If you have love in your life it can make up for a great many things you lack. If you don’t have it, no matter what else there is, it’s not enough.

Ann Landers

 
 
 
 
 
Tác giả: Harold Robbins
Thể loại: Tiểu Thuyết
Nguyên tác: 79 Park Avenue
Dịch giả: Khánh Dân
Biên tập: Nguyen Thanh Binh
Upload bìa: hoang viet
Số chương: 52
Phí download: 6 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 1572 / 29
Cập nhật: 2015-12-31 12:32:15 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 3
húng ta đang ở phía nào của Coney Island? - Maria hỏi khi Ross dừng lại phía cổng và bấm còi.
- Phía bờ biển, anh có nhà ở đây.
- Anh nói gì, một ngôi nhà hay là một phòng thay quần áo trong câu lạc bộ? - Nàng hỏi.
Nụ cười biến mất khỏi môi chàng trai.
- Không, một ngôi nhà hẳn hoi. Đây là khu đất riêng.
Một người gác cổng xuất hiện sau lưới sắt.
- Mở cửa Joe - Ross kêu lên.
- À ra là cậu Drego - Người gác cổng nói. Cánh cổng được từ từ mở ra.
- Đây là nhà nghỉ mát - Ros giải thích trong khi cho xe đi vào cổng - Gia đình anh sống ở ngoài này khi nào cha anh quá nhiều việc mà lại không muốn đến văn phòng. Mà cái đó lại xảy ra thường xuyên.
Maria nhìn xung quanh. Hai bên đường là những ngôi nhà tuyệt đẹp, phía trước ở chính giữa là một bãi cỏ xanh phẳng phiu được che mát bởi những cây cổ thụ lớn ở xung quanh.
- Trời - Nàng thốt lên - Sống ở đây cứ như ở trong công viên.
Ross không trả lời. Nàng quay lại phía Francie ngồi ở ghế sau.
- Cậu có thấy vậy không, Francie? - Nàng hỏi.
Cả Francie lẫn Jimmy đều đang bàng hoàng. Hai người thẩn mặt nhìn những ngôi nhà bên đường. Francie gật đầu:
- Chỉ có triệu phú mới sống ở đây.
Maria quay sang phía Ross:
- Anh có nghe thấy không?
Ross gật đầu nhưng không trả lời. Mắt chàng nhìn con đường trước mặt.
- Đúng thế chứ? - Nàng hỏi.
Ross lắc đầu:
- Không.
- Nhưng mà ông già anh chắc là giàu lắm chứ - Nàng vẫn không buông tha.
Chàng lái xe rẽ vào cổng sắt và dừng lại. Với tay ra phía trước chàng tắt khoá điện. Sau đó chàng nhìn nàng, đôi mắt thẫn thờ và buồn rầu.
- Ông già anh là ai đối với em có quan trọng lắm không. - Chàng hỏi. - Anh là người chở em đến đây cơ mà.
Maria nhìn Ross chằm chằm. Không biết nàng đã làm gì để chàng bực mình. Yên lặng một lát nàng trả lời.
- Không.
Sự lạnh lùng biến khỏi đôi mắt, chàng lại mỉm cười:
- Thế thì vào nhà đi rồi lấy một bộ đồ mà em thích. Nước biển ở đây đẹp lắm.
Theo ngón tay chàng nàng chỉ nhìn lướt qua ngôi nhà. Ngay sau đó là bãi biển. Chàng nhảy ra khỏi xe và mở cửa cho nàng. Maria xuống xe và quan sát ngôi nhà.
Đó là một ngôi nhà lớn, hai tầng. Tường ngoài lát gỗ bao phủ, mái ngói được quét một lớp sơn xanh thẫm mát mẻ. Nàng không chấp câu nói của Ross, bố anh ta chắc phải có nhiều tiền thì mới dám tậu một ngôi nhà như thế này.
Ross bước lên bậc thềm, đến bên cửa ra vào lấy chìa khoá và mở cửa.
- Vào đi - Chàng nói và đi lên một cái cầu thang.
Trong khi đi lên nàng thoáng nhìn thấy phòng khách và phòng ăn rất sang trọng. Nàng cúi nhìn bậc thang, tấm thảm lông dày dưới chân nuốt hết mọi tiếng động. Từ trước đến nay nàng vẫn tin rằng cuộc sống như thế này chỉ có trong phim.
Ross đến bên một cái cửa và mở nó ra:
- Đây là phòng em gái anh. Vào đây. Thế nào chúng ta cũng tìm được một bộ đồ vừa cho hai em.
Maria theo chàng vào phòng, ở phía sau nàng nghe thấy Francie đang cố nén một tiếng kêu kinh ngạc. Không cần quay lại, Maria cũng biết vì sao. Nàng chưa được nhìn thấy căn phòng nào như thế này trong đời mình. Tất cả đều bằng lụa hồng và xanh nước biển. Từ rèm cửa sổ, chăn phủ giường cho đến ghế bành lạ kiểu bên cạnh giường. Tấm thảm trải sàn phơn phớt hồng toả ra sự ấm cúng rất hợp với bộ bàn ghế bằng gỗ anh đào có những đường văn tuyệt đẹp.
Ross mở một cái tủ sát tường.
- Trong này là đồ tắm biển. - Chàng nói và chỉ vào một cái cửa khác. - Còn kia là buồng tắm. Cho hai em mười phút để thay đồ.
Jimmy khẻ cười:
- Có thể hai em cần giúp đỡ chăng?
Francie cười khẩy. Anh định bước vào phòng thì giọng nói của Ross đã giữ anh lại:
- Thôi đi Jimmy, bọn mình đi lấy đồ nhanh lên.
Jimmy ngoan ngoãn theo chàng. Hai cô gái nhìn nhau.
- Ross có kể nhiều chuyện cho mình nghe. - Francie thì thào - Ông già anh ấy có lẽ phải là triệu phú.
Giong Maria hạ xuống gần như nhó nói thầm.
- Hoặc là thế, hoặc ông ta là một găng xtơ.
Francie tròn xoe đôi mắt:
- Cậu nghĩ gì thế?
Maria mỉm cười:
- Tớ nghĩ rằng tốt nhất là bọn mình thay đồ đi trước khi họ quay lại.
Nàng bước lại cái tủ sát tường.
- Francie. - Nàng thốt lên ngạc nhiên - Cậu xem này.
Francie nhìn cái tủ đã mở sẵn.
- Ồ - Cô thốt lên rồi không nói thêm được câu nào nữa.
Khoảng hai chục bộ đồ tắm treo trong tủ.
Francie rụt rè giơ một tay ra mân mê một bộ.
- Maria này? Thử sờ xem. Mút chính cống đấy. - Cô quay người về phía bạn gái mình.
Maria đã cởi xong áo ngoài và váy, nàng đang tháo dây nịt vú.
o O o
Nàng chạy ra khỏi mặt nước vừa cười vừa thở dốc. Ross đuổi theo sau.
- Đừng, anh Ross! Đừng làm thế! - Nàng kêu lên. - Cát vào đầy tóc em bây giờ.
- Chỉ cần gội một cái là sạch ngay.
Chàng cười nói và tìm cách túm lấy chân nàng. Maria huých cùi tay và chàng ngã quỵ xuống. Nàng ngoái cổ lại nhìn. Ross lại bật dậy và lao vào nàng. Lần này thì chàng túm được cẳng chân nàng. Maria loạng choạng ngã xuống cát. Chàng cũng úp người nằm xuống cạnh nàng. Hai người nằm bên nhau im lặng để lấy lại hơi thở. Cuối cùng nàng quay người nằm ngửa mặt lên trời. Mặt trời ấm áp rọi vào mặt nàng. Maria nhắm mắt và thấy mình như ở cõi thần tiên. Nàng nghe thấy bên cạnh hơi thở của chàng trai đã trở lại bình thường. Và bây giờ thì chàng hoàn toàn im lặng. Nàng từ từ mở mắt ra. Chàng đã nhổm dậy từ bao giờ, khuỷu tay chống xuống cát, chàng đang ngắm nàng.
- Em có thích không? - Chàng hỏi.
Nàng đáp lại nụ cười của chàng:
- Rất tuyệt.
- Thế thì hay lắm - Chành quay người ra phía sau và ngồi hẳn dậy. - Francie và Jimmy vẫn còn ở dưới nước.
Giọng nói của chàng khi nói những câu như thế này làm chàng rất thích. Nó có vẻ hơi khang khác.
- Điều đó dễ hiểu thôi - Nàng trả lời - Ở đây thật là tuyệt.
Chàng quay lại phía nàng:
- Tại sao em không ở lại dưới đó?
- Em thấy đủ rồi. Em cũng chả tham lam đến thế. Vả lại của ngon vật lạ và sự nuông chiều sẽ làm em quen đi. Và như thế thì em không thể làm theo ý mình được.
Chàng cúi xuống sát mặt nàng
- Nhưng anh lại muốn chiều em. - Chàng khẻ nói. - Và anh có thể làm theo ý mình được.
Đôi mắt nàng nhìn như dán chặt vào mắt chàng. Sau một hồi chàng cảm thấy mí mắt mình nặng trĩu. Chưa có ai nhìn chàng như vậy. Cái nhìn thẳng, không chớp mắt, không che đậy như thể nàng đang nhìn vào tận những nơi thầm kín nhất trong tâm hồn chàng.
- Sao anh biết được? - Nàng hỏi, giọng khô, khàn. - Có thể hơi tốn đấy.
- Cũng có thể như thế. - Chàng trả lời và đặt tay lên vai nàng.
Đôi môi nàng hé mở chờ đợi. Khi đầu lưỡi nàng chạm vào khoé miệng chàng, Ross cảm thấy như nàng vừa nhóm lên một ngọn lửa nhỏ mãnh liệt. Mạch máu hai bên thái dương chàng bắt đầu đập thình thịch như búa gõ, chàng ép đầu nàng xuống cát, cánh tay vòng dưới gáy nàng. Hai bàn tay nàng ôm ghì lấy đầu chàng. Chàng nhắm mắt. Chưa một ai hôn chàng mãnh liệt đến như vậy. Đôi mắt nàng vẫn mở to nhìn chàng. Luồng nhiệt huyết rạo rực trong người nàng. Thật kỳ lạ, tất cả các chàng trai mà nàng hôn đều giống nhau, khi gương mặt của họ gần nàng như thế này thì đôi mắt họ nhoà đi như bao một lớp sương mù trước khi họ nhắm mắt lại. Ít nhất thì Ross cũng giống như các chàng trai khác ở điểm này.
Nàng cảm thấy bàn tay chàng đang sờ soạn tìm kiếm. Nàng muốn chàng vuốt ve. Chàng không giống những cậu con trai khác, họ nhiều khi thô bạo làm nàng đau. Nàng để mặc cho sợi dây vải của chiếc nịt vú tụt ra và bàn tay chàng mơn trớn làn da trần của nàng. Hơi thở của chàng dồn dập đẩy vào miệng nàng. Nàng vuốt nhẹ mấy ngón tay của mình bên ngoài chiếc quần bơi ướt nước của chàng. Ross cũng thuộc loại tráng kiện. Dưới lớp vải mút nàng thấy cơ bắp chàng căng ra. Nàng quay mặt sang bên và hai tay đẩy đầu chàng xuống ngực mình. Nàng cảm thấy hàm răng chàng sau vành môi chạm vào da thịt mình. Chàng tìm cách quay mặt sang hướng khác, nhưng nàng vẫn cố ghì chặt vào mình. Nàng nìn xuống và hơi mỉm cười. Đấy mới là cái kích thích nàng. Đấy là những gì mà nàng có thể tạo ra được. Đó là điều làm nàng thích được là một người đàn bà. Cuối cùng nàng bao giờ cũng tỏ ra là kẻ trội hơn.
- Anh Ross. - Nàng thì thầm. Trong đôi mắt chàng, nàng nhìn thấy một sự thèm muốn đến tột độ. Suýt nữa thì chàng thét lên. Nàng đã làm chàng hoảng sợ. Nàng vẫn ôm chặt chàng một lúc rồi sau đó sự phấn khích qua đi, họ nằm bên nhau yên lặng.
Chàng lăn người rời khỏi nàng và lăn xuống cát. Chàng thở hắt ra. Nàng nhẹ nhàng vuốt tóc chàng.
- Anh Ross bé bỏng của em. - Nàng thì thào. - Anh đáng yêu quá.
Chàng từ từ quay mặt về phía nàng. Nàng đã ngồi dậy và đang luồn tay rũ mái tóc vàng óng ánh của mình. Người nàng toả ra một vẻ quyến rũ mê hồn. Nàng cúi nhìn chàng và mỉm cười.
- Em đã bảo mà, cát đã vào hết tóc em rồi. - Nàng đứng dậy. - Em xuống nước gội đầy đây, xuống với em đi. - nàng chìa tay ra cho chàng.
Chàng vẫn nằm yên không nhúc nhích mà chỉ nàng qua bên vai.
- Cứ xuống đi. - Chàng nói. - Anh xuống ngay bây giờ.
Chàng nhìn theo nàng chạy xuống nước làm làn nước bắn tung lên, rồi chàng bật dậy lao qua bãi cát xuống chỗ nàng.
Người Mẫu Người Mẫu - Harold Robbins Người Mẫu