Số lần đọc/download: 1394 / 19
Cập nhật: 2017-09-14 22:15:58 +0700
Chương 4
T
ôi: Em đang làm gì? Anh vừa về đến nhà, chuẩn bị đi ngủ đây.
Bạn: Em đang brunch. Chuẩn bị phải đến trường.
Tôi: Nhớ đem khăn quàng cổ nữa, trời có vẻ lại vào đông em ạ...
Bạn: Sài Gòn thì vẫn còn hè ngốc ơi!
Tôi:...
Tôi: Em nghĩ chúng ta phải yêu như thế nào để tình yêu chúng mình mãi mãi không phai?
Bạn: Yêu như không yêu.
Tôi: Là yêu ra sao?
Bạn: Là vẫn giữ lại "mình" trong chữ "chúng mình."
- Từ đó về sau, chúng tôi đã không còn nói với nhau điều gì.
- Có hai cá thể xa lạ vô tình gặp nhau, yêu nhau. Và họ sống hạnh phúc, tốt đẹp mãi mãi về sau...
- Ôi.
-... không cần có nhau.
Bạn: Anh ta là người đã có người yêu. Cậu biết mà đúng không? Sao lại cứ yêu khổ đau vậy hả?
Tôi: Mình biết.
Bạn: Vậy sao lại yêu?
Tôi: Anh ta đã có người anh ấy yêu, nhưng chưa chắc anh ta đã có người yêu anh ta. Yêu cuồng si. Yêu khờ khạo. Người bỏ từng giây từng phút trôi qua trong cuộc đời chỉ dùng để yêu anh ta. Chỉ là mình không nghĩ anh ta từng có một người như vậy.
- Nếu bạn không nghe lời mình, đến một ngày mất đi con tim thì đừng có mà khóc!
- Thì vốn dĩ bây giờ nó cũng đã của anh ấy mất rồi.
- Hãy hứa với anh một chuyện. - Anh ta đặt hai đôi bàn tay ấm của mình lên vai cô ấy, mỗi bờ vai là một vững chãi.
- Anh nói xem.
- Đến lúc nào đó khi em muốn dừng lại. - Anh ta nhìn sâu vào đôi mắt đang mở to nhìn mình chờ đợi. - Hãy hứa với anh một là qua đầu cầu bên này, hai là trở về lại nơi đầu cầu bên kia.
-...
- Đừng có đứng lại ở giữa lưng chừng đoạn cầu nối qua cuộc đời nhau... - Anh khẽ thở dài. Còn cô nặng lòng nuốt trôi từng chữ.
Bạn: Tại sao mày cứ ngu dại yêu hắn? Càng ngày càng ngu. Càng ngày càng dại.
Tôi: Nếu mày biết mày chuẩn bị té mày sẽ làm gì?
Bạn: Trèo cao hơn, cho thỏa.
Tôi: Ừm. Tao cũng vậy.