Nguyên tác: [Ghosts Of Fear Street] 5: Stay Away From The Tree House
Số lần đọc/download: 1153 / 15
Cập nhật: 2018-04-28 09:58:03 +0700
Chương 4
T
ôi muốn gặp một con ma. Hay một con ma sói. Hoặc một con ngáo ộp. Thậm chí một xác ướp cũng được.
Nhưng không. Tôi lại thấy hai cô bé.
— Các bạn là ai thế – Steve cất tiếng hỏi khi chúng tôi lại gần họ. – Các bạn làm gì ở đây giờ này?
— Tớ là Kate Drennan. – Một cô bé đáp lại bằng giọng nhẹ nhàng. – Còn đây là chị gái tớ, Betsy.
Cả hai cô bé đều có đôi mắt xanh da trời rất sáng và mái tóc dài đen huyền. Cô bé tên là Kate có mái tóc suôn thẳng tết thành bím sau lưng. Còn cô kia có mái tóc hơi quăn thả dài không buộc.
Tôi chưa từng nhìn thấy họ bao giờ mặc dù có vẻ họ trạc tuổi tôi thì phải.
— Chúng tớ là… – Kate lên tiếng. Nhưng chưa kịp nói nốt Betsy đã cắt ngang.
— Tại sao bạn lại hỏi trước? – Cô bé nói. – Chúng tôi ở đây cũng như các bạn thôi.
— Thôi, thôi. – Tôi tỏ vẻ xin lỗi. – Chỉ là vì tớ chưa trông thấy các bạn quanh đây bao giờ. Các bạn đi học ở trường trung học Shadyside à?
— Không. – Kate đáp.
— Chúng tớ đang trong kỳ nghỉ xuân. – Betsy lại cắt ngang. – Bọn tớ đi học ở Vermont cơ. Bọn tớ không biết nhiều bạn ở Shadyside này lắm nên hơi buồn.
— Đó là lí do tại sao chúng tớ lang thang ra đây tối nay. – Kate nói thêm. – Chúng tớ chán quá. Vô tuyến chẳng có gì xem. Chẳng biết phải làm gì.
— Bọn tớ cũng đang lang thang đây. – Tôi nói.
Kate, cô bé có gương mặt xinh hơn mỉm cười. Còn Betsy, cô có vẻ mặt hách dịch thì tỏ ra dịu lại đôi chút.
— Ít ra thì các bạn cũng còn được nghỉ. – Anh Steve lên tiếng. – Như bọn tớ thì phải hết năm học mới được nghỉ hè một lần.
— Bọn tớ phải quay về đây. – Cô chị Betsy nói. – Bố mẹ chúng tớ có thể vào phòng kiểm tra hay gì đó.
— Chúng tớ cũng thế. Chúng tớ chắc sẽ còn gặp lại các bạn quanh đây. – Tôi hồ hởi nói. – Chúng tớ còn đến đây nhiều, chúng tớ còn phải dựng lại cái nhà cây ở gần đây.
Tôi chiếu đèn lên ngọn cây sồi với những tán vươn dài. Hai cô bé cũng nhìn lên. Chợt tôi để ý nét mặt Kate lộ vẻ gì đó. Cô ấy sợ. Thực sự sợ hãi. Betsy liếc sang tôi.
— Bạn nói gì thế? – Cô ấy hỏi.
— Tớ bảo là chúng tớ sắp sửa lại cái nhà cũ trên chạc cây kia.
— Tớ cũng nghĩ là cậu nói điều đó. – Betsy đáp. – Nhưng các cậu không thể làm được đâu.
— Sao không thể? – Anh Steve ngạc nhiên hỏi lại.
— Không ai có thể làm được việc đó. – Betsy quả quyết.
Kate bắt đầu nhấm nhấm đuôi tóc tết vẻ khổ sở.
— Các cậu không thể dựng lại ngôi nhà cây đó đâu. – Cô ấy ngập ngừng nói. – Bởi vì… bởi vì…
— Bởi vì có một bí mật về ngôi nhà này. – Cô chị Betsy nói nốt câu.
— Bí mật à? – Tôi hỏi lại. – Bí mật gì cơ?