In reading, a lonely quiet concert is given to our minds; all our mental faculties will be present in this symphonic exaltation.

Stéphane Mallarmé

 
 
 
 
 
Tác giả: Annie Pietri
Thể loại: Tiểu Thuyết
Dịch giả: Lê Hưng
Biên tập: Quoc Tuan Tran
Upload bìa: Quoc Tuan Tran
Số chương: 42
Phí download: 6 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 961 / 8
Cập nhật: 2016-07-02 00:20:45 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 3
ừ buổi sáng, sấm đã rền vang như gõ trống quanh cung điện Versailles. Nhờ gió thúc đẩy, hàng đám mây nặng trĩu dồn đống lại với tốc độ nhanh không thể tưởng và lúc này đang đè nặng lên mái nhà bằng đá đen ardoise như một cái lồng màu chì. Trời quả là oi bức nặng nề đối với một tháng Sáu. Mọi thứ xám xịt. Một thứ ánh sáng vàng khó chịu phủ t lên sân triều, ở đó mở ra những khung cửa sổ của biệt cung bà ái nương. Bà đang ngồi trên một trường kỷ, chung quanh là vô số gối tựa mềm mại; bà đang chờ cơn giông. Bằng một bàn tay bồn chồn, bà vuốt ve con chó, thuộc giống épagneul lông xồm và hơi điên khùng, được đặt tên là Pyrrhos. Bất chợt sét đánh xuống gần ngay cổng danh dự. Một quả cầu lửa, to lớn, đẹp đẽ, sáng lóa như một vầng pháo bông! Ngay sau đó, tiếng sấm, như một quả đạn pháo, xé toang bầu không khí đông cứng của buổi chiều tàn. Cửa kính cung điện rung lên đồng loạt. Pyrrhos nhào xuống dưới ghế đi văng và trốn đằng sau bộ váy của bà chủ.
Bà hầu tước rất ngán những cơn giông. Đối với bà, chúng như thể địa ngục vừa mở cửa. Ma quỷ từ bóng tối trườn tới bên bà... thò cánh tay ra để nắm lấy cổ họng bà và bóp nghẹt bà... sau đó, bằng những cái móng ghê tởm, chúng sẽ lôi trái tim bà ra... Quỷ Lucifer, nôn nóng, đang chờ công việc ghê rợn đó chấm dứt để nuốt chửng bà vào cái hố sâu sôi sục trong lòng nó. Đám hầu phòng xúm xít quanh Athénaïs đã ngất đi. Họ cho bà ngửi muối amôni, ngửi nước Hung-ga-ri với mùi thơm cầu kỳ, ngửi dấm. Họ quạt cho bà. Vô ích. Bà vẫn bất tỉnh. Mồ hôi chảy từng giọt trên làn da trắng như sữa lộ ra khỏi cổ áo khoét sâu của bà, từ từ xóa sạch lớp phấn mà mỗi sáng người ta phủ lên bà. Trên chiếc bàn một chân, những viên hương quế đang cháy đỏ trong một cái bình đốt bằng sứ Trung Hoa.
Marion không hiểu tại sao bà Montespan lại muốn giữ cô bên cạnh bà. Vâng lời bà, cô đứng đó, bên cạnh cái đi văng và im lặng quan sát một cô hầu phòng đang cởi chiếc áo nịt của bà hầu tước. Trong chỗ trốn của mình, Pyrrhos gầm gừ và nhe răng mỗi khi thấy ai đến gần bà chủ nó. Nó còn cố cắn vào mắt cá chân của Lucie, khi cô đem nước thánh tới. Cô co giò đá ngay vào mõm nó. Con chó lãnh đủ nên quay về chỗ núp, mõm kêu ăng ẳng.
Sấm chớp nối tiếp nhau không ngừng. Cuối cùng thì mưa cũng đổ xuống. Marion lại rất thích những cơn giông. Vì chẳng có ai hỏi gì đến, nên cô bước đến gần một khung cửa sổ để ngắm nhìn quang cảnh đẹp đẽ của bầu trời trong cơn thịnh nộ. Từ lầu một, cô nhận ra, về phía tay phải, những ô cờ đen trắng của cái sân đá cẩm thạch. Những giọt nước khổng lồ tung tóe lộp độp trên mặt đất, rồi một lúc sau tất cả đều ngập nước. Nước chảy xuống từ mái nhà, trào ra khỏi máng xối và ròng ròng trên mặt kính. Bà Claude des Œillets chụp lấy tay cô và đưa cô về thực tại. Athénaïs vừa hồi tỉnh đang cho gọi cô. Cô phải trở lại bên cái trường kỷ.
Hàng chục ngọn bạch lạp rọi sáng gian buồng. Ở đó sáng trưng như những thời khắc đẹp nhất của mùa hè. Ái nương của vua cũng sợ bóng tối như sợ những cơn giông. - Con bé đã đến, thưa lệnh bà, - bà des Œillets thông báo.
- Bảo nó lại gần đây! Mắt cụp xuống, chờ bị mắng vì dám tách ra xa, Marion đứng ngay trước mặt bà hầu tước. Không thêm một lời, bà hầu tước ôm cô vào vòng tay và giữ siết cô trong lòng thật lâu. Những gia nhân khác cùng những cô hầu phòng lảng ra để làm công việc của mình. Marion chẳng hiểu ra sao nhưng không dám cựa quậy. Bỗng nhiên, Pyrrhos, đã trốn mất nãy giờ từ cú đá của Lucie, lao như điên từ dưới gầm đi văng ra... Mấy con mẹ này tự cho phép không ngớt chạm vào bà chủ yêu của mình, rồi bây giờ lại tới con bé xa lạ mà Athénaïs đang mơn trớn! Thật là quá đáng! Bị kích động bởi cơn giông, phát điên lên vì giận dữ và ghen tị, con chó épagneul cắm ngay hàm răng đáng sợ của nó vào bắp chân phải của cô bé tội nghiệp. Tiếng la đau đớn của Marion chìm lỉm trong một tiếng sấm còn rền vang hơn những tiếng trước. Athénaïs cho rằng ma quỷ của thần chết lại ra tay lần nữa. Cô gái nhỏ, với cái chân chảy máu đầm đìa, giãy giụa để thoát ra khỏi cả con chó lẫn bà chủ. Nhưng bà hầu tước lại siết cô chặt hơn nữa.
Lucie chạy tới cái bàn một chân, vồ lấy lư hương và giáng vào đầu con chó. Cuối cùng nó cũng phải nhả họng ra và trượt dài xuống đất, bất động. Khi rơi xuống, một viên hương cháy đỏ đã đốt cháy mũi nó. Sau đó viên hương tắt ngúm trên tấm thảm, để lại một vết màu đen giữa vũng máu. Sáng hôm sau, trời thật đẹp. Bình minh màu phấn nhuộm hồng những tràng hoa bằng đồng óng ánh vàng trải dài trên đỉnh mái nhà bằng đá đen. Khi Claude des Œillets kể lại sự việc, Athénaïs đang ngồi trong cái giường lớn dùng bữa sáng ngon lành. Bà rất ái ngại cho con Pyrrhos tội nghiệp, với cái đầu đau đớn mà cặp mắt thì đang liếc ngang cái mũi sưng tấy và đỏ lựng. Để an ủi nó, bà chìa cho nó một nắm bánh hạnh nhân nhỏ nhân đào lạc và nó nuốt trộng. Sau khi đã ban lệnh cho công việc trong ngày, bà hầu tước nhìn quanh quất.
Marion, cô hầu mới của bà, không có mặt khi bà thức giấc.
Vườn Cam Trong Cung Điện Versailles Và Mùi Hương Sát Nhân Vườn Cam Trong Cung Điện Versailles Và Mùi Hương Sát Nhân - Annie Pietri Vườn Cam Trong Cung Điện Versailles Và Mùi Hương Sát Nhân