Thất bại lớn nhất là thất bại trong việc cố gắng.

William A. Ward

 
 
 
 
 
Tác giả: R.l.stine
Thể loại: Kinh Dị
Nguyên tác: How I Got My Shrunken Head
Biên tập: Lê Huy Vũ
Upload bìa: Lê Huy Vũ
Số chương: 29
Phí download: 4 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 329 / 26
Cập nhật: 2019-12-23 22:17:01 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 5
hôôôôông…
Tôi hét lên kinh hoàng.
Tỏa ra một ánh sáng rực rỡ và được bao bọc trong luồng ánh sáng kỳ dị màu vàng, cái đầu đang mỉm cười với tôi, đôi mắt đen của nó sáng rực.
Hai tay tôi nắm chặt lấy cái chăn. Tôi cố gắng đứng dậy để ra khỏi giường. Nhưng hai chân tôi như bị quấn vào tấm vải trải giường, rồi tôi cảm thấy có tiếng rơi thịch xuống sàn nhà.
Tôi kêu lên:
— Khôôôôông…
Toàn thân tôi run lẩy bẩy không thể nào đứng lên được. Tôi nhìn lên và thấy cái đầu đang như bồng bềnh trên mặt bàn. Bồng bềnh trôi vào không khí. Bồng bềnh trôi về phía tôi như một ngôi sao chổi.
Không!
Tôi trùm chăn kín mặt để giấu mình đi. Khi tôi mở mắt nhìn lại lên thì thấy cái đầu vẫn nằm yên và sáng quắc trên mặt bàn.
Hay là tôi tưởng tượng ra là nó trôi về phía mình?
Không cần biết. Tôi bỏ chạy ra khỏi phòng, miệng rú lên:
— Cái đầu! Cái đầu! Nó sáng. Cái đầu sáng lên.
Jessica nhảy ra khi tôi chạy ngang qua phòng nó. Nó gọi:
— Mark, cái gì thế?
Tôi không dừng lại để trả lời nó mà chạy một mạch đến phòng bố mẹ. Tôi gào lên:
— Cái đầu! Cái đầu!
Tôi quá hoảng sợ và không còn biết mình đang làm gì nữa.
Cửa phòng bố mẹ đóng chặt. Nhưng tôi đẩy cửa ra chẳng kịp gõ. Mẹ đang nằm ngủ trên giường. Bố đi công tác suốt tuần này. Nhưng mẹ vẫn nằm nép về một bên giường.
Khi tôi xô cửa vào mẹ ngồi dậy và hốt hoảng kêu lên:
— Mark à?
Tôi chạy đến cạnh mẹ òa khóc, giọng run bần bật:
— Mẹ… cái đầu người khô… tự nhiên lại sáng. Nó phát sáng… nó lại còn cười với con!
Mẹ đứng dậy ôm chặt lấy tôi. Mẹ thật dịu dàng và ấp áp. Tôi run bắn hết người và đột nhiên cảm thấy mình trở lại là một đứa con trai bé bỏng của mẹ.
Mẹ dịu dàng vuốt tóc tôi, giống như mẹ vẫn thường làm khi tôi còn bé:
— Mark, con nằm mơ rồi.
— Nhưng, mẹ…
— Tất cả có vậy thôi. Một cơn ác mộng. Con hãy hít thật sâu vào nào. Xem con run thế này này.
Tôi chuồi khỏi tay mẹ. Tôi biết đó không phải là ác mộng. Bởi vì lúc đó tôi hoàn toàn tỉnh táo mà. Tôi nài nỉ mẹ:
— Đi, đi mẹ. Mẹ đến mà xem. Nhanh lên.
Tôi kéo mẹ ra hành lang. Có tiếng bật đèn trong phòng bà Carolyn rồi cả phòng bật mở. Bà mặc một chiếc áo ngủ màu đen:
— Có chuyện gì vậy?
Mẹ trả lời:
— Mark bảo là cái đầu người khô của nó tự nhiên phát sáng. Tôi nghĩ là nó nằm mơ.
Tôi kêu lên giận dữ:
— Không, con không nằm mơ mà. Đi đến đây, con sẽ chỉ cho mẹ xem.
Tôi bắt đầu kéo tay mẹ đi dọc về phía cuối hành lang. Nhưng tôi dừng lại vì nhìn thấy vẻ mặt căng thẳng của bà Carolyn. Vài giây trước bà còn ngái ngủ, nhưng lúc này mắt bà đã mở to và nhìn chằm chằm vào tôi. Nhìn chằm chằm vẻ như dò xét tôi.
Tôi quay đi và suýt nữa thì đâm sầm phải Jessica. Nó nói:
— Sao anh làm em thức dậy?
Tôi đẩy nó sang một bên và dẫn mọi người đi về phía cuối hành lang đến phòng mình. Tôi kêu lên:
— Cái đầu đang phát sáng. Và nó cười với con. Mẹ nhìn xem kìa, thấy chưa?
Tôi nhảy xổ vào phòng chạy thẳng đến chỗ chiếc bàn để đầu giường.
Cái đầu đã biến mất.
Cái Đầu Người Khô Cái Đầu Người Khô - R.l.stine Cái Đầu Người Khô