Sometimes the dreams that come true are the dreams you never even knew you had.

Alice Sebold

 
 
 
 
 
Tác giả: Lục Xu
Thể loại: Tiểu Thuyết
Số chương: 83
Phí download: 8 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 896 / 9
Cập nhật: 2017-09-25 07:32:56 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 4
ditor: Ý
Trình Nghi Bắc về nhà, anh mở cửa cực kì nhẹ nhàng, trong phòng khách không có tiếng TV vọng lại, giống như mọi khi, anh lặng lẽ đi vào phòng ngủ, nhìn thấy cô đang say giấc. Cảm thấy tâm trạng an ổn, anh bước vào trong. Cười thỏa mãn, ngắm bộ dạng ngáy ngủ của cô, mới đến bên giường, nhẹ nhàng ngồi xuống. Ánh mắt anh rời khỏi khuôn mặt cô, chậm rãi quét qua thân thể cô, dừng lại trên bụng cô. Không cần biết lý do, lấy tay lần mò vào trong bụng cô.
Anh rõ biết là vẫn chưa thể có động tĩnh gì, nhưng vẫn ngây ngốc cong người xuống, đem đầu mình dán lên bụng cô.
Đứa trẻ đã được một tháng, nhưng cơ thể cô đến nay vẫn không thể nhìn ra được, cơ thể nhỏ nhắn, mảnh mai, một chút cũng không giống đang có thai. Cũng chẳng giống như trên TV, một khi mang thai suốt ngày nôn mửa hay thích ăn chua, anh mua ô mai chua về là hoàn toàn không có đất dụng võ. Điều tra cẩn thận trên mạng, phát hiện ra mỗi người phụ nữ có thai điều có biểu hiện thai kì khác nhau. Như thế anh mới thấy an tâm một ít.
Mà cô căn bản không lo quan tâm đến, nhớ đến hôm qua cô mang giày cao gót ra ngoài, trong lòng không khỏi có tí bất mãn, nhưng lại không chịu biểu lộ ra trước mặt cô.
Cô hí mắt, chẳng hề sợ hãi đánh anh một phát.
-Bộ dáng ngây ngốc này.
“Thức rồi” Anh cũng chẳng chấp cô, lướt qua trán của cô, nhẹ lau đi lớp mồ hôi bịn rịn trên đó.
Cô gật gù, giương mắt ngó cái chuông đồng hồ to lớn trên tường:”Nóng như thế này, đi làm gì vậy?”
Vẻ mặt của anh cũng không có gì thay đổi, nằm bên người cô. Cô nhích qua bên kia một chút, cho anh có chỗ nằm. Tay anh vẫn đặt trên bụng cô, khóe mắt có tí cái gọi là thỏa mãn:
-Đi làm chuyện xấu.
-Thật không?
Cô không hỏi thêm nữa, bởi không thích tò mò.
“Hay là tìm một bảo mẫu đến chăm sóc em, được không?” Anh thật sự lo lắng mỗi khi cô một mình ở thành phố C, mỗi đêm ở Đức, anh luôn suy nghĩ xem cô đang làm gì, có gặp chuyện gì không. Những cảm xúc xa lạ mới đến đó làm anh cảm thấy kinh ngạc.
Con ngươi của cô nảy lên như đốm lửa:”Muốn đi nữa à?” Cô cảm thấy đây mới là mấu chốt.
Có chút xấu hổ gật đầu:”Có một chút việc”.
“Em sẽ chăm sóc tốt cho bản thân, đừng lo lắng”. Cô liếc anh một phát.
Không biết anh nghĩ đến gì mà cúi đầu cười rộ lên:
-Này, em nói xem đây là con trai hay con gái?
Cô suy ngẫm trong thoáng chốc, kết quả bắt đầu lại từ vạch xuất phát:
-Anh thích con trai hay con gái?
-Con gái thì tốt hơn.
Vừa dứt lời, anh không nhịn được mà nhíu mày, lập tức thay đổi ý kiến:”Chỉ là, để đảm bảo cuộc sống của chúng ta, anh thấy con trai tốt hơn”.
Môi cô căng ra:”Nhìn không ra nha, anh du học ở Phương Tây lâu như thế mà vẫn còn kế thừa truyền thống của dân tộc Trung Hoa trọng nam khinh nữ à!”.
“Ha ha” Anh cười rộ lên, ôm cô càng chặt hơn, quay người khẽ hôn lên trán cô một chút.
-Con trai giống anh, có gì không tốt chứ.
Thân thể cô cứng đờ, nở ra một nụ cười nhẹ:
-Đúng vậy, giống anh thật tốt.
Cô hiểu được, từ khi hai người bọn họ chính thức ở cùng một chỗ, anh chưa bao giờ đề cập đến cha mẹ mình. Cô cũng không lo lắng anh sẽ bỏ rơi cô, không hiểu sao cô tin tưởng anh thế, không có lý do nào cả. Nhưng cô cũng biết, anh không phải dạng người để bề ngoài cùng nội tâm cùng đi theo một khuôn phép cũ nào đó. Trước giờ anh vẫn sống theo nguyên tắc nhất định, nhưng đó là vì anh vô dục vô cầu, không xâm phạm đến ai, cũng không kháng cự với ai. Nhưng một khi anh thật sự muốn thứ gì đó, tỉ số phản kháng sâu trong người anh sẽ phát triển đến mức tận cùng.
Một đứa con trai, đây chính là tấm giấy thông hành để cô bước vào Trình gia, không cần ai nhắc nhở, cô cũng tự mình hiểu được.
Nhưng cô thật sự rất muốn có một đứa con trai, mặc dù nguyên nhân của cô và nguyên nhân trong lòng anh không giống nhau, nhưng lại trùng hợp không hẹn mà gặp.
Buổi chiều, Trình Nghi Bắc kiên quyết dắt cô đi bệnh viện kiểm tra. Cô bị anh giày vò đến khốn khổ, đành phải đi với anh, cô thật sự rất muốn biết anh kiếm đâu ra cái hứng thứ kinh khủng đó! Cô không biết anh làm sao có thể kiên trì hay đến như vậy, rất cẩn thận lắng nghe ý kiến của bác sĩ, đồng thời hỏi một đống vấn đề. Sau đó chép lại tất cả lời dặn mà bác sĩ đã nói, viết trên phiếu khám bệnh ấy! Rồi lại kín đáo giao lại cho cô:
-Về phải làm theo.
Xong còn lôi kéo cô đi siêu âm.Nhìn cơ thể mình chẳng khác nào cô gái bình thường, cô kéo kéo tay anh:
-Đừng đi mà, xấu hổ lắm.
Trình Nghi Bắc thờ ơ đảo qua cô:
-Cho nghĩ bản thân mình còn độc thân hay vẫn là trẻ vị thành niên. Chẳng lẽ người ta nghĩ em là trẻ vị thành niên bị lừa chưa kết hôn mà đã có con sao? Sao không nhìn xem bản thân bao nhiêu tuổi.
Tây Thuần bỏ tay anh ra:”Cái gì gọi là em bao nhiêu tuổi?”
-Chính là đã quá tuổi kết hôn lâu rồi.
Anh chẳng quan tâm tới biểu tình trên mặt mình lúc này:”Đừng có mỗi ngày lên mạng bắt chước cách trang điểm để trẻ ra gì đó, rảnh thì xem cách học nấu ăn, người như em bắt đầu từ bây giờ đừng hòng nghĩ đến ăn cái gì gọi là mỳ ăn liền. Em muốn ngược đãi con trai anh sao, anh không để em yên đâu”.
Tây Thuần cảm thấy dạ dày bắt đầu quặn lên, xoa trán:”Chúng ta đi siêu âm đi, đi nào”.
Thấy mỗi một chấm nho nhỏ gần rốn, Tây Thuần cảm thấy việc này rất lãng phí tiền. Được rồi, tuy cô không phải người trả tiền, cũng không có đau đớn tổn hại gì đến cô. Trình Nghi Bắc nhìn kỹ ảnh chụp trên màn hình phim, suy nghĩ hồi lâu, mới dõng dạc nói:”Chỗ này hẳn là mắt, chỗ này là bụng, đây là cái chân bé xíu này…”
Đây là ảnh thai nhi 4 tuần tuổi này
Đường Kết Hôn Không Tình Yêu Đường Kết Hôn Không Tình Yêu - Lục Xu