Số lần đọc/download: 160 / 16
Cập nhật: 2020-06-24 21:49:30 +0700
Phần I - Chương 1
N
gày Trán Dô sinh ra là một ngày không may mắn. Nhưng là ai? Trước hết tôi phải nói cho các bạn về Trán Dô. Trán Dô không phải là một con người, mà chỉ là một chú búp bê gỗ trong xưởng làm đồ chơi thủ công của ông già Tửu. Thoạt đầu các bạn có thể nghĩ câu chuyện này hình như đã nghe ở đâu rồi đấy nhưng tôi cam đoan với các bạn rằng: Câu chuyện về Trán Dô chỉ có tôi biết mà thôi và bây giờ tôi kể cho các bạn. Ông Tửu là người chuyên làm các con búp bê gỗ nổi tiếng ở thị xã Đông. Trong ngôi nhà cổ của ông Tửu do ông bà để lại có những con búp bê đã được làm từ lúc nào chẳng rõ. Bởi sống quá lâu cùng với người nên những con búp bê đó hiểu và nói được tiếng người. Vào buổi tối, khi mọi người trong nhà đã ngủ say thì những con búp bê bắt đầu trò chuyện với nhau. Chúng đi lại nhộn nhịp trong nhà. Ông Tửu đã nhìn thấy những con búp bê đi lại và đùa nghịch, nhưng ông vẫn nghĩ là do ông mê ngủ. Điều đó chỉ làm cho ông yêu thích những con búp bê gỗ thêm mà thôi. Nhưng rồi ngày tháng trôi đi, ông Tửu trở nên gắn bó với những con búp bê như những người thân trong gia đình ông. Hàng ngày từ sớm đến tối mịt, ông say sưa làm những con búp bê gỗ và bày bán. Mỗi lần bán một con búp bê nào, ông đều nói với nó: Thiên hạ rộng lớn lắm, hãy đi để mà biết.
Nhưng rồi mọi điều bỗng thay đổi. Một buổi sáng tỉnh dậy, ông giật mình thấy thị xã tràn ngập những kẻ quái dị. Đó là những tên khủng bố bằng chất dẻo. Bọn buôn bán hàng từ biên giới đã bí mật đưa chúng về thị xã. Chỉ mấy ngày sau, những kẻ quái dị đã chiếm lĩnh toàn bộ các cửa hiệu thị xã. Lũ trẻ con thị trấn hân hoan đón chào những kẻ lạ mặt và quên dần những con búp bê trong cửa hàng ông Tửu. Và thị xã Đông thường xuyên nổ ra những trận đấu súng của những tên khủng bố rôbốt ấy. Đôi khi, chúng ngồi trên những chiếc xe tăng có gắn tên lửa phóng ầm ầm trong những ngõ phố. Đi theo những chiếc xe tăng là đám trẻ nghỉ hè tung hô với gương mặt vốn ngây thơ giờ trở nên hùng hổ và đầy thách thức. Đôi khi cũng có một hai đứa trẻ ghé qua cửa hiệu búp bê gỗ của ông. Ông Tửu như người ngủ gật choàng tỉnh. Ông say sưa giới thiệu với lũ trẻ về những con búp bê gỗ mới ra đời của ông. Nhưng bọn trẻ hoặc thờ ơ hoặc bĩu môi nói: Bọn này làm sao đánh được với Hiệp sĩ Mặt Đen. Thế Hiệp sĩ Mặt Đen là ai mà đối với lũ trẻ lại ghê gớm thế? Hiệp sĩ Mặt Đen là một gã rôbốt làm bằng nhựa cứng che mặt bằng mặt nạ đen. Hiệp sĩ Mặt Đen lúc nào cũng lăm lăm trong tay một khẩu súng phun lửa tối tân có thể tàn sát hàng loạt. Hiệp sĩ Mặt Đen là cái tên do bọn trẻ đặt cho gã rôbốt này. Nghe bọn trẻ nói vậy, ông Tửu buồn bã vô cùng. Ông Tửu trở nên ít nói và uống rượu suốt ngày. Có lần ông đã thấy một cậu búp bê gỗ xinh đẹp do ông làm ra đứng khóc thút thít trong mưa gió trên hè phố ngổn ngang những thùng giấy và vỏ đồ hộp. Con búp bê gỗ đó đã bị cậu chủ của nó biến thành nạn nhân của những tên khủng bố làm bằng chất dẻo. Ông ôm cậu búp bê gỗ đáng thương ấy về nhà. Và ông buồn quá sinh ra ốm gần một tháng trời. Một năm sau, ông quyết định bỏ nghề làm búp bê gỗ thủ công gia truyền. Một hôm, trong khi dọn dẹp nhà cửa, ông thấy một khúc gỗ. Đây là khúc gỗ ông Tửu cắt từ trước để làm những con búp bê. Ông vứt khúc gỗ đi. Gần sáng hôm đó, ông Tửu tỉnh giấc. Ông dò dẫm đi ra sân và vấp chân vào khúc gỗ ấy. Ông cầm khúc gỗ lên, miệng lẩm bẩm: “Quái lạ, mình đã vứt khúc gỗ này vào bếp rồi kia mà”. Nói xong ông bỏ khúc gỗ vào hiên nhà. Trong giấc ngủ một ông búp bê già gần trăm tuổi đến trước ông và nói: “Một con người gỗ sẽ ra đời”. Ông Tửu bực bội bảo: “Thị xã tràn ngập bọn khủng bố bằng chất dẻo. Một thằng bé gỗ ra đời chẳng có chỗ nào mà sống”. Ông búp bê già gần trăm tuổi lại nói: “Chính vì thế nó phải ra đời. Nó sẽ trở thành một chàng trai, một hiệp sĩ để bảo vệ thị xã. Đấy là nhiệm vụ vinh quang của ông. Ông Tửu chua chát bảo: “Có ai thèm để ý đến những con búp bê gỗ của tôi nữa đâu. Bọn trẻ đã quên tôi lâu rồi”. Sớm hôm sau ông Tửu tỉnh giấc. Và ông lấy làm ngạc nhiên thấy khúc gỗ nằm ngay trước bậc cửa. Ông ngắm nghía khúc gỗ. Ông quyết định làm con búp bê cuối cùng. Với nỗi buồn bực và chán nản, ông đã làm ra một con búp bê không giống những con búp bê ông làm trước kia. Con búp bê cuối cùng có một cái trán dô, một đôi mắt xếch và một cái mũi tẹt. Khi ngắm nhìn con búp bê, ông vô cùng buồn bực và đâm ghét con búp bê đó. Ông nhìn Trán Dô và nghĩ: “Tại sao mình có thể làm ra một thằng người gỗ xấu xí đến thế nhỉ? Thế này mà trở thành hiệp sĩ à? Trông cứ như một con quỷ”. Sau đó, ông liền vứt Trán Dô vào trong nhà kho chứa đồ nghề cùng những vật dụng đã từ lâu không dùng tới nữa. Và cũng bắt đầu từ ngày đó, cuộc đời của Trán Dô trở thành một câu chuyện ly kỳ. Tôi thực sự đã chứng kiến cuộc đời của Trán Dô. Tôi nói vậy có thể các bạn khó tin. Nhưng nếu một đêm tỉnh giấc, các bạn hãy đến nơi để con búp bê của mình. Các bạn hãy ngắm nhìn con búp bê một lúc lâu. Các bạn sẽ thấy con búp bê chớp mắt. Các bạn hãy trò chuyện với con búp bê thử xem. Tôi cam đoan với các bạn rằng các bạn sẽ nghe thấy tiếng con búp bê nói với các bạn một điều gì đó. Nhưng thôi, trước khi tin vào điều đó, các bạn hãy cùng tôi xem Trán Dô bắt đầu cuộc đời của mình trong cái nhà kho tối đen như thế nào.