Nguyên tác: Ihmiset Suviyössä
Số lần đọc/download: 258 / 10
Cập nhật: 2020-02-13 14:06:35 +0700
Chương 4
N
hững màu sắc đặc trưng của thiên nhiên vào mùa này và ngay cả tại vùng này đều thay đổi rất hài hòa - nếu như tại một nơi nào xuất hiện một cái gì do một ai hay một sự kiện nào gây ra, phá vỡ sự cân đối ấy, thì thiên nhiên ngay lập tức - bằng những cách khác nhau ở thời điểm đó - sẽ làm công việc của mình để buộc thứ bất “bình thường” này hòa hợp vào tổng thể. Từ cái nhìn đầu tiên có thể nhận thấy màu xám, sắc đỏ và trắng - bởi vì rất tự nhiên ngay từ đầu mắt của người nhìn đã nhằm vào nơi con người trú ngụ - rồi màu xanh với đủ mọi sắc thái của nó - bây giờ đã là đầu tháng Bảy mà. Khi ngày dần trôi qua, màu vàng xuất hiện trên bầu trời từ phía tây bắc, báo hiệu buổi tối sắp đến. Còn có cả màu xanh in sắc trời của những vùng nước ngọt, những vũng dài dài, những dòng nước hẹp, như một lớp dài đến từ đằng kia và sẽ chảy về phía đó, thi thoảng giữa chừng - sau những bán đảo cây mọc thành rừng cùng những ghềnh đá nhỏ nhoi - chúng hóa thành những eo nước hiền hòa. Chỉ con người mới nghĩ chúng trầm lặng, bởi đôi lúc trên mặt nước vẫn lăn tăn gợn ngọn sóng nhỏ, làm đậm thêm màu xanh lam của nước. Đây đó trên nền xanh ấy có những chấm nâu vàng bèn bẹt, đó chính là bè gỗ. Ở những nơi thích hợp có thể thấy bốn, năm bè. Một bên thân bè có phà đi kèm với đủ chỗ ở, ống khói, dây cáp với tời. Màu của bầu trời khó xác định - trừ phía tây bắc có màu vàng. Khi trời không có sao, con người ta không ngắm nhìn bầu trời. Màu sắc và hương thơm của mặt đất, sự ngơi nghỉ cũng như nhất nhất mọi xê dịch của nó đã thu hút ánh mắt họ và chi phối tâm trạng họ.
Đó là về màu sắc. Còn mùi vị là của các loại hoa cũng như rau thơm. Một số bây giờ mới bắt đầu chớm nụ, còn đa phần đã nở rộ, có loài đã kết hạt. Một tháng trước đây, vào những buổi chiều tối như thế này những cây thơm thảo đã lên cung trạng thái của con người hơi khác hơn so với những bông vàng ngày hôm nay. Bây giờ ở nơi nào đó trên sườn đồi, đằng sau góc trang trại đã thấy liềm cắt cỏ được sử dụng đến, những lát liềm để lại dấu, đủ để nơi đó thoảng ra mùi oai oải của gốc rạ đã nhợt và mùi thơm ngai ngái của thân cỏ khô, nhắc nhở những ai đi qua ghé lại một điều, ít nhất tuần làm việc sắp tới sẽ là những ngày thu hoạch cỏ đại trà, bận rộn. Nhưng trong buổi tối hôm nay và đêm hè sắp đến biển cỏ ba lá ngọt ngào cùng dải đất ven hồ chìm đắm trong sự thỏa mãn yên bình, trong vô vàn các loại hoa đang nở và bụi phấn hoa ngập tràn khắp nơi.
Đây đó lúc nào cũng có người nhìn ngắm cỏ cây hoa lá. Bầu trời quả thật mang màu hơi nhạt nhòa, nhưng nếu kẻ cô đơn nào đó ngước mắt nhìn lên và lại nhìn ngắm phong cảnh xung quanh mình, kẻ đó sẽ cảm thấy như chính mình đang đi trong cái nhạt nhòa đó và trong nháy mắt thấy tất cả mọi thứ trong khoảng không bao la ấy. Chủ nhân túp lều, Jalmari ở Syrjämäki đang đứng trên đồng cỏ anh ta thuê lại và tính toán liệu cỏ có đủ cho bò nhà anh ta ăn không. Giá như có mưa… Chủ điền trang Teliranta, người đàn ông năm mươi tuổi nước da rám nắng, nhưng nhìn vẫn còn trẻ trung, cường tráng cũng đang đi lại trong trang trại của mình, thầm mong ông trời cho cả nắng và mưa: chút mưa ban đêm không làm ảnh hưởng đến việc thu hoạch cỏ, mà lại kích thích các loài cây củ và ngũ cốc mùa hè phát triển. Cả đồng rau củ, ngũ cốc của ông đều đang rất tốt, chắc chắn sẽ chịu được đợt nắng dài ngày. Ông như thấy trong tâm trí đợt nắng kéo dài cả tuần sau. Cỏ sẽ tốt đến mức có thể cảm nhận được vị thơm ngon của nó trong miệng mình. Nghĩ tiếp ông như thấy đàn bò sẽ ăn những lượm cỏ được cắt đúng kỳ hạn, những lượm cỏ không hề biết đến giọt nước mưa nào.
Trên phà của mình những người đàn ông đẩy bè gỗ chẳng nghĩ ngợi gì đến việc này, ngay cả những gã trai làm thuê đang đứng trên ngả đường rẽ vào các làng cũng vậy. Họ chỉ lượn lờ đứng đó và lấy làm thú vị lắm. Đến cả bụi đường cũng có mùi quen thuộc, hơi kích thích một chút trong cái màu xám im lìm bất động của mình. Những bụi ké gai* và cỏ ngỗng* mọc bên bờ tạo thành đường viền cho con đường chung cho tất cả mọi người. Ngã tư đường chỉ ra bốn ngả. Trên mỗi bảng chỉ đường có tên thành phố, số kilomet từ đây dẫn đến nơi đó. Đối với người đã từng đi khắp thế gian và giờ đây chỉ rẽ vào trang trại này một đôi ngày, bảng chỉ đường giống như một bài thơ, ít nhất là vậy, với những địa danh quãng đường được viết bằng màu sắc khác nhau trên các tấm bảng. Từ đó đến được nơi kia - và hình như ta đã ở đó vào lúc nào rồi. Và nếu như ta chưa từng qua, thì vẫn có thể đến nơi đó mà.
Takiainen (nguyên bản): Arctium, cây ké gai, thuộc chi Ngưu bàng.
Matarakasvit (nguyên bản): Rubiaceae, cây cỏ ngỗng, thuộc họ Thiên thảo.