Kẻ nào chưa một lần thất bại trong quá trình trưởng thành, tức kẻ đó không có gan thực hiện những điều mới mẻ.

Woody Allen

 
 
 
 
 
Thể loại: Trinh Thám
Nguyên tác: Les Six Compagnons
Biên tập: Lê Huy Vũ
Upload bìa: Lê Huy Vũ
Số chương: 10
Phí download: 2 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 0 / 8
Cập nhật: 2022-07-30 20:50:04 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Ba - Những Trục Trặc Khó Hiểu
hi phái đoàn người, chó theo Gnafron vô quán Buốt Giá thì một cảnh tượng khôi hài diễn ra. Coi, cả một đám đông tửu khách bu nghẹt cái bàn có hai thằng Tondu, Bistèque đang đứng lóng ngóng mới là khó hiểu.
Lúc xáp lá cà lại, Tidou mới hết hồn. Trời ạ, Guille ngồi đó với thân hình mềm nhũn và mớ tóc đỏ rối bù đang cố múa may tay chân loạn xạ như định phát biểu thanh minh. Tội nghiệp hai thằng Tondu, Bistèque. Hai đứa đều vạm vỡ mà không tài gì kè nổi Guille ra khỏi ghế ngồi.
Tidou vạch đám dông hiếu kỳ tiến vào.
- Có chuyện gì vậy Giác Đấu?
Người bồi bàn tròn xoe mắt:
- Ở đây không có ai là giác đấu, võ sĩ gì hết. Chỉ có tôi là người phục vụ quán Buốt Giá thôi.
- Ồ, xin lỗi. Giác Đấu là biệt danh của Tondu, bạn tôi. Anh cho biết ông bạn của tôi do đâu mà đến nỗi này?
- E hèm, chú em đó uống quá nhiều.
Mady nôn nóng:
- Bia hay rượu hở anh phục vụ?
- Bia. Nhưng cô bé đừng có lo. Quán chúng tôi có cách giã rượu cho tửu khách bằng một ly cà phê đá pha muối. Hồi nãy với sự trợ giúp của mấy bạn trẻ, tôi đã cho bạn của cô uống rồi.
Mặt Mady sa sầm trong khi Guille cười hô hố. Dứt tràng cười, cu cậu rũ người xuống nấc cụt liên tục.
- Chúa ơi, cậu ta giống hệt một đệ tử lưu linh.
Tidou tranh thủ kéo người bồi ra một góc.
- Nói thiệt với anh nghe, tụi em đều là tuổi vị thành niên không được phép uống các thứ nước có chất cồn. Em không hiểu tại sao anh lại bưng bia cho bạn em uống chứ?
Tay bồi bàn lơ đãng:
- Lỗi không phải tại tôi.
Tidou hiểu ý móc mớ tiền lẻ giúi vào tay anh ta. Anh chàng hí hửng thấy rõ.
- Có thế chứ, để tôi kể cho mà nghe...
Anh ta bắt đầu kể lại câu chuyện ly kỳ hồi 9 giờ 30 phút lúc Guille và một người đàn ông cỡ 40 tuổi từ quảng trường Hoàng Đế bước vào quán. Qua con mắt nhà nghề, anh bồi hiểu rằng vị khách lớn tuổi kia đang phỏng vấn Guille. Có thể ông ấy là một nhà báo, anh bồi khẳng định như vậy. Anh thấy người đàn ông chìa micrô và máy ghi âm về phía Guille và liên tục rút sổ tay ghi ghi chép chép. Sau đó ông nhà báo kêu đúp hai vại bia và cuối cùng bỏ đi để lại trên bàn hai cái vại trống rỗng.
Tay bồi bàn kết thúc.
- Tôi nghĩ rằng ông ta cạn một ly cối và bạn chú mày cũng cạn một ly tương tự.
- Cám ơn những chi tiết mà anh cung cấp.
Lúc này Guille đã tỉnh táo phần nào sau khi nốc phương thuốc giã rượu gia truyền của quán Giá Buốt. Ê, hầu như toàn băng thám tử nhí phải hợp lực dìu nó lên xe điện về lại mái nhà xưa.
Nghệ Sĩ tái ngộ hai đấng sinh thành ở ngưỡng cửa bằng một cậu duy nhất:
- Thưa ba má, con phải tắm nước nóng cái đã. Nước nóng làm Guille phục hồi sinh lực nhanh chóng. Nó bước ra khỏi nhà tắm cười gượng gạo.
- Má ơi, các bạn con còn ở ngoài đợi không?
- Còn, nhưng miệng con hình như có mùi bia ấy.
- Ôi, con sẽ kể với ba má sau. Bây giờ tụi con phải đến căn cứ gấp, có lẽ anh Henri đã đánh xe tải chờ ở đó nãy giờ.
- Nhưng...
Guille ngó ba mình, ngượng ngùng.
- Con bị đầu độc... hụt, ba ạ. Con sẽ kể với ba về tên nhà báo dỏm đó sau.
- Được rồi. Mau lên con, coi chừng trễ cuộc thi ca nhạc.
o O o
Henri bặm môi lầm lì cố lạng lách tối đa giữa đường sá ngồn ngộn xe cộ. Còn phải hỏi, có buổi biểu diễn quan trọng nào ở Nhà hát lớn Fourvière miệt Lyon này mà không thu hút nửa số dân thành phố đi xem. Vừa rồi chờ mãi ở căn cứ Lục thám tử không thấy ma nào đến, tự mình Henri phải khuân vác đủ thứ nhạc cụ của lũ nhóc lên xe mà không một chút phàn nàn. Với đám nhí, bao giờ Henri cũng hài lòng làm cộng tác viên “săn bắt cướp” cho chúng.
Vì thế khi những người bạn đồng hành đã có mặt đầy dủ trên xe, anh tài Henri mới hỏi vọng ra sau:
- Bây giờ tôi cần biết nguyên nhân nào các bạn nhỏ lại rề rà như vậy?
Guille phân bua:
- Mọi thứ đều do em hết, anh Henri ơi. Đêm hôm qua, một người đàn ông xa lạ đã phôn cho em tự xưng là Jean Trantel, phóng viên báo Tiến Bộ. Anh ta nghe đồn ban nhạc Rock-en-Stock đứng đầu vòng sư khảo ở Lyon nên muốn phỏng vấn em.
Gnafron gầm gừ:
- Tại sao anh ta không phỏng vấn tao hả?
- Ai mà biết. Tao cứ nghĩ đây là một chuyện bình thường. Có lẽ anh ta đánh hơi tao là một nhạc công thổi kèn chăng?
- Hừ, cha nội nhà báo đó đã ngửi mày là một nhạc... trưởng thì có. Nói chung mày đã lọt vào bẫy của anh ta bởi vài lời tâng bốc nhảm nhí.
Guille đỏ mặt:
- Tao hiểu mình đã sai lầm khi không thông báo cho bạn bè. Tại quán Buốt Giá, Jean Frantel đã tung hỏa mù bằng cách lôi micrô và máy ghi âm ra. Ông ta cười xởi lởi nói rằng đạo diễn Jacques Pecheur là chỗ quen biết cũ, chính vì thế tao mới bị hớ nặng. Trong khi Jean Frantel kêu hai vại bia thì tao vẫn say sưa trả lời phỏng vấn mà quên cảnh giác.
Henri cau mày:
- Anh là một người có năng khiếu “điệp viên” chứ không phải một thằng tồi đâu nhé. Anh hỏi thiệt, em có uống hết vại bia không hả Guille?
- Dạ không, em chỉ hớp vài ngụm, em đâu có biết nhậu hồi nào.
- Vài ngụm mà em đã say mút chỉ đến thế. Hừm, rõ ràng gã nhà báo cà chớn đó đã bỏ thuốc mê vào ly bia của em.
- Em cũng nghĩ đến khả năng đó, anh Henri à.
Henri nghiến răng:
- Jean Frantel chưa chắc là phóng viên báo Tiến Bộ mà có thể là một kình địch của các em đội lốt nhằm phá hoại cuộc thi giành giải thưởng lớn sắp tới. Gã sợ ban nhạc tụi em đoạt giải.
Ý kiến của Henri đột ngột đến nỗi đứa nào cũng há hốc mồm. Guille ú ớ:
- Gã... gã cố tình làm tụi em trễ giờ đến Nhà hát lớn Fourvière...
- Đúng vậy, bằng chứng là gã không kêu chục ly bia cho em mà chỉ tặng em một chút thuốc mê trong ly.
Đúng lúc toàn băng Lục thám tử toát mồ hôi hột vì phẫn nộ thì chiếc xe tải của anh Henri đột nhiên chao mạnh. Chiếc xe đảo sang phải kêu ục ục vài tiếng rồi tát máy. Tròi ạ, nó tát đành đoạn ngay trên đường dến Fourvière.
o O o
Mặc kệ các chủng loại ô tô đằng sau đua nhau bóp còi inh ỏi, Henri vẫn vật lộn với công tác khởi động xe bằng đủ mọi phương pháp nhưng vô ích. Khuôn mặt nhiệt tình của anh lái xe quá thảm hại khiến Tidou phải can thiệp:
- Chiếc xe thua rồi, anh Henri. Tụi em xuống đẩy nó vô lề đường nghe.
- Cũng... được. Chú mày kêu thằng em Tondu phụ anh sửa chữa, nó giỏi về máy móc chắc dễ dàng tìm ra nguyên nhân sự cố.
Chiếc xe được đám trẻ hì hục đẩy vào lề phải. Chó Kafi tham gia lao động bằng những tiếng sủa kinh thiên.
- Gấu, gấu, gấu...
Hàm răng nhọn lểu của con sói làm tiếng còi xe trên đường im bặt. Xe cộ bị ùn tắc cũng biết điều lách lên tự giải tỏa lẫn nhau tránh khiêu khích con sói hùng hổ. Lúc này Henri đã xiết thắng tay và nhảy khỏi cabin xe tiến về phía Tondu Giác Đấu đang lục lọi dưới nắp xe.
- Phát hiện gì không Tondu?
- Em chỉ sợ không kịp giờ trình diễn. Còn 3 phút nữa bắt đầu chương trình.
Bistèque ngửa mặt lên trời thở dài:
- Hết màn say rượu của Guille thì lại đến chiếc xe dở quẻ. Không lẽ cái tay nhà báo dỏm đó phân thân ra dể ám hại trò vui của tụi mình.
Mady vỗ về:
- Bớt rầu rĩ đi Bistèque, thế nào các bậc phụ huynh của chúng ta cũng lái xe đến Nhà hát lớn Fourvière và đi ngang đây. Chúng ta sẽ đón và quá giang họ.
Guille lắc đầu.
- Cha mẹ chúng ta sẽ đi xe buýt để tiết kiệm tiền chứ không ngồi xế hộp đâu. Qua vụ này tôi đã rõ...
- Rõ cái gì hả Nghệ Sĩ?
- Rõ ràng đây là những trục trặc nằm trong sự tính toán của đối thủ ban nhạc Rock-en-Stock. Chắc chắn có bàn tay phù thủy nào đó dàn xếp cho tôi bị đầu độc và cho chiếc xe tải chết máy.
Mady không hề lo ngại:
- Ngộ biến phải tòng quyền nếu đối thủ đã muốn như thế thì chúng ta sẽ có cách trả lời chúng. Tại sao tụi mình không xếp hàng ngoài đường tung đủ loại nhạc cụ lên kêu gọi lòng bác ái của những chiếc xe nhà chạy ngang đây. Cả thành phố Lyon đều yêu âm nhạc mà, chẳng lẽ họ nỡ để ban nhạc Rock-en-Stock bị trễ giờ biểu diễn?
Tidou gật đầu cái rụp:
- Mady rất có lý. Chúng ta tiến hành đi anh em.
Ngay lập tức hắn xách cây đàn organ bưng trên tay, còn Gnafron chụp cây guitar điện ngồi bệt xuống vỉa hè y hệt hai kẻ ăn mày phép lạ. Và không bao lâu phép lạ đã xuất hiện. Tối thiểu là ba chiếc xe hơi trống trơn dừng lại cùng một loạt tiếng ồ nổi lên.
- Hư xe hả ban nhạc Rock?
- Tôi cho quá giang nè, lên đi.
- Ố là là, xe tôi cũng tới nhà hát Fourvière đây.
o O o
Lòng hảo tâm của các bác tài trên đường đã cứu ban nhạc Rock-en-Stock một bàn thua trông thấy. Trừ anh Henri ở lại loay hoay với chiếc xe tải nằm một đống, Lục thám tử đến Nhà hát lớn đúng lúc đạo diễn Jacques Pecheur sửa soạn quay gót vô trong.
Ông ta gắt như mắm:
- Chào, chỉ cần trễ một giây nữa là chúng tôi đã hủy chương trình của quý vị.
Guille lễ độ:
- Đã có thí sinh nào lên sân khấu chưa hả chú?
- Rồi. Quý vị vô lẹ giùm cho. Người trợ lý của tôi đang giới thiệu cặp song ca nam nữ đứng hạng nhì sau quý vị ở vòng loại Lyon lên biểu diễn đấy.
Đám nhóc lục tục khuân vác đồ đạc vào hậu trường. Khi đã yên vị chúng thực sự ngạc nhiên khi thấy trên sân khấu cặp song ca mùi mẫn mà chúng từng biết lại hát quá tệ hại.
Bistèque há hốc:
- Lạy Chúa, họ không phải là họ nữa.
Mady giụi mắt như không tin cái nhìn của mình:
- Hai người lớn đó đang hát như một cái máy bị rè. Sao kỳ cục vậy, chính tụi mình từng đánh giá họ là đối thủ lớn của chúng ta chỉ sau ca sĩ Mario Belleto.
Guille choáng váng:
- Họ không thuộc lời nhạc nữa các bạn ơi. Có vẻ như họ là những con rối bị ai đó giật dây đằng sau ấy.
Gnafron kết luận:
- Tôi dám cá chính họ đã cố tình hát dở như vậy, hình như họ đã ký giao kèo hát dở bằng họp đồng mua bán thì phải.
Bài nhạc chấm dứt. Cặp song ca nam nữ chưa lên... voi đã xuống... chó quá nhanh. Họ rút lui sau cánh gà mà không một tiếng vỗ tay. Thủ lãnh Tidou lầm bầm:
- Đáng tiếc cho ai tự đánh mất mình.
Hắn im lặng bởi tay trợ lý khó chịu của đạo diễn Jacques Pecheur đã oang oang ngoài sân khấu:
- Thưa công chúng yêu mến cuộc thi tuyển lựa ca sĩ mới của Đài truyền hình, để thay đổi chương trình đơn ca hoặc song ca quá nhàm chán, chúng tôi mời quý vị thưởng thức một màn bi hài ca vũ nhạc kịch của nhóm sáu người bạn và một con chó từ Lyon đến. Đây là nhạc kịch sáng tạo của ban nhạc Roch-en-Stock mang tên “Tin Tin và Milou” từng đứng đầu vòng sơ kháo. Xin quý vị chờ vài phút để ban nhạc trẻ hóa trang và sắp đặt nhạc cụ...
Guille nhảy tưng tưng như gà mắc đẻ, nó hối thúc loạn xạ:
- Nhanh lên các bạn, đến phiên tụi mình kìa.
Tay trợ lý phát biểu xong là xông thẳng vào hậu trường, nhưng anh ta đã bị sư phụ Jacques Pecheur chặn lại:
- Để yên cho lũ trẻ làm việc, tôi muốn hỏi anh câu này: tại sao anh bôi tro trát trấu vô mặt tôi bằng cặp song ca dở ẹt vừa rồi hử?
- Ơ, ông đạo diễn không hiểu đâu. Ở vòng sơ khảo, cặp ca sĩ ấy điểm ngang ngửa với ban nhạc Rock-en-Stock. Tôi đâu dè...
- Hừm, hay là anh đã ăn tiền hối lộ?
Tay trợ lý giãy nảy:
- Tôi xin thề với sếp là không có chuyện đó. Tôi còn giữ một băng ghi âm ghi giọng hát tuyệt vời của họ ở vòng Lyon.
- Hừm, tôi sẽ nghe lại sau.
Cuộc trò chuyện bên hông cánh gà sân khấu chấm dứt. Lục thám tử nghe không sót một lời nào, nhưng chúng không có thời gian để suy nghĩ. Bây giờ là lúc phải hành động, phải chứng minh năng lực “văn nghệ” của mình.
o O o
Như trong vòng sơ khảo, thần khuyển Kafi đủng đỉnh bước ra trước công chúng đông nghẹt của Nhà hát lớn. Con sói có vẻ bối rối bởi biển người cuồng nhiệt từ trên lầu xuống dưới đất, nó quát tháo ầm ĩ:
- Gấu, gấu, gấu...
Và Kafi biến mất khi anh chàng “Tin Tin” Gnafron ôm cây guitar điện tiến ra. Phần nhạc đệm vang lên thống thiết.
- “Milou ơi, Milou à...”
Sau đó là cả một sự phối hợp tuyệt vời. Lần lượt năm thám tử mỗi người thủ một vai trong truyện tranh Tin Tin đều ca diễn xuất thần, thậm chí họ còn chơi bảnh hơn là đợt biểu diễn ở Lyon tuần trước.
Mady trong vai phu nhân giàu có Castafiore là người cuối cùng bước ra với tấm gương soi mặt trên tay. Cô xúc động nhìn xuống phía dưới. Trời ạ, anh Henri đang đứng lấp ló cuối hang ghế đầu, thân thể anh đầy dầu mỡ nhưng cặp mắt thì vô cùng rạng rỡ.
Cô bé lẩm bẩm một điều gì đó rồi hát lớn:
- “Có báu vật rồi tôi đẹp biết bao, là lá la...”
- “Gấu gấu, gâu, gâu, gầu gầu...”
Không riêng gì Henri mà toàn thể khán giả đều bàng hoàng trước kịch tính quá cao của Mady và con chó. Không khí nghẹt thở trong vài giây rồi bùng nổ bởi những đợt pháo tay dữ dội.
Lúc này đến phần kết thúc của Gnafron. Chàng “Tin Tin” bất đắc dĩ hào hứng giơ cánh tay phải lên và búng thật mạnh vào dây đàn guitar điện. Ma quỷ ạ, thay cho tiếng “Bùm, búm, bum” là một chùm tia sáng lóe ra. Chùm tia sáng khủng khiếp ấy bay vút lên trời mang theo mùi khét lẹt của dây diện bị chập mạch.
- Lạy Chúa!
Gnafron thốt khẽ một tiếng rên nhưng khán giả nào có nghe. Họ chỉ thấy trước mắt vở nhạc kịch “Tin Tin và Milou” được bế mạc bằng một chùm tia sáng thăng thiên độc đáo.
Đám đông gào rú hết cỡ.
- Hay số một!
- Kết thúc bằng pháo bông tuyệt vời!
- Hoan hô ban nhạc Rock-en-Stock!
Trong khống khí huyên náo, Gnafron liệng mạnh cây guitar điện bị cháy xém xuống sàn diễn và hô biến vô hậu trường.
Nó gầm gừ với các chiến hữu:
- Chúng ta bị kẻ thù phá hoại, chúng “cài bom” trong cây đàn định ám sát...
Mady đưa một ngón tay lên môi:
- Suỵt, trong cái rủi có cái may. Màn “pháo bông” vừa rồi khán giả cứ tưởng là chúng ta cố ý. Mình bảo đảm chúng ta sẽ chiếm giải nhất.
- Nhưng còn... bom?
- Làm gì có bom ở đây. Đâu có tiếng nổ nào, hãy tạ ơn trời là bạn chưa bị điện giật hề Xiếc ạ.
Sáu Người Bạn Đồng Hành Tập 5 - Ban Nhạc Rock-En-Stock Sáu Người Bạn Đồng Hành Tập 5 - Ban Nhạc Rock-En-Stock - Paul Jacques Bonzon Sáu Người Bạn Đồng Hành Tập 5 - Ban Nhạc Rock-En-Stock