Số lần đọc/download: 2709 / 17
Cập nhật: 2016-07-13 10:12:07 +0700
Chương 3
T
ám tiếng sau… “Theodora, con yêu, con đã sẵn sàng chưa?” Bà Saxby lao vào phòng Theo. Theo thường nghĩ mẹ mình giống đà điểu vì cả cổ và chân đều dài, chúng luôn trong tình trạng hoạt động.
Vào khoảnh khắc ấy, phần cổ nói trên hiện ra rất rõ ràng vì đeo cả đống kim cương lấp la lấp lánh. “Mẹ trông thế nào,” mẹ cô hỏi.
“Giống nhà thờ St.Paul đêm Giáng sinh,” Theo nói, hôn bà. “Lấp lánh và xinh đẹp, như thể mẹ đang đeo vòng cổ làm từ các vì sao.” Mẹ cô hơi đỏ mặt. “Mẹ đeo hơi nhiều kim cương phải không? Nhưng vũ hội của nữ bá tước chỉ tổ chức mỗi năm một lần. Rõ ràng là người ta nên thể hiện những gì tốt đẹp nhất của mình.”
“Hay những viên kim cương đẹp nhất, như trong trường hợp này,” Theo đồng ý. “Để mẹ nhìn con nào, con yêu,” mẹ cô nói, lủi lại, “Bộ váy đó khá xinh.”
“Con căm ghét những thứ xinh xắn,” Theo nói, biết rằng ý kiến của mình không có trọng lượng. “'Những thứ xinh xắn' con mặc lên trong đều kinh khủng mẹ ạ.” “Mẹ nghĩ trông con tuyệt đối đáng yêu,” mẹ cô đáp, cả khuôn mặt bà sáng bừng với vẻ chân thành, “Cô gái xinh xắn, ngọt ngào nhất Luân Đôn.”
“Mẹ không nghĩ mình có hơi bị tình mẫu tử làm mù quáng à?” Theo hỏi khi được ôm trong vòng tay thơm ngát của bà. “Không hề.”
“Tối qua con đã nghe thấy hai cô gái bàn luận rằng con giống con trai,” Theo nói, chọc vào ký ức đó như một chiếc răng đau. “Đừng nghĩ đến việc con ngọt ngào nữa, mẹ ạ.” Mẹ cau cau màu. “Vớ vẫn. sao người ta có thể nghĩ như vậy? Chắc họ mù như Genevieve Heppler tội nghiệp. Mẹ cô ta không cho phép cô ta đeo kính, và tối qua cô ta đã va thẳng vào mẹ.”
“Họ nghĩ thế vì con thật sự giống con trai,” Theo đáp lại. Nhưng cô không nghĩ mẹ mình sẽ đồng ý. “Dẫu sao đi nữa,” cô nói, “James và con đã dàn dựng một kịch bản giúp cho con nhận được sự chú ý từ Geoffrey ngọt ngào.” Vì một lý do nào đó, bà Saxby không nghĩ rằng quý ngài Geoffrey Trevelyan trẻ tuổi hoàn hảo như trong suy nghĩ của Theo. Nhưng rồi, bà không dành ba tuần vừa qua để nghiên cứu anh ta kỹ càng như Theo… dù là nghiên cứu từ xa, họ chỉ mới nói với nhau đúng một từ.
“James sẽ giả vờ tán tỉnh con,” Theo giải thích, nhìn vào gương và vỗ lên những lọn tóc xoăn mà cô hầu gái của cô mất đúng một tiếng mới làm xong. Miệng bà Saxby há hốc một cách không thanh nhã. “Cậu ta sẽ làm gì?”
“Giả vờ… rõ ràng chỉ là giả vờ thôi… tán tỉnh con. Cha anh ấy đã quyết định đến lúc anh ấy phải tìm vợ. Nhưng James không muốn. Mẹ biết anh ấy ghét việc xuất hiện ở vũ hội, chứ đừng nói đến trò chuyện lịch sự với một quý cô. Nhưng nếu anh ấy tháp tùng con trong phòng khiêu vũ, không chỉ ngài công tước thấy nguôi ngoai, mà tất cả mọi người đều chú ý, vì James không bao giờ tới những sự kiện như vậy. Và điều đó có ý nghĩa là họ sẽ chú ý tới con.” “Đúng là họ sẽ chú ý,” mẹ cô nói.
“Khi họ đã thật sự để ý tới con, con sẽ thu hút sự chú ý của Geoffrey,” Theo nói. Kịch bản đó nghe tương đối ngớ ngẩn khi cô kể ra. Một người đàn ông như Geoffrey Trevelyan hẳn không thèm quan tâm đến việc một cô gái mặt ngựa như cô trao đổi những nhận xét khôn ngoan với anh. Nhưng mẹ cô thuận theo một cách đáng ngạc nhiên. Rồi bà khẽ chau mày và hỏi, sắc bén, “Ý kiến này là của ai?”
“Của con,” Theo thú nhận. “Con không nghĩ James muốn, nhưng con không cho anh ấy cơ hội từ chối. Bên cạnh đó, nó là giải pháp hoàn hảo đối với yêu cầu anh ấy phải kết hôn từ ngài công tước. Anh ấy quá trẻ, mẹ không nghĩ thế sao? Anh ấy còn chưa tròn hai mươi.” “Mẹ không biết,” mẹ cô nói. “Về mặt trưởng thành, ít nhất cậu ta đã già hơn ông bố mình chục tuổi. Và theo những gì mẹ nghe được, cậu ta nên cưới một cô gái giàu có để sửa chữa điền trang khi công tước Ashbrook đột quỵ vì giận dữ. Mẹ nghĩ đó là lý do công tước đẩy cậu ta ra thị trường.”
“Mẹ luôn bảo con đừng nhận xét châm biếm cơ mà,” Theo nói, “Nghe mẹ vừa nói gì kìa. Con có thật sự phải đeo đôi ngọc trai này không? Con ghét ngọc trai.” “Các quý cô đeo ngọc trai. Con đang làm gì đấy, con yêu?”
Theo ngẩng mặt ra khỏi bàn. “Con đang bổ sung danh sách. Trong trường hợp một ngày nào đó con được mặc đúng ý mình.” “Liên quan đến ngọc trai sao?”
“Vâng. Con đã thêm hai nguyên tắc nữa trong một hai ngày qua. Ngọc trai dành cho những người đáng ghê tởm.” “Và những cô gái mới ra mắt,” mẹ cô thêm vào. “Cái còn lại là gì?”
“Mẹ không thích cái này đâu,” Theo nhận xét, “Phong cách Eton được chú ý đặc biệt.” “Mẹ không ghét nó. Nhưng mẹ nghĩ tước hiệu quan trọng hơn học vị. Bện cạnh đó, còn nhiều trường khác ngoài Eton mà, con yêu.”
“Mẹ, danh sách này không liên quan tới tiêu chuẩn chọn chồng, nó chỉ thể hiện cách ăn mặc của con khi con có cơ hội là chính mình, Cũng tức là khi con đã kết hôn. Áo khoác đồng phục của trường Eton hết sức tuyệt vời. Con không quan tâm chút nào đến người mặc nó, trừ phi đó là con.” “Mẹ hy vọng mẹ không sống đến lúc thấy con ăn mặc như nam sinh,” mẹ cô nói, rùng mình thấy rõ, “Mẹ thậm chí còn không thích tưởng tượng ra hình ảnh đó.”
“Mẹ không nhớ tình cảm ngưỡng mộ vô vọng mà James dành cho đội trưởng cricket sau kỳ học đầu tiên à? Trong giống như nam sinh sẽ làm con trở nên vô cùng lôi cuốn, nếu con tìm được cách mặc nó. Ít nhất nó cũng ngăn mấy cô gái khác tỏ ra thông cảm đến chết tiệt về ngoại hình của con.” “Lời khuyên của mẹ đây,” mẹ cô nói, rời mắt khỏi gương, “Mỗi lần con nhận thấy bất kỳ sự thông cảm nào từ mấy cô nhóc đầu đất đó, hãy chạm tay vào ngọc trai của bà con. Con có thể ghét chúng, Theodora, nhưng chúng đáng giá gần bằng của hồi môn của phần lớn các cô gái khác. Nói đến hấp dẫn thì phải nói đến tài sản cá nhân.”
“Nếu con đến gần Geoffrey, chắc chắn con sẽ hướng sự chú ý của anh ta về phía chúng. Có khi con sẽ kéo sợi dây đó qua răng, để đảm bảo anh ta nhìn rõ nó.” Cô đi ra sau lưng mẹ và ôm mẹ. “Con không biết vì sao mình chẳng trở nên xinh đẹp được như mẹ.” “Con…”
Theo ngắt lời bà, “Suỵt. Mũi và cằm con dài, và con trông cực kỳ giống đàn ông. Nhưng con có thể sống với nó, ít nhất là thế nếu con không phải mặc nhiều đồ diềm xếp nếp màu trắng đến mức trông như xô đựng sữa.” Mẹ cô cười với cô trong gương. “Không có quý cô mười bảy tuổi nào ở Luân Đôn không khao khát được ăn mặc lộng lẫy vào buổi tối. Chả sớm thì muộn.”
“Sau khi con trở thành phu nhân Geoffrey Trevelyan,” Theo cười khúc khích.