Số lần đọc/download: 976 / 11
Cập nhật: 2017-09-24 22:48:20 +0700
Chương 5: Thu Liễm Tâm Tư Nhẹ Nhàng Đánh Trả
L
ong Nhị xoa xoa thái dương, vô ý thức lại nhìn Cư Mộc Nhi một cái, môi nàng khắc vui vẻ sâu hơn. Long Nhị cảm thấy da mặt cứng ngắc, một Đại lão gia bị mấy người phụ nữ quấn lấy đối với hắn mà nói là chuyện rất chật vật, mặc dù biết rõ nàng nhìn không thấy, nhưng hắn vẫn trừng mắt nhìn nàng.
Hắn rất không cao hứng!
Cô nương mới tới vào ngồi, lần này biến thành Long Nhị một đối ba. Ba vị cô nương bắt đầu biến đổi biện pháp hấp dẫn sự chú ý của Long Nhị, cướp thời cơ nói chuyện với hắn, còn nói móc, ám phúng lẫn nhau.
Long Nhị ứng phó rồi các nàng vài câu sau liền mở miệng gọi Lý Kha tiến đến, vừa phân phó hắn gọi tiểu nhị đổi trà nóng vừa cho Lý Kha một ánh mắt. Đây là ám hiệu của hắn, ý là kêu Lý Kha mượn cớ cho hắn thoát thân. Lý Kha tự nhiên là hiểu, gật gật đầu, xoay người đi ra ngoài kêu tiểu nhị đến.
Lý Kha chân trước vừa đi, chân sau lại có hai vị nữ khách nữa đến. Các nàng người nào cũng đều ăn mặc quang vinh chói lọi, không nhiễm một hạt bụi, cũng là trùng hợp như vậy, đều là đến Tiên Vị Lâu ăn cơm, vừa vặn cùng Long Nhị gia ngẫu nhiên gặp.
Long Nhị mặt đen thùi lùi như than, trời thì mưa to, tất cả đều ăn mặc thành như vậy chạy đến đây ăn cơm sao? Đến con nít còn không tin nữa là.
Năm nữ nhân ngồi đầy bàn, không có người nào đi chú ý Cư Mộc Nhi.
Một nữ nhân xiêm y vải thô bình thường, căn bản không lọt vào mắt. Đối thủ chân chính là vài vị kia, đương nhiên trong lòng mọi người đều hiểu. Các nàng âm thầm so tài lâu ngày, vừa vặn hôm nay ngay trước mặt Long Nhị gia thể hiện, dù gì, phá hỏng cơ hội đối phương cùng Long Nhị gia gặp nhau cũng rất tốt.
Long Nhị nghe các nàng chíu chít nói chuyện, cực kì phiền muộn. Lúc này Cư Mộc Nhi liên tục giống như không tồn tại đứng dậy, nhẹ giọng cáo từ. Long Nhị trừng mắt nhìn nụ cười treo ở bên môi lúc nàng rời đi, trong đầu thật sự là tức giận. Xem động tác nàng lúc rời đi so với lúc tới nhanh nhẹn hơn rất nhiều, cơn tức giận trong lòng hắn càng bốc lên mạnh mẽ.
Mắt thấy Cư Mộc Nhi thản nhiên đi ra, lưu lại năm cô nương hoa kỹ phấp phới, sau lưng người nào cũng là một nha đầu miệng lưỡi sắc bén, tổng cộng mười cô gái, hai mươi con mắt nhìn chăm chămLong Nhị. Long Nhị cảm thấy tình cảnh kinh khủng này thì cảm thán cho dù là nam nhân nào cũng không thể chịu được.
Long Nhị rất bội phục chính mình, cảm thấy hai năm qua sự nhẫn nại cùng bao dung của hắn đều tiến bộ không ít, bởi vì hắn còn có thể cười được, hắn cười cười mời mọi người mau ăn món ăn, sau đó hắn nắm chặt tay đưa đến bên môi, nhẹ nhàng ho khan khụ.
Tiếng khụ này, làm cho năm vị thiên kim đều nhíu lông mày, mặt lộ vẻ ân cần, rối rít hỏi thăm thân thể có khó chịu hay không, nhanh chóng bắt lấy đề tài này, bắt đầu giới thiệu đại phu, giới thiệu phương thuốc trị ho, ân cần chú ý độ dày áo mặc vân vân.
Trước khi kiên nhẫn của Long Nhị dùng hết, Lý Kha rốt cục xuất hiện.
Lý Kha vẻ mặt lo lắng chạy vội đến, Long Nhị điều chỉnh sắc mặt, trong lòng tán thưởng: Lần này vẻ mặt diễn rất tốt. Trên mặt hắn bất động thanh sắc, chỉ trầm giọng hỏi:“Có chuyện gì mà kinh hoảng như thế?”
Lý Kha vội vàng thi lễ, thở phì phò nói:“Thiết tổng quản sai người báo lại, nói trong phủ phát sinh việc gấp, xin Nhị gia mau chóng trở về.”
Long Nhị vụng về nhíu mày: “Như vậy a……” Hắn nhìn về phía các vị cô nương, mọi người vội vàng nắm lấy cơ hội biểu hiện ra hiểu chuyện cùng ôn thuần hiền lương, cướp lời:“Nhị gia nếu đang có chuyện, liền mau chóng hồi phủ đi.”
Long Nhị đứng dậy thi lễ: “Như thế, Long mỗ đi trước một bước, bữa tiệc này để Long mỗ làm chủ, các cô nương xin đừng khách khí, ngày khác có cơ hội lại gặp mặt.” Hắn dứt lời, quay đầu đi.
Long Nhị đi xuống lầu, đi ra cửa chính Tiên Vị Lâu, phát hiện mưa đã tạnh, chỉ là trong không khí vẫn ẩm ướt, khiến cho trên thân người dinh dính nhơn nhớt thật không dễ chịu.
Phu xe lập tức đánh xe tới đây, Long Nhị khoát khoát tay, ý bảo không cần. Chính hắn hướng phía Cư Mộc Nhi lúc đến đi tới, chỉ chốc lát, Lý Kha ra theo.
“Gia, lúc ngài đi rồi, các nàng nói mỗi lần gặp nhau không được bao lâu thì không phải là Long phủ có việc chính là các cửa hàng có việc. Xem ra chiêu này về sau không thể dùng.”
Long Nhị đang mất hứng, nghe lời này khiển trách hắn:“Đó là do ngươi diễn quá mức, mới lúc trước còn khỏe, báo trong phủ có việc, ngươi thở gấp làm cái gì, cũng không phải ngươi từ trong phủ chạy tới báo tin.”
Lý Kha vò đầu, không dám phản bác, hắn là hộ vệ a, cũng không phải con hát.
Long Nhị “hừ” một tiếng nói:“Không cần quản mấy người đó. Cứ để các nàng ta oán giận, nếu đã biết rõ mỗi lần các nàng đến quấn lấy ta thì trong phủ có chuyện, nên hiểu đây là tình huống như thế nào, nếu đã thức thời, liền ít đến phiền ta.”
“Nhưng, gia thế sau lưng các nàng, đều là Nhị gia cần dùng đến, mỗi lần đều làm các nàng khó coi cũng thật không thể……”
“Vậy thì giao cho ngươi, ngươi có lòng như thế nghĩ ra cho ta biện pháp tốt hơn xem, ta chờ.” Long Nhị liếc hắn một cái, hắn còn dám nói, diễn nhiều lần mới tiến bộ một chút như vậy.
Lý Kha rất muốn nói, lần trước Cư Mộc Nhi dùng là chiêu giội trà đó thật sự là biểu hiện tự nhiên lại có hiệu quả, chỉ là do nàng làm thích hợp, đổi lại mình để làm tựa hồ không thích đáng. Hắn còn chưa mở miệng, Long Nhị chợt khoát tay chặn lại, nhảy lên nóc nhà một bên.
Lý Kha giật mình, nhìn hai bên một chút, trời mưa xuống không có người, hắn cũng đi theo nhảy lên, đã thấy Long Nhị đã nằm ở trên nóc nhà bên cạnh bất động. Lý Kha không biết phát sinh chuyện gì, vì vậy cũng học bộ dạng chủ tử nhà mình lén lén lút lút, phủ phục như tên trộm.
Thăm dò thì nhìn thấy Cư Mộc Nhi cùng cái tiểu cô nương gọi Tô Tình kia ở góc trong ngõ hẻm nói chuyện. Tô Tình từ trong lòng ngực móc ra vài cái bánh bao nói:“Tỷ tỷ, tỷ đói bụng không, loại mời khách ăn cơm này, tỷ khẳng định ăn không được cái gì. Tỷ xem, ta mua cho tỷ vài cái bánh bao, vẫn còn nóng lắm, ăn trước đi, một hồi nữa sẽ nguội lạnh.”
Cư Mộc Nhi nghĩ đến mới cảm thấy đói bụng, nàng ứng tốt, cầm cái bánh bao, nhã nhặn ăn từng miệng nhỏ. Tô Tình thận trọng, vừa bung dù ra cản trở đầu gió, vừa hỏi:“ Long Nhị gia kia tại sao phải mời tỷ ăn cơm a?”
Cư Mộc Nhi từ từ ăn xong một cái bánh bao, lúc này mới đáp:“Cũng không còn chuyện gì, đại khái là muốn hỏi một chút chuyện học đàn cho người nhà.”
“Này còn có đại khái a.” Tô Tình lại nhét một cái bánh bao vào trong tay Cư Mộc Nhi, tựa hồ có chút không tin:“Vậy tại sao tỷ kêu ta dựa vào danh mục bán hoa, nói cho những nha hoàn thiếp thân của tiểu thư nhà giàu người ta nói Long Nhị gia hôm nay tại đây đãi khách a?”
“Thật nhiều thiên kim tiểu thư đến, có lẽ ta có thể nhận thêm nhiều công việc dạy cầm, chẳng phải là tốt sao?”
Tô Tình nghiêng đầu ngẫm lại: “Cũng đúng.” Nàng lại đưa cái bánh bao cho Cư Mộc Nhi, nói ra: “Lần sau nếu là chuyện hỏi về việc dạy cầm như vậy, để cho bọn họ đến quán rượu hỏi đi, mắt tỷ không có tiện, lại phải đi thật xa một chuyến, cơm cũng ăn không được, thật vất vả.”
Cư Mộc Nhi cười cười đáp được, Long Nhị lại không nghe nữa mà đi xuống. Hắn xoay người nhảy xuống mái hiên, đi trở về. Lý Kha không rõ ý gì, cũng cùng đi theo.
Dọc theo đường đi Long Nhị không nói gì, đợi lúc hắn lên xe ngựa, Lý Kha nghe được hắn nghiến răng nghiến lợi mà nói: “Giảo hoạt, thật sự là giảo hoạt!”
Lần gặp gỡ ở Tiên Vị Lâu đó, làm cho Long Nhị đen mặt nửa tháng.
Bởi vì năm vị thiên kim tiểu thư kia từ ngày đó dùng hết sức tập trung bắt đầu mạnh mẽ đeo bám Long Nhị gia.
Các nàng lần lượt gửi bái thiếp, tặng quà, tìm các loại danh mục muốn mời Long Nhị gặp gỡ nói chuyện. Thậm chí hiện tại Long Nhị ra cửa, đi đâu cũng có thể cùng một vị thiên kim nào đó “ngẫu nhiên gặp”.
Các nàng là bị bữa tiệc ở Tiên Vị Lâu ngày đó kích thích, cảm thấy nếu không thêm chút sức, kim quy tế này sẽ bị người khác nhanh chân đến trước đoạt đi.
Các nàng hành động ngày một tích cực, dĩ nhiên là kéo theo những người khác. Vài nhà quyền quý cùng Long Nhị có quen biết người ta rối rít đến hỏi thăm ý tứ lấy vợ của Long Nhị, còn có mượn danh mục hàng hóa mời Long Nhị gặp nhau nói chuyện làm ăn, kết quả nói một hồi lại bắt đầu đẩy mạnh tiêu thụ nữ nhi của mình, nếu không chính là nhờ bà mối đến Dư nương Long phủ hỏi thăm tâm ý của Long Nhị gia.
Tóm lại, việc thu hút sự chú ý của Long Nhị gia tại mấy ngày này càng thêm sôi động. Trong phố phường cũng bắt đầu truyền tai nhau, có khi nào cây vạn tuế muốn nở hoa, Nhị gia muốn kết hôn rồi?
Long Nhị tức giận đến thiếu chút nữa lệch mũi, chuyện phiền toái này chính là do kẻ khiến người chán ghét Cư Mộc Nhi đưa tới. Hắn bất quá chính là muốn cho nàng xấu mặt một chút, trò đùa dai nho nhỏ cũng không sao, không có ngờ tới thủ đoạn của nàng so với hắn còn hung ác hơn vạn lần.
Các vị thiên kim tiểu thư tiểu thư khuê các liên tiếp hành động còn có bà mối đến cửa tích cực thuyết phục rốt cục kinh động Dư nương Long phủ, bà bắt đầu đối với chuyện chủ tử gia Long Nhị lấy vợ lại có một chút lòng tin. Nhiều lần dự định, bà quyết định dùng danh nghĩa Long Tam phu nhân Phượng Vũ, muốn mời các vị tiểu thư đến Long phủ thưởng mai làm khách, mượn cơ hội này gặp gỡ Nhị gia, vội vàng định hôn sự.
“Nhưng hoa mai vẫn còn chưa nở a.” Phượng Vũ nói.
“Này có quan hệ gì, chỉ là có cớ. Quan trọng là làm cho Nhị gia gặp nhiều, đợi ngài ấy động tâm, hôn sự sẽ dễ làm.” Dư nương đối với việc thu xếp này phi thường để tâm.
Phượng Vũ sờ sờ cái cằm:“Kỳ thật ta cảm thấy để cho các cô nương đem danh sách đồ cưới mang đến, trực tiếp so với tài lực, phỏng đoán cơ hội Nhị bá động tâm lớn hơn một chút. Nếu không lại so đấu tốc độ xem sổ sách cùng công lực gảy bàn tính một chút, như vậy càng dễ dàng thắng được tâm tư tham tiền của Nhị bá hơn.”
Phượng Vũ đang nói cao hứng, Dư nương đột nhiên dùng sức ho hai tiếng, Phượng Vũ ngẩn ra, sau lưng lập tức có chút lạnh cả người, nàng bỗng hiểu ra, chầm chập xoay người, chứng kiến Long Nhị đang đứng ngay phía sau của nàng.
Lúc này Phượng Vũ đang theo Dư nương ngồi ở trong hoa viên thương nghị công việc chiêu đãi những thiên kim khuê tú đến phủ ngày mai, không có ngờ tới người rõ ràng nên ở tại thư lâu xem sổ sách Long Nhị lại đi qua.
Phượng Vũ hì hì cười, làm bộ cái gì cũng chưa nói qua. Hôn sự này là tử huyệt của đương gia Nhị bá, đâm một cái sẽ gặp chuyện không may, huống chi gần đây mấy ngày này, mỗi lần nhìn hắn cũng như nhìn khuôn mặt đen nghẹn một cục mà không có chỗ xả. Nàng cũng không muốn chọc giận hắn, làm hại tướng công yêu dấu nhà nàng bị đày đến địa phương khỉ ho cò gáy nào đó vất vả đi đòi nợ một chuyến.
Mặt Long Nhị xác thực đang đen thui, hắn rất không cao hứng,“hừ” Một tiếng nói:“Đệ muội thật đúng là quan tâm ta a.”
“Đó là tất nhiên.” Phượng Vũ bất động thanh sắc xê dịch, cố gắng làm cho Dư nương giúp nàng ngăn cản. Trong miệng vẫn nói:“Nhị bá là trụ cột trong nhà, mọi hạ nhân trong quý phủ, tất nhiên là đều quan tâm đến. Đúng không, Dư nương?”
Long Nhị không cho cơ hội để Dư nương đỡ lời, ngay sau đó hỏi:“Ngoại trừ so tài lực cùng với chuyện trông nom sổ sách, đệ muội còn có cái đề cử gì khác tốt hơn không?”
Hắn rõ ràng muốn Phượng Vũ khó coi, lần này Phượng Vũ cũng không chịu phục, nàng vốn cũng không phải là quả hồng mềm, Long Nhị không để cho nàng mặt mũi như vậy, nàng cũng không vui, vì vậy nói:“Biện pháp thì vẫn còn, bất quá không phải là ta nghĩ, là đại tẩu nói.”
Nàng ngẩng đầu, vênh váo tự đắc nói:“Đại tẩu nói, theo tính tình Nhị bá, kiếm nương tử thật không dễ dàng, nếu vẫn chọn không được đại tẩu sẽ để cho đại bá chọn cô nương cho Nhị bá rồi ép Nhị bá thành thân. Xem đi, đại tẩu cũng là quan tâm Nhị bá, nhưng cái này so tới so lui, biện pháp của ta vừa có thể diện, cũng có thể cho Nhị bá tĩnh tâm. Đúng không, Nhị bá?”
Còn tĩnh tâm? Hai chị em dâu các nàng một người nói hắn tâm hồn tham tiền, không chọn nữ nhân chỉ chọn tài lực, một người nói hắn tính tình cứng rắn không vui vẻ, không kiếm ra được nương tử. Các nàng đối với hắn đánh giá cao như thế, hắn còn có thể tĩnh tâm sao?
Long Nhị hít sâu một cái, ở trong lòng cùng mình nói không nên chấp nhặt với nữ nhân đầu óc nông cạn. Không đúng, là không nên chấp nhặt với nữ nhân đầu óc nông cạn trong nhà mình. Nhà người ta, nên so đo vẫn phải so đo một chút.
Long Nhị đang muốn nói ra mấy lời, dạy dỗ Phượng Vũ một chút. Nàng ta đã là nương của hai đứa bé, phải đoan trang hiền thục, đừng đem hài tử dạy hư làm cho Long gia mất mặt, nhưng hắn còn chưa mở miệng, Dư nương đã cướp lời.
“Nhị gia, ngài xem, tiểu công tử nhà đại gia cũng đã có thể cưỡi ngựa, tiểu tiểu thư của tam gia cũng đã biết kêu cha.”
Long Nhị trong lòng run lên, khóe mắt nhìn thấy Phượng Vũ ở một bên cười trộm, lần này da mặt của hắn cũng muốn quắt lại, hắn vội vàng đáp:“Đúng vậy, đúng vậy, cuộc sống này trôi qua thật nhanh. Dư nương giúp lão Tam chiếu cố đứa nhỏ, thật sự là khổ cực.” Hắn vừa nói vừa trừng Phượng Vũ một cái.
“Không khổ cực, không khổ cực.” Dư nương nói chuyện vẻ mặt thật là thành khẩn.“Nhị gia, mấy ngày nay, lão gia phu nhân ở trong mộng tìm ta. Bọn họ hỏi ta ở trong phủ tình huống thế nào a? Ba đứa con trai đều tốt chứ? Ta đem chuyện trong phủ đều nói hết cùng bọn họ. Lão gia phu nhân đối với những điều khác đều hài lòng, nhưng sự việc Nhị gia liên tục không thành gia này, lại để cho bọn họ luôn lo lắng trong lòng.”
Long Nhị trên mặt cười méo, Dư nương thật sự là càng già càng có chủ ý, cha mẹ của hắn đã qua đời nhiều năm còn có thể lo lắng trong lòng, đây là đang diễn tuồng nào thế này?
Có thể cha mẹ không có ở đây, Dư nương tuy là người làm, thực tế lại giống một loại trưởng bối như mẫu thân, Long Nhị lại như thế nào cũng không dám làm trái ý lão nhân gia bà, chỉ đành phải nói:“Dư nương, vậy bà quay đầu lại an ủi một chút cha mẹ ta, Đại ca cùng lão Tam đều đã có con, Long gia dĩ nhiên có sau, ta không vội, không vội.”
Dư nương khụt khà khụt khịt, xuất khăn ra, nước mắt nói đến là đến. Phượng Vũ ở một bên nhìn xem, thật là bội phục, ngầm vụng trộm cho bà một ngón tay cái.
Dư nương đem tay Phượng Vũ đẩy đến sau lưng, bóp một cái, truyền ý “để cho ta tới”, trong miệng lại đối Long Nhị nói: “Nhị gia a, lão nô biết rõ, nhiều năm như vậy ngài chèo chống Long gia, thật sự là khổ ngài. Hiện tại cuộc sống cũng khá, bên trong bên ngoài cũng thuận lợi, nhưng thê tử của ngài đến cái bóng dáng cũng không có nửa cái, lão nô không có mặt mũi nào đối diện với lão gia phu nhân a, ở đâu còn dám theo chân bọn họ nói cái gì an ủi. Lão nô này đã một bó tuổi, sợ là cũng không chống đỡ được bao nhiêu năm, đến lúc đó nếu như xuống dưới đất gặp lão gia phu nhân, thế mà Nhị gia vẫn chưa lấy vợ, ngài nói xem lão nô làm sao ăn nói với bọn họ đây?”
Long Nhị thanh thanh ho hai tiếng, lại khụ khụ hai tiếng:“Dư nương, bà cũng biết, chống đỡ một cái nhà không dễ dàng, đặc biệt là Long gia chúng ta, kia bên ngoài bao nhiêu người chăm chú nhìn, chờ tóm chỗ bất lợi, hiện nay là tốt hơn so với thời điểm cha mẹ ta vừa rời khỏi nhân gian, nhưng cũng không thể phớt lờ. Việc mua bán to lớn, khắp nơi cũng phải để tâm, Đại ca hàng năm không có ở đây, chút ít quan hệ trên quan trường ta cũng phải giúp hắn chuẩn bị, còn có lão Tam kia……”
Phượng Vũ vừa nghe đến tướng công nhà nàng, vội hỏi:“ Chuyện này thì có liên quan gì đến Long Tam nhà ta chứ?”
Dư nương rất có khí thế khoát tay chặn lại mọi lời nói, tương đối nghiêm túc hỏi: “Nhị gia, những việc này, cùng việc ngài lấy vợ có cái gì xung đột?”
Long Nhị nghẹn lời, trong lòng biết Dư nương mềm không thành chuyển sang cứng, hắn coi chừng châm chước, trả lời:“Cái này, không phải là ta không lấy vợ, nhưng việc này cũng có liên quan đến trong nhà…… Dư nương đừng giận, ta là nói, ta phải cẩn thận tìm thật người tốt, nếu không lỡ đâu tìm trúng người dòm ngó gia sản nhà ta, hay là âm mưu kiếm lợi từ Long gia, hoặc là cùng với người ngoài khi dễ Long gia ta, vậy cũng sao được?”
Dư nương tức giận trả lời:“Nhị gia, cái tâm ý này của ngài, so với lão thái bà ta còn lo lắng nhiều hơn. Ta trước không bình luận bản lãnh của Nhị gia, chỉ là ngài nhìn phu nhân đại gia tinh tế hiểu ý, phu nhân tam gia nhiệt tình thiện võ, đến khi nhị phu nhân vào cửa, chị em dâu chiếu ứng lẫn nhau trông nom theo sát, nàng ta còn có thể lật trời kiểu gì?”
Phượng Vũ dùng sức gật đầu, nhìn Nhị bá kinh ngạc, tâm tình thật sự là tốt.
Long Nhị bị chận không thốt nên lời, thật lâu mới nói:“Dư nương đối với đại tẩu cùng đệ muội, thật đúng là có lòng tin.”
“Ta đối với Nhị gia cũng rất có lòng tin, nếu là thật sự là cưới thê thành gia, vậy nhất định là phu cương uy chấn, thê hiền tử hiếu.”
“Tất nhiên, tất nhiên.” Long Nhị ngượng ngùng đáp, hắn sao có thể nói không phải chứ.
“Nếu là như thế, vậy Nhị gia cũng lo lắng định hôn sự đi.”
Long Nhị mỉm cười, lại cố gắng mỉm cười, sau mới nói:“Chung thân đại sự, sao có thể nói định là định? Việc này không gấp được, Dư nương yên tâm, ta nhất định cẩn thận chọn người thật tốt.”
“Ngài nên để tâm chọn cho tốt.” Dư nương càng già càng dẻo dai, tinh thần vô cùng phấn chấn từ trên ghế nhảy dựng lên, động tác cực nhanh loáng cái đã đi ra ngoài, chỉ chốc lát cũng không biết từ đâu lấy ra một cái ống trúc to tới, bên trong chứa đầy họa trục.
Nụ cười trên mặt Long Nhị thiếu chút nữa rụng mất, hắn nghe thấy Dư nương nói:“Bên trong đây đều là những cô nương tốt ngàn người chọn một, ta đều nhìn qua, luận dung mạo, luận nhân phẩm, luận tuổi tác, luận gia cảnh, đều là rất tốt. Nhị gia chỉ để ý cẩn thận lại lựa chọn. Nhìn trúng cô nương nhà ai, ta lập tức an bài đi cầu hôn.” Bà nói xong, lại móc ra một trang giấy, đưa tới trong tay Long Nhị:“Năm nay nhất định là không kịp, những ngày này đều là ngày đẹp sang năm, gả cưới khai trương làm hỉ sự vô cùng may mắn, Nhị gia chọn xong cô nương, lại định ngày làm hôn sự luôn đi. Nên chuẩn bị kỹ càng một chút, ta lúc nào cũng có thể an bài tốt.”
Long Nhị lần này thật sự không cười được, hắn thuận miệng đáp tốt, còn nói thư lâu còn có vài phần hồ sơ khẩn cấp phải xử lý, sau đó cực nhanh chạy trối chết.
Dư nương đuổi theo ở phía sau hắn kêu:“Nhị gia, tiệc trà xã giao ngày mai, Nhị gia nhất định phải tới a!”
Phượng Vũ nhìn thân thể Long Nhị cứng đờ, bước chân tăng nhanh, không khỏi cười sặc sụa, trong lòng suy nghĩ, Nhị bá mỗi lần thoát thân đều dùng cớ “bận bịu” này, thật sự là thật không có ý tứ. Nàng đánh cuộc, ngày mai Nhị bá nhất định cũng rất bận bịu.
Ngày hôm sau, Long Nhị quả nhiên bề bộn nhiều việc. Hắn nói trong đêm qua nhận được tin thuộc hạ đến báo, nói việc làm ăn ở Lân thành xảy ra chút phiền toái, hắn phải tự mình đi xử lý, cho nên không thể cùng các thiên kim thưởng trà nói chuyện. Hắn cố ý lên tiếng chào hỏi, xem như dặn dò cho Dư nương, sau đó lên xe ngựa, vội vàng đi ra khỏi thành.
Việc này rơi vào trong tai Phượng Vũ, lại làm cho nàng một hồi cười to. Nàng thật sự là hiếu kỳ, Nhị bá nhà nàng như vậy, cuối cùng rốt cuộc sẽ rơi xuống trong tay cái dạng cô gái gì a.