Số lần đọc/download: 2734 / 53
Cập nhật: 2016-03-29 17:20:54 +0700
Chương 4
K
HI MẤT, THÂN XÁC NÊN CHÔN HAY THIÊU?
Thân xác của mỗi con người là vật tạm bợ như bộ áo quần để mặc mà thôi – khi chết giống như là cởi bỏ bộ áo quần cũ, đi đầu thai và chuyển vào một sinh mệnh mới, như mặc bộ đồ mới khác. Cái thây ngưởi chết được xem như biểu tượng của tất cả nghiệp ác. Nên khi thân xác bị lửa thiêu cháy thì những nghiệp ác tiêu tan. Theo niềm tin của người Đông phương thì khi chết phần lớn người chết vẫn còn mơ hồ, chưa biết là mình đã chết. Vì thế họ thường quay trở lại nhà, mặc dù người thân chẳng thấy, chẳng biết có họ hiện diện. Có khi họ mượn tạm xác thân đã chết để hiện ra trong chốc lác, mà người sồng khi thấy hoảng sợ và gọi là Ma. Kinh nghiệm dân gian cho thấy ở những nơi xảy ra tai nạn chết người, “hồn” người chết thường hiện ra với bộ quần áo họ mặc lúc bị tai nạn. Vì lý do đó mà khi chết nên thiêu xác để người chết không còn quyến luyến cái thân xác cũ nữa...
Khi chết thân xác sẽ dần dần tan rã, dù đem chôn thì lâu ngày xác thân cũng bị các loài sinh vật đục khoét, biến dạng rất ghê rợn. Do đó, chỉ có thiêu xác là tránh được nhiều điều không hay.
Người Âu ‒ Mỹ trước đây không nghĩ tới vấn đề thiêu xác khi chết, nhưng ngày nay nhiều người đã nhận thấy ít nhất là về mặt vệ sinh, thực tế thì việc thiêu xác tốt lành thuận lợi hơn chôn cất xác chết rất nhiều.
Sau khi người thân qua đời, dù ta thương quý đến mấy cũng không thể chôn cất trong vườn nhà để được gần gũi. Nên để tro ở Chùa hoặc chôn cất làm mộ như thường. Khoảng 5 năm sau, tro cốt được thờ nên đem rải trên biển là tốt nhất.