Nếu bạn cứ chằm chằm nhìn vào mặt xấu của một ai đó sẽ làm anh ta càng trở nên tồi tệ hơn. Nhưng nếu khuyến khích anh ta vươn tới những điều hay mà anh ta có thể, chắc chắn anh ta sẽ làm được.

Johann Goethe

 
 
 
 
 
Tác giả: Eoin Colfer
Thể loại: Phiêu Lưu
Số chương: 11
Phí download: 2 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 2363 / 88
Cập nhật: 2017-03-28 19:32:21 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 4: Bắt Cóc
ấn đề chính đối với Artemis bây giờ là xác định được vị trí của một yêu tinh. Yêu tinh này là một trong số các tiên nữ ranh mãnh, không ghi lấy nổi đoạn phim ảnh nào về những tiên nữ này và may ra có Chúa mới biết bọn họ đã du ngoạn như thế bao nhiêu thiên niên kỷ nay. Thực ra, bọn họ cũng không phải dễ gần và lại còn vô cùng thông thái. Chưa có ai chạm được vào vàng của các vị tiên, và thậm chí cũng chưa có ai chạm vào Cuốn sách. Tuy nhiên, mọi câu đố đều trở nên đơn giản khi bạn có trong tay lời giải.
Artemis cho gọi anh em Butler vào phòng và trao đổi với họ ngay sau bục giảng đạo nhỏ bé.
- Chắc chắn, tiên nữ nào cũng đều phải thực hiện các nghi lễ nhắm tái tạo phép thuật của họ - Artemis giải thích.
Butler và Juliet gật gù như thể đấy chỉ là một chỉ dẫn thông thường.
Artemis lật nhẹ Cuốn sách và chọn ra một đoạn.
- Từ trái đất sức mạnh của ngươi tuôn chảy.
Nhờ ơn trên nên nhớ tạc lòng,
Nắm được ngươi - hạt mầm thần diệu,
Nơi trăng tròn, cây sồi già và những dòng chảy xiết giao nhau.
Và chôn chặt nó cách xa nơi kẻ khác dễ dàng tìm thấy
Rồi, hãy trả về cho đất phước lộc của ngươi
Artemis gấp sách lại: Thấy không?
Butler và Juliet gật đầu lia lịa trong khi mặt mũi vẫn rất đăm chiêu.
Artemis thở dài. Bọn yêu tinh bị bó buộc bởi một số nghi lễ. Tôi phải nói thêm là các nghi lễ hết sức đặc biệt. Chúng ta có thể lợi dụng chúng để lần theo được một yêu tinh.
Juliet giơ tay xin phép mặc dù cô hơn Artemis tới 4 tuổi.
- Gì vậy?
- À, Artemis, vấn đề là - cô do dự nói trong khi tay vặn vẹo lọn tóc vàng theo kiểu mà những kẻ cục mịch vẫn coi là hấp dẫn - về các yêu tinh ấy mà.
Artemis chau mày lại, thể hiện sự khó chịu:
- Sao nào, Juliet?
- Ừm, các yêu tinh. Cậu biết là không có thực mà phải vậy không ạ?
Butler cau mặt. Đúng là sai lầm thật, chẳng bao giờ ông ta thèm giải thích cho em gái về nhiệm vụ được giao khiến cho sự việc đến nông nỗi này.
Artemis quắc mắt lên.
- Butler đã không nói chuyện này với cô à?
- Không ạ. Anh ấy định nói ư?
- Phải, chắc chắn rồi. Nhưng có lẽ, ông ấy sợ cô cười nhạo.
Butler lúng túng. Artemmis cứ như thể đi guốc trong bụng ông vậy. Chỉ có Juliet là người duy nhất trên đời này hay cười nhạo ông. Còn hầu như những kẻ khác chỉ cười vậy có một lần. Một lần duy nhất.
Artemis đằng hắng:
- Chúng ta hãy tiếp tục với giả thuyết rằng chuyện thần tiên thực sự tồn tại và tôi thì không phải một thằng khờ chuyên lắp bắp.
Butler gật đầu yếu ớt. Còn Juliet cảm thấy chưa được thuyết phục cho lắm.
- Được rồi. Như tôi vừa đề cập ban nãy, các thần tiên cần phải thực hiện nghi lễ đặc biệt để tái tạo sức mạnh của mình. Theo lối giải thích của tôi thì họ phải nhặt lấy một hạt mầm từ cây sồi già nằm bên khúc uốn của dòng sông, đúng vào lúc trăng tròn.
Ánh sáng bắt đầu hiện rõ trong mắt Butler:
- Vậy, tất cả những gì chúng ta cần làm là...
- Là tham khảo về thời tiết qua các vệ tinh mà tôi đã đặt rồi đấy. Tin hay không thì tùy, nhưng hiện nay số cây sồi già còn lại cũng không nhiều nếu ta ước tính tuổi già của chúng là chừng trăm năm trở lên. Xét về phần khúc uốn dòng sông và trăng tròn thì chính xác là 129 điểm cần thăm dò tại đất nước này.
Butler cười nhăn nhở. Bắt tay vào việc thôi. Cậu chủ lại nói chuyện theo cái kiểu riêng của cậu ấy rồi.
- Phải có sự chuẩn bị cho vị khách sắp tới của chúng ta - Artemis nói, tay đưa tờ giấy được đánh máy khổ A4 cho Juliet - Hãy sắp đặt lại căn hầm. Xem kỹ đi, Juliet. Cái thư ấy.
- Vâng, thưa Arty.
Artemis hơi cau mặt lại vì cậu không quen với việc Juliet gọi cậu bằng cái tên cưng chỉ riêng mình mẹ gọi.
Artemis để ý thấy Butler đang gãi cằm suy nghĩ.
- Thắc mắc gì chăng?
- Artemis ạ. Mụ yêu tinh ở thành phố Hồ Chí Minh ấy mà...
Artemis gật gù.
- Phải rồi. Tại sao chúng ta lại không làm một việc đơn giản là tóm bà ta đi chứ gì?
- Đúng thế ạ.
- Theo Niên giám của loài người, tác giả Chi Lun một bản thảo thuộc thế kỷ VII được tìm thấy ở thành phố bị lãng quên Sh'shamo thì, khi một tiên nữ để lạc hồn theo bọn người trần thế tức chúng ta đấy, thì vĩnh viễn sẽ bị chết theo những người anh chị em của họ. Như thế, sẽ không có gì đảm bảo rằng tiên nữ đặc biệt kia đáng giá lấy nổi 1 ounce vàng. Không được rồi ông bạn già của tôi ạ, chúng ta cần dòng máu trong sạch. Rõ cả chứ?
Butler gật đầu.
- Tốt lắm. Bây giờ, ông cần chuẩn bị mang theo vài thứ để phục vụ cho hành trình ánh trăng của chúng ta.
Bulet xem qua trang giấy: các thiết bị tác chiến cơ bản, vài cái kính, không có gì khó hiểu cho tới...
- Kính râm á? Vào buổi đêm sao?
Artemis mỉm cười, như lúc này chẳng hạn, khiến người ta gần như liên tưởng đến những chiếc răng nanh của ma cà rồng đang nhú ra từ hàm cậu ta.
- Phải, Butler ạ. Kính râm. Tin tôi đi.
Dĩ nhiên là Butler hoàn toàn tuân phục rồi.
Holly kích hoạt cuộn nhiệt ở trong trang phục của cô và leo lên tới 4.000m. Đôi cánh Chim ruồi đang sải trên đỉnh núi. Thông số ắc quy chỉ bốn vạch, thừa đủ cho chuyến đi nhanh xuyên lục địa châu Âu và dọc qua các hòn đảo Anh quốc. Mặc dù "quy định" luôn khuyến khích việc đi lại bằng đường thủy nhưng Holly không thể nào kiềm chế nỗi khao khát chinh phục những mỏm núi tuyết cao ngất trong hành trình của cô.
Bộ quần áo có thể bảo vệ Holly khỏi những chất độc tệ hại nhất nhưng vẫn không ngăn hết nổi cái lạnh thấu xương đang len lỏi vào cơ thể cô.
Ở độ cao này, trăng dường như tròn đầy hơn khiến ta có thể thấy rõ cả những khe, những hố sâu lỗ chỗ trên bề mặt nó. Vầng trăng tròn kỳ diệu. Và hàng ngàn tiên nữ ẻo lả sà xuống mặt đất. Họ chè chén vui vẻ khiến cho khung cảnh thật hỗn loạn. Bề mặt trái đất lỗ chỗ những đường hầm ngang dọc và thật khó lòng kiểm soát được tất cả.
Holly men theo ven biển nước Ý tới tận Monaco rồi từ đó xuyên qua những ngọn núi để tới Pháp. Cô thích bay lượn, thực ra thì tất cả tiên nữ đều thích bay. Theo lời Cuốn sách, tất cả các nàng sinh ra đều đã có cánh, nhưng quá trình tiến hóa đã tước bỏ khỏi họ quyền năng này. Phải, gần như là tất cả các tiên nữ. Có trường phái cho rằng tiên giới tiến hóa từ loài khủng long biết bay, có thể từ loài khủng long ngón cánh. Vì hầu như kết cấu khung xương giống nhau. Thuyết này còn chứng minh qua sự xuất hiện một cục bướu nhỏ giống nhau trên xương bả vai.
Holly đang thích thú với ý tưởng thăm khu Disney tại Paris. LEP cũng cắm vài đặc vụ bí mật ở đó, đa số họ làm việc trong triển lãm Bạch Tuyết. Đó là một trong vài nơi hiếm khi trên mặt đất cho phép tiên giới có thể du ngoạn mà không bị để ý. Tuy nhiên, nếu khách du lịch nào đó chụp được hình cô và tung nó lên mạng thì chắc chắn Root sẽ tước quân hàm của cô. Holly thở dài tiếc nuối và lướt thật nhanh qua đám pháo hoa sặc sỡ bên dưới.
Trên đường qua eo biển Măng-sơ, Holly bay thấp xuống, lướt nhẹ trên đầu những con sóng tung bọt trắng xóa. Co vẫy gọi đàn cá heo. Các chú cá khấp khởi bơi vọt lên mặt nước rồi nhảy vọt theo từng bước chân cô. Cô nhận thấy chúng bị nhiễm bẩn, những vết bầm đỏ nổi trên lưng chúng. Và cho dẫu vẫn mỉm cười thật tươi nhưng tim cô dường như đang tan vỡ. Bọn người trần sẽ phải trả lời tất cả.
Cuối cùng bờ biển dài cũng trải ra trước mắt cô. Ôi quê hương xưa. Eiriu - xứ sở khởi đầu của thời gian - nơi huyền diệu nhất trên hành tinh này. Chính ở nơi đây, 10.000 năm về trước, dòng giống tiên cổ Dé Danan đã giao tranh với bọn quỷ dữ Fomoria và các phép thuật siêu việt trong trận chiến đã tạo nên Con đường nổi tiếng của người khổng lồ. Cũng chính ở nơi đây, núi đá Lia Fasil đứng sừng sững giữa trung tâm vũ trụ, nơi các chúa tể thần tiên và sau này là người Ard Ris được tôn vinh. Nhưng cũng tại nơi đây, thật không may rằng bọn người trần cư ngụ tại chốn này đã học được phép thuật cao hơn bất cứ đâu trên hành tinh này. Ơn trời, theo phỏng đoán thì người Ai-len chẳng làm gì để lộ ra cả, nhưng cả thế giới đều cho rằng người Ai-len đã hóa điên khi họ cứ đinh ninh là mỗi vị tiên luôn mang theo mình một hủ vàng. Quả đúng là LEP có quỹ tiền để lo lót mọi việc thật, bởi vì tính chất công việc hết sức mạo hiểm của mỗi thành viên trong tổ chức nhưng cũng chưa ai rút tiền từ đó ra cả. Tuy nhiên, điều này không ngăn nổi nhiều người Ai-len tìm cách lẩn quất quanh các cầu vồng với hy vọng săn tìm được vận may siêu nhiên này.
Nhưng, mặc cho tất thảy mọi chuyện có thế nào, tiên giới vẫn thấy có thiện cảm với người Ai-len hơn cả, phải chăng do chính sự lập dị của họ. Và nếu tiên giới thực sự có liên hệ với con người như phỏng đoán của một thuyết khác thì kỳ lạ thay miền đất khởi đầu cho sự liên hệ ấy cũng diễn ra trên đất nước Ai-len bây giờ.
Holly đánh dấu vào bản đồ định vị trên cổ tay cô và chọn điểm làm lễ. Nơi tốt nhất rõ ràng là Tara, nằm kề với núi Lia Fasil, nhưng vào một đêm như đêm nay, tất cả các tiên nữ đều được phép quy tụ về đây nhảy múa trong khung cảnh thiêng liêng. Vì vậy, tốt hơn cả là bỏ qua Tara.
Nơi thứ hai nằm cách đây không xa, ngay bên bờ biển phía Đông Nam, dễ dàng tiếp đất nhưng lại khá cách biệt và hoang sơ. Holly giảm tốc độ rồi hạ thấp xuống độ cao chừng 80m. Cô lượn trên một khu rừng xanh rờn thấm đẫm ánh trăng. Một nhánh sông như dát bạc len lỏi giữa cánh đồng và nơi đó - nơi cuộn mình trong khúc sông quanh co, sừng sững hiện ra bóng cây sồi già.
Holly kiểm tra lại máy định vị. Khi thấy không có gì đe dọa ngoài mỗi chú bò đang nhởn nhơ trên đồng, cô tắt máy và đậu sát dưới chân cây sồi khổng lồ.
Bốn tháng trời bí mật theo dõi. Ngay cả Butler, một chuyên gia tài giỏi hàng đầu cũng bắt đầu sợ chết khiếp những đêm dài ẩm ướt và chi chít vết cắn côn trùng. May thay, không phải đêm nào trăng cũng tròn.
Nhưng luôn diễn ra một điều giống nhau, đó là họ ngụy trang và im lặng náu mình thật khéo, trong lúc Butler liên tục kiểm tra thiết bị thì Artemis chăm chú theo dõi qua kính viễn vọng. Vào những lúc như thế này, thiên nhiên càng như bó họ trong không gian hẹp. Butler thèm được huýt sáo, được nói chuyện hay làm bất cứ điều gì chỉ cốt để phá vỡ sự yên lặng giả tạo này. Trái lại, Artemis dồn hết tâm trí vào công việc, không để xảy ra dù một chút sơ sẩy hay mất tập trung nào. Nhiệm vụ mà.
Đêm nay, họ có mặt ở khu vực Đông Nam - địa điểm khó tiếp cận nhất. Butler buộc phải lặn lội 3 chuyến xe jeep trèo đèo lội suối, vượt qua cả đầm lầy để mang các thiết bị lên đây, đến mức giầy và quần áo ông ta rách tả tơi. Và lúc này đây, ông ta phải ngồi ẩn náu với cái quần ngấm đầy nước bùn. Còn Artemis xoay sở thế nào mà trông vẫn sạch sẽ tinh tươm.
Chỗ ẩn náu được thiết kế thật tài tình và nó khiến cho rất nhiều đối tác quan tâm mua bản quyền chế tạo, hầu hết là các đại diện quân sự. Nhưng Artemis đã kiên quyết nhượng lại sở hữu sáng chế cho một công ty chuyên về sản phẩm thể thao đa quốc gia. Trên nền bộ khung bằng thủy tinh sợi đa khớp nối là kết cấu hợp chất cao phân tử với các tấm lá kim loại có tính đàn hồi. Những lá kim loại giống với loại được sử dụng ở NASA không chỉ giữ được hơi nóng bên trong kết cấu lại mà còn ngăn được độ nóng quá cao tác động lên bề mặt của tấm ngụy trang. Cái này đảm bảo chắc chắn rằng các sinh vật nhạy cảm với hơi nóng đến bao nhiêu đi nữa cũng không nhận ra sự có mặt của nó. Các khớp nối giúp máy ngụy trang di chuyển linh hoạt như thể chất lỏng, cho phép kìm chặt bất cứ thứ gì rơi vào trong. Nơi trú ẩn tức thời và điểm khống chế tiện lợi. Bạn chỉ đơn giản đặt chiếc túi khóa dán này vào một cái lỗ và kéo dây khóa nó lại.
Nhưng theo lẽ đời, khôn ngoan không lại với trời và Artemis quả đang gặp rắc rối gì đó. Có thể cảm nhận thấy điều này từ khóe sâu đôi mắt xanh thăm thẳm của Artemis sau một chuỗi ngày hấp tấp hành động.
Sau vài đêm theo dõi không thu được kết quả gì, Butler lấy hết can đảm hỏi...
- Artemis...Tôi biết thế này là vượt quá bổn phận của mình nhưng vẫn cứ mạo muội cho rằng có gì đó không ổn. Liệu tôi có thể làm được điều gì để giúp cậu đây...
Artemis im lặng một hồi và chỉ trong khoảng khắc ấy, Butler mới nhìn thấy khuôn mặt thơ ngây của Artemis, khuôn mặt cậu bé đã từng có.
Cuối cùng thì cậu cũng cất lời.
- Đó là mẹ tôi, Butler ạ. Tôi đang băn khoăn liệu bà ấy sẽ...
Bỗng nút báo động gần nhất nháy đỏ.
Holly mắc cánh vào cành cây phía dưới, cởi mũ ra để cho tai được đón nhận chút không khí, Phải cẩn thận với đôi tai tinh quái - một vài giờ bí bức trong mũ và chúng bắt đầu bị bong da. Cô xoa vành tai. Ở đó da không bị khô. Đó là do cô đã sử dụng thiết bị làm sạch, khác với một số nhân viên khác của LEP. Khi họ cởi mũ, xin thề là trời sẽ rơi đầy tuyết.
Holly dừng lại đôi chút để ngắm nhìn khung cảnh. Ai-len quả là bức tranh đó. Chưa tàn phá thì đúng hơn...Họ cần một hoặc hai thế kỷ nữa chăng. Dòng sông lững lờ uốn lượn như con rắn bạc trước mắt cô, tiếng gió rít rì rầm khi dòng nước lách qua thềm đá. Cây sồi già xòa bóng đung đưa phía trên với cành lá xum xuê quấn mình theo những ngọn gió hây hây.
Còn bây giờ, trở lại với công việc. Ôi, khi nào hoàn tất nhiệm vụ, cô sẽ có thể ngao du suốt đêm. Một hạt mầm. Cô cần một hạt mầm. Holly quỳ xuống đất, phủi sạch bùn khỏi cành và lá cây. Ngón tay cô đan chặt lấy quả sồi trơn mướt. Phải chăng lúc này nó không còn cứng nữa? Cô nghĩ thầm. Bây giờ tất cả những gì cô cần thực hiện là trồng nó ở đâu đó, và sức mạnh của cô sẽ phục hồi trở lại.
Butler kiểm tra lại hệ thống rada, tắt hẳn tiếng để đề phòng thiết bị lộn tùng phèo gây tác dụng ngược lại. Một cánh tay đỏ lướt qua màn hình trong trạng thái hôn mê đau đớn, và rồi... Lóe sáng! Một thân hình thẳng đứng trên cây. Chẳng ra trẻ con, chẳng ra người lớn. Ông ta ra hiệu với Artemis: ổn rồi. Nhiệm vụ khả thi.
Artemis gật đầu hiểu ý rồi đeo kính phản quang. Còn Butler làm theo chỉ dẫn của cậu, lên đạn sẵn và soi tầm bắn. Trong tay Butler là một khẩu súng thật đặc biệt, chuyên dụng cho thợ săn ngà voi người Kenya, nó còn có tầm bắn xa và tính năng bắn liên thanh của khẩu Kalashnikov. Nhưng Butler lại mua được nó với giá hời từ một tay nhân viên nhà nước sau khi hắn bị kết án săn trộm ngà voi.
Họ trườn đi trong đêm thâu tĩnh lặng. Cái hình thù nhỏ bé trước mắt họ đang gỡ một chiếc máy kỳ quặc ra khỏi vai và tháo cái mũ kín như bưng khỏi cái đầu hoàn toàn không phải là đầu người. Butler quấn hai vòng dây súng vào cổ tay rồi kéo báng súng kề lên vai. Ông ta kích hoạt nút ngắm và một chấm đỏ xuất hiện chính giữa lưng của sinh vật kia. Artemis gật đầu ra hiệu và Butler bóp cò súng.
Sau tất thảy là khoảnh khắc sinh vật kia đổ sụp xuống đất.
Có tiếng gì đó rít qua đầu Holly, cái gì đó lóe sáng như ánh sao. Holly thừa đủ kinh nghiệm nghề nghiệp để lập tức nhận ra mình đang bị phóng hỏa. Và nhanh như cắt cô cuộn mình như trái bóng, thu nhỏ mục tiêu.
Cô kéo súng, lăn về phía nơi trú ẩn bên thân cây. Đầu óc cô bộn bề suy nghĩ. Ai có thể bắn cô và tại sao cơ chứ?
Một cái gì đó đang chờ sẵn bên thân cây. Cái gì đó xù xì bên sườn núi đang di chuyển.
- Ống xì đồng đẹp đấy nhỉ - sinh vật đó cười nhăn nhở, tóm lấy khẩu súng trông như củ cải của Holly.
Holly cố gắng gỡ ngón tay ra trước khi chúng trở nên xoăn tít giống như những sợi mỳ ống.
- Tôi cũng chẳng mong chờ cô đầu hàng một cách êm ả - Giọng nói sắc lạnh vang lên phía sau cô.
Holly quay lại, tay giơ lên chuẩn bị chiến đấu.
- Không - cậu bé giả bộ thở dài - Tôi nghĩ là không.
Holly cố tỏ vẻ mặt cứng rắn.
- Hãy lùi lại tên kia. Ngươi không biết mình đang gặp rắc rối gì ư.
Chú nhóc cười.
- Tôi biết, cô không phải người thường, nàng tiên ạ.
Tiên nữ? Hắn ta biết cô là tiên nữ.
- Ta có phép thuật giun đất. Đủ để biến ngươi và tên trợ thủ của ngươi thành đống phân lợn.
Thằng bé bước lại gần hơn.
- Cô cũng khá mạnh mồm đấy. Nhưng chung quy chỉ là nói dối. Nếu thực có phép thuật như cô nói thì bây giờ cô cũng chẳng thà dùng nó luôn rồi. Không đâu, tôi ngờ rằng đã lâu lắm rồi cô không làm Lễ, và giờ cô tới đây mong tái tạo sức mạnh của mình.
Holly lặng thinh như hến. Một gã trước mặt cô đang bất ngờ nói toạc ra mọi bí mật. Thật khủng khiếp, thật tai họa! Điều đó đồng nghĩa với việc chấm dứt hòa bình. Vì khi con người đã hiểu rõ về văn hóa tiên giới thì chiến tranh giữa hai loài chỉ còn là vấn đề thời gian nhanh hay chậm. Cô phải làm một điều gì đó và chỉ còn lại một thứ vũ khí duy nhất trong kho của cô.
Phép thôi miên là phép thuật bậc thấp nhất và chỉ cần tiêu hao chút ít sức mạnh. Cho nên, kể cả một số người trần có tài xuất chúng cũng thực hiện được phép này. Nhưng một tiên nữ dù kiệt sức đến đâu cũng vẫn còn có khả năng tiêu diệt một người bình thường.
Và Holly đã dùng hết trí lực vận dụng chút phép thuật còn lại của mình.
- Người kia - cô trầm giọng xuống, âm hưởng thật vang vọng - ta sẽ làm chủ ý nguyện của ngươi.
Artemis vẫn yên ổn sau tấm kính phản quang, mỉm cười đáp cụt lủn.
- Tôi thì lại nghi ngờ điều đó đấy.
Holly cảm nhận rõ rệt hơn sự lan tỏa của chất gây mê từ mũi tên cắm trên vai cô. Thế giới xung quanh cô như tan ra thành từng triệu triệu bong bóng muôn màu sắc, và dù có cố đến mấy thì cô cũng chỉ còn đủ tỉnh táo để kịp nghĩ một điều duy nhất: làm sao mà chúng biết được nhỉ? Ý nghĩ đó dường như vẫn lởn vởn trong đầu cô ngay cả khi cô đã lăn ra bất tỉnh nhân sự. Làm sao chúng biết? Làm sao chúng biết? Làm sao chúng...
Artemis nhìn thấy nỗi đau trong mắt của sinh vật kia khi bị mũi tên cắm sâu vào cơ thể. Chỉ trong tích tắc, cậu cảm thấy xiết bao e ngại. Một phụ nữ. Cậu thực sự không ngờ tới. Một phụ nữ, như Juliet hay Mẹ. Nhưng rồi khoảng khắc đó cũng qua đi và cậu lại trở về là chính bản thân mình.
- Bắn cừ lắm - cậu cúi xuống xem qua nữ tù nhân và nói - Chính xác là một cô gái. Khá xinh nữa.
- Thưa ngài?
- Hử?
Butler chỉ vào chiếc mũ. Nó đã bị chìm sâu quá nửa trong đống lá nơi tiên nữ đánh rơi nó. Có tiếng vo ve phát ra từ chóp mũ.
Artemis dùng dây kéo chiếc máy kỳ lạ lại để tìm hiểu.
- A, đây rồi - Cậu dứt luôn màn hình ra, cẩn trọng hướng ống quay của nó tránh khỏi phía cậu. - Công nghệ thần tiên có khác. Thật ấn tượng - cậu lẩm bẩm, rồi nhấc luôn bộ pin ra khỏi rãnh. Máy quay rung nhẹ rồi chết hẳn - Nguồn năng lượng nguyên tử, nếu tôi không nhầm. Chúng ta phải hết sức cảnh giác không được đánh giá nhầm đối tượng.
Butler gật đầu rồi cho tù nhân vào chiếc túi vải thô quá khổ. Có cái gì đó nữa đang bị lôi theo qua hai cánh đồng, một bãi lầy và mấy bậc lên xuống.
Cậu Bé Artemis Fowl Cậu Bé Artemis Fowl - Eoin Colfer Cậu Bé Artemis Fowl