The act of love . . . is a confession. Selfishness screams aloud, vanity shows off, or else true generosity reveals itself.

Albert Camus

 
 
 
 
 
Tác giả: Quỳnh Thi
Thể loại: Truyện Ngắn
Biên tập: Thái Ngọc BÍch
Upload bìa: Thái Ngọc BÍch
Số chương: 5
Phí download: 2 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 4733 / 58
Cập nhật: 2017-09-14 22:16:16 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 4 Khi Em Buồn Anh Ở Đâu
nh ở nơi đâu, những ngày nước mắt em lưng tròng và gục ngã, khi em bơ vơ nhìn quanh không một gương mặt thân thuộc.
Anh ở nơi đâu?
Anh ở nơi đâu?
Anh ở nơi đâu?
Có bao giờ biết đến bản thân em cần anh đến thế nào!!!
Anh ở một nơi khác, không cần phải hi sinh cho em
Anh ở một nơi khác, có những điều mà anh cần anh muốn.
Anh ở một nơi nào đó, có cả ai đó sẵn sàng cho anh tất cả.
Em thì không? Anh bao em lựa chọn. Lựa chọn anh hoặc không gì cả.
Em xin lỗi, em lựa chọn em! Và em lựa chọn một cuộc đời không có anh!
ĐỪNG TIN LỜI ANH NÓI
ĐỪNG HỎI TẠI VÌ SAO
ĐỪNG HỌC YÊU THẾ NÀO
CỨ BÊN NHAU LÀ ĐỦ
Khi người ta không có gì cả, người ta phải cố gắng để đạt được thứ này thứ kia. Người ta để lỡ mất một ai đó mà người ta nghĩ bản thân không cần. Người ta cần phải cố gắng, người ta nhất định không chịu mở lòng.
Và rồi, khi người ta trưởng thành, có đầy đủ mọi thứ, thì bên cạnh, nhìn quanh, đã chẳng còn ai cả.
Hồi còn trẻ, thích là cứ thích thôi. Muốn nói với ai, mạnh dạn bày tỏ.
Hồi còn trẻ, yêu, là yêu, không nghĩ nhiều lắm. Không xem trọng tiền bạc,không xem trọng địa vị, không dò xét vật chất hay tài năng. Yêu, chỉ đơn giản là yêu. Là người với người yêu nhau không toan tính.
Hồi còn trẻ, nếu muốn đi đâu, đặt vé, xách ngay balo đến một thành phố khác, đi trốn.
Hồi còn trẻ, nếu muốn làm gì, quyết tâm theo đuổi không đắn đo, không lo lắng nhiều, không lo đường dài quá hay là ngày này năm khác. Chỉ đơn giản nghĩ là hiện tại muốn theo đuổi, tương lai để sau suy tính vậy đi.
Rồi ngày chúng ta trưởng thành, chúng ta mấy đi cảm giác xúc liều lĩnh ấy, chúng ta sợ vấp ngã, sợ rủi ro, sợ thất bại, sợ cả giây phút ai đó chối từ.
Chung ta e dè hơn, chín chắn hơn, toan tính nhiều hơn, đến cảm xúc cũng không còn cho phép được thả trôi bay bổng, không cho phép trái tim ngông cuồng lạc lối.
Ừ, ngày mình trưởng thành, mình không còn dại khờ khóc cạn kiệt nước mắt cho một người dưng nào đó, chẳng vứt bỏ cả thế giới để chạy theo người ta, cũng chẳng dễ động lòng tin vào những lời hứa hẹn.
Ngày còn trẻ, chẳng có gì trong tay, nhưng vẫn có ai đó, giấu giếm, hạnh phúc, cười mãn nguyện coi như có cả thế giới rồi. Thế nhưng, sau dần mới biết, tuổi trẻ nồng nhiệt ấy chẳng giữ được bao lâu, cũng ít người sẽ có người đồng hàng từ cái thời điểm ở vạch xuất phát đó. Ai cũng tự chọn cho mình những con đường, ai cũng cần nhiều hơn là bản thân nghĩ.
Ngày chúng ta có được tất cả, tiền bạc, địa vị, công danh thì người thương cũng vỏ chúng ta đi mất.
Ngày chúng ta trưởng thành, khái niệm hạnh phúc bỗng chốc lại trở thành thứ xa xỉ nhất chẳng thể nào cố gắng mà có được.
Ngày chúng ta trưởng thành, cứ nghĩ qua hết giông bão rồi sẽ có bình yên,nhưng thật ra, lại chuẩn bị đón một cơn giông khác... Bình yên nài cũng phải đánh đổi bằng xót xa.
Có ai, đủ trưởng thành, để cùng nắm chặt tay ta ngắm những cơn giông?
Thương Một Người Đến Đau Lòng Thương Một Người Đến Đau Lòng - Quỳnh Thi Thương Một Người Đến Đau Lòng