It's so amazing when someone comes into your life, and you expect nothing out of it but suddenly there right in front of you, is everything you ever need.

Unknown

 
 
 
 
 
Thể loại: Tuổi Học Trò
Biên tập: Lê Huy Vũ
Upload bìa: Lê Huy Vũ
Số chương: 22
Phí download: 4 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 160 / 16
Cập nhật: 2020-06-24 21:49:30 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 2
rán Dô tỉnh dậy lúc nửa đêm. Xung quanh Trán Dô ngổn ngang những búa, kìm, cưa, đục... Trán Dô dụi mắt nhìn trong bóng tối và cất tiếng:
“Sao mình lại ở đây nhỉ?”.
“Cậu đã bị ông già Tửu vứt vào đây!”.
Giọng nói buồn cất lên từ bóng tối. Trán Dô căng mắt nhìn và hỏi:
“Ông là ai vậy?”.
“Tôi là Mèo Cụt đây!”.
“Ông là Mèo Cụt à? Tại sao tên ông lại là Mèo Cụt?”.
Mèo Cụt bước từng bước uể oải đến bên Trán Dô:
“Tôi bị cụt đuôi nên người ta gọi tôi là Mèo Cụt”.
Trán Dô reo lên:
“Ông Tửu làm thiếu cái đuôi của ông phải không?”.
Mèo Cụt bật cười:
“Không, không phải thế. Tôi không phải là con mèo bằng gỗ. Tôi được ông Tửu mua từ chợ về để bắt chuột. Một lần đánh nhau với lũ chuột trụi lông, tôi bị chúng cắn cụt đuôi. Và lũ trẻ gọi tôi là Mèo Cụt. Mỗi lần nghe người khác gọi tôi bằng cái tên ấy, lòng tôi đau đớn vô cùng. Mặc dù tôi đã tiêu diệt hàng trăm con chuột. Nhưng bây giờ tôi già rồi...”.
Mèo Cụt nói và thở dài. Ngay lúc đó một con chuột trụi lông lừ đừ bước đến. Con chuột trụi lông chỉ sống trong bóng tối. Thế giới bóng tối gọi hắn bằng một cái tên gớm ghiếc: Lông Trụi. Trăng hạ tuần đã lên chiếu những tia sáng nhàn nhạt vào góc nhà kho. Lúc này Trán Dô nhìn thấy mọi vật xung quanh. Lông Trụi bước đến trước Mèo Cụt và hỏi:
“Lão Mèo Cụt già nua kia, ngươi vừa nói gì đến chúng tao thế?”.
Mèo Cụt không nói gì, ngồi im lặng. Lông Trụi vuốt vuốt những sợi râu lưa thưa đã bạc phếch và nói bằng giọng khàn khàn:
“Biết điều thì câm mồm đi, chúng tao tha cắn nát ngươi ra là may rồi”.
Thấy Lông Trụi dọa dẫm Mèo Cụt, Trán Dô vô cùng ngạc nhiên:
“Này thằng chuột! - Trán Dô cất tiếng: - Mày không biết đây là ai à?”.
Nghe Trán Dô nói, Lông Trụi rú lên cười, cái bụng tròn của nó rung lên. Cười xong, nó bước lại xoa đầu Trán Dô và nói:
“Mày là một thằng nhóc ngây ngô. Đây là một con mèo, nhưng là một con mèo già yếu chẳng làm được trò trống gì nữa. Chúng tao để cho lão sống mà nhìn chúng tao tung hoành trong ngôi nhà này. Chẳng có ai cần đến lão ta nữa. Lão ta đã trở thành một con mèo hoang rồi. Thời của lão mèo đã hết. Bây giờ chúng tao làm chủ vương quốc bóng tối này”.
Nói xong Lông Trụi lại cười khả ố. Trán Dô tức không chịu được liền nhảy tới đấm cho con chuột một quả. Nhưng Lông Trụi nhanh hơn, tát Trán Dô một cái như trời giáng. Trán Dô ngã vật xuống. Lông Trụi quả là một tên chuột dày dạn kinh nghiệm chinh chiến. Trên người nó đầy những vết sẹo bởi những trận đánh nhau với mèo và với những con chuột khác. Nhìn Trán Dô nằm sóng soài trên nền nhà kho, Lông Trụi phủi tay. Và trước khi bỏ đi, Lông Trụi đe dọa Trán Dô:
“Mày đừng có quên cái tát vừa rồi. Lần sau còn nói láo, tao bẻ gãy cổ mày ra”.
Sau khi Lông Trụi đi, Mèo Cụt đến xoa bóp vết thương trên mặt Trán Dô. Trán Dô tức quá òa khóc. Khóc xong, Trán Dô nói:
“Vì sao ông lại sợ thằng Lông Trụi đến thế?”.
Mèo Cụt buồn bã:
“Không phải ta sợ nó mà là ta chán cuộc sống của ta. Ông già Tửu cũng chán ta lắm rồi. Hơn nữa, loài mèo chúng ta bây giờ trở thành mục tiêu săn bắn của con người. Họ biến chúng ta thành nước món ăn trong vô số các nhà hàng”.
Trán Dô băn khoăn:
“Chúng ta hãy nói cho ông Tửu biết về lũ chuột này mới được. Không thể để cho chúng muốn làm gì thì làm”.
Mèo Cụt thở dài:
“Ông chủ của chúng ta bây giờ suốt ngày say rượu, chẳng để ý đến gì nữa đâu. Hơn nữa tôi thấy ông chủ không thích cậu”.
Trán Dô đứng phắt dậy:
“Tại sao ông Tửu lại không thích cháu?”.
“Ông ấy chê cậu xấu xí”.
“Nhưng ông ấy sinh ra cháu cơ mà?”.
Mèo Cụt lại thở dài:
“Biết vậy, biết vậy, cậu còn trẻ quá, cậu chưa hiểu được”.
“Cháu phải đi gặp ông ấy - Trán Dô tỏ thái độ cương quyết - Cháu bắt ông Tửu phải trừng trị lũ chuột, phải chăm sóc ông vì ông đã già rồi, và phải nói cho cháu biết vì sao ông ấy không thích cháu”.
Mèo Cụt nói:
“Cậu cứ đi đi, nếu có gì thì về đây với tôi. Những người như chúng ta dễ thông cảm cho nhau”.
Trán Dô chào từ biệt Mèo Cụt và đi tìm ông Tửu. Trán Dô phải vất vả lắm mới ra khỏi nhà kho ngổn ngang những dụng cụ hỏng.
Con Quỷ Gỗ Con Quỷ Gỗ - Nguyễn Quang Thiều Con Quỷ Gỗ