Số lần đọc/download: 131 / 20
Cập nhật: 2020-06-24 21:50:40 +0700
Chương 3
T
rần Thoại và người tình rời bỏ Việt Nam sang Mỹ tháng tư năm 1975. Sau một vài năm sinh sống với vẻ “hiền lành”, hắn bí mật lập ra một chính phủ Việt Nam ở Mỹ bao gồm những kẻ tay chân trong chính phủ và quân đội ngụy trước kia cùng những kẻ thân tín của hắn. Tổ chức này được hình thành theo kiểu Mafia. Nó đóng một vai trò quan trọng trong việc kinh doanh và các cộng đồng tôn giáo. Bản thân Thoại có nhiều tổ chức trong phạm vi nội địa và quốc tế, công việc chủ yếu của nó là tống tiền, buôn lậu, ma túy, vay lãi, cờ bạc, đĩ điếm, lừa gạt, khủng bố và giết người. Tổ chức này có phạm vi hoạt động rộng ở nhiều nước như Pháp, Thụy Sĩ, Hồng Công, Canada, Thái Lan, Đài Loan... Và ở Mỹ tập trung ở Houston, Texas, New Orleans, Louisiana và Washington. Thoại đã tổ chức một mạng lưới “mặt trận” buôn bán gồm nhiều tên khác nhau. Thoại có nhiều nhóm để hành sự như bọn “người nhái”. Chúng luôn làm cho những người Việt ở Mỹ phải lo âu. Chúng thường có các hoạt động tống tiền và giết người. Ngay từ khi những tổ chức liên doanh này của Thoại được thành lập thì CIA đã lập hồ sơ theo dõi nhằm sử dụng Thoại và những tổ chức của hắn để phục vụ mưu đồ chính trị, chống phá cách mạng Việt Nam.
Ngay sau buổi gặp Kenđơ và Phụng, Thoại và Kenđơ đã có một cuộc gặp riêng cách đó ba trăm cây số.
- Ông nghĩ thế nào về cô Phụng? - Kenđơ hỏi.
- Cô ta là một người có năng khiếu làm chính trị hơn một nhà báo - Thoại trả lời.
- Bây giờ với chúng tôi, cô ta vẫn là một nhà báo.
- Ông có ý định giới thiệu cô ta với chúng tôi chăng?
- Cái đó tùy thuộc ở ông. Nhưng tôi thấy cô ta có thể giúp nhiều việc cho ông trong tương lai.
- Nhưng cô ta chưa có gì để tôi có thể tin.
- Nghĩa là các ông cũng không tin chúng tôi?
- Lòng tin của người Việt khác người Mỹ.
- Tôi hiểu - Kenđơ gật gù - Có một vấn đề chúng tôi muốn nói với ông. Vừa rồi chúng tôi có đọc một báo cáo của cảnh sát Bang. Họ đặt vấn đề hình sự với các tổ chức của ông một cách gay gắt.
- Chúng tôi không chạm đến các công dân Hoa Kỳ. Chúng tôi chỉ muốn thức tỉnh tinh thần yêu nước của người Việt ở đây. Chúng tôi cần tài chính cho những hoạt động để giải phóng Tổ quốc khỏi sự xâm lăng của cộng sản. Thực tế các ông không giúp gì cho chúng tôi.
- Nhưng chính phủ Mỹ chưa biết được mục đích của các ông. Chúng ta chưa có một cuộc nói chuyện chính thức nào.
- Điều ấy vẫn còn sớm. Và hình như các ông chú ý đến ông Thiệu nhiều hơn. Đó là một thằng hèn nhát.
- Điều này thì ông đoán sai rồi đấy - Kenđơ cười - Ông biết chúng tôi hy vọng vào ai trong số các ông không? Ông đấy, ông Thoại ạ.
- Tôi cũng không lấy làm sung sướng lắm khi nghe điều này. Tôi vẫn như ngày xưa, trước 1975, mà lúc đó thì các ông hết sức thờ ơ với tôi.
- Mỗi người có một cơ hội. Lúc này là của ông. Về tài chính, chúng tôi sẽ giúp các ông. Ông có thể bàn luận với những quan chức cao cấp của chính phủ chúng tôi thông qua tôi.
Kenđơ và Thoại chia tay nhau lặng lẽ. Buổi chiều Thoại có một cuộc họp kín với Nguyễn Quốc Lưu, một kẻ thích được gọi là “đại tá”. Lưu là một trong những kẻ cầm đầu cái gọi là “Mặt trận thống nhất dân tộc giải phóng Việt Nam”. Tổ chức của Lưu tự xưng là đang tiến hành chiến tranh du kích nhỏ chống lại chính phủ Việt Nam. Ngày 30 tháng 4 năm 1978, chúng đã khai trương một chiến dịch chống Việt Nam. Trong buổi lễ này, những tên phản cách mạng đã mặc quân phục màu đen, cầm gậy. Chương trình thời sự buổi tối của Hãng NBC có đưa tin về chiến dịch này.
Đây là cuộc gặp thứ tư của hai tên cầm đầu hai tổ chức để thỏa thuận về khu vực hoạt động Mafia của chúng và để “hợp nhất” các “lực lượng chống cộng”.
- Như lần gặp trước - Lưu nói với Thoại - tôi nhất trí những quan điểm chống cộng của ông. Nhưng sự hợp nhất các “lực lượng” không hoạt động chính trị của chúng ta thì không cần thiết vì những hoạt động này cần thu hẹp và giữ bí mật. Người Mỹ có thể ủng hộ chúng ta trong kế hoạch “trở lại Việt Nam”, nhưng sẽ tố cáo và lôi cổ chúng ta ra pháp luật vì hoạt động hình sự.
- Có thể không cần sự hợp nhất những lực lượng này, nhưng tôi cũng cần phải biết được phạm vi và hình thức hoạt động của các “Hội” Mafia của các ông - Thoại nói và thăm dò Lưu.
- Ở đây chúng ta đều là những kẻ lưu vong, chúng ta không có một chính phủ nào cho người lưu vong cả. Tất cả được tự do.
- Nhưng cũng cần có một người đứng đầu, dù là hình thức - Thoại thăm dò.
- Người Việt Nam lưu vong chán ngấy các ông tổng thống, thủ tướng rồi. Họ muốn có phương pháp sống khác, phương pháp quyền lực. Và “anh không động đến tôi, tôi cũng không động đến anh” - Lưu nhếch mép cười.
- Nhưng quyền lợi thách thức mỗi thành viên của nó.
- Thì mỗi thành viên ấy hãy tự bảo vệ quyền lợi của họ.
Thoại im lặng. Hắn cảm thấy hẫng hụt. Dù bây giờ hắn chỉ là một kẻ lưu vong, nhưng những thói quen của một “đầu sỏ” trong chính phủ Sài Gòn vẫn còn ngự trị trong hắn. Khi hiểu được rằng, Lưu và phe nhóm của Lưu không muốn phải chịu sự chỉ đạo của Thoại thì Thoại thấy khó chịu. Đầu Thoại như bốc lửa, ngón tay hắn run lên như muốn siết cò súng. Hắn muốn tiêu diệt Lưu và các “Hội” của Lưu. Hắn sẽ dựa vào CIA để làm cho Lưu mất uy tín trước các quan chức Mỹ và sẽ dùng bọn “người nhái” trừng phạt tay chân Lưu.
Thoại và Lưu chia tay nhau lạnh lẽo. Bọn vệ sĩ của hai tên “thủ lĩnh” gườm gườm nhìn nhau. Trong lần áo khoác đen của chúng, súng đã mở chốt an toàn.
Cuộc thương lượng lần thứ tư của hai tên trùm Mafia người Việt Nam không thành. Cả hai trong thời gian qua đã cố gắng để trấn áp nhau và để toàn quyền kiểm soát khu vực “Sài Gòn nhỏ bé”, nơi người Việt lưu vong sống tập trung nhiều nhất nước Mỹ.
Buổi tối, Thoại gọi một tên đại úy người nhái đến:
- Tôi giao cho anh nhiệm vụ theo dõi người này - Thoại nói và đưa tấm ảnh Phụng được phóng to - Đây là “chiến hữu” của Kenđơ, tôi chưa hiểu biết gì về cô ta. Có thể là một con CIA, mà Kenđơ dùng để thăm dò chúng ta. Tất nhiên bây giờ nó chưa có biểu hiện gì - Thoại ngừng một lát rồi nói tiếp - Nếu có thể sẽ thu phục cô ta làm việc cho chúng ta. Theo tôi, đây là con bài có hy vọng.
- Thưa ngài - Biền, đại úy người nhái nói - Sẽ theo dõi ở mức độ nào?
- Hãy tiếp xúc cô ta, tôi tin anh có thể làm được việc đó. Cô ta chưa có chồng, khá đẹp và rất thông minh, một sự thông minh “ghê gớm” đấy. Việc này chỉ tôi và anh biết.
- Rõ!