Nếu bạn cứ chằm chằm nhìn vào mặt xấu của một ai đó sẽ làm anh ta càng trở nên tồi tệ hơn. Nhưng nếu khuyến khích anh ta vươn tới những điều hay mà anh ta có thể, chắc chắn anh ta sẽ làm được.

Johann Goethe

 
 
 
 
 
Tác giả: Hồng Kim
Thể loại: Tiểu Thuyết
Số chương: 20
Phí download: 4 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 2733 / 9
Cập nhật: 0001-01-01 07:06:40 +0706
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 3 -
áu nóng dồn lên mặt Hà Chương anh nhìn chăm chăm Yên Sa rồi lên giọng.
-Cô muốn nghĩ học cứ nghĩ. Còn nhiệm vụ tôi dạy cứ dạy. Tôi không nghĩ không phải vì sợ bị trừ lương.
An Thanh bấm tay Yên Sạ Rồi cả ba cô cùng chạy biến vào trong. Hà Chương nói với theo!
-Yên Sa lấy tập ra ngay nhé!
Không có lời đáp. Hà Chương chỉ còn nghe tiếng cười giòn giẵ rồi tan loáng xa dần:
Ngồi chờ một lúc không thấy Yên Sa trở ra, Hà Chương cắm cúi ghi ghi chép chép vào trang vở trắng:
Yên Sa đưa các bạn ra vườn. Các cô đua nhau hái mấy chùm mận đỏ trên cây. Đi ngang qua phòng học thấy Hà Chương vẩn còn ngồi viết. Tò mò Yên Sa ghé mắt vào. Không biết anh chàng viết gi nhỉ? Chắc là những lời giáo huấn rầy la, Tha hồ cho anh chàng ghi nhũng bài học dáo dục, Yên Sa cùng các bạn vào phòng cô đùa nghịch thoải mái.
Hà Chương hết kiên nhẩn. Nhưng lần khác thấy thái độ nhẩn nha của Yên Sa khi vào học, anh đã bực mình nhưng chưa bao giờ anh bực mình bằng lần này. Thân phận của người dạy kèm tại tư gia là thế đấy!
Hà Chương đứng dậy ra về lòng nao nao buồn.
Ăn hết mấy chùm mận, Yên Sa cùng các bạn trở ra phòng học:
-Về rồi! Ông ấy không chế nổi Yên Sa đâu.
-Tao bảo chờ đó! Dù hóa đá "Ông ấy . cũng phải chờ".
- Cá không?
- Cá đó!
Yên Sa phì cười trước những lời bàn tán xôn xao của An Thanh và Uyển Chi vì anh chàng Hà Chương. Bạn bè nói gì cũng được, miển cô thoát khỏi buổi học hôm nay, cô quá đổi vui mừmg:
Uyển Chi kéo tay Yên Sa:
Yên Sa cá không? Theo mày thì ông thầy của mày còn ở hay về rồi?
Yên Sa nhanh miệng:
-Về từ khuya.
Uyển Chi ra vẻ thất vọng:
-Vậy mày đồng minh với con An Thanh rồi. Chắc tao thua quá!
An Thanh cười khoe hai hàm răng trắng.bóng:
-Bây giờ mày dám cá không Uyển Chi.
Uyển Chi không hề nao núng:
An Thanh hào hứng:
-Nếu ông thầy của mày ủa của Yên Sa đã... ra đi thì mày thua gì?
Thua năm trái ổi:
An Thanh trợn mắt:
-Sao lại năm trái? Chia hai thì được?
Uyẻn Chi lên giọng:
Đù một trái là phần tao. Không biết chia mà cũng tự hào giỏi toán.
Yên Sa chen ngang:
-Không ngờ Uyển Chi tính toán đầy mình. Đã thua mà còn chia phần.
-Ừ tao vậy đó! Còn mày nếu thua thì sao?
Yên Sa nhìn An Thanh, cô bé nheo nheo mắt nói:
-Thua năm hột vịt lộn.
Uyển Chi giẩy nẩy:
-Tao không ăn thứ đó!
An Thanh đáp tỉnh bơ:
Đừng lo! Tao sẽ ăn giùm mày!
-Tao không chịu!
Yên Sa la lên:
-Thôi đừng cải nữa haï bà. Vào phòng học xem "thầy" còn ở đó hay đã ra đi rồi?
An Thanh nhanh nhẩu:
-Lạy trời cho chàng đã ra đi, cho Yên Sa được nhiều cái lợi.
Khi ba cô gái vào phòng thì chổ ngồi của Hà Chương đã trống vắng. Uyển Chi thắc mắc khi thấy mãnh giấy để trên bàn được giằn bởi cây thước:
-Không biết anh chàng viét gì cho Yen Sa nhỉ?
An Thanh phụ họa:
-Chắc là thư tình ướt át.
Yên Sa đập lưng bạn:
- Đừng nói bậy!
An Thanh nghiên đầu:
-Coi chừg thiệt đấy!
Rồi cô bé chỉ tờ giấy bảo Yên Sa:
Thư kìa đọc nhanh đi Yên Sa!
-Mày đọc đi!
-Vô duyên! Gởi cho mày sao bắt tao đọc.
-Thì đọc cho cả bọn nghe!
Không được, rủi chuyện thầm kín riêng tư:
Yên Sala oai ói:
-Lại nói bậy nữa!
Uyển Chi tiếp lời:
-Không chừng An Thanh nói đúng đấy ! Thôi mày lấy thư đọc đi Yên Sa!
Yên Sa bối rối rồi cầm mãnh giấy lên rồi nói:
-Cả ba cùng đọc!
Uyển Chi vẩn chăm chọc:
Thôi mày cứ âm thầm đọc đi.
Yên Sa bổng khiêu khích:
-Một lát nữa mầy đừng có đòi đọc ké nhé!
Anh Thanh cũng ghé mắt vào tờ giấy Yên Sa đang đọc chưa kịp phản ứng.An Thanh trợn tròn mắt :
-Trời ạ! thư tình của hắn hả ?
Uyển Chi chợt tò mò:
-Hắn viết gì thế nhỉ ?
An Thanh làm ra vẽ bí mật:
- Để Yên Sa đọc cho mầy nghe! Lâm ly chưa từng có trong những cuộc tình.
Nghe An Thanh quảng cáo.Uyển Chi không dằn được dựt ngay miếng giấy trên tay Yên Sạ Liếc mắt đọc xong cô bé hét lên:
-Trời.
Thì ra trong lúc ba cô gái đang đùa giởn ngoài vườn hái mận. Hà Chương đã viết toàn bộ bài giảng tiếng anh lên giấy cho Yên Sa kèm theo mấy bài tập với lời dặn dò Yên sa phi cố gắng làm cho xong ngày mai, nếu ngày mai Yên Sa không học hành nghiêm túc thì Hà Chương sẽ có biện pháp.
An Thanh ôm bụng cười:
-Ôi đúng là ông thầy vĩ đại. Hoan hô.
Rồi cô bé ngiên đầu nhìn Yên Sa:
-Mày nghĩ sao Yên sả Ông thầy quá chu đáo phải hông?
Uyển Chi hất hàm:
-Còn nghĩ gì nữa? Còn Yên Sa phải lo làm bài để không phụ lòng "thấy"
Yên Sa véo Uyển Chi:
-Việc ấy hạ hồi phân giảî Bài tập hở... Tao chỉ làm một loáng là xong ngay khỏi lo! Bây giờ đi xem phim đồng ý không?
- Đồng ý cả hai tay!
An Thanh và Uyển Chi vô cùng thích thú. Hai cô riu rít nói cười:
-Yên Sa không ngán "thầy" hén. Coi chừng ngày mai lãnh đũ!
-Bất quá lảnh hột vịt chứ gì? Đừng chê nghe hột vịt vừa ngon vừa bổ. Chỉ có kẻ ngu mới không thích nó.
Cả bọn cười sặc sụa trước câu nói khôi hài của Yên Sạ Cô bé thật vô tâm. Đúng là Yên Sa rất lơ là trước việc học. Cô luôn bị mẹ rầy la rồi nhắc nhở, chứ không tự giác học chút nào.
Chờ Yên Sa thay đồ. Một lát sau ba cô tung tăng rời khỏi nhà. Yên Sa chừ đang náo nức chờ xem bộ phim mới. Cô rất mê phim và đọc tiểu thuyết tình cảm. Hai việc ấy chiếm hết thời gian của cô.
Thái độ học tập của Yên Sa làm cho Hà Chương vô cùng bất mản. Anh không muốn dạy cho Yên Sa học chút nào nữa. Buổi đầu nhận việc hâm hỏ bao nhiêu, bây giờ anh lại chán nản bấy nhiêu.
Hát Mãi Bài Tình Ca Hát Mãi Bài Tình Ca - Hồng Kim