Mỗi con người có 03 loại tính cách: tính cách anh ta phô bày, tính cách anh ta có, và tính cách anh ta nghĩ anh ta có.

Alphonse Karr

 
 
 
 
 
Tác giả: Kate O’Hearn
Thể loại: Tuổi Học Trò
Nguyên tác: The Flame Of Olympus
Biên tập: Lê Huy Vũ
Upload bìa: Lê Huy Vũ
Số chương: 34
Phí download: 5 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 233 / 9
Cập nhật: 2020-04-04 20:34:18 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 2
aelen choáng váng nhìn đống đổ nát chung quanh mình. Từ trước đến giờ cậu chưa từng thấy cảnh nào như vậy cả. Lâu đài là một đống đổ nát, và tất cả các tòa nhà chung quanh cũng thế.
Cậu đã cố theo kịp nhóm hậu vệ, nhưng bọn họ đã bỏ cậu tụt lại sau quá xa. Giờ thì cậu nghe thấy, phía xa xa kia tiếng sấm sét rền vang liên tục của thần Jupiter và thấy những tia chớp ngoằn ngoèo trên bầu trời. Trận chiến dữ dội đang điên cuồng diễn ra, nhưng nó diễn ra ở rất xa nơi đã bị tàn phá tan hoang này.
Ngực Paelen đau thắt lại khi thấy thần Mercury nằm sóng soài trên đất. Vị thần truyền tin ấy đang nằm nghiêng, từ ngực nhô ra một ngọn giáo. Máu bết thành từng mảng trên mái tóc vàng óng của ông ta, còn mặt ông đầy vết bầm tím. Paelen cúi xuống nhìn xem ông ta còn sống hay không.
Thần Mercury yếu ớt mở đôi mắt màu xanh nhạt ra. Ông thở hổn hển: “Paelen, đã chấm dứt chưa? Bọn chúng đã dập tắt Ngọn lửa rồi à?”
Paelen tự hỏi không biết có nên gọi người đến giúp đỡ không. Nhưng ở đây không còn ai khác để gọi đến nữa. Tất cả những gì cậu có thể thấy là tất cả mọi người chung quanh cậu hoặc đã chết hoặc đang hấp hối. “Con tin là nó vẫn còn sáng. Con thấy những người khác đang đi về phía ngôi đền.”
“Chúng ta phải chặn bọn Nirad lại!” Thần Mercury đưa tay ra nắm lấy cánh tay của Paelen và cố đứng dậy. “Giúp ta đứng lên nào.”
Paelen giúp thần Mercury đứng dậy. Khi đã đứng lên được, vị thần truyền tin rút mạnh ngọn giáo từ ngực mình ra. Vết thương mở toác và máu xối xả tuôn ra. Hai chân ông khuỵu xuống và ông từ từ ngã sụp.
“Cuộc chiến đối với ta đã chấm dứt rồi. Ta không thể làm gì được nữa”, thần Mercury thở hổn hển.
“Không đâu, cha nói sai rồi.” Paelen sợ hãi nói khi cậu quỳ bên cạnh vị thần truyền tin ấy và ôm ông ta vào lòng. “Mercury cha ơi, cha phải đứng dậy.”
Vị thần truyền tin lắc đầu: “Đã quá muộn rồi...”
Ông bắt đầu ho. Máu ọc ra dính nơi khóe môi ông. Ông nói đứt quãng: “Paelen, con nghe ta nói đây, con phải tham gia vào trận đánh. Bọn Nirad không được dập tắt Ngọn lửa.”
“Con á? Chiến đấu á?” Paelen lặp lại. Cậu lắc đầu. “Không được đâu, cha ơi. Cha hãy nhìn con đi. Con không có chút sức mạnh nào cả. Con không to con, không mạnh mẽ như Hercules và con cũng không thể chiến đấu như thần Apollo. Con không biết cách sử dụng vũ khí mà con cũng không nhanh nhẹn như cha. Con chỉ là một tên ăn trộm. Kỹ năng duy nhất của con là kéo căng cho dẹt người ra để trốn khỏi nhà tù và cuộn tròn lại cho vừa những chỗ bé hẹp nhất. Mà cha cũng biết đó, con ghét làm như vậy lắm vì nó làm con rất đau cha ạ. Con chỉ là một kẻ hèn nhát không hơn không kém.”
Thần Mercury nắm lấy tay Paelen rồi kéo cậu vào gần hơn. “Nghe ta đây này, Paelen. Ta biết con vẫn còn trẻ,” ông thở hổn hển. “Và ta biết con không to con cũng không mạnh mẽ như tất cả bọn ta. Nhưng con thông minh và can đảm hơn con nghĩ nhiều. Chính điều đó làm con khác người đấy.”
Paelen lại lắc đầu nguầy nguậy. “Cha đòi hỏi ở con nhiều quá! Con không giống như những gì cha nghĩ về con đâu. Con chẳng là gì cả.”
Thần Mercury bóp chặt bàn tay Paelen và cố gắng nói: “Con rất đặc biệt, Paelen à. Đây có thể là cơ hội duy nhất để con có thể chứng minh được điều đó. Ta biết là con chưa từng tự coi mình là một người dân của vùng núi Olympus. Nhưng thật sự con là thế - và con đang mang trong mình dòng máu đó để chứng minh mình là tuyệt vời. Đây là lúc con tham gia với nhân dân của con để bảo vệ quê hương. Con hãy cho ta thấy đi, Paelen.”
Thần Mercury ho sù sụ. “Hãy chứng minh cho tất cả bọn ta thấy rằng con có thể làm được đi.”
“Nhưng con... con...” Paelen lắp bắp.
“Con ơi,” thần Mercury nài nỉ. “Hãy giúp chúng ta đi.”
Tiếng hò hét của đoàn quân Nirad điên cuồng vang dậy cả một góc trời. Chẳng bao lâu chúng đã xuất hiện.
“Đợt tấn công thứ hai sắp đến rồi đó”, thần Mercury yếu ớt nói. “Con phải trốn khỏi nơi này ngay. Hãy lấy đôi xăng đan có cánh của ta đi. Mũ của ta mất rồi nhưng với đôi xăng đan của ta con vẫn có thể bay được. Con hãy lấy đi rồi tham gia vào cuộc chiến nhé.”
“Đôi xăng đan của cha ấy à?” Paelen hét lên.
“Không được đâu. Nó chỉ được dùng để phục vụ cho cha thôi!”
Một tràng ho yếu ớt thoát ra từ ngực của vị thần truyền tin đang ngã xuống. Đôi mắt ông ta bắt đầu lạc thần. “Ta sắp chết rồi, Paelen”, thần Mercury nhẹ nhàng nói. “Ta tặng chúng cho con đấy. Giờ con là chủ của chúng rồi đó. Chúng sẽ tuân theo mệnh lệnh của con.”
Với một tiếng thét đau đớn cuối cùng, thần Mercury nhắm mắt lại rồi xuôi tay nằm bất động.
Paelen không thể tin được là vị thần truyền tin đã chết. Chẳng hiểu sao bọn Nirad xâm lăng lại có được sức mạnh để giết thậm chí những người dân mạnh mẽ nhất của vùng núi Olympus. Nếu thần Mercury chết thì tất cả những người khác cũng sẽ chết thôi.
Cậu nhẹ nhàng đặt thân Mercury xuống đất và đấu tranh tư tưởng khi nghĩ đến những lời nói sau cùng của vị thần truyền tin. Một phần trong cậu muốn đánh cắp chiếc dây cương ngựa của con tuấn mã Pegasus rồi chạy trốn. Nhưng phần kia lại thắc mắc không biết thần Mercury nói có đúng không. Cậu có thông minh và can đảm hơn cậu thường nghĩ về mình không? Cậu có đủ can đảm để tham gia trận chiến không? Từ xưa tới nay cậu chỉ là một tên ăn trộm. Cậu chỉ biết ăn trộm thôi chứ không biết làm gì khác. Cậu không có sức mạnh như người dân của xứ Olympus. Nếu họ bị bọn Nirad đánh bại thì cậu có còn cơ hội nào nữa không?
Cuối cùng, Paelen quyết định chọn việc đào tẩu.
Tại sao cậu phải hy sinh cuộc sống mình nếu cuộc chiến đã thất bại? Nếu tuấn mã Pegasus đã không ngã xuống trên trận địa thì đây là lúc cậu ra tay để bắt lấy con tuấn mã ấy.
“Con xin lỗi, cha, cha ơi,” cậu buồn bã nói. “Nhưng cha nhầm rồi. Con không phải là người như cha nghĩ đâu.”
Vừa cẩn thận thò tay xuống cởi đôi xăng đan của vị thần truyền tin ra rồi vừa mang vào chân, cậu vừa hy vọng rằng ít nhất thì thần Mercury cũng đã nói đúng về chuyện đôi xăng đan sẽ phục vụ mình.
Paelen nghe có tiếng hò reo và gầm gừ sau lưng mình. Đôi mắt cậu mở to sợ hãi vì bọn Nirad đang tiến đến gần. Cậu chưa từng chạm trán với một tên Nirad nào gần đến thế. Chúng đông như kiến cỏ. Da chúng màu cẩm thạch xám và có vẻ cứng như đá. Cả bốn cánh tay của chúng đều có vũ khí và đang huơ huơ điên loạn trên không trung; mắt chúng rực sáng một niềm căm thù giết chóc. Những sinh vật này không có ý định đàm phán. Cũng không có chuyện bắt kẻ thù làm tù binh. Tất cả những gì Paelen thấy trong những cặp mắt đen lay láy như hai hòn bi ve kia là niềm khát khao được chém giết. Khi đối mặt với quân thù quá gần như thế, Paelen hiểu rằng mọi người sẽ phải chống chọi lại một thế lực rất mạnh mẽ. Họ không còn cơ hội nào nữa. Vùng núi Olympus đã đến ngày tận thế rồi.
Cậu nhìn thật nhanh xuống đôi xăng đan.
“Bay đi, hãy vì thần Jupiter, hãy bay đi nào!” Cậu hét lên.
Đôi cánh nhỏ xíu bắt đầu đập nhè nhẹ. Cậu được nhấc bổng lên không trung ngay khi tên Nirad đầu tiên xông tới. Hoảng quá, Paelen thét lên: “Xăng đan ơi, bay đi nào! Đến đâu cũng được, ta không quan tâm. Mi cứ bay đi là được!”
Đôi xăng đan của thần Mercury tuân lệnh, và Paelen được đưa đi xa khỏi bọn Nirad hung hăng đó. Cậu nghe thấy chúng hò hét điên cuồng khi đã để vuột mất con mồi.
Khi không còn nguy hiểm nữa, Paelen nhìn về phía trước rồi ra lệnh: “Dừng lại đi!”
Đôi xăng đan tuân lệnh và cậu chao lượn giữa không trung. Cậu choáng váng không thể tin vào cảnh hoang tàn đổ nát phía dưới. Cậu muốn ngất đi khi thấy không có tòa nhà nào còn đứng vững, cũng không có bức tượng nào còn nguyên vẹn. Bọn Nirad đang phá hủy tất cả mọi thứ.
“Đi nào.” Cuối cùng cậu ra lệnh. “Hãy đưa ta đến Đền thờ Ngọn Lửa. Ta cần tìm tuấn mã Pegasus.”
Khi đôi xăng đan đưa cậu bay về phía ngôi đền, tiếng sấm của thần Jupiter ngày càng rền vang hơn và những tia chớp lóe lên rọi sáng cả một vùng. Trận chiến vẫn đang diễn ra ác liệt, nhưng giờ nó đã tiến sát đến chân Đền thờ Ngọn Lửa.
Paelen thấy rất nhiều người dân vùng núi Olympus tiếp tục ngã xuống. Tuy nhiên, giữa những người đã chết và đang hấp hối, cậu không thấy có tên Nirad nào. Không một tên nào. Cứ như thể bọn xâm lăng không thể bị hủy diệt thậm chí bởi người mạnh mẽ nhất bên họ. Cậu liếc nhìn về phía trước và thấy khói bay lên ở phía xa xa. Ngọn lửa trong đền thờ vẫn cháy sáng. Nhưng khi cậu tiến gần đến trung tâm trận địa thì Paelen thấy thần Apollo và nữ thần Diana đang áp lưng vào nhau co người lại thủ thế.
Họ đang bị bọn Nirad vây chặt. Thần Diana đang giương cung bắn nhưng tất cả mọi mũi tên thần bắn ra đều sượt qua bọn xâm lăng màu xám mà không gây chút thương tích nào cho chúng cả. Thần Apollo đang xoay tít ngọn giáo nhưng cũng không được may mắn như chị mình.
Một tên Nirad nhào tới trước chém vào chân Apollo làm thần khuỵu xuống.
Nhiều tên khác lao tới khiến nữ thần Diana phải cố hết sức để cứu người em song sinh của mình. Nhưng thần bị đẩy lùi ngay tức khắc. Khi Paelen bay thật nhẹ ngang qua trận địa, cậu nghe tiếng thét đau thương của nữ thần vang vọng khắp bầu trời vì thần Apollo đã bị bọn xâm lăng giết chết.
Tuấn mã Pegasus. Cậu phải tìm cho ra Pegasus.
Đôi xăng đan đưa cậu bay xa dần cảnh tượng rùng rợn đó. Khi đến gần Đền thờ Ngọn lửa, cậu thấy thần Jupiter đang chiến đấu dưới chân đền. Thét lên vì thịnh nộ, vị thần lãnh đạo vùng núi Olympus bắn ra hàng loạt những tia sấm sét vào bọn Nirad, nhưng cũng không kết quả gì. Bọn xâm lăng vẫn rùng rùng leo lên những bậc cáp cao bằng cẩm thạch.
Cuối cùng Paelen cũng thấy tuấn mã Pegasus. Nó đang đứng bằng hai chân sau, vung chân trước đá loạn xạ vào bọn xâm lăng. Người nó nhuộm đầy máu từ vô số các vết thương sâu vì bọn Nirad đã sử dụng những vũ khí sát thương để cố giết cho được con tuấn mã mạnh mẽ ngoan cường. Một tên Nirad huơ giáo thọc sâu vào cạnh sườn con huấn mã đang tung vó. Pegasus thét lên đau đớn rồi đổ gục xuống nhưng vẫn kịp đá thật mạnh vào tên Nirad bằng chiếc vó bằng vàng của mình. Nhưng thậm chí khi tên Nirad bị thương bò đi chỗ khác thì những tên khác lại ồ ạt tiến đến gần. Chúng nắm được đôi cánh của con tuấn mã và cố bẻ gãy.
Pegasus tiếp tục chiến đấu nhưng chẳng bao lâu cũng thất thủ vì bọn Nirad quá đông. Rất nhiều tên Nirad xông lên tấn công và chẳng bao lâu con tuấn mã đã bị hạ gục. Khi nó ngã xuống, ngọn giáo đâm bên cạnh sườn nó gãy đôi và thọc sâu thêm nữa. Paelen khiếp sợ nhìn Pegasus bị bọn Nirad vây chặt. Con tuấn mã không thể nào thoát được cuộc tấn công này.
Nữ thần Diana xuất hiện. Thét to một tràng thét xung trận, nữ thần tấn công bọn Nirad đang cố giết Pegasus. Nữ thần đâm chúng bằng ngọn giáo của em trai mình, nỗi buồn của thần chuyển sang thịnh nộ và thần lấy toàn bộ sức lực ra chống trả lại chúng. Một tên Nirad xô nữ thần ra rồi lao đến đầu con tuấn mã. Nhưng khi bàn tay của hắn đụng vào chiếc dây cương bằng vàng hắn đã thét lên đau đớn.
Diana phóng ngọn giáo tấn công tên Nirad. Không giống như những lần thất bại trước đây, lần này ngọn giáo trúng đích và nữ thần giết được tên lính xâm lăng đầu tiên. Với sự giúp đỡ của nữ thần Diana, tuấn mã Pegasus, đã đứng thẳng lên được. Nhưng đó chỉ là một chiến thắng nhỏ trong một trận chiến thất bại.
“Paelen ơi!” Thần Jupiter đang bị bọn Nirad vây chặt nhưng vẫn chỉ vào ngôi đền. Thần hét to: “Mau lên. Mau chặn bọn chúng lại!”
Paelen nhìn về phía ngôi đền và thấy một đám Nirad khác đã vượt qua được nhóm hậu vệ và đang tiến lên những bậc cấp bằng đá cẩm thạch.
“Chặn chúng lại, Paelen!” Thần Jupiter lại ra lệnh.
“Đừng để chúng dập tắt Ngọn lửa!”
Paelen biết rằng một khi Ngọn lửa của xứ Olympus tắt đi thì cuộc chiến sẽ chấm dứt và xứ Olympus cũng sẽ không còn. Nhưng nếu thần Jupiter cũng không ngăn cản được bọn xâm lăng thì một tên trộm như Paelen có thể làm gì được chứ?
Chỉ trong khoảnh khắc cậu phân vân không biết có nên tham gia vào trận đánh không thì cuộc chiến đã chuyển sang thế bại.
Bọn Nirad đã phá sập hai cánh cổng vào đền rồi vứt xuống mấy bậc cấp. Chúng tràn vào ngôi đền, hò reo giận dữ. Một lát sau, có tiếng kêu loảng xoảng: chiếc bệ đỡ Ngọn lửa đã bị vỡ tan. Tiếng trầm trầm khàn đục hò reo chiến thắng vang vọng không trung khi bọn xâm lăng xông tới dập tắt Ngọn lửa.
Ngay lập tức bọn Nirad ồ ạt rời bỏ chiến trường chen lấn nhau nhào lên bậc cấp để tham gia vào công cuộc phá hoại. Những người dân vùng núi Olympus còn sống sót không biết làm gì khác hơn là sợ hãi nhìn thế giới của họ sụp đổ. Paelen thấy thần Jupiter chạy đến bên Pegasus. Ôm con tuấn mã bị thương trong tay, thần Jupiter chỉ lên trời và hét lên một câu gì đó. Pegasus khịt khịt mũi rồi gật đầu.
Ngay sau đó số người sống sót ít ỏi còn lại tách ra để nhường chỗ cho Pegasus sải rộng đôi cánh. Thét lên một tiếng lớn, con tuấn mã cất cánh bay vào không trung.
Tim Paelen đập rộn ràng vì phấn khích. Đã đến lúc của cậu rồi đây! Cuối cùng thì cũng có cơ hội để lấy chiếc dây cương và bắt con ngựa đang chạy trốn.
“Đuổi theo con Pegasus mau!” Paelen ra lệnh cho đôi xăng đan. “Hãy đưa ta đèn chỗ con ngựa!”
Pegasus 1 - Lửa Thần Xứ Olympus Pegasus 1 - Lửa Thần Xứ Olympus - Kate O’Hearn Pegasus 1 - Lửa Thần Xứ Olympus