Ta có thể vượt qua những khó khăn có thật, chứ không thể vượt qua những khó khăn tưởng tượng.

Theodore N. Vail

 
 
 
 
 
Thể loại: Tiểu Thuyết
Số chương: 130
Phí download: 10 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 648 / 2
Cập nhật: 2017-09-25 06:51:42 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 4
hương 3
Một ngày mới bắt đầu, ánh nắng tươi sáng lan tỏa ra khắp mọi nơi, xuyên thấu qua mấy nhành cây. Một tia nắng xuyên qua ô cửa kính tiến vào căn phòng, chiếu thẳng lên tấm lưng của hai cơ thể đang say giấc nồng trên chiếc giường rộng lớn.
Tầm Thiên Hoan hai tay khoanh trước ngực, dựa ở cửa ra vào, liếc qua một màn đặc sắc này, trong ánh mắt hiện ra một tia khác thường, sau đó không chút do dự xoay người. Chỉ một lúc sau, Tầm Thiên Hoan lại xuất hiện ở cửa ra vào, trên tay mạng một đĩa thức ăn, lười nhác từng bước đi đến bên giường, thấy đôi nam nữ vẫn đang ngủ say, Tầm Thiên Hoan nhếch môi một cái, đến bên giường ngồi xổm, đem món ăn thơm lừng trên tay quơ quơ qua chóp mũi Âu Dương Tịch, nhẹ nhàng lướt qua, chỉ thấy mũi theo phản ứng tự nhiên mà hít hà. Tầm Thiên Hoan thỏa mãn cười cười, sau đó, lại đem cái đĩa dao động trước chóp mũi Kiki. Lông mi xinh đẹp giật giật, cái mũi cũng đi theo cái đĩa của Tầm Thiên Hoan ….. Cuối cùng, trong khi hai người mắt còn nhắm, thân thể lại bất tri bất giác đi tìm cái đĩa trong tay Tầm Thiên Hoan mà đứng lên, liếm liếm môi, nước miếng cũng theo khóe môi mà chảy …….
Kiki kìm lòng không được: “ Thơm quá a….”
Âu Dương Tịch vừa nuốt nước bọt vừa nói:” Ta đoán, là Thiên Hoan làm món ” hồng quấn cá chép” ( thực xin lỗi Hoa nhi không bjk món này ạ)
Nói xong, vẫn không quên nuốt nuốt nước miếng.
“ Mũi hai người cũng khá nha, có thể so với mũi chó đó.”
Kiki bỗng nhiên mở hai mát, nhìn chằm chằm Tầm Thiên Hoan nói: “Cậu đây là khen hay là châm chọc bọn tớ a?”
Tầm Thiên Hoan đảo vòng con mắt: “Cậu thử nói xem?”
Kiki mặc dù rất không cam lòng, nhưng là cũng không thể không thừa nhận, cô rất yêu thích, vô cùng yêu thích tài nghệ nấu ăn của Tầm Thiên Hoan, vì vậy, đành phải bĩu môi.
Âu Dương Tịch bước xuống giường, ghé sát vào Tầm Thiên Hoan, bờ môi gợi cảm cong lên, tà mị nói: ” Thiên Hoan của anh nấu ăn là ngon nhất a. Anh rất thích. Bất quá cơ thể em anh càng…”
Còn không đợi Âu Dương Tịch nói xong, Truy Thiên Hoan liền sáng lạn cười nói: ” Anh đã đủ tinh lực như vậy, chi bằng món cơm này, hôm nay miễn đi.”
Nói xong, Tầm Thiên Hoan liền bưng chén đĩa, tiêu sái đứng dậy, hướng cửa trước mà đi.
Âu Dương Tịch hoảng hốt, lập tức nhảy xuống giường đuổi theo, nói:” Uy, Thiên Hoan, đừng như vậy a, ha ha, nói đùa với em thôi mà, anh hiện tại rất đói, em không phải thật muốn bỏ đói anh đấy chứ?”
Tầm Thiên Hoan phụng phịu, đơn giản chỉ không để ý đến anh, mang đồ ăn cất kỹ, sau đó, lại hướng đến phòng bếp, trước khi bước vào còn quay đầu liếc Âu Dương Tịch như muốn nói: Chính là không để cho anh ăn.
Âu Dương Tịch Bất đắc dĩ nhún nhún vai, thẳng thắn: “ Nữ nhân thế kỉ 21 này thật là nhẫn tâm a!”
Kiki bước đến gần khuôn mặt uể oải của Âu Dương Tịch, thương tiếc vỗ vai anh: ” Cái này còn phải xem đối với người nào, hiểu chưa? Cực cưng đáng thương nha….”
Sau đó uốn éo thân hình mềm mại như nước đi ra khỏi phòng.
Âu Dương Tịch lại thở dài, vừa trông thấy Tầm Thiên Hoan một lần nữa từ phòng bếp bưng mĩ vị đến, đôi mắt đẹp sáng ngờ, lập tức nghênh đón:” Thiên Hoan chính là nổi danh tấm lòng lương thiện hiền lành, làm sao có khả năng bỏ đói anh phải không?”
Tầm Thiên Hoan hướng anh cười điềm điềm, sau đó chuyển hướng nói: ” Em hôm nay muốn hung ác một chút.”
Âu Dương Tịch ủ rũ:” Không thể nào?”
Tầm Thiên Hoan quay đầu lại, ra vẻ phong tình vạn chủng nói: “Anh thử nói xem?”
Âu Dương Tịch sững sờ, sau đó thâm ý cười cười, thần bí nói: “Em hôm nay thật không muốn cho anh ăn?”
Tầm Thiên Hoan quật cường nói: “Đương nhiên!”
Âu Dương Tịch trừng mắt nói: “Chính là, anh muốn.”
Tầm Thiên Hoan cũng trừng mắt lại:” Chuyện đó không liên quan đến em.”
Âu Dương Tịch lại ngay lập tức nói: “Anh đói bụng, mà bụng đói thì sẽ ăn quàng.”
Tầm Thiên Hoan nhìn anh, hừ một tiếng, xoay người ra chỗ khác, không hề để ý.
Thật muốn bổ đầu nam nhân này ra xem bên trong tột cùng là cái gì, cả ngày chính là chỉ nghĩ được chút ít dâm niệm gì đó, hở ra là không biết đạo lí, đi khắp nơi lừa gạt nữ nhân đồng bào đáng thương, từ thiếu nữ ôn nhu, đơn thuần, đáng yêu đến nữ nhân vũ mị, phong tao khiêu gợi, anh đều ăn sạch!
Thậm chí… thậm chí, chính mình còn quỳ gối dưới thân thể anh….. Ông trời, thật sự là quá không có đạo lí a….
Đang lúc Tầm Thiên Hoan đáy lòng ai oán vô biên, Âu Dương Tịch đã bước đến sau lưng cô, cúi đầu ghé sát vào tai cô, nhẹ nhàng nói:“ Thật sự a?”
Tầm Thiên Hoan hít một hơi, mục quang tức giận, nói: “Âu Dương Tịch, em thật sự đề nghị anh đi làm trai bao đi!”
Âu Dương Tịch mỉm cười: “Anh cũng đang suy nghĩ.”
Tầm Thiên Hoan hít một hơi càng sâu, căm giận nói: “Một ngày nào đó, anh sẽ miệt mài quá độ mà chết!”
Âu Dương Tịch ra vẻ nghĩ ngợi sâu sa một lát rồi nói: “Ân….. Thiên Hoan, em thật sự là hiểu anh nhất a, Âu Dương Tịch anh có chết cũng phải làm ma phong lưu, haha, bất quá, nếu là bên người có em thì vẫn tốt hơn.”
“Được được được, em hận nhất chính là đàn ông miệt mà quá độ mà chết, nhất là chết trên giường của đứa con gái khác.”
Âu Dương Tịch cười cười: “Em nói em còn chưa thấy mặt vị hôn phu kia a?”
“Biết rõ là tốt.”
Âu Dương Tịch vui vẻ: “Em yên tâm, Âu Dương Tịch anh chết như thế nào cũng có thể nhưng chính là không có khả năng miệt mài quá độ mà chết.”
Truy Thiên Hoan chớp chớp mắt:” Cũng không hẳn là nhất định sẽ vậy.”
Sau lưng bỗng truyền đến tiếng Kiki: “Phi phi phi, mới sáng ngày ra đã gắt gỏng là điềm xấu nha!”
Tầm Thiên Hoan cùng Âu Dương Tịch cười cười, mà Âu Dương Tịch vẫn như cũ ôm chặt Tầm Thiên Hoan,cũng không có ý buông, hơn nữa, đoi bàn tay còn bắt đầu di động ở hông cô khiến cho không khí trong phòng lập tức trở nên mập mờ.
Tầm Thiên Hoan lại một lần nữa đầu hàng nói:” Hảo hảo hảo, Tịch, em đầu hàng, được chưa? Anh thích ăn bao nhiêu thì ăn a, thật không công bằng, mỗi lần đều dùng loại phương pháp này để đối phó em!”
Tầm Thiên Hoan căm giận, bị khi dễ mà chẳng có nơi để xả giận.
“Nếu có một ngày, Tịch cục cưng cũng dùng loại phương pháp này để “ đối phó “ tớ thì tốt rồi…”
Kiki nói, làm như hâm mộ rồi lại thở dài.
Chương 4: Thiếu niên tuấn mĩ đến chơi.
Chăn chú quan sát, tốt quá, trong mâm còn một quả cà cuối cùng, với đũa gắp lấy….
Một đôi đũa khác bỗng xuất hiện nhanh chóng vượt lên tranh mất, người nào đó khoái chí bỏ quả cà vào miệng.
Lần thứ hai …..
Lần thứ ba ……
Tầm Thiên Hoan rốt cuộc nhịn không được nữa, bèn ném đũa xuống bàn, phì phò tức giận quát: ” Hai người cũng thật quá đáng, cái gì cũng đều ăn hết, tớ còn ăn cái gì a?! Tớ cứ với ra gắp cái gì là lại bị hai người đoạt mất!”
Năm giây sau chỉ thấy hai người nhếch miệng cười gian.
Tầm Thiên Hoan hừ một tiếng, lắc đầu cho qua, không thèm để ý tớ hai con quỷ chết đói này nữa.
Kiki tủm tỉm cười, nịnh nọt: “Thiên Hoan, việc này sao có thể trách chúng tớ? Cũng tại cậu nấu ăn quá ngon, cậu xem, chúng tớ đều đã vét sạch bách rồi a!”
Âu Dương Tịch tranh thủ phụ họa: “Đúng vậy, đúng vậy, là em nấu ăn quá ngon a!”
Đối với mấy lời nịnh nọt của hai người này, Tầm Thiên Hoan vẫn bất động thanh sắc, tà tà liếc nhìn bọn họ nói: “A? Đây là người sao? Không đúng không đúng, làm sao lại được gọi là “Người”, không giống mình, không giống mình, có chút giống sói hơn nha.”
Sói hoang cũng được, sói dữ cũng được…
Âu Dương Tịch cùng Kiki ngẩn người nhìn nhau, bất quá, một lát sau lại lập tức gật đầu cười hì hì nói: “Dạ dạ dạ…”
Nhìn qua hai người vì đồ ăn mà bán linh hồn, Tầm Thiên Hoan quyết định không thèm để ý, triệt để ăn uống, giải quyết xong, mới thở ra hột hơi, đang định nói cái gì thì chuông cửa lại vang lên.
Cả ba đều nhìn ra phía cửa ra vào, sau đó người nhìn ta, ta nhìn người, ngáo ngơ nhìn nhau.
Sẽ là ai chứ?
Tầm Thiên Hoan vô ý thức đứng dậy hướng cửa đi tới… Ba giây sau, Tầm Thiên Hoan lại giống như bay chạy vào, vẻ mặt bối rối.
Âu Dương Tịch hỏi: “Làm sao vậy?”
Kiki trêu ghẹo: “Không phải là gặp quỷ chứ?”
Tầm Thiên Hoan trừng mắt liếc cô: ”Đừng đùa nữa, em trai của tớ đến, tớ vào phòng ngủ trốn đây.”
Nhìn Tầm Thiên Hoan mặt xám xịt chạy vào phòng ngủ, mục quang Âu Dương Tịch và Kiki mới thu về.
Kiki hứng thú nói: “Ơ, thì ra là Tiểu Đồng Đồng tới….” ngữ khí vũ mị quái dị.
Âu Dương Tịch không quên nhắc nhở cô: ” Đừng có ý đồ gì với cậu ấy, đó là em trai của Thiên Hoan.”
Kiki liếc qua Âu Dương Tịch, lơ đễnh, sau đó lắc mông ra mở cửa.
Ngoài cửa là một nam sinh khoảng 20 tuổi, khuôn mặt tuấn tú, môi hồng răng trắng, vóc dáng thon dài, dong dỏng, một thân quần áo trắng tinh, làm cho người ta vừa nhìn đã có cảm giác chính là tiểu nam sinh ngây thơ suất khí. Chỉ có điều, biểu hiện của cậu lại quá mức lạnh lùng, lãnh đạm, làm như không có chuyện gì, lại như đang trăn trở chuyện gì có chút không phù hợp với vẻ ngoài thư sinh kia……
Cậu chính là em trai của Tầm Thiên Hoan, chính là em trai cùng Tầm Thiên Hoan lớn lên khác nhau một trời một vực.
Mấy lần Kiki đều nửa đùa nói cô cùng em trai đếncùng có phải là chị em ruột hay không? Nếu không, tại sao một đằng thì như thiên sứ, còn một đằng thì lại… không khác gì….. ách…. khuôn mặt bí đỏ……
Có thể như thế nào không phải chị em ruột chứ? Lúc đó tuy là cô chỉ mới bốn tuổi nhưng vẫn nhớ rõ mẹ cô mang bầu còn mang cô đi trên đường, đương nhiên, tiểu bảo bảo trong bụng chính là tuấn mĩ thiếu niên, em trai của cô – Tầm Tân Đồng!
Tầm Thiên Hoan lén lút mở cửa hé ra một chút, thăm dò tình hình xem tiểu tử kia sao lại đến nơi này? Bất quá, có thể khẳng định, mục đích cậu tới đây chín mươi chín phẩy chín phần trăm chính là vì người chị gái là nàng đây a!
Chỉ thấy Kiki mở cửa.
Tầm Tân Đồng lẳng lặng đứng ở ngoài, hướng Kiki gật đầu nhẹ cười nhạt.
Kiki vuốt vuốt tóc, ẩn ẩn mang theo mị ý, liếc cậu thiếu niên đẹp trai nói: “Ơ, Tiểu Đồng Đồng hôm nay sao lại rảnh rỗi đến đây? Là cơn gió nào nha? Bất quá, gió này thổi ngược cũng tốt, chị đây thực sự rất nhớ Tiểu Đồng Đồng nha.”
Tầm Tân Đồng có chút nhếch môi, ngữ khí vững vàng nói: ” Chị Kiki, tên em gọi là Tầm Tân Đồng.”
“Chị biết rõ.”
“Em không phải là Tiểu Đồng Đồng.”
Kiki ngẩn người, lập tức cười nói:” Tầm Tân Đồng cùng Tiểu Đồng Đồng còn không phải là giống nhau sao? Haha, Tiểu Đồng Đồng nghe rất êm tai!”
Tầm Tân Đồng cười nhạt, nói: “Em không thích.”
Kiki lại giật mình, chuyển sang khuôn mặt tươi cười, nói: “Chẳng qua chỉ là cách xưng hô mà thôi, chỉ cần không nhận lầm người, tên gì mà không giống nhau? Ai nha, đừng đứng ở bên ngoài như thế, mau vào đi.”
Kiki khêu gợi thân thể, sán lấy Tầm Tân Đồng lôi vào, trong khi chỉ cần kéo cậu tiến đến là được, Tầm Tân Đồng mục quang lóe lên, cũng không nói gì, liền đi theo.
Tránh trong phòng ngủ, Tầm Thiên Hoan nhất thời tức giận nghiến răng nghiến lợi, nhỏ bạn này, thừa dịp cô không có ở đó liền ăn đậu hũ em trai cô! Hừ hừ, làm chị gái tất nhiên phải bảo vệ em, đang chuẩn bị xông ra, thân thể lập tức liền cứng đờ.
Không nên không nên, bây giờ cô không thể đi ra, rốt cuộc tiểu tử này đến đây làm cái gì chứ? Không phải là cha mẹ phái tới chém cô a? Chính là, cô rời khỏi Bắc gia mới có một ngày, không biết có phải chú em chết tiệt kia đã gọi điện về nhà tìm cô? Nếu là cha mẹ cô gọi tới Bắc gia, Bắc Khả Uy cũng chắc chắn tìm cớ nói cô không có ở đó…. Cho nên, cha mẹ cô hẳn là không biết nhanh đến vậy! nhưng, Tầm Tân Đồng tiểu tử này đến đây làm gì?
Nghi vấn của cô, Âu DƯơng Tịch đã thay lời giúp.
Vừa thấy Tầm Tân Đồng tuấn tú đi tới, Âu Dương Tịch hướng cậu cười nói:” Tiểu tử ngươi như thế nào lại rảnh đến đây? Có chuyện gì?”
Kiki nắm tay Tầm Tân Đồng nãy giờ, vẫn là không buông ra, tiếp lời: “Tịch, sao người ta vừa mới tới nhà đã hỏi như vậy? Không có việc gì, cậu ấy cũng không thể tới sao? Cậu ấy dù sao cũng là em trai của Thiên Hoan, em trai của bằng hữu tốt của chúng ta a…”
Kiki nói một tràng, Âu Dương Tịch nhàn nhạt trả lời một câu như tự nhủ: ” Thì ra cậu vẫn còn biết rõ a.”
Nữ nhân này, chỉ biết câu dẫn nam nhân, đến cả em trai Thiên Hoan cũng không buông tha.
Tầm Tân Đồng cũng không quanh co lòng vòng, trực tiếp đi vào vấn đề: “Em tới tìm chị gái.”
Tầm Thiên Hoan rụng rờ chân tay, quả nhiên không ngoài dự đoán, cô vẫn là nên lẳng lặng nhòm từ khe cửa này.
“Tìm chị cậu sao?” Gương mặt Kiki kinh ngạc không thôi, nói:” Chị cậu không phải ở Bắc gia sao?”
Tầm Tân Đồng cười nhạt: “Em vừa gọi điện thoại đến, chị ấy không có ở đó.”
Kiki càng ngạc nhiên, mắt mở to, nháy cũng không nháy mắt, nhìn chằm chằm vào Tầm Tân Đồng:” Làm sao có thể? Nha đầu kia chạy đi đâu rồi?”
Tầm Thiên Hoan mím môi cười, diễn xuất của Kiki càng ngày càng tiến bộ nha.
Âu Dương Tịch cũng hợp thời nói: “ Hay là cô ấy đi chơi? Cô dâu mới cưới ra ngoài đi dạo cũng là bình thường a.”
Tầm Tân Đồng còn nói: “Em gọi điện chị ấy cũng không có nhấc máy.”
Tầm Thiên Hoan vô ý thức lấy điện thoại trong túi ra, xem xét một hồi, a, đúng vậy, trong màn hình đích xác là có cuộc gọi nhỡ.
Tầm Tân Đồng tiếp tục nói: “Bình thường lúc nào chị ấy không nghe điện thoại đều là ở nơi này. Em là em trai của chị ấy, nên em là người rõ ràng nhất.”- Âu Dương Tịch cùng Kiki liếc mắt nhìn nhau, không nói gì.
Độc Sủng Chị Dâu Độc Sủng Chị Dâu - Lê Thủy Thanh Thuần