What's meant to be will always find a way.

Trisha Yearwood

 
 
 
 
 
Tác giả: Luis Sepúlveda
Thể loại: Truyện Ngắn
Dịch giả: Hoàng Nhụy
Số chương: 14
Phí download: 3 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 2448 / 116
Cập nhật: 2019-01-28 20:59:57 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Epu - Hai
ôi mơ về những gì đã mất và những giấc mơ đưa tôi trở lại tít tận cái ngày lạnh giá khi tôi rơi xuống đám tuyết. Trước khi bị rơi, tôi đang được mang đi trên đường, ủ kín trong làn hơi ấm của một chiếc túi len và, chốc chốc, mấy người của một nhóm khác lại liếc xuống nhìn tôi rồi bảo: con cún sẽ ổn, nó sẽ thành chú chó ra trò đấy.
Hồi ức trong tôi bắt đầu vào cái ngày tôi bị rơi xuống tuyết, dẫu rằng đôi khi một vài mảnh vụn của ký ức ập đến với tôi, đưa tôi về với một cơ thể ấm áp và tôi nhìn thấy mình cùng những con chó khác, cũng bé xíu hệt như tôi, cả bọn víu chặt lấy cái nguồn sống từ đó chảy ra dòng sữa cũng ấm nóng và tuyệt hảo như vậy.
Đám người này vượt những ngọn núi sừng sững qua lối những con đèo chật hẹp và tối tăm mà chỉ riêng họ mới biết. Họ cưỡi những con tuấn mã khoẻ mạnh và chở theo những thứ có mùi hương rất dễ chịu, cây nhựa ruồi, bột mì, thịt khô, những mùi hương bay tới mũi tôi hoà lẫn với mùi chua ngái của mồ hôi lũ ngựa.
Đến một đoạn dốc, tôi bị rơi ra khỏi túi mà không người nào trong nhóm biết cả. Làn gió lạnh căm căm cuốn theo cả tiếng ăng ẳng yếu ớt của tôi, tôi cố chạy đuổi theo vó ngựa, nhưng bị sa lầy trong tuyết và, vì kiệt sức, tôi nằm bệt xuống, cảm thấy toàn bộ hơi nóng trên da thịt mình đang bốc hơi đi mất. Tuyết rơi cứ che lấp dần tôi. Nó rơi xuống nhẹ nhàng êm dịu hệt như cách giấc ngủ kéo đến, dần khép chặt hai mắt tôi lại.
Khi bóng tối đã bao trùm khắp các ngọn núi, tôi giật mình tỉnh dậy vì có cảm giác một chiếc lưỡi ấm áp và ẩm ướt đang liếm dọc từ đầu tới chân mình. Cùng lúc đó, một cái mũi hít ngửi tôi và từ sâu thẳm trong ký ức ngắn ngủi của mình, từ thứ mà tôi vẫn chưa biết đó là gì, xuất hiện một nỗi kinh hoàng khiến tôi càng thêm rúm ró, nhưng cái lưỡi ấm nóng đang liếm láp tôi đã đẩy lui được nỗi sợ và, vì đã được sưởi ấm đôi chút, tôi để mặc những chiếc nanh mạnh mẽ ngoạm lấy phần da cổ quắp tôi lên mà không làm tôi đau. Tôi được tha đến tận một cái hang và ở đó, vị cứu tinh của tôi, nawel, con báo đốm, đã chia sẻ với tôi nguồn hơi ấm nóng từ cơ thể to lớn của mình.
Nhiều ngày trôi qua như thế. Ánh sáng phản chiếu trên mặt tuyết còn tôi, tôi vẫn ở bên nawel, con báo đốm. Khi bóng tối bao trùm mọi thứ bên ngoài hang, con báo đốm lại rời đi để rồi sau đó trở về cùng cái xác đã cứng ngắc của chinge, con chồn hôi, hoặc wemul, con hoẵng con, rồi chúng tôi cùng ăn thịt con mồi vẫn còn hơi ấm đó.
Nawel, con báo đốm, đoán biết sức mạnh của tôi qua trò vật nhau bằng móng vuốt hay bằng những cú húc đầu, tôi cảm thấy cứng cỏi trên bốn chân mình, thậm chí tôi còn dám ra khỏi hang và chạy chơi trên mặt tuyết trắng đã cứng đanh lại.
Một đêm trời quang, khi mà kuyen, mặt trăng, quyết định chia sẻ chút ánh sáng với mặt tuyết, thì nawel, con báo đốm, lại dùng răng nanh ngoạm khẽ vào cổ tôi rồi hai chúng tôi làm một chuyến du hành xuống núi.
Phát hoảng khi nhận ra chúng tôi đang dần rời xa bầu không khí ấm áp trong hang, tôi ăng ẳng sủa lên đầy sợ hãi, đòi được quay lại. Thế là nawel, con báo đốm, đặt tôi xuống đất rồi gầm lên. Và tôi đã hiểu ra ý con báo đốm.
- Chốn núi non này không phải nơi dành cho pichitrewa, một chú cún con. Con sẽ có cuộc sống tốt hơn khi ở với người Mapuche, những Con người của Đất, nawel, con báo đốm, gầm lên như thế, rồi hai chúng tôi lại tiếp tục xuống núi.
Chuyện Con Chó Tên Là Trung Thành Chuyện Con Chó Tên Là Trung Thành - Luis Sepúlveda Chuyện Con Chó Tên Là Trung Thành