Số lần đọc/download: 5800 / 400
Cập nhật: 2018-01-05 14:19:42 +0700
Chương 3: Con sói cái
T
ừ rất xa vọng lại một tiếng gào chơi vơi giữa mênh mông hoang vắng. Tiếng gào sầu thảm ghê rợn của bầy sói đói đang trên đường lùng bắt một con mồi khác chắc chắn sẽ được Wild cung cấp cho chúng.
Sói cái là con sói nghe thấy trước tiên tiếng sáu người đàn ông và tiếng chó của họ sủa. Nó chạy trốn trong khi những con khác thấy khó bỏ qua con mồi dễ ăn. Chúng nán lại ít lâu nữa, mãi tới khi thấy nguy hiểm đã cận kề chúng mới lao theo vết chân con sói cái. Một con đực rất bự chỉ huy cả bầy, luôn mồm gầm gừ cản không cho lũ sói choai choai tạt ngang tạt ngửa... Khi cần, nó ban phát cho bọn trẻ vài cú ngoạm ra trò. Đuổi kịp con cái, nó sánh vai chạy ngay bên tuy thỉnh thoảng bị sói cái cắn vào vai một miếng.
Nó to con hơn hẳn nhưng tỏ ra ân cần gần như kính nể con cái.
Con cái đi giữa, bên phải nó là con đực bự, bên trái là một con sói già chột mắt, lông xám rụng gần trụi, thân hình đầy sẹo chứng tỏ nó hay gây gổ đánh lộn.
Thỉnh thoảng lão xám cố tình ép sát sói cái và lần nào cũng bị nó đợp một miếng. Sói cái hết ngoạm thằng bên phải lại quay sang ngoạm lão bên trái, nhưng những cơn tức bực của nó hình như không tác động gì tới hai con kia. Có thể chúng đang mải ghen nhau, sẵn sàng cắn xé nhau chí mạng...
Một con khác trẻ hơn hai con kia nhiều lon ton chạy bên lão chột, tận dụng mọi sơ hở lẻn tới bên con sói đẹp gái khéo léo sượt nhẹ vào người nó. Con cái quay lại gầm gừ, hai chàng vô duyên kia cũng quay lại gầm gừ họa theo.
Cuộc dừng chân đột ngột của chúng khiến cả bầy sói ngạc nhiên, từ ngạc nhiên chuyển thành bực tức, bầy sói đua nhau gào lên, phá vỡ đội hình một lúc rồi chúng chỉnh đốn lại hàng ngũ tiếp tục chuyến viễn du.
Bầy sói vượt qua nhiều dặm đường như vậy, những con khỏe nhất dẫn đầu, những con yếu nhất chạy phía sau... Trông chúng như một đạo quân gồm toàn những bộ xương không thể phá rã, với những cơ bắp bằng thép toát ra nguồn năng lượng vô tận.
Chúng tiến lên như một cỗ máy, không có đích đến, không ngơi nghỉ, sục sạo khắp không gian hoang vắng một sự sống khác để cắn xé và nuốt gọn.
Vượt qua nhiều dòng sông đóng băng, xuyên qua nhiều cánh đồng cỏ, cuối cùng chúng gặp một đàn nai sừng tấm.
Ngay lập tức bầy sói ào ạt tấn công khối thịt thơm ngon không có chó bảo vệ không có hàng rào lửa bao quanh.
Một con nai già chịu thua trước số đông.
Nó bị sói cái ngoạm chặt cổ quật ngã xuống đất.
Bốn chục cái mõm hau háu xé xác nó, nuốt chửng nó. Trong chốc lát con vật đẹp là thế, nặng hàng mấy trăm livrơ chỉ còn là vài khúc xương rải rác trên mặt tuyết.
Bọn sói no nê lăn ra ngủ, trừ vài con mải gây sự đánh nhau. Nguy cơ chết đói chấm dứt.
Nơi chúng vừa tới rất sẵn mồi. Chúng lưu lại đây một thời gian, săn bắt nai sừng tấm lấy cái ăn.
Sau ít lâu chúng chia thành hai đàn. Một đàn do sói cái, sói xám và sói chột cùng với con sói trẻ lên ba tuổi dẫn đầu tiến về sông Mack - enzie và vùng Hồ.
Mỗi ngày đàn lại giảm mất vài thành viên.
Chúng rủ nhau bỏ đi từng đôi một. Cuối cùng chỉ còn lại sói cái và bộ ba đực rựa si tình...
Sói cái không tỏ ra âu yếm, thường thưởng công đeo bám của cả ba chàng bằng những cú ngoạm đau điếng.
Con sói ba tuổi càng ngày càng tỏ ra bạo dạn hơn, không ngần ngại ngoạm tai lão chột cắn xé tơi bời. Lão đô vật già với những vết sẹo chứng tích của lòng dũng cảm không phản ứng vội. Lão rất ranh ma, nhẫn nại chờ dịp tốt. Quả nhiên thời cơ thuận lợi đã đến.
Một cuộc chiến tàn bạo diễn ra. Sói già chột mắt cùng với sói xám to con không do dự đồng loạt tấn công sói trẻ. Lúc này quãng đời sống bên nhau trước kia chẳng còn ý nghĩa gì. Số phận nghiệt ngã giáng xuống đầu gã trẻ si tình bắt gã phải mang sinh mạng trả giá cho thói cả gan yêu đến mê muội đầu óc.
Sói cái ngồi im ngắm cuộc chiến đấu mà nó là món tiền đặt cược. Máu phun tung tóe, lông dứt ra bay khắp nơi... sói trẻ ngã gục. Nó nằm chết gí trên tuyết đỏ, sói cái thản nhiên nhìn nó, hai mép nhếch cao như mỉm cười.
Trong khi đó sói xám nằm liếm vết thương trên vai đang hành nó dữ dội. Sói già liếc con mắt độc nhãn còn lại, quan sát kỹ, chắc chắn nó đang toan tính một kế hiểm. Sói xám muốn liếm vai dĩ nhiên phải ngoẹo cổ để lộ yết hầu.
Đó chính là lúc lão chột chờ đợi. Nó lao tới, cắm bộ nanh sắc nhọn vào thịt kẻ cùng bầy.
Hai hàm răng tàn bạo khép lại rất mạnh. Tiếng xương gãy rào rạo, động mạch cổ đứt tung, máu phun ồng ộc. Sói xám cố vùng ra khỏi gọng kìm chết người của địch thủ, lùi lại, chống cự thêm vài phút, định nhảy lên chụp cổ sói già nhưng kiệt sức gục xuống.
Sói cái vẫn ngồi im không nhúc nhích. Và vẫn mỉm cười.
Một Mắt bước tới bên sói cái. Bộ điệu vừa kiêu hãnh vừa thận trọng, kiêu hãnh vì đã dũng cảm chiến đấu và chiến thắng, thận trọng vì chưa biết sói cái sẽ đối xử thế nào.
Sói cái đón tiếp sói già khá thân tình, mõm dụi mõm. Nó nhảy cỡn lên, sánh vai chạy lăng xăng bên kẻ đã chiến đấu vì nó. Nhưng thỉnh thoảng sói già phải dừng lại. Các vết thương làm nó đau, nó phải liếm cho dịu bớt. Nó cúi xuống ngoạm vài nắm tuyết nhuốm đỏ máu, thấy khỏe lên. Nó đuổi theo sói cái, các trò nô giỡn vui vẻ lại tiếp diễn.
Từ sau bữa đó hai con sói không rời nhau nửa bước. Chúng cùng nhau săn mồi, cùng chia sẻ thành quả... trong nhiều tuần lễ.
Một bữa kia sói cái tỏ vẻ lo lắng, hình như nó cố tìm bằng được một nơi ẩn nấp. Lỗ hổng dưới đống cây đổ, những đường nứt sâu dưới tuyết là những chỗ nó chú ý, nó chui hẳn vào trong, đánh hơi rất kỹ.
Trong khi đó Một Mắt vẫn thản nhiên không quan tâm tới thái độ bạn nó tuy vẫn không bỏ qua một hành động nhỏ nào của bạn. Mỗi khi sói cái lân la đây đó quá lâu, nó kiên nhẫn nằm chờ bạn trở về.
Chúng sống bên nhau sung sướng như vậy trong nhiều ngày, cùng nhau vượt qua nhiều vùng xa xôi.
Trong các cuộc viễn du lang bạt ấy đôi khi chúng gặp những con sói khác, cũng cặp đôi một đực một cái như chúng, nhưng không con nào tỏ ý muốn họp thành nhóm thành bầy để cùng nhau sống lang thang như trước.
Cũng có khi một con sói lẻ bạn muốn làm thành viên thứ ba trong gia đình một đôi vợ chồng sói nào đó, nhưng những hàm răng nhe hết ra ngoài, những bộ lông xù lên lởm chởm nhanh chóng làm nó hiểu: đừng tưởng bở, phải tiếp tục cuộc hành trình cô đơn.
Một đêm sáng trăng, hai vợ chồng sói già đang chạy tìm mồi trong khu rừng yên tĩnh, bỗng Một Mắt đứng khựng lại hếch mõm phập phồng mũi đánh hơi. Điều gì khiến nó đột ngột lo lắng...
Nó có vẻ chưa hài lòng với kết quả thăm dò, lại tiếp tục hít hà không khí cố tìm hiểu ý nghĩa bản thông điệp đang nhận. Sói cái để ý quan sát con đực, tỏ vẻ không đồng tình với thái độ lo lắng của bạn. Nó cứ tiếp tục chậm rãi tiến bước.
Một Mắt miễn cưỡng bám theo.
Từng quãng từng quãng nó dừng lại vểnh tai nghe ngóng, hếch mũi dò hỏi ý nghĩa các làn hơi phảng phất trong bầu trời đêm.
Chúng tới trước một trảng rộng. Rất thận trọng, chúng không đi vào trảng mà len lén tới sát bìa rừng căng mắt quan sát khoảng trống trước mặt.
Tiếng chó ủng oẳng uýnh nhau, tiếng đàn ông đàn bà cười nói râm ran bay tới tai hai con sói.
Nhiều lều vải san sát, nhiều bóng người tối thẫm đi đi lại lại trước đống lửa lớn.
Trại của người Anhđiêng.
Một Mắt tỏ ra lo lắng, nghi hoặc.
Trái lại sói cái tỏ vẻ vui thích được hít thở các mùi từ trại theo gió bay tới. Điều gì đang diễn ra trong đầu nó... Tại sao nó run rẩy thế kia, hơn nữa còn cố truyền nỗi xúc động của nó sang sói già đang không giấu giếm ý muốn tránh xa nơi này. Sói cái cảm thấy một ý nghĩ kỳ lạ: thích vào hẳn nơi cắm trại, nằm bên đống lửa, chia sẻ đồ ăn với lũ chó nhà, chơi đùa với bọn trẻ nhỏ...
Một Mắt sốt ruột và càng lúc càng căng thẳng khiến sói cái phải thuận tình rời bỏ nơi nguy hiểm, quay trở vào rừng. Chúng còn nhiều việc phải làm, không rỗi hơi đứng ngắm cảnh sinh hoạt của người Anhđiêng.
Hai cái bóng của chúng song song lướt trong ánh trăng giữa tĩnh lặng của một đêm giá buốt.
Dưới các lùm cây, chúng thấy có con đường mòn mang những dấu chân còn mới. Cần thận trọng!
Một Mắt gí mũi sát đất chạy chậm chậm phía trước sói cái. Gan bàn chân mềm mại của chúng in vết trên mặt tuyết đánh dấu cuộc đi thầm lặng.
Một lúc sau sói già phát hiện một khối trắng đang ngọ nguậy trước mặt nó.
Có sự sống! Có con mồi! Có thức ăn rồi! Sói già chồm lên ngoạm mạnh vào cái khối tròn biết cựa quậy, và tưng hửng thấy nó bay vụt lên cao rồi quẫy đạp như nhảy như múa ngay trên đầu nó.
Một Mắt nhận ra một chú thỏ trắng, nhưng tại sao thỏ bị treo lên cây thông non thế kia...
Thoạt đầu sói thấy hoảng, sau đó nó tức giận gầm lên một tiếng chuẩn bị nhảy lên vồ lần nữa nhưng sói cái huých nó sang bên, xấn lên trước và nhảy lên con thỏ. Sói cái vồ hụt một lần, nhiều lần. Bạn nó càng lúc càng tức điên lên bèn nhảy theo, cắm được những chiếc nanh sắc nhọn của nó vào con thỏ. Nó giữ thật chắc và khoan khoái thưởng thức dòng máu nóng đang rỉ ra tưới đẫm hai hàm răng nó, nhưng chú thỏ vẫn bị cây thông uốn cong giữ chặt.
Thế là thế nào...
Một Mắt nhả con mồi, hốt hoảng lùi lại, ngửa cổ nhìn cây thông vừa dựng thẳng lên kéo theo cục tròn màu trắng. Con thỏ lông trắng vương đầy máu tươi vẫn cựa quậy. Sói già lồng lên tức giận, cào vào mõm sói cái đang cắn vai nó. Hai con quay sang đánh nhau, nhưng Một Mắt không đánh trả, cam chịu nhận đòn, chịu để sói cái cắn rách mấy miếng thịt rồi cúi đầu tỏ ý tuân phục...
Sói cái chiến thắng ngồi xuống tuyết thở hồng hộc, để mặc bạn nó xử trí con mồi.
Lần này Một Mắt nhảy một phát rất chính xác, ngoạm trúng con thỏ lôi xuống sát đất. Cây thông lắc lư, oằn xuống, nhưng không tỏ ra nguy hiểm.
Sói cái tới, cắn một cắn rất mạnh dứt đứt đầu thỏ. Sói chột giật mình: ngay lập tức, cây thông bật lên đứng thẳng theo tư thế tự nhiên vốn có của nó giữa hàng thông, không lắc lư nữa.
Hai con sói bắt đầu ăn thịt con mồi bị cây rừng bắt sống một cách bí ẩn.
Chắc sói cái đang giải thích cho bạn nó hiểu cách con người dùng cây rừng làm bẫy bắt thỏ như thế nào.
Sói cái và sói chột không vội rời xa khu vực người Anhđiêng cắm trại. Chúng lảng vảng trong các bụi cây quanh đó, mãi tới bữa một viên đạn rít qua tai xuyên vào thân cây sát đầu con sói già chúng mới chịu bỏ chạy.
Sói cái chạy chậm hơn trước kia, trông có vẻ nặng nề hơn, mới đuổi theo con thỏ rừng một quãng ngắn đã thở hồng hộc mà nào có bắt được thỏ! Một Mắt nhận ra sự thay đổi ấy và muốn bày tỏ tình bạn nhưng bị sói cái đẩy ra, cắn cho mấy miếng. Lão sói già đáng thương không vì thế mà nản lòng, càng thấy sói cái làm già nó càng tìm đủ cách hòng làm sói cái mềm lòng.
Từ ít lâu nay sói cái hình như muốn tìm kiếm một thứ gì rất quan trọng.
Mãi nó cũng tìm ra. Đó là một vách đá dựng đứng bên dòng thác nhỏ đổ vào sông Mackenzie.
Vào mùa này, khí lạnh, băng giá và tuyết trùm lên khắp vùng. Mọi dòng thác đều đông cứng, chỉ còn là những khối băng lớn.
Vách đá bên bờ sông đã nhiều năm bị bão tố, mưa nguồn và tuyết tan bào mòn, một số chỗ để lộ những vết nứt sâu. Con sói cái mệt lừ đừ, đi vòng vèo chữ chi xuống tới tận chân vách. Nó dừng lại, hít hà đánh hơi thăm dò rồi trèo ngược trở lại chui vào một vết nứt. Nó ép bụng bò qua một hành lang hẹp dài ba piê vào tới căn phòng nhỏ hình tròn có đường kính trên dưới sáu piê.
Căn phòng ấm cúng, khá khô ráo. Sói già bám theo sau nhưng không vào hẳn trong phòng, nó đứng lại ở đầu hành lang, từ chỗ này có thể canh chừng bạn nó. Sói cái đi nhiều vòng, đánh hơi rất kỹ mọi chỗ rồi buông mình nằm vật xuống, kêu khẽ một tiếng như tiếng than.
Một Mắt vẫn theo dõi không bỏ sót một chi tiết nào, nhưng không dám tới gần. Lão vui mừng vẫy đuôi. Lúc này sói cái nhìn lão với vẻ thân thiết hơn. Nó ve vẩy tai, thè lưỡi, mọi cử chỉ đều biểu lộ sự hài lòng. Sói già nằm dài ra định ngủ nhưng không sao ngủ được. Phần vì đói bụng, phần vì ngoài kia vừa có những tín hiệu mới. Cảnh vật đang biến đổi sâu sắc, không khí dịu hẳn, thiên nhiên ngan ngát nhiều hương lạ.
Mùa xuân đã về. Dưới lớp băng lấp lánh nhiều mạch nước lăn tăn, nhựa trong thân cây bắt đầu chảy lên nuôi chồi lá. Mặt trời tháng tư ngả dần xuống chân trời xa, những tia nắng ấm trườn trên mặt đất tuy còn lạnh nhưng đang thức tỉnh, toàn bộ vùng đất miền Bắc đang hồi sinh. Khắp nơi nơi thấm đượm hương xuân, sự sống bừng tỉnh dưới lớp tuyết dày, mầm xanh kiên quyết phá vỡ lớp vỏ chết chóc của mùa đông..
Một đàn chim khoảng sáu bảy con bay qua bầu trời.
Sức quyến rũ của thiên nhiên đang run rẩy cựa mình sống lại càng lúc càng mãnh liệt khiến sói già không cưỡng nổi, nó quay nhìn con bạn mời gọi bạn đi theo.
Nhưng sói cái tỏ vẻ ngán ngẩm, vẫn nằm im, cố ngủ thêm một giấc. Một Mắt đành ngồi xuống ngay lối vào hang. Bỗng có tiếng vo ve lướt qua tai rồi dừng lại ngay trên chót mũi nó. Con muỗi táo tợn dám đứng tại chỗ vươn vai duỗi cánh cho tỉnh hẳn giấc ngủ dài. Chắc suốt mùa đông qua nó đã rúc trong hốc một khúc rễ cây vừa được nắng làm tan băng cho nó thoát ra. Sói già càng thấy khó cưỡng lại tiếng gọi của thiên nhiên, hơn nữa cơn đói bụng dai dẳng vẫn thúc giục nó phải lên đường tìm thức ăn. Nó quay nhìn bạn một lần cuối, nhưng sói cái vẫn nằm im.
Lúc đầu ánh sáng đột ngột làm sói già lóa mắt không nhận ra đường nhưng rồi nó cũng lội xuống vũng tuyết tan, vượt qua dòng thác đóng băng lạnh buốt. Cuối cùng nó đặt được chân lên vùng đất phủ tuyết mềm.
Trong nhiều giờ liền, sói già lảng vảng quanh quẩn, chui lủi rình mò, nhưng chẳng kiếm được miếng gì. Gần như chết đói dở, nó lủi thủi quay về. Vừa chui vào hành lang hẹp nó sửng sốt đứng khựng, nghi nghi hoặc hoặc trước tiếng động lạ hoắc chưa nghe bao giờ.
Nó dỏng tai nghe ngóng những âm thanh khác thường. Chuyện gì xảy ra khi nó vắng nhà...
Những tiếng rền rĩ kia thật đáng nghi. Nó ép chặt bụng xuống đất bò vào, sắp tới căn phòng nhỏ hình tròn thì một tiếng gừ chặn nó đứng lại.
Sói già sững sờ đứng im, rồi thu xếp chỗ nằm ngoài hành lang ngủ khì một giấc tới sáng.
Sáng ra, tiếng gầm gừ của sói cái và những tiếng rên rỉ y hệt tối qua dựng sói già dậy... Nó thấy năm cục thịt sống động, chẳng ra hình thù gì đang nép vào nhau nằm giữa cẳng con sói mẹ.
Tuy không phải lần đầu tiên chứng kiến sự kiện loại này nhưng sói chột vẫn rất ngạc nhiên.
Sói cái chưa tỏ ra dễ tính. Vừa thấy sói già hơi động đậy là nó gầm gừ, nhe hết răng cửa, răng nanh ra ngoài.
Một Mắt thông cảm ngay:
- Yên tâm đi! Anh không làm hại bọn nhóc của em đâu! Trái lại, trong khi em lo giữ chúng trong hang, anh sẽ đi kiếm cái ăn cho chúng...
Sói già ra đi.
Nó vượt qua nhiều dặm đường mới phát hiện được một dấu vết mới toanh. Nhưng xem ra đây là dấu một con vật lớn hơn nó nhiều, chắc khó thắng nên nó không lần theo. Đi xa thêm chút nữa, nó gặp một con nhím. Thứ này không dễ chơi, vả lại Một Mắt chưa được nếm thử bao giờ. Phải làm gì đây... Nó thận trọng xoay quanh con vật kỳ quặc vừa cuộn mình lại thành một cục tròn xoe.
Lão chột nằm dài ra cách cục tròn một khoảng an toàn chờ lúc con nhím yên tâm trước cảnh thanh bình sẽ tiếp tục bò đi. Khi đó sói già sẽ ra đòn ngay giữa bụng, nơi không có sợi lông nhọn hoắt nào. Nhưng con nhím cứ kiên trì nằm im như chết, cuối cùng lại là lão chột mất kiên nhẫn, bỏ đi thẳng.
Gấp lắm rồi. Đêm sắp xuống, nhất thiết phải có thức ăn mang về hang. Sói chột lại lên đường, vượt qua một quãng khá dài mới bắt gặp chú gà rừng đứng trên một gốc cây đổ. Gà không biết nó đã tới bên. Sói chột tát một tát, chú gà giãy đành đạch cố tìm đường thoát nhưng nhanh chóng bị sói vô hiệu hóa.
Con sói vừa bắt đầu đánh chén thì sực nhớ ra sói cái và bọn sói con. Nó ngoạm con mồi tha về. Trên đường về, nó lại đi qua lối mòn mang những dấu chân lớn đã thấy hồi sáng. Sói già càng thận trọng hơn. Quả là khôn ngoan.
Cách đây không xa, nó vừa thoáng thấy con vật in dấu chân trên tuyết. Một con linh miêu cái, rất to. Giống như nó hồi nãy, con linh miêu đang đứng trước con nhím vẫn cuộn tròn thu lu.
Sói chột đặt con gà chết xuống bên, bò sát đất chui vào đống cành khô, từ đây nó có thể nhìn rõ mọi chuyện mà không sợ bị lộ mặt.
Nó nằm đợi nửa giờ, một giờ... Con nhím chắc đã yên chí, từ từ duỗi thẳng mình.
Chà! Giá được cắm nanh vào khối thịt tươi sống thơm ngon kia thì sung sướng biết mấy!
Nước rãi ứa đầy mép sói già.
Bất thình lình nhím phát hiện ra linh miêu.
Nó định cuộn mình lại dựng bức rào gai lên.
Nhưng chậm mất rồi! Móng con linh miêu cày lên bụng nó xẻ một đường rộng. Chàng nhím cũng không vừa. Nó quất mạnh đuôi phóng luôn một lúc mấy mũi lao vào chân địch thủ. Tiếng gào đau đớn nối tiếp tiếng than giãy chết..
Sói già nằm im theo dõi diễn biến tấn bi kịch. Nó linh cảm sẽ không xảy ra điều gì không may cho nó. Nó kiên nhẫn đợi thời.
Con linh miêu tức giận một lần nữa, chồm lên kẻ thù đang trút hết sức lực còn lại cố cuộn tròn như trước. Không chịu lép, con nhím cố trả đòn, nện trúng mõm địch thủ, gây thêm nhiều vết thương mới. Con linh miêu đau quá, rú lên, nhảy sang phải sang trái, lăn dưới tuyết, cọ mình vào gốc cây hòng gỡ hết những mũi tên lông nhím nhưng không thoát.
Sói già vẫn nằm bất động.
Con linh miêu như phát điên. Nó nhảy chồm chồm trong các lùm cây, nhảy tới đâu tuyết quanh người nó đỏ lòm. Bất thình lình nó lao vút đi, biến mất. Chờ tới khi tiếng kêu của nó tắt hẳn phía xa, con sói già mới bước ra khỏi chỗ nấp. Nó bước thật chậm, thật thận trọng như thể đang còn vô vàn hiểm họa đang rình rập đâu đây.
Con nhím vẫn chưa chết, nó còn đủ sức để nhận biết nỗi bất hạnh khủng khiếp: một kẻ thù khác đang tới gần. Nhím ta hét lên một tiếng xung trận, bập hai hàm răng vào nhau thật kêu và cố cuộn tròn mình nhưng không cuộn hẳn được. Cơ bắp đã bị tổn thương nặng, lại mất quá nhiều máu nên nó không còn đủ sức tự vệ.
Một Mắt thấy rõ tình thế của con mồi bèn tiến đến gần thêm.
Trước hết nó nuốt nhiều vốc tuyết nhuốm máu, tận hưởng vị ngon của chúng và càng thấy đói thêm. Tuy vậy, với kinh nghiệm của kẻ lão luyện trường đời, nó vẫn giữ khoảng cách an toàn.
Kiên nhẫn ngồi đợi trong khi nhím ta đang thu hết tàn lực nghiến răng chèo chẹo, cất lên nhiều tiếng kêu than thê thảm, tiếng rít eo éo chói tai.
Sau cùng nhím giật mình co rúm người trong cơn giãy chết. Những chiếc lông cứng nhọn từ từ cụp hết xuống, người nó mềm ra duỗi thẳng.
Một Mắt tát một tát lật ngửa con vật, không thấy nhím phản ứng.
Yên trí lớn, sói già ngắm kỹ con mồi rồi ngoạm chặt lôi đi, một nửa kéo lê dưới đất, nửa kia nằm gọn trong mồm.
Lúc ấy nó sực nhớ ra đã để một con gà rừng gần đó.
Tha một lúc hai con mồi là công việc quá nặng nề. Sói già có ngay quyết định xử trí tình. huống. Nó chén hết con gà, chỉ mang xác nhím về nhà.
Trong hang sói cái và sói con đang nằm đợi, sói chột đặt chiến lợi phẩm xuống. Sói cái tới quan sát con nhím.
Tốt, rất thích hợp với bọn nhóc! Cám ơn sói già nhé! Sói cái liếm vai sói già tỏ ý cám ơn, nhưng ngay sau đó nó gầm gừ...
Của đáng tội, tiếng gừ lúc này không hung hăng như trước. Sói cái đã nhận biết sói già có thể làm một sói bố tốt, nó và đàn sói con không có gì phải sợ hãi lão chột.