A good book on your shelf is a friend that turns its back on you and remains a friend.

Author Unknown

 
 
 
 
 
Tác giả: Hanae Hana
Biên tập: Hana Hanae
Số chương: 3
Phí download: 1 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: /
Cập nhật: 2025-01-19 23:18:17 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
3.Achilles & Patrolus (Bl)
ó một tình yêu như truyện cổ tích, có một cuộc tình như trong vở kịch.
Tôi không phải người bình thường vì tôi đã yêu. Tôi cũng không muốn làm người bình thường vì tôi muốn yêu. Tôi rất hận bản thân mình vì đã yêu em ấy. Nhưng nếu được chọn lại, tôi vẫn sẽ chọn yêu chàng trai của tôi một lần nữa cho đến khi tôi và em hòa làm một với biển.
Tôi thích biển.
Tôi thích cảnh mặt trời dần dần lặn xuống biển vào chiều tà. Tôi thích biển khơi xanh ngắt từ từ sáng bừng lên vào bình minh. Tôi thích lắng nghe tiếng sóng rì rào với cát. Và tôi cũng thích em.
Mùa đông đến, biển vắng tanh không một bóng người. Những cơn sóng không còn mạnh mẽ nữa mà nhẹ nhàng tiến vào bờ. Bầu trời chỉ còn một màu xám làm cho biển cũng buồn theo. Tiếng gió thổi cao vút, khẽ khàng lướt qua như cô thiếu nữ u sầu.
Tiếng bước chân từ đằng xa vang lên, phá vỡ sự yên tĩnh vốn có. Tiếng bước chân ấy càng ngày càng gần hơn rồi tôi cảm nhận được một cái ôm ấm áp từ em.
"Anh lại ra ngắm biển à? Anh thích biển thật đấy." – Kiệt ngồi xuống bên cạnh tôi, đôi bàn tay chúng tôi đan lấy nhau.
"Thích cả em nữa." – Tôi quay sang em cười.
***
Tôi gặp em từ tấm bé, khi mà tôi và em còn bập bẹ từng chữ. Em sống cùng khu với tôi nên mỗi ngày chúng tôi đều gặp nhau. Mỗi sáng, tôi và em sẽ cùng nhau đến trường trên một chuyến xe buýt. Giờ ra chơi, chúng tôi cùng nhau chơi đùa dưới một tán cây. Trưa đến, chúng tôi lại ngồi ăn chung một bàn rồi kể cho nhau nghe những câu chuyện ở lớp. Cuộc sống chúng tôi như một vòng tròn, lặp đi lặp lại. Cho đến một ngày, tôi nhận ra tình cảm của mình dành cho em. Nhưng cũng cùng lúc đó, tôi nghe tin có một bạn nữ định tỏ tình với Kiệt. Tôi nghĩ, nếu như em không thích con trai thì sao, liệu em có kỳ thị tôi không? Có lẽ, tôi sẽ giấu kín tình cảm này đến cuối đời để không làm tổn thương em và cả tôi.
Năm tôi lên cấp 3, tôi và Kiệt lại cùng chung một trường. Ngay ngày khai giảng, em đứng phía sau trường mà tỏ tình với tôi. Tôi của lúc đó đã hạnh phúc đến mức mọi thứ như ngập tràn màu hồng của tình yêu. Tôi không nghĩ một người học giỏi, chơi thể thao tốt, đẹp trai và được nhiều cô gái thích lại thích một người như tôi.
Chúng tôi yêu nhau cho đến lúc lên đại học. Không biết ai kể, bố mẹ chúng tôi biết tình cảm chúng tôi dành cho nhau. Thứ tình cảm đồng giới này vốn không được nhiều người ủng hộ. Bố mẹ chúng tôi phản đối gay gắt mối quan hệ này.
"Mày muốn tao chết lắm rồi đúng không? Không thì tại sao mày lại phải làm bọn tao bẽ mặt với người ngoài như vậy? Cái thứ tâm thần như mày..." – Bố tôi đập chai rượu vào đầu tôi, dòng máu nóng từ đầu chảy thành dòng xuống cằm, nhỏ giọt xuống đất.
Mẹ tôi ngồi ở ghế, hai tay che mặt lại mà khóc: "Ôi, con tôi, thằng con trai duy nhất của tôi..."
Bố túm lấy cổ áo tôi, ném tôi vào phòng. "Khi nào mày chia tay thằng khốn đấy thì ra nói chuyện với tao." – Tôi đóng sầm cửa lại. Tôi có thể nghe thấy tiếng khóa cửa từ bên ngoài.
"Kiên... Kiên... Kiên ơi" – Một giọng nói nhẹ nhàng phát ra từ phía cửa sổ phòng tôi, tôi nhận ra đây là giọng của Kiệt.
"Kiệt, muộn rồi sao em lại ở đây?" – Tôi lo lắng hỏi em.
"Em hết chỗ về rồi. Anh bị sao vậy? Đầu anh đang chảy máu kìa." – Em chỉ vào đầu tôi.
"Có một chút chuyện thôi mà." – Dù nói vậy nhưng cả hai chúng tôi đều biết chuyện gì đã xảy ra.
"Giờ này hiệu thuốc còn mở đấy, để em đi mua băng cho anh." – Kiệt nói rồi chạy đi luôn, không để tôi kịp cản lại. Một lúc sau, em trở lại với túi đựng đầy đồ y tế trên tay. "Lại đây, để em băng cho anh." – Em kéo tôi lại gần.
Tối hôm ấy, tôi đã lén cho em ngủ lại nhà tôi. Sáng hôm sau, gà vừa mới gáy, bố tôi đã đập mạnh cửa phòng tôi. Bố tôi bảo: "Mày ra đây nói chuyện với tao." Thật mừng vì tôi đã bảo Kiệt ra ngoài trước. Ra đến phòng khách, đập vào mắt tôi là bố mẹ tôi và bố mẹ em ngồi ở ghế. Mẹ tôi cúi người xuống, không ngẩng mặt lên nhìn tôi. Còn bố em ngồi đấy với vẻ mặt vô cùng nghiêm túc, mẹ em ngồi cạnh khóc nấc lên. Thấy tôi, mẹ đứng dậy nắm chặt lấy tay tôi: "Xin con, xin con hãy tha cho thằng bé. Con hãy chia tay thằng bé đi. Cô không thể nào để nó sống một cuộc đời không phải của người bình thường được."
Vậy ra, cả tôi và em đều không phải người bình thường. Tôi chỉ im lặng đứng đấy, tôi không biết nói gì ngoài xin lỗi: "Xin lỗi cô...". Mẹ em cầm lấy áo tôi mà ngồi sụp xuống khóc. Bố em lại gần, nâng cô lên rồi nói: "Chú biết cả hai đứa đều có tình cảm với nhau nhưng cả cô chú và cha mẹ cháu đều muốn con mình làm người bình thường."
Bố đuổi tôi vào phòng rồi nói chuyện tiếp. Đến chập tối, bố lườm tôi: "Trong tuần này mày không giải quyết được chuyện này thì liệu hồn với tao." Sau hôm ấy, mẹ liên tục kéo tôi đi các buổi lễ trừ tà. Còn bố thì không thèm nhìn mặt tôi. Đến tối, tôi và Kiệt lại gặp nhau. Em hiện đang tá túc tại nhà của một người bạn. Thứ tình cảm này làm cả hai chúng tôi đều mệt mỏi nhưng không ai có thể từ bỏ được nó.
Hoàng hôn sắp đến, hai chúng tôi bỏ ra biển. Dưới ánh chiều tà, tôi và em chạy dọc bãi cát vàng, chơi đùa với nước biển mặn như khi hai chúng ta còn thơ bé. Màn đêm buông xuống, vô vàn ánh sao phản chiếu xuống mặt biển như một tấm gương. Tôi ngồi cạnh em, kể về những chuyện đã qua của đôi ta. Tôi và em hòa mình vào với biển cả, hòa mình vào thứ gắn kết đôi ta.
Từ khi tôi yêu em, tôi đã là người sai. Từ khi em yêu tôi, em cũng trở thành người sai. Cả hai chúng ta đều sai từ khi thứ tình cảm này trỗi dậy trong tim chúng ta.
***
"Tôi nhận ra cậu chỉ bằng cái chạm nhẹ, bằng mùi hương; tôi sẽ nhận ra cậu cả khi mù lòa, qua hơi thở phập phồng của cậu và tiếng bàn chân cậu nện xuống đất. Tôi nhận ra cậu cả khi đã chết, ở tận cùng của thế giới."
Trích "Trường ca Achilles"-Madeline Miller.
Querencia (Bl, Gl, Bg) Querencia (Bl, Gl, Bg) - Hanae Hana