Bí mật của thiên tài là có được tinh thần của trẻ con khi mình đã lớn, có nghĩa là không bao giờ mất nhiệt huyết.

Aldous Huxley

 
 
 
 
 
Thể loại: Tiểu Thuyết
Biên tập: Lê Huy Vũ
Upload bìa: Lê Huy Vũ
Số chương: 29
Phí download: 4 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 202 / 19
Cập nhật: 2020-01-25 21:22:13 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 3 - Thông Điệp Của Chuông
iếng chuông ngân vang giữa những bức tường của trường học và tiếng hò reo sung sướng của tụi nhỏ lan khắp tòa nhà.
“Các em, trật tự nào...” Bà giáo Stella cất giọng yếu ớt, tay bà dính đầy phấn. Trong khi đó, một đám đông om sòm đủ lứa tuổi bên ngoài đang lao thẳng xuống cầu thang. Tiếng la hét chỉ giảm bớt trước căn phòng có cánh cửa nhỏ bằng kính mờ màu vàng của thầy hiệu trưởng, đằng sau cánh cửa đó có trời mới biết điều kinh khủng gì có thể diễn ra, rồi bọn trẻ lại huyên náo khi tới được dãy hành lang mái vòm hướng ra quảng trường.
Chỉ trong chốc lát, cả ngôi trường Kilmore Cove trở nên trống trơn.
Hoặc gần như vậy.
Ngay khi vừa tới cửa ra, một cậu bé lao ngược trở lại, leo lên cầu thang hai bước một và đi vào lớp. Cậu lấy chiếc ba lô để quên ở gần bàn học rồi vội quay trở ra.
Nhưng khi ngang qua cánh cửa màu vàng của thầy hiệu trưởng lần thứ hai, một giọng nói trầm trầm đầy uy quyền chặn cậu lại.
“Đứng lại!” Thầy hiệu trưởng quát lớn ngay khi vừa bước ra khỏi văn phòng. “Cậu là ai?”
“Em là Jason Covenant.” Cậu bé miễn cưỡng quay người lại trả lời.
Cậu thấy trước mặt mình là một người đàn ông cao và gầy, giống như chú thiên nga đen xỏ một đôi giầy bóng loáng. Vẻ bề ngoài nghiêm nghị của ông bị chiếc nơ bướm chấm bi gắn trên cổ áo sơ mi phá hỏng. Jason bặm môi để khỏi phì cười.
“Covenant à?” Thầy hiệu trưởng phân vân. “Tôi chẳng nhớ ra Covenant nào trong số học sinh của trường này.”
“Em rất tiếc, thưa thầy...” Cậu không nhớ tên của thầy hiệu trưởng. “Em và chị gái mới chuyển tới làng được vài ngày và...”
Ông hiệu trưởng bật ngón tay.
“À, dĩ nhiên rồi! Những người London! Hai chị em sinh đôi bé nhỏ ở Biệt thự Argo.”
Jason miễn cưỡng chấp nhận định nghĩa “sinh đôi bé nhỏ”, cậu chỉ mong thoát khỏi cuộc gặp chẳng mấy dễ chịu này càng nhanh càng tốt.
Nhưng có vẻ như ông hiệu trưởng lại không nghĩ vậy.
“Này chàng trai, cậu thấy sống ở một ngôi làng nhỏ như Kilmore Cove thế nào?”
“Rất tuyệt ạ, thưa thầy.”
“Thế còn ở trong ngôi nhà... kỳ lạ đó thì sao?” Ông nhếch miệng cười đầy hàm ý.
“Kỳ lạ ư? Tại sao thầy lại nói vậy ạ?”
Ông hiệu trưởng không trả lời. Ông đặt một tay lên vai Jason và đi cùng cậu bé tới tận lối ra, như thể cậu ta sắp phải thú nhận với ông một điều bí mật có trời mới biết. Quảng trường nhỏ trước cổng trường lúc này hoàn toàn vắng vẻ, chỉ còn mỗi Julia và Rick. Tiếng cười nói xa xa tản dần vào những con hẻm và ngôi nhà bằng đá.
“Tôi nghĩ kia là chị của cậu.” Ông hiệu trưởng nói.
“Ôi, không. Đó là Rick. Rick Banner. Cậu ấy sống ở đây, đằng sau trường ạ.” Jason trả lời với nụ cười láu cá.
Ông hiệu trưởng im lặng, khá kinh ngạc vì Jason có thể thoát được khỏi tầm tay mình.
“Bây giờ em có thể đi rồi chứ ạ? Em chào thầy!” Và, không chờ câu trả lời, cậu nhanh chân chạy ra chỗ bạn.
“Thầy ấy muốn gì vậy?”
“Mình không biết. Chắc thầy ấy muốn hỏi mình vài câu thôi. Tiếc là lúc đó mình thậm chí chẳng nhớ được thầy ấy tên gì...”
Rick đi phía trước bọn chúng.
“Thầy Marriet. Ursus Marriet. Nhưng các cậu đừng gọi là Ursus vì thầy sẽ nổi khùng lên đấy.”
“Ursus?” Julia lẩm bẩm. “Ở làng này không ai có nổi một cái tên bình thường ư?”
“Mẹ mình có tên bình thường mà.” Rick trả lời và vẫn rảo bước.
“Là gì?”
“Là Mẹ.”
“Thầy ấy nói Biệt thự Argo là một ngôi nhà kỳ lạ.” Jason tiếp lời.
“Nghĩa là sao?”
“Thầy ấy chẳng giải thích gì, nhưng mắt lại bừng sáng... Cậu biết không, như thể thầy ấy muốn nói điều gì đó với mình.”
“Có lẽ vậy, nhưng chắc chỉ là một điều vô ích như mọi khi thôi.” Rick bình luận. “Dù sao... các cậu có phiền không nếu bọn mình hội ý một chút? Bọn mình có một kế hoạch nóng hổi!”
“Úi chà! Mình chẳng thấy có gì đặc biệt.” Jason bông đùa. “Bọn mình chỉ phải du hành thời gian đến Venice, tìm được ông Peter Dedalus trước mụ Oblivia Newton rồi hỏi ông ấy bí mật có thể kiểm soát được tất cả các cánh cửa trong làng.”
“Trước khi bố mẹ mình trở về nữa.” Julia giơ ngón trỏ bàn tay phải lên bổ sung.
Chúng tới chỗ cột đèn nơi khóa hai chiếc xe đạp: một cái đã cũ kỹ và cái còn lại có màu hồng rực.
“Mình nghĩ bọn mình có thể chia tay ở đây.” Rick chỉ con đường dẫn vào làng và chạy lên hướng nhà ga. “Mình sẽ tạt nhanh qua nhà, lấy xe đạp rồi đến gặp các cậu ở Biệt thự Argo.”
“Rất tốt. Mình sẽ qua chỗ cô Calypso để hỏi về cuốn sách hướng dẫn du lịch Kilmore Cove mà mình thấy hôm qua.” Julia đề xuất. “Có lẽ cuốn sách cũ ấy chứa đầy những thông tin thú vị... Giá mà mình kịp đút nó vào túi cùng với tờ giấy mình tìm thấy bên trong! Nhưng cô Calypso đã bắt gặp mình đang mò mẫm và... mình cũng không sẵn sàng cho lắm.”
“Còn mình...” Jason mở lời. Rồi cậu khiếp đảm nhìn chiếc xe đạp hồng và nói thêm. “Mình sẽ trốn trong nhà, trước khi thầy hiệu trưởng nhìn thấy mình đi cái thứ cũ kỹ xiêu vẹo này.”
“Vậy hẹn lát nữa gặp lại các cậu.” Rick chào hai người bạn và xốc lại chiếc ba lô trên vai.
Ulysse Moore Tập 4 - Đảo Mặt Nạ Ulysse Moore Tập 4 - Đảo Mặt Nạ - Pierdomenico Baccalario Ulysse Moore Tập 4 - Đảo Mặt Nạ