thầm.
Bí mật sao được hả cháu? Từ hai người trở lên thì không phải là bí mật rồi. Mắt ông Vũ liếc sang trái sang phải.
Bác yên tâm, dù gì thì vẫn phải giữ bí mật ạ, vì kết quả của anh Minh cháu chưa cho anh ấy biết, nếu bác đồng ý hiến tinh trùng cho tương lai của gia đình thì cháu sẽ trả một kết quả khả quan cho anh Minh, khiến anh ấy nghĩ, tinh trùng cấy vào người Thảo là của anh ấy, nhưng sự thật cháu sẽ cấy của bác vào, vẫn có con như bình thường, và còn giống cả anh Minh nữa ạ, còn về vấn đề aDN thì bác yên tâm, cái này cháu làm được đơn giản… Thực ra cái cách này có hơi không đúng với anh Minh, nhưng bác nghĩ mà xem, bây giờ cái chúng ta cần nhất là một thằng cu nối dõi, việc nói dối một chút đâu có bằng việc lớn kia đâu ạ.
… Ông Vũ không nói gì, vì ông vẫn chưa hết bất ngờ, nhưng nghe Linh nói ông cũng thấy đúng, nếu như phải nói dối con trai mình để đem lại hạnh phúc cho cả nhà thì đây là điều nên làm, lồng ngực ông bắt đầu thở mạnh hơn, vậy là con dâu ông sẽ mang thai đứa con của ông, bỗng ông Vũ thấy lòng nâng nâng khó tả.
Cháu nói lại cách thụ tinh ống nghiệm, bác vẫn chưa hiểu lắm. Ông Vũ cầm cốc café uống, sắc mặt ông càng lúc càng tỏ ra cố bình tĩnh, nhưng lời nói và hành động lại hưng phấn hơn vẻ bình thường.
Dạ, cháu sẽ lấy một lượng tinh trùng của bác, vừa đủ để cấy vào phôi trứng trong tử cung của Thảo, bọn cháu có một đội ngũ chuyên nghiệp toàn bác sĩ nữ nên bác yên tâm ạ.
Có nghĩa là lấy tinh trùng ra ống nghiệm và các cháu là người đưa vào bên trong buồng trứng.
Dạ, đúng rồi ạ.
Bác nghĩ thụ tinh truyền thống sẽ tốt cho bé hơn, đúng không cháu? Ông Vũ đổi hẳn sắc mặt khi nói câu đó.
Dạ, không hẳn đâu ạ, tất nhiên có em bé theo kiểu truyền thống là tốt nhất, nhưng với khoa học hiện đại ngày nay thì không nhất thiết phải thế ạ, thụ tinh ống nghiệm vẫn rất được ưa chuộng, bé sinh ra rất khỏe mạnh ạ, với lại sẽ hợp với thuần phong mỹ tục của nước ta hơn ạ. Linh giải thích cặn kẽ và nhìn ông Vũ kiểu: “Khôn như ông quê tôi đầy”. Khi nghe ông Vũ nói vậy, Linh mới chợt nhớ ra câu chuyện cái Trang kể, ông này là một con dê chúa, ông ta nói vậy có ý đòi chịch cái Thảo đây, bỗng nhiên Linh cảm thấy có ấn tượng xấu về ông Vũ, mặc dù Linh cũng là một đứa khá biến thái, nhưng Linh không chấp nhận một người bố chồng có suy nghĩ đó được.
Ừ, được rồi, bác hiểu… Ông Vũ vuốt cằm gật gù.
Vâng, còn đây là bảng kê chi tiết chi phí từ a đến Z ạ. Linh rất khôn khi soạn sẵn chi phí đưa cho ông Vũ, để ông thanh toán, tội gì cho Thảo nó trả tốn của nó ra.
Tiền nong không thành vấn đề, hết bao nhiêu cũng được, chỉ cần cháu giúp gia đình bác. Bỗng ông Vũ ngồi thẳng lưng đập tay vào đùi nói rất dứt khoát, dường như ông đã cảm thấy xấu hổ nên quyết rót tiền luôn không suy nghĩ để lấy lại ấn tượng với bạn của con dâu mình, quan trọng hơn là ông sợ cái Linh sẽ nói điều vừa nãy ra với Thảo.
Dạ, vậy ngày mai bác hoặc Thảo cầm mẫu đến cho cháu nha, để cháu làm một vài xét nghiệm trước ạ, ống nghiệm cháu đưa sẵn cho Thảo rồi ạ.
Ừ ừ, bác hiểu, chuyện này giữ bí mật cho gia đình bác nhé, nếu cháu làm tốt, bác sẽ thưởng thêm 20% tổng chi phí riêng cho cháu, không! 30% Đi, cháu yên tâm… Ông Vũ vừa nói vừa đưa bàn tay ra phía trước. Ông Vũ tự nhiên thấy trong lòng phấn khởi hẳn lên…
Dạ, cháu cảm ơn bác! Cháu sẽ cố gắng hết mình ạ, còn bí mật này cháu xin giữ mang xuống mồ ạ. Thảo cười nói và đưa tay ra bắt tay ông Vũ như một hợp đồng vừa ký kết xong, và là một hợp đồng rất hời, nghe thấy số tiền được thưởng mà Linh không còn ấn tượng xấu về ông Vũ nữa, đúng là tiền bạc quyết định ý thức…
… Bạn đang đọc truyện Thụ tinh tại nguồn: http://truyensextv2.cc/thu-tinh-2/
Sau khi gặp Linh từ quán cafe về ông Vũ chưa lúc nào ngừng nghĩ về Thảo, người ông nâng nâng sung sướng, về đến nhà mở cửa ra ông thấy chiếc giày búp bê của Thảo đã xếp gọn gàng trên kệ, chắc con bé đang ở nhà, ông vừa hồi hộp vừa phấn chấn bước vào trong nhà thấy thằng Minh đang ngồi ở sofa xem tivi, sự có mặt của Minh khiến ông Vũ tụt mode mất đi một chút hứng, ông Vũ liếc nhìn đồng hồ giờ cũng là 18h30 nhưng thằng Minh có mặt ở nhà lúc này cũng hơi sớm, thường thì hơn 7h tối nó mới về đến nhà.
Minh nay về sớm nhỉ? Trời chắc sắp mưa to khà khà! Ông Vũ vừa nói vừa cười đi vào phòng, ông liếc ra phòng bếp thấy Thảo đang đứng nấu cơm, theo thói quen ông liền liếc vào mông Thảo, lúc này nó đang mặc một chiếc quần bò bó sát vào đùi, nhìn bộ mông cong càng được tôn lên nhiều, Thảo mặc một chiếc áo phông ôm sát vào người, nhìn vòng nào ra vòng đó, bên ngoài đeo một chiếc tạp dề, tóc búi cao, hai má ửng hồng vì sức nóng của căn bếp.
Vâng, thỉnh thoảng cũng phải về sớm một chút xem vợ nấu cơm chứ bố. Minh nói với theo ông Vũ. Ông Vũ đi vào phòng, hôm nay không thấy cái Thảo chào mình, ông thấy lạ lúc nãy chỉ thấy nó liếc ra nhìn ông rồi quay đi, ánh mắt có hơi ái ngại, chắc vì câu chuyện kia rồi, thấy Thảo vậy ông Vũ càng hưng phấn, điều đó chỉ củng cố thêm sự thật, chuyện này không phải một giấc mơ.
Lúc sau cả nhà ngồi ăn cơm nói chuyện bình thường, tuy nhiên người bình thường duy nhất là Minh, Thảo chỉ nhìn ông Vũ một chút rồi cười gượng hưởng ứng theo câu chuyện, tỏ ra bình thường để Minh không gặng hỏi, Thảo đang cố gắng ít nhất để không giao tiếp bằng mắt, điều đó sẽ khiến Minh nghi ngờ có chuyện gì đó, nàng phải tỏ ra thật tự nhiên…
Đêm xuống… Lúc này là 23h40, ông Vũ nằm trong phòng vẫn không thấy động tĩnh gì, theo như cái Linh nói thì sáng mai phải đưa mẫu cho nó, mà Thảo thì chẳng nói chẳng rằng, nó ăn cơm xong rửa bát rồi chui tọt vào trong phòng, từ lúc đó đến giờ ông Vũ không thấy Thảo đâu, hay nó không biết lịch hẹn ngày mai…
Cộc cộc cộc… Tiếng gõ cửa làm ông Vũ giật mình, ông Vũ bật dậy vội vàng chạy lạch bạch ra mở cửa. Ông Vũ định mở toang cửa ra thì bên ngoài kéo lại chỉ đủ để cánh cửa hở ra một chút, rồi một chiếc ống nghiệm từ từ thò vào trong, ông Vũ cầm lấy ống nghiệm cửa lại tự đóng vào.
Thảo! Ông Vũ mở cửa ra thấy cái Thảo đang chạy về phòng ông liền gọi.
Dạ… Thảo quay người lại trong bóng tối của phòng khách, giọng lí nhí.
Lại đây… Ông Vũ không dám nói to, vẫy vẫy cái tay. Thấy Thảo lưỡng lự một hồi rồi từ từ tiến đến.
Chiều nay bố nói chuyện với cái Linh… Ông Vũ không chịu nổi sự úp úp mở mở của Thảo liền bắt chuyện trước.
Suỵt… Thảo đưa một ngón lên miệng ra hiệu, rồi Thảo và ông Vũ cùng bước vào phòng, Thảo khẽ khép cửa lại. Ông Vũ thấy vậy liền ngồi xuống giường ngoan như cún, lúc này trong phòng chỉ có ánh đèn tivi, ông vẫn nhìn rõ Thảo đang mặc một bộ váy ngủ liền, ông liếc nhanh qua bộ ngực của Thảo thấy không có áo lót, hai đầu ti hơi nổi lên, tuy tối nhưng đôi mắt ông Vũ như cú vọ, những chi tiết chính ông rất rõ, bộ ngực nó lúc nào cũng rất đẹp, ngay như lúc này chiếc váy ôm sát vào ngực con bé, bộ ngực to nhô lên chỉ cách một lớp áo vả không hề có gì nâng đỡ nhưng nhìn vẫn tròn trịa nẩy lên xuống cùng với cử động của cơ thể…
Mãi anh Minh mới ngủ, con chưa có thời gian nói chuyện với bố… Thảo ngồi xuống chiếc ghế cạnh đó, giọng nói Thảo dứt khoát và nghiêm túc không như bữa tối nay, có lẽ nàng đã quyết ngồi chung chiếc thuyền cùng ông Vũ và Linh, chẳng qua thời gian vừa rồi Thảo có hơi bỡ ngỡ.
Ừ, bố hiểu, con đừng ngại, đáng nhẽ ra con nên nói điều này với bố sớm hơn… Ông Vũ tỏ ra tử tế.
Con xin lỗi đã dấu bố chuyện này, thực sự con rất khó xử, con rất ngại khi…
Đừng! Con đừng nói vậy, bố rất hiểu và thông cảm, trong chuyện này con là người chịu thiệt thòi nhất, bố rất thương con, nên bố đã quyết định… không! Chúng ta bao gồm bố và con cùng nhau cố gắng! Con nhé! Ông Vũ dùng kỹ năng giao tiếp của mình để xóa đi khoảng cách ngại ngùng của Thảo.
Vâng… con cảm ơn bố đã thấu hiểu, đây là bí mật, vậy nên…
Con yên tâm, bố rất hiểu, con không phải lo đâu, Thảo! Hãy tin ở bố, bí mật này bố có chết cũng không nói ra! Nó liên quan đến hạnh phúc gia đình mình nên con hãy tin tưởng ở bố, là một người chèo lái bố không để các con phải thiệt đâu… Ông Vũ nói chắc như đinh đóng cột, ông đáp ứng mọi nhu cầu mà Thảo đang lăn tăn lo lắng.
Vâng… cái Linh có nói với con ngày mai nó cần mẫu xét nghiệm nên bố cứ… cho vào đấy, mai con mang cho nó… Thảo ấp úng, gần đây càng ngày Thảo càng nói chuyện với ông Vũ về vấn đề tế nhị còn nhiều hơn cả nói với mẹ đẻ mình…
Ừ… nhưng… làm thế nào con… Ông Vũ cố tình giả ngu và xem phản ứng của Thảo.
Hmm… bố còn hỏi con câu đó nữa… Thảo nhíu mày lại, sau bao nhiêu chuyện Thảo biết về bố chồng mình thì câu nói này Thảo thừa hiểu ông Vũ.
Ý bố là… tự xử khó lắm… Ông Vũ càng lúc càng lố, thời điểm này chắc ông Vũ cũng vứt luôn cái tôi của người bố chồng rồi.
Hmmm… Bỗng Thảo thở dài một cái đứng dậy đi ra ngoài trước sự ngỡ ngàng của ông Vũ. Ông Vũ ngồi ngẩn tò te ở giường cầm cái ống nghiệm nghĩ vừa rồi ông đã quá lố bịch trước mặt con dâu, nghĩ cùng hội cùng thuyền mà ông đòi hỏi là không ổn rồi… Bỗng cánh cửa ông Vũ mở ra lần nữa một bàn tay thò vào vẫy vẫy. Ông Vũ đứng dậy đi ra cửa, ông xòe tay ra, bàn tay thon nhỏ trắng trẻo kia thả ra một chiếc quần lót ren màu trắng rơi xuống tay ông Vũ, rồi cánh cửa đóng lại.
Ông Vũ cầm chiếc quần lót ren của Thảo chim ông cửng lên nhanh chóng, ông Vũ đứng im nhìn chiếc quần lót một lúc, có quá nhiều sự lạ lùng ở đây, điều khiến ông Vũ suy nghĩ nhất đó là hành động vừa rồi của Thảo, điều đó làm ông vừa hưng phấn vừa sợ, sợ là vì chắc chắn cái Thảo biết ông hay lấy quần lót của nó thủ dâm nên nó mới có hành động như vậy, nhưng nó lại chẳng nói ra, nó biết ông bố chồng nó biến thái đến vậy mà nó vẫn đối xử tốt với ông như bình thường. Sau đó là cảm giác hưng phấn tột độ khi lần này chính Thảo là người “chiều hư” ông bằng cách đưa ông chiếc quần lót. Còn riêng bản thân Thảo thì không nghĩ nhiều vậy, nàng cũng chẳng biết hành động đó của nàng là một mũi tên chí mạng vào tâm lý ông Vũ, điều duy nhất Thảo nghĩ đến đó là giúp ông Vũ thủ dâm để kịp mai đưa mẫu cho cái Linh. Thảo cũng có phần ngây thơ vì nàng đâu biết đàn ông thủ dâm kiểu gì cũng được, không nhất thiết phải có yếu tố khác tác động, chẳng qua muốn nhanh hay chậm mà thôi…
Sáng hôm sau Thảo đang ngủ thì bị đánh thức bởi Minh.
Vợ ơi… Vừa khẽ gọi Minh vừa ghé thơm vào má Thảo.
Ưm… sao anh dậy sớm thế… Thảo ngái ngủ mắt nhắm mắt mở nhìn chồng, sau đó quay ra nhìn đồng hồ lúc này là 5h sáng.
anh không ngủ được, hôm qua anh mơ chúng mình đẻ sinh đôi, anh vui lắm, nhưng lúc sau chả hiểu sao đầu đưa bé lại biến thành đầu của bố, làm anh giật mình tỉnh dậy. Minh ngồi cạnh giường khoanh tay mặt khó hiểu.
Trời ạ, anh mơ gì mà đáng sợ thế, nằm xuống đi lát nữa mới đến giờ đi làm, nào… nằm xuống đây em ôm… Thảo nhắm mắt lại đưa hai tay ra phía trước.
À mà kết quả kiểm tra sao rồi, cũng một thời gian anh quên bẵng đi mất… Nghe Minh hỏi câu này Thảo bỗng tỉnh ngủ, hai mắt mở ra từ từ ngồi dậy khoanh chân trên giường.
Hmmm… em quên mất… Hôm qua cái Linh gọi cho em, nó bảo của anh… ổn rồi nha hihi… Thảo vừa nói vừa cười tươi nhìn Minh, và bò đến cạnh Minh tựa đầu vào lưng chồng, hai mắt Thảo nhìn xuống dưới tấm đệm không dám đối diện vì những lời nói dối.
Vậy à? Thế thì tốt quá rồi! Em! anh vui lắm! Minh quay hẳn người lại ôm chầm lấy Thảo. Thảo cũng đưa hai tay ôm chặt chồng, dụi dụi cái đầu vào ngực Minh.
Hì… nó yêu cầu lấy thêm mẫu đấy, anh có cho luôn bây giờ được không? Thảo nhìn Minh âu yếm cười mỉm, Thảo chưa nói dối bao giờ nên cuộc nói chuyện này Thảo cảm thấy rất gượng, tuy nhiên nàng vẫn cố đóng kịch để chồng không nghi ngờ, kể cả việc lấy thêm mẫu để tiến hành cấy ghép.
Bây giờ à… hề hề anh cũng có chút hứng đấy! Minh nhìn Thảo ánh mắt tinh nghịch, thường thì sáng sớm chẳng bao giờ Minh có nhiều năng lượng thế này, có lẽ vì việc anh sắp có con nên khiến tâm trạng Minh rất phấn khởi.
Um… Thảo cười và nháy mắt một cái, gương mặt xinh đẹp của Thảo lúc mới ngủ dậy nhìn quyến rũ hơn tất cả mọi thứ trên thế giới này đối với Minh. Thảo vừa um một cái Minh đã lao vào hôn lên đôi môi trái tim đỏ tươi của vợ, hai vợ chồng quấn lấy nhau, Minh đưa tay bóp một bên ngực vợ, “ưm…” Thảo rên nhẹ một cái, tuy nhiên đầu ti vẫn chưa nổi, Minh thọc hẳn tay vào bên trong vê một lúc đầu ti Thảo mới dần cứng lên.
Ưm… anh… chốt cửa chưa… Thảo đẩy mặt Minh và nhìn ra cửa.
Em yên tâm, còn sớm lắm, bố chưa dậy đâu hê hê… Minh mặc kệ tiếp tục cúi xuống hôn vào đôi môi xinh của Thảo.
Ưm… nhưng… ưm… bố dậy… sớm lắm đó… ơ… Thảo vừa nói vừa rên, Minh đã thò tay xuống sờ vào cái âm hộ ấm áp của Thảo mà day, không muốn rườm rà Minh lột ngay quần lót của Thảo xuống.
Ơ! anh làm gì đấy? Thảo cười nhìn Minh.
Thì còn làm gì nữa… Vừa nói Minh vừa lột phăng chiếc quần lót trắng của Thảo ném xuống đất.
anh phải bắn vào ống nghiệm cơ mà… hihi ngốc thế…
À ừ đấy, anh quên… Tại em đẹp quá… nhưng mà ướt thế này rồi không đưa vào phí lắm… Minh miết nhẹ ngón tay qua âm đạo ấm ấm của Thảo.
Không được có tạp chất linh tinh đâu nha, Linh nói chỉ được thủ dâm và bắn vào thôi… Tuy cũng rất hứng nhưng Thảo ngồi dậy, đẩy Minh ra.
Hề hề… vậy tối nay vợ phải chiều anh đấy! Minh vừa nói vừa tụt quần nhìn Thảo.
E sợ anh không còn sức thôi… Thảo cười và dùng một ngón tay đập nhẹ vào dương vật dài 13cm của Minh.
anh khỏe lắm đấy, em chưa biết khả năng thực sự của anh đâu he he…
Cũng muộn rồi đấy, còn ngồi chém gió nữa ông tướng, anh nhanh lên còn đi làm. Vừa nói Thảo vừa đứng dậy lấy một cái ống nghiệm đặt cạnh Minh.
Em giúp anh đi cho nhanh! Minh nằm ườn ra giường tay chỉ chỉ vào chim.
Chỉ thế là nhanh thôi! Thảo lườm cho cái rồi nhẹ nhàng quỳ xuống dưới chân Minh. Thảo bắt đầu dùng tay sóc nhẹ nhàng, vừa sóc Thảo vừa nhìn chằm chằm vào dương vật Minh, nhìn nó bé bằng một phần ba phần tư dương vật bố chồng nàng.
anh Minh này…
Ơi!
Em hỏi thật nha! Thảo vẫn miệt mài sóc.
Sao thế vợ? Thấy lạ Minh chồm dậy hỏi.
Con trai bọn anh thích quần lót con gái lắm à? Thảo đỏ mặt rất nhanh khi hỏi câu đó.
À thì… thích chứ, đó là nơi bảo vệ che chở cho “cô bé” của phái nữ mà, nhiều ông bệnh bệnh còn đi ăn trộm đồ lót đấy thây.
Sao lại thế nhỉ, nó chỉ là tấm vải thôi mà, bọn anh nhìn thôi mà cũng có cảm giác à? Thảo tò mò.
Có chứ em, cầm cái quần lót trên tay tưởng tượng đủ thứ đó, mà phải mê mẩn lắm, thích lắm, thích điên dại cô gái đó mới lấy quần lót của họ, nói chung toàn mấy ông cuồng dâm mới vậy thôi, sao em hỏi lạ thế?
Em hỏi thôi, lấy thêm kiến thức, chứ tuổi này rồi mấy cái đó em mờ tịt… Mà anh lâu thế? Nhanh lên sắp muộn giờ làm rồi đó. Thảo cau mày dục.
Được rồi, em lên đây! Minh dịch hẳn vào trong và kéo Thảo lên giường ngồi cạnh. Minh thò một tay xuống mân mê bộ ngực rồi lân la xuống đùi sờ khắp cơ thể Thảo.
Khiếp, đàn ông bọn anh, phải có chất xúc tác thế này mới nhanh được hả? Thảo bĩu môi nhìn cái tướng của chồng.
Có chứ, muốn ra nhanh chỉ cần thế này là được, thế mới sinh ra phim sex chứ em, nhiều lúc chỉ cần nhìn chỗ nhạy cảm của nữ giới là đủ ra phút mốt luôn… Minh nhắm mắt vừa nói vừa sờ.
Hm… anh nhanh lên nha, muộn rồi đó… Thảo bắt đầu tăng tốc.
Um… không phải cứ nhanh là ra nhanh đâu, em phải có kỹ năng, kỹ năng cao thì từ nãy đến giờ anh ra rồi he he… Minh trêu Thảo.
Hừm… mai mốt em đi hỏi cái Linh, bảo nó dậy cho vài chiêu về em cho anh biết tay nha…
Không cần đâu, hôm nào anh cho em xem vài bộ phim sex là lên trình ngay ấy mà ha ha… Mà em muốn nhanh không? Nhanh nhất chỉ có thế này! Vừa nói Minh vừa dí đầu Thảo xuống.
Cái gì cơ? Từ đã anh!!! Thảo mím môi quay mặt đi chỗ khác tránh chạm môi vào chim Minh.
Ơ! Em muốn nhanh thì thổi cho anh còn nhanh hơn gấp trăm lần đó. Minh vẫn cố kéo đầu Thảo vào, lâu rồi không được mút nên Minh rất nhớ cái cảm giác đê mê đó, tuy Thảo không có kinh nghiệm nhiều nhưng chẳng hiểu sao mỗi lần Minh được Thảo mút chim sao cảm giác nó phê đến tận óc, có thể do cấu tạo miệng của từng người…
anh lắm trò quá… Thảo cúi xuống tay thì sóc, miệng từ từ há ra ngậm lấy một nửa dương vật Minh và bắt đầu mút. Minh rùng mình run run cái hông vì sướng… Thảo mút chùn chụt, tự cảm thấy nó không bẩn như nàng nghĩ, thậm chí nàng còn có chút cảm giác mê mê kiểu này rồi…
Ọe… Thảo mút sâu quá tí thì nôn, hai mắt nàng rớm rớm chút nước mắt. Bỗng Thảo nghĩ, chim chồng mình bé thế này còn nghẹn thì không biết thứ to hơn chắc chả mút nổi, Thảo lau miệng và tiếp tục cúi xuống, Thảo nhìn vào đầu chim Minh một lúc và từ từ đưa miệng xuống tiếp tục mút, hai mắt nàng nhắm lại, không biết nàng đang suy nghĩ điều gì, chỉ biết hai chân nàng khép, lồng ngực phập phồng thở. Tầm 5 phút sau thấy Minh có phản ứng, Thảo nhanh tay lấy ống nghiệm giúp Minh bắn vào trong, dù Minh bắn có lèo tèo vài giọt nhưng như vậy cũng đủ để Minh tin rằng bằng đó tinh trùng đủ để sinh ra một em bé…
… Bạn đang đọc truyện Thụ tinh tại nguồn: http://truyensextv2.cc/thu-tinh-2/
Tầm 30 phút sau, Minh đi làm, tâm trạng phấn khởi vô cùng, Thảo nhìn chồng yêu đời vậy cũng khiến nàng vui lây, thẳm sâu trong nụ cười của Thảo là những nỗi lo thầm kín, giờ kế hoạch đã bắt đầu, chuyện này nàng đành phó mặc cho số phận đưa nàng đến đâu thì đành chấp nhận… Việc phải nói dối chồng thế này khiến nàng rất buồn, nhưng để thành công và hạnh phúc trong tương lai nàng phải khiến Minh phải chịu thiệt thòi một chút.
8h00 Thảo đứng trước cửa phòng bố chồng, hôm nay nàng sẽ cầm mẫu cho Linh, đây cũng là mốc quan trọng, điều này quyết định thành công của kế hoạch, nếu như tinh trùng ông Vũ mà hỏng nốt thì coi như mọi thứ tan thành mây khói…
Cộc cộc cộc… Bố ơi… Thảo đứng bên ngoài, nàng mặc một chiếc váy xòe màu xanh đến đầu gối, sơ vin chiếc áo sơ mi màu trắng có một cái nơ nhỏ trước cổ, tay đeo một chiếc túi xách hàng hiệu.
Ơi! Từ trong phòng vọng ra tiếng ông Vũ.
Bố đưa con ống nghiệm với ạ. Thảo đứng ngoài lễ phép hỏi.
Đây con, bố chờ con mãi, sợ thằng Minh nó biết… Ông Vũ đưa cho Thảo cái ống nghiệm. Đập vào mắt Thảo là một lượng tinh trùng nhiều phải gấp 20 lần của Minh, gần đầy ống nghiệm, người nào khỏe cũng phải xuất 3 lần mới đầy cái ống nghiệm này. Nhưng Thảo nhìn ống nghiệm rồi nhìn bố chồng thở dài…
Bố! Bố không đóng nắp ống nghiệm thì hỏng hết rồi ạ… Thảo nhắm mắt thở dài vì sự bất cẩn của bố chồng.
Ôi vậy à, bố có biết đâu… Phải đóng nắp à con? Ông Vũ cầm ống nghiệm ngó xung quanh.
Vâng! Thực ra không phải lỗi của bố, do con quên không nhắc ạ, cái Linh nó cũng dặn con rất nhiều, hic hic, tại con quên mất…
Ừ! Con nhìn này… lúc bố mới xuất xong nó đặc lắm, giờ như cháo loãng rồi… Ông Vũ chống nạnh chẹp miệng.
Huhu, phải làm sao bây giờ, cái Linh nó bảo sáng nay nhất định phải đưa cho nó… Thảo nhíu mày.
Để ngày mai được không con?
Nó dặn đi dặn lại với con phải ngày hôm nay ạ, vì nó còn phải làm giấy tờ giả liên quan đưa cho anh Minh, và quan trọng muốn bí mật thì nó cũng phải làm bí mật ạ, con nghe nó nói vậy…
Ừ bố hiểu rồi, có nghĩa không phải ngày nào nó cũng làm được cho mình… Gay go rồi đây…
Hay… hay là… Thảo mím môi nhìn ông Vũ.
Con đưa bố cái ống nghiệm nữa, để bố cố… Ông Vũ xòe tay ra.
Nhưng… có được không ạ, con sợ bố tuổi cao rồi… Thảo lo lắng.
Được! Bố còn khỏe lắm khà khà! Con yên tâm… Ông Vũ cười nói.
Vâng, cũng không còn cách nào nữa… Thảo đi nhanh về phòng và lấy cho ông…
Vũ một cái ống nghiệm mới tinh. Sau đó nàng ra sofa ngồi đợi.
Tầm 5 phút sau, ông Vũ ló đầu ra mặt nhăn nhó, Thảo thở dài hiểu ý, nàng đứng dậy đi về phòng lấy cho ông Vũ một chiếc quần lót, hai má Thảo hây hây đỏ, chưa bao giờ trong đời nàng phải trơ trẽn nhiều đến vậy.
Không được đâu con, chiếc quần của con tối qua bố vẫn để trong phòng, bố dùng từ nãy đến giờ khó ra quá… Mặt ông Vũ mếu máo, một phần đúng một phần lão cố tình bầy trò, ông liếc không sót một chi tiết nào trên cơ thể Thảo, thậm chí ông cố tình để Thảo biết điều đó.
Bố cố gắng được không ạ, cũng muộn rồi, con sợ cái Linh nó trách lắm… Thảo cũng cuống, đứng ngoài nhìn ông Vũ nép nép sau cánh cửa để che đi con cu của mình.
Bố cũng muốn lắm mà mãi không ra được… đây này, con vào đây mà xem… Ông Vũ mở cửa ra rồi đi vào trong giường ngồi. Ông không biết Thảo có vào không, nhưng một con cáo già như ông Vũ thì lúc nào cũng tranh thủ hơn cao thủ. Ông Vũ ngồi tầm 30s chưa thấy Thảo đâu, dương vật ông cương cứng lắc qua lắc lại nhìn đến khiếp. Lúc sau ông Vũ bèn đứng dậy đi ra ngoài lần nữa, ông vẫn thấy Thảo đứng ở đó.
Con… thực ra chuyện này bố rất ngại con, con là con dâu của bố, nhưng sự thực bố khó ra lắm, tối qua bố đã cố gắng hết sức rồi, tuổi bố cũng cao vắt nó ra vất vả lắm… Ông Vũ đứng giữa cửa nói, một tay che chim. Thảo đứng ngoài quay mặt không dám nhìn vào hạ bộ ông Vũ, nàng cảm thấy ông Vũ khá thô thiển khi đứng tồng ngồng trước mặt con dâu thế này, nhưng nghĩ cho cùng đây cũng vì công việc nên phần nào Thảo cũng không mấy để ý.
Vậy… bây giờ phải làm thế nào ạ? Thảo nhíu mày khó chịu, đâm lao rồi phải theo lao thôi, Thảo cũng đoán ít nhiều bố chồng nàng lại đòi hỏi điều gì đó, không biết nàng còn phải “chiều hư” ông đến mức nào nữa…
Bố… bố… muốn nhìn quần lót của con… Ông Vũ không dám nhìn thẳng vào mắt Thảo khi thốt ra câu đó.
Con đưa cho bố 2 chiếc rồi còn gì ạ… Thảo chỉ tay vào trong phòng, thi thoảng nàng lại liếc xuống dương vật ông Vũ, tuy hai bàn tay ông che đi nhưng cũng không thể che hết cái dương vật cương cứng của ông.
Bố… xin lỗi… Nhưng bố muốn nhìn quần lót… con đang mặc… Ông Vũ nói ra câu này như sét đánh ngang tai Thảo, khiến nàng ú ớ không nói lên lời.
… Thảo không nói được câu gì, mắt nàng mở to ngạc nhiên, hai ngón tay bấu vào nhau, nàng không ngờ tới có cái ngày bố chồng nàng lại nói cái điều đến trong mơ nàng cũng không mơ thấy, chưa bao giờ nàng nghĩ mình lại rơi vào tình huống trớ trêu thế này.
Bố nhìn một lần thôi, con giúp bố được không? Bố… cũng khó xử lắm… xin con đừng nói cho thằng Minh… coi như con thương người bố này được không? Và vì tương lai của nhà ta, mong con chịu thiệt một chút, giờ cũng sắp muộn rồi… Ông Vũ nài nỉ, mặt ông Vũ diễn vẻ khổ sở rất đạt nhưng dù vậy cũng chẳng có tác dụng vì Thảo đâu có nhìn ông Vũ.
Có thật… bố chỉ nhìn một chút rồi ra luôn không ạ? Con chưa bao giờ nghĩ… haizzz Thảo nhíu mày thở dài nói, nàng cũng chẳng biết nói thêm gì nữa.
Thật! Thật! Bố sẽ ra luôn, bố sẽ ra luôn mà… coi như con thương tình ông già này… bị người phụ nữ là vợ mình ruồng bỏ bấy lâu nay, lâu lắm rồi bố chưa được nhìn… Ông Vũ lắp bắp nói ra những lời không thể tin tưởng được, Thảo thở dài, nàng biết thừa ông Vũ, không biết ông đã nhìn cái đó của bao nhiêu đứa con gái rồi chứ đừng nói bị vợ ruồng bỏ, nhưng nghe giọng điệu Thảo biết ông bố chồng này mê mình như thế nào. Được thêm vụ sáng nay nói chuyện với chồng Thảo cũng biết nếu ông Vũ nhìn mình hớ hênh một chút sẽ dễ ra hơn thì mình nên rộng lượng một chút, chỉ là nhìn thôi mà, chỉ là nhìn thôi, coi như mặc bikini đi biển bị nhiều người nhìn đó, không vấn đề gì… Thảo tự an ủi chính mình…
Thảo bước vào phòng, ông Vũ hớn hở ngồi ở giường, ông nuốt nước bọt một cái, tay cầm dương vật sẵn sàng, Thảo đứng trước mặt ông Vũ, từ từ kéo chiếc váy của mình lên đến bụng, đôi chân dài thẳng tưng hiện ra trước mắt ông Vũ, từ gót chân lên đến mu bướm Thảo là cả một bức tranh hoàn mỹ, chiếc đùi thon trắng không chút tì vết, kế đó là chiếc quần lót màu trắng đang ôm chọn mu bướm mềm mại của Thảo. Mắt ông Vũ mở to như cú vọ, ông bắt đầu sóc dương vật, mồm ông hơi há ra thở, ông như một con nghiện được chích thuốc đúng lúc đúng thời điểm.
Thảo đứng im nhắm mắt, nàng không dám nhìn cảnh tượng này, mặt nàng đỏ ửng lên vì ngại, trong cuộc đời nàng chưa bao giờ ngại đến vậy, là một người con gái nết na ai đời lại vạch váy lên cho bố chồng thủ dâm thế kia, nếu chẳng phải vì tương lai, vì đứa con, và vì Minh, Thảo sẽ không bao giờ làm vậy, nhất định là không…
“To thật”… Thảo đứng một lúc thì khẽ mở mắt ra nhìn, lúc này nàng mới được nhìn chính thức dương vật ông Vũ, nó to gân và rất dài, nhìn thật khủng khiếp, có vài sợi lông mọc luộm thuộm ở hòn dái, một nhúm lông đen xì mọc ở gốc dương vật, liếc xong nàng lại nhắm mắt, rồi sức hút nào đó khiến nàng lại mở ra nhìn, đôi má đỏ, đôi mắt lim dim nhìn Thảo cuốn hút chưa từng thấy.
Hờ hờ hờ… con… con quay lưng lại cho bố xem… đằng sau được không? Ông Vũ tiếp tục đòi hỏi. Thảo cau mày lại, nàng muốn làm cho xong luôn, nên từ từ quay người và vén váy đằng sau lên, cũng chỉ là nhìn mông thôi mà… Một bộ mông to, tròn xoe hiện ra trước mắt ông Vũ, mông Thảo trắng tinh không chút tì vết, chiếc quần lót ren màu trắng ôm chặt lại, nhìn thế này ông Vũ muốn lao vào bóp lắm rồi, nhưng ý thức ông không cho phép. “Đẹp quá”, “con dâu mình đúng là siêu phẩm” “đúng như những gì mình nghĩ” “nó đẹp toàn diện, đẹp không góc chết” “mông bướm thế này mà thằng con trai mình không biết hưởng, quả là phí của trời”… Ông Vũ vừa nghĩ vừa sục lia lịa, mắt ông mở to, gân thái dương nổi cộm, mặt ông đỏ ửng như gà chọi, ông Vũ sắp xuất, được nhìn mông và mu bướm của Thảo chưa đầy 5 phút ông Vũ đã không trụ được, đơn giản vì đây là hình ảnh ông không thể ngờ có một ngày ông được phép nhìn gần thế này, chưa bao giờ trong đời ông lại nghĩ mình có thể được nhìn những hình ảnh này của con dâu.
Thảo… ống nghiệm… ống nghiệm… Nghe thấy vậy, Thảo vội vàng quay lại cầm cái ống nghiệm đầu giường đưa cho ông Vũ, nhưng ông Vũ lại tóm vào tay Thảo kéo đến, “a!” Chẳng hiểu sao chân Thảo như mất hết sức lực quỳ xuống, nàng chỉ biết nếu không nhanh bắn hết ra ngoài thì hỏng hết việc, một tay cầm ống nghiệm một tay chống xuống đất. Ông Vũ cầm tay Thảo dí lại, Thảo cũng phối hợp chỉnh đầu ống nghiệm vào đúng đầu khấc ông Vũ, đúng lúc đó người ông Vũ giật giật một cái, ông nắm chặt cổ tay Thảo và bắt đầu phóng tinh, lần này ông phóng cũng rất nhiều. Thảo ngồi nhìn lượng tinh trùng bắn vào ống nghiệm mà hoang mang, tại sao nó lại nhiều đến vậy. Thấy người ông Vũ vẫn đang run, tay ông cũng run, Thảo sợ dương vật ông bắn lệch vì nó quá khổ so với ống nghiệm, nên nàng nhanh trí lấy hai ngón tay chạm vào dương vật ông Vũ và giữ cho nó ở nguyên vị trí. Hai má Thảo càng lúc càng đỏ khi nàng chạm tay vào đó, về phần ông Vũ lần đầu tiên được tay con dâu chạm vào, điều đó khiến ông xuất tinh càng lâu, ông Vũ sướng gân mặt nổi hết lên, mắt đỏ lòm, ông nhìn chằm chằm vào mặt, đầu tóc, vai, ngực của Thảo không sót một chỗ nào, cả cuộc đời thủ dâm của ông Vũ, chưa bao giờ sướng đến thế này và cũng chưa bao giờ lên đỉnh lâu thế này…
Tầm vài giây sau, những giọt tinh trùng cuối cùng rỉ ra đầu khấc ông Vũ, Thảo bỏ hai ngón tay ở chim ông Vũ ra và lấy nắp đóng lại. Ông Vũ nằm vật ra giường nhưng dương vật vẫn vổng cao chĩa lên trời. Thảo liếc nhìn một cái rồi mím môi đi thẳng ra ngoài không nói gì… Nàng đi vào phòng vệ sinh chỉnh lại đầu tóc quần áo cho gọn gàng, xem kỹ lại trên người có giọt tinh trùng nào rớt ra không, tuy chịu thiệt nhiều nhưng cuối cùng cũng thành công, bây giờ nàng chỉ việc đưa mẫu này đến cho Linh và chờ kết quả…
… Bạn đang đọc truyện Thụ tinh tại nguồn: http://truyensextv2.cc/thu-tinh-2/
Lúc này là 9h30 sáng, Thảo đi nhanh vào thang máy và đi xuống tầng hầm lấy ô tô, thang máy vừa mở ra Thảo đi nhanh ra ngoài, xui rủi thế nào lại gặp đúng lũ thợ xây hôm trước…
Uây uây uây chúng mày ơi!!! Gái xinh gái xinh!!! Một vài thằng hú hét lên. Thảo cúi mặt đi thẳng, ô tô của nàng lại ở phía chúng nó.
Này em! Đi đâu vội thế? Một thằng đứng ra chặn đường, người hôi hám toàn mùi thuốc lá.
Em xin các anh, cho em đi qua, em đang vội ạ. Thảo lễ phép nói, nàng không dám nhìn thẳng vào chúng nó.
Việc gì mà vội thế em, ở đây chơi với bọn anh đã he he… Một thằng ra sàm sỡ, nó cầm vào cổ tay của Thảo.
NÀY! Các anh định làm gì tôi! Bỏ Ra!!! Thảo định kéo tay lại nhưng tay chúng nó khỏe quá nên không thoát ra được.
Uầy, ngon thế nhở! Một thằng lượn qua đằng sau Thảo, nó nhìn chằm chằm vào mông Thảo và liếc lên liếc xuống ánh mắt cực kỳ tà dâm, cái quần đùi dính đầy sơn của nó cộm lên trông thấy, thằng này nhìn có tuổi nhất, mặt đê tiện nhất, không biết nó bao nhiêu tuổi nhưng cũng tầm U50 thân hình lùn thấp, hắn chỉ đứng đến tai Thảo, người gầy đét nhưng rắn chắc, đen nhẻm, có lẽ là thợ chính của đám này. Nó ngó nghiêng đằng sau khi một thằng tóm chặt tay Thảo, không chịu được thân hình nóng bỏng của Thảo, thằng già U50 vỗ “tét” một cái vào mông nẩy tưng tưng, độ đàn hồi tuyệt đối.
a!!! NÀY! ĐỒ ĐÊ TIỆN!! Không hiểu sức mạnh nào giúp Thảo giật được tay ra và quay lại “BỐP!!!” Thảo tát một cái rất mạnh vào mặt thằng già kia, làm bàn tay hồng của Thảo đỏ ửng lên, tát xong Thảo ôm tay, lông mày nhíu lại vì đau.
a con ranh này, dám tát tao à! Thằng già U50 tóm vào tay Thảo trừng đôi mắt trắng dã của nó lên, nghiến răng ken két…
Tôi sẽ báo công an, bác bỏ tôi ra!!! Thảo cau mày lại, ánh mắt kiên quyết nhìn tên thợ xây U50.
Tao không bỏ, mày làm gì tao! Bị nhục trước mặt đám đồ đệ, tên già cay cú, giở thói côn đồ. Thảo cố thoát ra nhưng tay nàng càng lúc càng mất sức lực, vùng vằng một lúc.
BỎ Ra!!! Thảo dùng chút sức cuối cùng hất mạnh tay, không may bay cả túi xách, đồ trong túi xách bay ra khắp hầm để xe, son, ví tiền, chìa khóa xe, nước hoa, điều không may nhất đó là ống nghiệm đựng tinh trùng bay ra đập vào tường và vỡ toang, tinh trùng chảy hết ra ngoài. Thảo nhìn thấy đỏ ửng mặt, nàng đỏ mặt vì ống nghiệm tinh trùng mà để lũ tiện nhân này biết chúng nó còn trêu nàng đến mức nào nữa.
NÀY!!! Mấy anh kia!!! Chuyện xảy ra được một lúc mới có một bác bảo vệ già già chạy tới, Thấy vậy Thảo liền chạy tới thang máy và lên tầng, vừa đi lên Thảo vừa khóc, nàng rất ấm ức nhưng không làm gì được lũ thần kinh này, đây là lần đầu tiên nàng bị sàm sỡ trong hàng chục lần bị trêu ở căn hầm này.
Lên đến nhà, hai hàng nước mắt chảy xuống cằm, đứng ở cửa ấn chuông, Ông Vũ ra mở cửa, nhìn thấy ông Vũ, Thảo ôm mặt khóc òa chạy vào trong nhà.
Thảo! Sao vậy con? Có chuyện gì vậy? Ông Vũ chạy theo gặng hỏi.
Huhu con… con bị trêu… chúng nó… làm vỡ… ống nghiệm rồi… huhu Thảo khóc nấc lên, càng khóc nhìn nàng càng xinh, đôi mắt to long lanh, những giọt lệ như pha lê lăn trên đôi má ửng đỏ, cảnh tượng khiến bất kể nam nhân nào cũng bị yếu lòng.
Bọn nào! Bọn nào trêu con! Lại bọn thợ xây hôm nọ đúng không? Ông Vũ mặt đỏ như gấc, điên tiết, ông gồng tay gồng chân tức giận.
Vâng! Huhu! Thảo vừa khóc vừa dụi mắt như trẻ con.
Cái bọn khốn nạn này! Ông Vũ đi thẳng ra cửa.
Bố! Kệ bọn nó đi! Thảo nói với ra nhưng không kịp.
Ông Vũ đi thang máy xuống lao ra như một vị thần, thấy mấy thằng thợ xây đang đôi co với bác bảo vệ già, nhìn xung quanh thấy đồ của Thảo văng tứ tung, cả chiếc ống nghiệm vỡ vụn ở một góc càng làm ông Vũ điên tiết, chắc hẳn con dâu ông sẽ rất xấu hổ vì cái ống nghiệm chứa tinh trùng của ông, điều này không thể chấp nhận được thêm một giây phút nào nữa, lần này ông Vũ quyết khô máu với bọn thợ xây này, chẳng nhẽ ở cái chung cư này lại không có quy tắc gì sao?
NÀY! Mấy thằng kia, chúng mày vừa làm cái trò gì? Ông Vũ lao đến tay chống nạnh, mặt đỏ như gà chọi, mắt trợn trừng.
Làm sao! Ông già mập này chán sống à? Một thằng thanh niên hất hàm về phía ông Vũ.
Hết thằng già bảo vệ đến thằng già nào đây?
Hình như bố của con bé lúc nãy anh ạ. Một thằng đứng nói thầm với thằng già U50.
Bố hay ông nội nó tao cũng không sợ, làm sao? Thằng già tiếp tục thách thức ông Vũ.
Lũ chúng mày… lũ chúng mày là một lũ côn đồ, lũ khốn nạn! Ông Vũ cáu không làm được gì đứng cách một đoạn chửi, dù gì chúng nó cũng khá côn đồ không nên lại gần.
Thằng già mập địt mày nói gì? Một thằng lao đến đẩy mạnh vào người ông Vũ, khiến ông Vũ lùi lùi mấy bước ra sau ngã chổng vó. Bác bảo vệ già vội vàng đến đỡ dậy.
Thôi bác, bác đừng dây với tụi nó, bọn này côn đồ lắm.
Côn đồ thì sao? Chả nhẽ bác lại để tụi nó lộng hành đến vậy, pháp luật đâu? Quy tắc đâu? Ông Vũ đứng dậy phủi quần áo gân cổ lên nói.
Bác, bọn em cũng bó tay thôi, đợt trước có người bị chúng nó đánh nhập viện, bọn em có báo công an mà cũng có làm gì được đâu bác… Bác bảo vệ già bất lực nói.
Vô lý! Hết sức vô lý, bọn này làm gì mà lộng hành vậy, chỉ là mấy thằng thợ xây cỏn con!
Thằng cai chúng nó quen biết rộng, mà quản lý chung cư này bù nhìn lắm bác ạ, em cũng ngại người dân ở đây lắm, bác thông cảm… Bác bảo vệ mặt khổ tâm.
Vớ vẩn! Lúc tôi mua chung cư cho chúng nó, mấy người nói hay lắm cơ mà… Ông Vũ tức giận nói, nhưng cũng không trách được ông bảo vệ già, ông liền đi đến trước mặt lũ thợ xây.
Tao không cần biết chúng mày có ai chống lưng, nhưng hôm nay! Chúng mày có quỳ xuống xin lỗi, tao cũng không tha cho chúng mày! Tao sẽ cho chúng mày biết thế nào là quyền lực của đồng tiền! Bác bảo vệ gọi công an đến cho tôi! Ông Vũ một tay chống nạnh, một tay chỉ thẳng mặt từng thằng thợ xây, nhất là thằng già nhất đám đó.
Mẹ cái thằng già này còn già mồm à? Thằng già U50 đi đến dơ nắm đấm lên.
Mày đánh đi! Mày đánh tao đi! Ông Vũ chống nạnh dơ cái bụng béo ra thách thức, ở cái hầm này phải đến chục cái camera có hình ảnh này nên ông Vũ cố tình kích bọn chúng đánh mình để nhờ pháp luật trị tội.
Mẹ mày! Thằng già U50 giơ lên giả vờ đánh, thấy ông Vũ cứng, lời lẽ hùng hồn nên chúng nó vẫn còn một ít thông minh mà không dám động thủ, vừa hay ngoài đường lúc này có một chiếc xe của phường đi qua, có vài đồng chí công an ngồi trên đang làm nhiệm vụ dọn dẹp chợ tạm.
CÁC CHÚ CÔNG aN, MaY QUÁ!!! CÁC CHÚ CÔNG aN!!! Ông Vũ chạy nhanh ra ngoài gọi công an vào cuộc. Ngay lập tức thấy đám đông mấy đồng chí công an xuống xe đi tới.
Có chuyện gì vậy bác! Một đồng chí trẻ tuổi nói.
Đây! Tôi báo cáo các đồng chí, mấy thằng thợ xây kia, chúng nó hành hung người khác, gây mất trật tự trị an ở khu vực này, lúc nãy chúng nó còn sàm sỡ con dâu tôi, đánh con dâu tôi, tôi không nghĩ ở khu này an ninh lại kém đến thế! Ông Vũ nói và nhìn vào lũ thợ xây đang chùn đứng đá lá cậy xi tường.
Tôi mời bác và các anh ra đây làm việc! Đồng chí công an gọi đám thợ xây và thằng già U50 lại làm việc.
Bây giờ tôi hỏi các anh, sự thật có đúng như bác đây vừa trình bày không? Đồng chí công an trẻ tuổi nói.
Làm gì, tất cả đều là vu khống, đúng không chúng mày? Thằng già U50 hất mặt nháy mắt với mấy thằng đàn em.
Ở đây chúng tôi có camera đầy đủ bằng chứng! Bác bảo vệ già nói, người dân xung quanh cũng bu lại xem.
Được rồi, bây giờ tôi mời tất cả lên phường làm việc, còn một đồng chí ở đây trích xuất camera sự việc.
Được! Chú đồng ý, chú với anh Đoan là bạn thân, các cháu giúp chú vụ này! Ông Vũ cười nói.
Đúng rồi đấy! Các chú công an bắt bọn thợ xây khốn nạn này đi, bọn này còn ở đây bao lâu thì chúng tôi bất an bấy lâu! Đúng rồi! Đúng rồi! Bắt hết lũ chúng nó đi!!! Người dân xung quanh cũng xúm vào lên án lũ thợ xây, dùng tất cả mọi ánh mắt khinh bỉ nhìn chúng.
Dạ, bác là bạn bác Đoan ạ, vâng, bác yên tâm, cháu luôn đứng về phía công lý nên bác đừng lo ạ. Đồng chí công an trẻ tuổi cười nói niềm nở với ông Vũ, vì ông Đoan mà ông Vũ vừa nhắc đó là trưởng công an thành phố Hà Nội, chuyến này bọn thợ xây chết chắc, bị hốt một lũ lên phường, sau khi nói chuyện với trưởng phường và một ít quà cáp thì ông Vũ về nhà trước, ông Vũ đã yêu cầu khởi kiện và thuê luật sư đàng hoàng…
… Bạn đang đọc truyện Thụ tinh tại nguồn: http://truyensextv2.cc/thu-tinh-2/
Sau khi lên công an phường làm việc, lúc này là 15h chiều, ông Vũ mở cửa vào nhà, thấy Thảo đang phơi đồ, mặt xị nhìn ông Vũ.
Con chào bố ạ…
Con yên tâm! Bố giải quyết xong lũ côn đồ đó rồi! Từ giờ con đi lại không phải lo lắng gì nhé, bố sẽ cho cả công ty chúng nó hầu tòa, coi thường pháp luật! Ông Vũ ngồi phịch xuống sofa.
Bố! Con cảm ơn bố… Thảo cũng đi vào sofa ngồi đối diện, trong lòng cảm kích hành động của bố chồng hôm nay.
Không phải cảm ơn, con khách sáo với bố? Sự an toàn luôn là tiêu chí hàng đầu từ khi bố mua căn chung cư này cho bọn con, nhưng giám đốc ở đây làm bố quá thất vọng.
Vâng, may mà nhờ có bố… à bố đã ăn gì chưa ạ? Thảo chợt nhớ ra ông Vũ ở phường xuyên trưa để giải quyết việc này.
Bố không đói, lát bố ăn, con cứ phơi đồ nốt đi, kệ bố! Mà cái thằng Minh này, nó là đàn ông thì mấy việc này nó phải làm xong từ lâu rồi chứ! Để con phải chịu thiệt nhiều… Ông Vũ cau mày.
Dạ, bố đừng trách anh Minh, anh ấy bận trăm công nghìn việc nên… Thảo bênh chồng, nhưng thực ra thẳm sâu trong thâm tâm nàng ẩn chưa sự thất vọng đối với chồng, có rất nhiều lần nàng cũng kể qua mấy chuyện trêu ghẹo này, Minh đều tặc lưỡi cho qua, một phần vì anh ta bận, một phần cũng tin tưởng vào hệ thống an ninh an toàn ở đây, và cũng nghĩ đơn giản chỉ là bọn côn đồ trêu ghẹo bình thường chưa xảy ra chuyện gì cũng chẳng muốn làm to. Nhưng có một lần Thảo rất tức giận vì bị sàm sỡ nhưng không đến mức như hôm nay, có khóc kể với Minh nhưng Minh cũng chẳng mấy quan tâm, chỉ hỏi qua loa.
Thường thì phụ nữ cần nhất chỗ dựa những lúc như thế này, vậy mà Minh để lại ấn tượng không mấy tốt với vợ mình. Còn sự thể hiện của ông Vũ hôm nay lại hoàn toàn khác, Thảo cảm thấy có sự che chở, sự quan tâm đến từ vị trí một người bố, nàng cảm thấy yên lòng và cảm kích hành động ấy, thậm chí bố chồng nàng còn cố gắng tận tâm làm việc qua trưa vì nàng… Trong lòng nàng cảm thấy tình cảm ấy thật ấm áp…
Bận thì bận sự an nguy của vợ nó cũng bỏ qua à? Mà thôi! Không nói nữa, chuyện xong rồi! Ông Vũ vẫn rất tức giận.
Vâng! Bố đói cứ bảo con nha, con sẽ chuẩn bị điểm tâm cho bố! Thảo mỉm cười nhìn ông Vũ.
À! Con ra đây bố xem nào! Ông Vũ vẫn cau mày vẫy vẫy tay vì thấy bàn tay Thảo có vết thương.
Dạ… Thảo từ từ đi sang ngồi cạnh ông Vũ.
Đưa tay bố xem nào, tay con có đau không? Ông Vũ ôn tồn nói.
Không sao đâu ạ, chỉ hơi đau một chút… Thảo bỗng đỏ mặt với sự quan tâm của ông Vũ.
Đưa đây! Trời! Bầm tím hết thế này, bọn chó khốn nạn, chúng nó vẫn chưa xong với bố đâu! Bố có ít mật gấu xịn để bên nhà, chiều bố tạt qua lấy cho bôi vài hôm là đỡ… Ông Vũ cầm tay Thảo nhìn thấy vết bầm làm ông lại thêm tức giận.
Dạ, con cũng thấy bình thường, không đau lắm đâu ạ, chẳng qua tay con nhỏ hơi nhạy cảm bầm bầm lên chút thôi… Thảo cười và rụt tay lại, nàng thấy ngại khi bố chồng cầm vào tay, tuy nhiên nàng lại thấy rất hạnh phúc khi được quan tâm, giống như bố đẻ nàng vậy, khác hẳn với sự thờ ơ vô tâm của Minh.
Con bé này… Ông Vũ chép miệng một cái nhìn Thảo, kiểu con bé cứng đầu Thảo chỉ cười đứng dậy và ra phơi đồ.
À mà bố ơi… Thảo chợt nhớ ra một chuyện.
… Ông Vũ không nói gì, chỉ nhìn ra ngoài.
Cái ống nghiệm… Thảo ấp úng.
Ừ bố thấy rồi, bố xử lý rồi, con đứng lo…
Không… ý con là… buổi trưa cái Linh có gọi cho con, nó trách con tại sao không mang ống nghiệm đến… Nó bảo trong ngày hôm nay phải có, vì ngày mai bên nó đi làm đầy đủ nên sẽ khó luồn lách ạ… Thảo mím môi, nàng rất ngại khi nói ra nhưng từ hôm qua đến giờ, đây là lần thứ ba ông Vũ sẽ phải làm thêm một shot nữa, Thảo sợ bố chồng mình sẽ mệt…
À đấy! Bố cũng không nghĩ đến việc đó… ai chà chà… vậy là bố phải sản xuất thêm đúng không con? Kể ra cũng mệt đấy! Khà! Khà! Ông Vũ chép miệng cười thành tiếng, thấy thật trớ trêu thay số phận mấy con tinh trùng già của ông.
Dạ… phiền bố vất vả thêm một lần nữa ạ… Thảo cầm chiếc áo ướt trên tay bấm bấm ngón tay không dám nhìn thẳng ông Vũ, nàng cũng không muốn mình và bố chồng rơi vào tình cảnh khó xử thế này, chẳng qua khi nàng đã quyết theo chiếc lao đã phóng có nghĩa là nàng đang rất hy vọng đến một tương lai hạnh phúc hơn khi gia đình có tiếng cười của trẻ nhỏ, cộng thêm sức ép từ cái Linh khiến nàng cũng chẳng cần phải suy nghĩ đắn đo gì nhiều, nếu bỏ lỡ cơ hội này thì chẳng còn cơ hội nào khác…
Không, bố không phiền đâu, hôm nay cũng là ngày nghỉ, tất cả vì tương lai của gia đình con ạ… Ông Vũ nói mà trong lòng dâm ran, gì chứ được nhìn quần lót con dâu mà thủ dâm thì còn gì sướng bằng, mệt mấy ông cũng chịu được.
Con sợ bố mệt thôi ạ… Thảo cười gượng nhìn ông Vũ.
Ối giời, bố tuy tuổi cao nhưng bố vẫn khỏe lắm đấy khà khà!!! Ông Vũ phấn khởi dơ bắp tay lên như lực sĩ.
Vâng, con để sẵn ống nghiệm trong phòng bố rồi, bố cứ nghỉ ngơi đi ạ, để con pha cho bố cốc nước sâm nha… Nói xong Thảo đi vào phòng bếp, ông Vũ ngồi sofa liếc nhìn theo dáng đi của con dâu, ông dán mắt vào bộ mông cong của Thảo ẩn sau chiếc váy mà nuốt nước bọt ừng ực.
Ừ! Con pha giúp bố, bố đi tắm qua cho sảng khoái đã, sản xuất nó mới năng xuất được khà khà!! Ông Vũ vừa nói vừa cười đi vào phòng tắm.
Tầm 10 phút sau, ông Vũ bước ra khỏi phòng tắm, trên người chỉ cuốn đúng một chiếc khăn tắm, ông vào phòng thấy trên bàn đặt sẵn cốc nước sâm và một tờ giấy nhỏ. “Con cảm ơn bố! Nếu bố cần con giúp, bố sang phòng con gõ cửa 3 lần nha”. Ông Vũ đọc xong tờ giấy mà chim cửng đơ luôn, ông không ngờ con bé lại viết cho ông những dòng chữ đẹp đẽ kích thích đến vậy, hay là ông đang bị ảo tưởng về con dâu mình, hay hành động vừa rồi của ông khiến con dâu cởi mở hơn, không suy đoán nhiều ông uống ực một cái hết cốc nước sâm và đi sang phòng Thảo, ông đứng ngoài cửa chim cửng lên vài cái chọc thẳng làm chiếc khăn tắm lồi lên như cái lều.
Cộc cộc cộc! Thảo ngồi bên trong nghe thấy tiếng gõ cửa, tim nàng đập thình thịch, chẳng hiểu sao mình lại đưa ra đề nghị như vậy, có lẽ đơn giản vì nàng chỉ muốn giúp đỡ bố chồng mình nhanh ra hơn vì dù gì hôm nay bố chồng nàng cũng khá quá sức rồi, nàng lại là người biết nghĩ cho người khác, với lại một phần nàng biết thừa bố chồng nàng sẽ đòi hỏi những chuyện như hồi sáng, vì được một lần rồi, ông sẽ đòi thêm lần nữa, mặc dù hành động đó của nàng và ông Vũ có hơi biến thái, và có lỗi với Minh tuy nhiên sét theo một khía cạnh khác thì đây là hành động hỗ trợ giúp đỡ lẫn nhau mà thôi, quan trọng là chưa có một chuyện gì đi quá giới hạn cả. Nên Thảo đã chủ động để lại tờ giấy, nếu muốn gửi mẫu nhanh đến Linh thì chỉ còn cách đó, chưa kể muộn rồi, chồng nàng sẽ về bất cứ lúc nào, thời gian lúc này là vàng bạc…
Ông Vũ gõ cửa xong, sung sướng đi về phòng, ông trần truồng ngồi sẵn trên giường, làn da già nhăn nheo chảy xệ của ông nhìn như con lợn sề hết đát, vì béo nên ngực của ông chảy xuống, da thì nhăn nheo, có vào cọng lông mọc ra từ đầu ti thâm xì của ông, nhìn nói chung là tởm, trên bụng có một chút lông chạy từ lông dái lên, chỉ duy nhất con cu ông là dũng mãnh bất thường, thậm chí đến mấy thằng con trai mới lớn cũng không thể dũng mãnh đầy năng lượng như cu của ông Vũ.
Cộc cộc… bố ơi… con vào nha… Thảo đứng sau cánh cửa nói, chỉ cần nghe thấy giọng tim ông Vũ đã nhảy loạn lên, đầu óc choáng váng, giống kiểu sắp chảy máu cam, ông còn chưa nhìn thấy Thảo đã có cảm giác như vậy rồi…
Ừ ừ! Con vào đi! Ông Vũ sướng lắm, ông nuốt nước bọt, chỉnh lại thế ngồi… Khi Thảo bước vào trong ông Vũ trợn tròn mắt, mồm há hốc, nước dãi gần như sắp chảy xuống cằm, ông không ngờ Thảo sẽ mặc bộ đồ này sang gặp ông…
Chuyện Của Thảo Chuyện Của Thảo - Fafamini Chuyện Của Thảo