Số lần đọc/download: 900 / 5
Cập nhật: 0001-01-01 07:06:40 +0706
Chương 3/6
- T
rời ơi, cái quần của tao rộng ơi là rộng luôn. Than gì chứ ai cũng vậy thôi. Có đẹp cỡ nào mặc đồ lính vào cũng giống như nhau à! Ý trời, số áo của tao là số bù mày ơi, xui quá xá! May quá, tao chín nút luôn. Hừ... Này mấy nhỏ Ngữ Văn thắt bím giống thanh niên ghê hén! Mai tao cũng bắt chước. Mày "chảnh" thật. Kệ tao. Nhìn đám con trai lớp mình kìa trông cũng "oách xì dầu" chứ ha? Gã Trâu mặc đẹp nhất. Ối trời, gã Bí giống Hitler quá ta. Suỵt... hi... hi... Thầy lên, đám lính mới tò te đều im thin thít. Ðiểm danh!
- Chà lớp này toàn tên đẹp không à! Dân "nhân văn" mà thầy. Khoa gì đây? Dạ báo thầy ơi! Nhà báo bây giờ không còn bị liệt vào dãy nhà nghèo rồi. Các anh chị bây giờ sướng lắm chứ chúng tôi ngày xưa là một chiến sĩ trên mặt trận tư tưởng, góp phần quan trọng trong sự nghiệp cách mạng của dân tộc. Thôi đi, bẻm mép quá... sinh viên bây giờ... nhưng gì thì gì, thời bình cũng phải chăm lo phát triển sự nghiệp quốc phòng. Cho nên các em phải hiểu là lên trung tâm này là để rèn luyện kiến thức quân sự và tác phong quân đội tối thiểu của một công dân! Rõ ạ, em biết phải thương súng như thương vợ, yêu lựu đạn như yêu con. Hi... hi... ha... ha...
- Này Năm Ka, vậy "dzợ" ông, ông coi là khẩu súng hả? Không "dzợ" là thùng thuốc súng! Thật vô phước cho nhỏ nào cưới được ông. Còn bà chắc ai cưới được bà chắc có phước lắm bởi vì bà là thùng thuốc súng bị ẩm, không sợ bị nổ. Chết ông đi.
Cũng may thầy can thiệp kịp thời, buổi học trôi qua trong tiếng cười đùa vui vẻ của mọi người. Ðã rất lâu lớp mới đông đủ vừa học, vừa chơi như thế này. Bỏ qua những ồn ào của đô thị, những lo toan trong cuộc sống. Ðám sinh viên như trở về với tuổi thơ với những trò chơi như: lùa vịt, rồng rắn lên mây, chi chi chành chành. Dường như ai cũng cảm thấy được vòng tay bè bạn sao thân thiết trìu mến đến lạ kỳ. Ai cũng tốt ơi là tốt, dễ thương ơi là dễ thương!