Nguyên tác: Ihmiset Suviyössä
Số lần đọc/download: 258 / 10
Cập nhật: 2020-02-13 14:06:35 +0700
Chương 3
V
ới lão Manu lúc này ngày đã bắt đầu từ lâu. Trên đường đến lò nhựa thông của mình lão đã nghe thấy bao nhiêu tín hiệu sự sống từ cả phía bên này lẫn phía bên kia hồ nước, không nói đến những hiện tượng mà đôi mắt già nhưng vẫn tinh nhanh của lão đã nhận ra từ thế giới xung quanh: đàn bò cái ò ọ gọi người vắt sữa, đàn chim sẻ vừa chí chóe vừa bay khỏi sân và phía trước các bậc cầu thang khi cánh cửa đang mở đánh kẹt, chú ong bé tí vo ve trên nụ hoa của cỏ ba lá - không biết tổ của nó ở đâu. Được mút mật từ đó ra thì thích phải biết. Cứ như ngày xưa khi còn là trẻ mục đồng.
Nhưng nhìn kìa, nhìn kìa - cô chủ lại đi bơi đằng kia kìa. Lão Manu già thật sự vui sướng vì chỉ một mình lão ở đây và để khuôn mặt nhọ nhem đầy bụi khói, nhựa thông của mình biểu lộ gì mà nó cảm thấy. Chẳng có lý do gì lão vẫn đi vòng quanh lò đốt, có chỗ nào đó có lỗ hổng phải bịt không nhỉ, kẻo ngọn lửa bùng lên… nhưng rồi lão cũng ngồi xuống chỗ ngồi thường lệ của mình ngay cạnh cửa lò. Từ đó nhìn thấy phòng thay đồ bơi cùng cầu tắm hiện ra như sân khấu. - Con trẻ thật đáng yêu biết bao vào thời kỳ đẹp nhất của chúng. Nhìn kìa, trông cô bé bước, trông cô giơ tay vươn người, và kìa trông cô đang khom người để xuống nước. Đột nhiên trong đầu lão nảy ra ý định, có lẽ nên rón rén đến gần, qua đám tống quán sủi thấp này đến thật gần, không ai biết… nhưng không được - hừm - ông lại nghĩ vớ vẩn cái gì thế. Một lỗ hổng phải được bịt ngay… Bây giờ cô bé đang nằm ngửa dập dềnh - mà sao có thể nằm thế được nhỉ, quỷ ơi… Mà cô bé mới xinh xắn làm sao… ngay từ khi xưa ấy, khi tấm ảnh được chụp, khi bé quàng cánh tay mềm mại qua cổ Manu mà chẳng hề sợ sẽ bị nhựa thông dính vào.
Bây giờ con gái của ông chủ cũng ra kìa, thiếu nữ có mái tóc vàng hung. Cô đứng lưỡng lự một chút trên cầu, nhưng rồi cũng nhảy tùm xuống nước. Rồi cả hai đung đưa trên mặt nước như lá và cành hoa súng, đôi lúc cả người lộ dưới ánh mặt trời, đôi lúc chỉ thấy cái đầu nhấp nhô trên mặt nước, khiến ai đó lo sợ cả hai thiếu nữ có thể bị chìm nghỉm ở đó. Lão Manu già có nhiều thứ để ngắm nhìn.
Cuối cùng cả hai thiếu nữ đã nhô lên, mềm dẻo như những nàng tiên cá, bộ đồ bơi ướt nước lóe sáng trông như lườn hải cẩu. Rồi cả hai làm những động tác tay và chân - từ lò đốt nhựa thông này nhìn ra không thể nghĩ trên người họ có một sợi chỉ nào, những hình khối họ để lại mới đẹp làm sao trong tia nắng sớm mai lấp lánh trên mặt nước. Rồi cả hai đi vào phòng thay đồ, lấy áo khoác, bước ra, bây giờ đi vai sánh vai và không hề nhìn nhau. Nhìn hai cô bé như những con bê non đang đi dọc cầu bơi - cuối cùng, thứ mà lão Manu già nhìn thấy từ họ là lấp loáng sặc sỡ màu của áo khoác giữa những tán lá tống quán sủi.
Trông Manu như đang nghĩ gì lung lắm, điều đó có nghĩa là, lão ta bắt đầu thấy mệt mỏi rã rời.