To read a book for the first time is to make an acquaintance with a new friend; to read it for a second time is to meet an old one.

Chinese Saying

 
 
 
 
 
Tác giả: Nhạc Nhan
Thể loại: Ngôn Tình
Biên tập: Lý Mai An
Upload bìa: Lý Mai An
Số chương: 19
Phí download: 3 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 1504 / 10
Cập nhật: 2015-11-24 19:43:22 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 4
huyện hôn sự hai nhà Nguyên Vân, cứ như vậy được định ra.
Nhưng điều làm phụ tử Vân Hán Sinh giật mình nhất không phải là Nguyên gia cầu hôn, mà chính sự nóng vội của bọn họ.
Chuyện lớn như thành nhân hiện nay, chú trọng "Tam thư lục lễ", tam thư là "Thư mời, Thư Lễ, Thư rước dâu", lục lễ là "Nạp Thái, Vấn Danh, Nạp Cát, Nạp Tài, Thỉnh Kỳ, Thân Nghênh".
((*Tam thư: Là ba lá thư do đàng trai gửi sang họ nhà gái để đưa tin, xin báo và chuẩn bị giàn xếp các nghi thức.
*Lục lễ: Là sáu lễ mà họ nhà trai phải lo toàn vẹn sau khi họ nhà gái đã chấp thuận kết tình thông gia.
1/: Lễ nạp thái: là dạm ngõ, chạm ngõ (trong thư thứ 1)
2/: Lễ vấn danh: gồm trà, rượu, bánh (trong thư thứ 2) nội dung là tìm hiểu ngày sinh, tháng đẻ, tên, tuổi của người con gái muốn cưới về làm dâu.
3/: Lễ nạp cát: lễ này là lễ cáo trước bàn thờ tổ tiên rằng tuổi tác của đôi trai gái đã hợp nhau, có thể tiến hành hôn nhân.
4/: Lễ nạp tệ: (nạp trưng, nạp tài) lễ này là lễ hỏi chính thức. Trong lễ này, ngoài những lễ vật như trà, rượu, bánh, nữ trang cho cô dâu tương lai, còn có trầu cau, đôi đèn cầy đỏ (có hình Long Phụng), cùng với một số tiền.
5/: Lễ thỉnh kỳ: lễ vật trà, rượu, bánh. Đây là lễ họ nhà trai xin họ nhà gái ngày giờ rước râu (trung thư thứ 3)
6/: Lễ thân nghênh: Rước dâu họ nhà gái ( Vu Quy).
*Ngày nay đa số chỉ còn lễ hỏi và lễ cưới, hoặc chỉ một lễ cưới. ))
Lục lễ này rất là rườm rà, mai mối qua lại ở giữa hai nhà rất bôn ba, hơn nữa mỗi lần trước tiên đều phải lựa chọn ngày hoàng đạo mới có thể tới cửa, thường xuyên qua lại, từ đó mới bắt đầu cầu hôn, đến cuối cùng nghênh hôn (đón dâu), thông thường phải được trải qua hơn nửa năm, thậm chí thời gian có khi còn lâu hơn.
Cho nên gia đình nữ nhi bình thường, qua mười tuổi đã bắt đầu nhờ bà mối tìm thông gia, sớm chuẩn bị sẵn sàng, tránh cho nữ nhi lớn không ai thèm lấy.
Nhưng mà hôm nay Nguyên gia lại dứt khoát gọn gàng, lần này tới cửa, không chỉ có "Thư mời, Thư Lễ" trong tam thư, cũng mang đến trước Ngũ Lễ trong Lục Lễ. Còn quyết định một lần đưa hết, những hộp lễ vật dài đến mười dặm kia, chính là sính lễ của Nguyên gia.
Phụ tử Vân Hán Sinh và Vân Thanh Tùng hai mặt nhìn nhau, thật sự là dở khóc dở cười.
Vẫn chưa từng thấy qua ai gấp gáp cưới vợ như vậy.
Nguyên nhị thái gia cười tít mắt tiếp tục sờ chòm râu nói: "Nguyên gia đã lâu không có vãn bối ra đời, chúng ta thật là trông mong sớm có ngày ẵm bồng chắt trai à!"
Việc đã đến nước này, còn có thể nói gì?
Thế là đồng ý hôn sự, những trình tự kế tiếp cũng liền nhanh chóng xử lý.
Vì vậy hai nhà nghị định, ba ngày sau Đại Hôn.
Bỗng nhiên, Nguyên nhị thái gia một phen tóm chặt chòm râu đứng bật dậy, lớn tiếng hô: "Ai yêu ai yêu, lão già cổ hủ này lớn tuổi tính hay quên, lại quên mất một chuyện quan trọng nhất, nhanh nhanh nhanh, Vân hiền chất tiếp chỉ."
Vân Hán Sinh và Vân Thanh Tùng lúc này đúng thật là ngẩn người.
Chẳng lẽ Thánh Chỉ không đúng là chuyện quan trọng nhất sao?
Nguyên lão nhân gia, người rốt cuộc đang làm gì?
Chẳng lẽ không sợ bị cộng thêm cái tội khi quân phạm thượng sao?
Nhưng Vân Hán Sinh căn bản không kịp than phiền, chỉ vội vàng phân phó hạ nhân xếp đặt bàn dài nhang đèn, cùng nhi tử quỳ xuống, chờ đợi Nguyên lão nhân gia tuyên chỉ.
Lão nhân gia ho khan vài tiếng, còn chậm chạp mà đọc từ tốn: "Phụng Thiên Thừa Vận, hoàng đế chiếu viết: Thượng Thư Tả Phó Xạ Nguyên Tu Chi tuổi trẻ đầy triển vọng, học rộng tài cao, nhân phẩm và tướng mạo phi phàm, là tài năng trụ cột quốc gia, là rường cột vững vàng trong triều đình, tiếc rằng nay đã ngoài hai mươi vẫn chưa thành gia thất. Vân thị trưởng nữ Thanh La năm nay vừa tròn mười bảy, trời sinh đất hạnh, nổi tiếng khắp kinh thành, hiền lương thục đức, tài mạo có thừa, có thể kết thành một đôi. Hai người quả thật là duyên trời tác hợp, đặc biệt hạ chỉ tứ hôn cho cả hai, chọn ngày lành tháng tốt thành hôn, hy vọng trăm năm hảo hợp, vĩnh kết đồng tâm. Khâm thử!"
Vị thiếu niên hoàng đế này chẳng những tán dương nam nữ hai bên đều một vòng, còn nói lời cát lợi (may mắn), thật biết cách làm người.
Vân Hán Sinh cung kính hai tay tiếp nhận thánh chỉ gấm vàng, tự mình đến phía trong phòng thờ cúng, trên người đã sớm bị hù dọa xuất ra một thân mồ hôi lạnh.
Vân Thanh Tùng thì lại có chút ngẩn người, ngày hôm qua vẫn còn vì tương lai muội muội trăm điều khổ não, hôm nay lại có người tới cầu hôn, lại còn là hoàng đế tứ hôn?
Không phải hắn phản ứng chậm chạp, mà thật sự là tình thế biến hóa quá nhanh, căn bản không cách nào ứng phó à!
Sau khi tiễn bước Nguyên nhị thái gia, Vân gia lúc này mới thật sự là công việc lu bù lên.
Tuy rằng tục ngữ nói: "Liệt phụ không hầu hai chồng, nữ nhi tốt không gả hai lần." Trưởng nữ Vân gia tái giá, vốn không phải chuyên vẻ vang gì, nhưng tái giá vào chính là Nguyên thị, nhà giàu sang quyền quý nhất hiện nay, còn được hoàng đế tứ hôn, lần gả thứ hai này tỏ rõ so với hoàng hoa khuê nữ xuất giá còn muốn long trọng hơn.
Mùa Thu năm ngoái vừa mới gả đi một lần, mùa Xuân năm nay lại tiếp tục tái giá, chỉ là cảnh tượng tặng của hồi môn, đồ cưới khiến cho Giang thị đen mặt.
Lúc này Vân Hán Sinh cũng không vừa ý nàng, ngược lại nổi giận nói: "Ngươi chỉ đơn thuần nhìn thấy được danh sách đồ cưới, tại sao lại không nhìn đến sính lễ Nguyên gia một chút? Của hồi môn chúng ta ít ỏi cỡ nào so với sính lễ kia? Những sính lễ này tất cả thuộc về ai? Tương lai còn không phải tiện nghi cho ba nữ nhi chưa xuất giá của ngươi sao!"
Vân Hán Sinh quyết định cùng Hà gia không hề lui tới nữa, liền đem tất cả sính lễ của Hà gia trả lại, cũng lấy về hết toàn bộ đồ cưới của nữ nhi.
Nhưng mà đồ cưới cũ tuyệt không thể dùng lại, tân hôn đương nhiên phải dùng đồ cưới mới.
Của hồi môn lần này, đồ dùng vật phẩm gì cũng là kiện to lớn, nếu không kịp làm lại lần nữa, Vân Hán sinh liền phân phó nhi tử đi kinh thành mua đồ dùng có sẵn trong tiệm, phải chọn gỗ lim tơ vàng, gỗ Tử Đàn, gỗ cây Lê vàng toàn vật liệu gỗ trân quý nhất, kiểu dáng đương nhiên cũng phải chọn hợp thời lưu hành nhất hiện nay.
Mà chăn nệm giường ngủ, quần áo mặc bốn mùa, toàn bộ làm lại từ đầu, tất cả nha hoàn vú già Vân gia đồng loạt bắt tay vào làm, còn mời nhóm nữ tử làng trên xóm dưới giúp một tay đẩy nhanh tốc độ.
Vân Thanh La thì đem y phục đồ cưới trước kia của mình chưa bao giờ dùng qua đều tặng cho các nàng làm thù lao.
Về phần đồ cưới trong các loại đồ trang sức, lựa ra một ít từ trong đồ cưới ngày trước mẫu thân để lại cho nàng, một ít là chọn lựa từ trong cửa hàng kinh thành, trang sức trên đầu thì chỉ cần mang trâm cài, trên tai thì có khuyên tai, trên cổ đeo các loại dây chuyền, ở cổ tay mang vòng ngọc Kim Ngân, vòng chuỗi trân châu, nhẫn trên ngón tay, cùng với khoản đồ trang sức và mang theo các loại linh kiện phối hợp trên người, nhiều vô số, đến đồ trang sức thì cũng đóng vào vài chục cái gương cái hộp.
Những thứ khác còn có tranh chữ cổ, cùng với đồ dùng sinh hoạt là chậu chậu thùng thùng, son phấn bột nước và nhiều thứ linh tinh khác, thoáng cái đã chứa đầy 128 gương.
Bốn người nâng một gương lớn, hai người nâng một gương nhỏ, đội ngũ hán tử đến khiêng đồ đưa dâu cưới thì phải tìm hơn 300 người, xếp đứng hàng dài, đó là chân chính mười dặm gấm vóc trang sức màu đỏ. (quần áo trang sức của cô dâu)
Thời gian bận rộn gấp rút chẳng mấy chốc liền trôi qua.
Trước thành thân một ngày, là ngày nhà gái phải tặng lễ vật đến nhà trai, vừa sáng sớm công việc Vân gia đã lu bù lên.
Đại Biểu Ca Tiết Hành và biểu muội Tiết Trân nhà dì của Vân Thanh La sáng sớm đã chạy sang chúc mừng.
Tiết Hành nói: "Vốn là mẫu thân muốn tự mình đến chúc mừng, đích thân đưa muội muội xuất giá, nhưng dạo gần đây thân thể không khỏe, không tiện đi ra ngoài, nên mong muội muội tha thứ."
Tiết Trân tuổi thanh xuân mười bốn, vô cùng xinh đẹp, xấu hổ lặng lẽ đến gần bên tai Vân Thanh La nói: "Nương ta lại mang thai á..., nàng cũng sắp bốn mươi tuổi rồi, mọi người đều nói cái đó... lão ngọc trai hoài châu, nàng cũng ngượng ngùng ra cửa đấy." (trong thịt con trai có chất nhớt dính, tích mãi mới thành ra ngọc trai ‘câu lão ngọc trai hoài châu ý nói già rùi mà còn có con ý’)
Dì gả vào Tiết gia, vẫn luôn rất được sủng ái, tuổi gần bốn mươi lại mang thai, quả nhiên là niềm vui ngoài ý muốn, Vân Thanh La chúc mừng hai người huynh muội, nhưng trong lòng lại buồn bã vì mẫu thân mất sớm mà lặng lẽ khổ sở.
Tiết Hành không quấy rầy tỷ muội hai người trong khuê phòng tâm sự, liền cáo từ đi tìm Vân Thanh Tùng tán gẫu.
Tiết Trân nhìn Vân Thanh La giá y đỏ thẫm, vừa hâm mộ vừa ghen tỵ nói: "Thanh La tỷ tỷ, ngươi thật là may mắn, tái giá lại còn có thể gả cho Nguyên gia Đại công tử, không biết bao nhiêu tiểu thư mong nhớ ngày đêm muốn gả cho hắn! Nghe nói ngay cả công chúa, còn có thiên kim nhà quốc cựu, đều muốn trở thành Nguyên Đại thiếu nãi nãi (mợ chủ), lần này tỷ tỷ có thể đắc tội không ít người rồi."
Vân Thanh La chỉ cười không nói.
Chặng đường phía trước chưa biết, có ai biết nàng là thật sự may mắn hay không đây?
Nàng hiện tại nhạt nhẽo với tình yêu, chỉ hy vọng có thể bình an yên ổn sống qua ngày, không muốn làm cho lão phụ thân lo lắng, không muốn làm cho huynh trưởng buồn phiền, không muốn làm cho mẫu thân dưới cửu tuyền không được yên nghỉ, như vậy đã đủ rồi.
Lần này kết thân, có hoàng đế tứ hôn, nói vậy Nguyên công tử hẳn là sẽ không dễ dàng vứt bỏ nàng chứ?
Nàng đưa ra ba điều quy ước với Nguyên Tu Chi, bề ngoài giống như hà khắc, thật ra cũng chỉ có thể coi như nói đùa một chút mà thôi.
Nguyên Tu Chi đã chọn thời gian sai lầm, sai lầm cầu hôn với nàng, đã bị nàng xem như đối tượng thay thế phát tiết, đem tâm tình tồi tệ của nàng đều phát tác ở trên người hắn, đưa ra yêu cầu nghiêm khắc không cho hắn cưới tiểu thiếp, không cho hắn nạp thiếp, không cho hắn thu nhận nha hoàn thông phòng, hắn đường đường là một đại quan Nhị Phẩm đương triều, con cháu dòng chính của thế gia quý tộc, thì làm sao có thể làm được đây?
Ở trong xã hội nam nhân nắm quyền này, nữ nhân chỉ bị coi phụ thuộc vào nam nhân, cái gọi là quy tắc trò chơi, đều là tuân theo ý kiến của nam nhân mà đặt ra quy định.
Nguyên Tu Chi nhất định lừa gạt nàng ngu ngốc, khi dễ nàng bị người ta vứt bỏ, cho rằng nàng có diện mạo ngốc nghếch sao?
Hừ.
Mặc kệ hắn phải hay không phải gạt nàng, chỉ cần có một điều hắn không làm được, nàng sẽ lập tức hưu hắn!
Dâu Trưởng Dâu Trưởng - Nhạc Nhan Dâu Trưởng