Nguồn gốc của thiên tài là nguồn gốc của nhiệt huyết.

Benjamin Disraeli

 
 
 
 
 
Thể loại: Tiểu Thuyết
Nguyên tác: Le Rosaire
Dịch giả: Mai Thế Sang
Upload bìa: Son Le
Số chương: 32
Phí download: 5 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 1964 / 21
Cập nhật: 2014-12-04 03:26:59 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 

Chương 3
hoảng thời gian tĩnh lặng đã trôi qua. Chim bắt đầu hót và trong khu rừng bên cạnh, một con gáy chốc chốc lại cất lên những tiếng gù.
Ngôi nhà bừng thức dậy. Người ta nghe những tiếng cửa mở và đóng. Hai gia nhân đi nhanh qua khoảng đất trống, mang theo những chiếc bàn gập, đặt bên cạnh những chiếc bàn cổ dưới các cây bách hương. Một người quay về, còn người kia trải trên mặt bàn những chiếc khăn trắng muốt.
Con vẹt Tomy tỉnh dậy, nó vỗ cánh rồi vừa leo lên leo xuống trên cái giá đỡ, vừa quan sát anh gia nhân với vẻ tinh quái. Mấy phút sau, trên bàn đã được bầy biện đủ loại bánh kẹo cho một bữa uống trà vào buổi chiều: cái ấm đun nước bằng bạc đồ sộ, những ấm trà lấp lánh trên tủ chè, đằng sau tủ, một người quản gia già ngồi chễm chệ. Những chiếc bát pha lê to đựng đầy mức quả tạo nên một điểm sẫm màu giữa toàn cảnh trắng và bạc. Khi tất cả đã sẵn sàng, người quản gia giơ cánh tay lên và nện thật mạnh vào chiếc cồng treo dưới cành cây bách hương.
Từ bến sông, từ các sân bãi, từ trong nhà và từ các nẻo vườn, các vị khách của bà quận chúa đổ về, họ vui vẻ trước viễn cảnh khoan khoái của một buổi uống trà và nghỉ ngơi dưới bóng cây. Những phụ nữ duyên dáng mặc toàn trắng và che nắng dưới những chiếc mũ rộng vành hoặc dưới những chiếc dù. Những thiếu nữ quyến rũ không thích màu trắng cho nước da mình, cứ để đầu trần đi về, vừa đi vừa vung vẩy chiếc vợt và tranh luận về sét bóng vừa rồi với bạn trai, những thanh niên da cháy nắng, mặc quần flanen, vừa nói chuyện vừa cười đùa vui vẻ.
Đám người đó tản vào các bóng cây lập thành từng nhóm. Vài ba người buông mình một cách mệt mỏi vào những chiếc ghế mây, những người khác ngồi lên thảm cỏ.
Sau khi đã được phục vụ tùy theo sở thích: chè, cà phê, hoặc các thứ uống lạnh, những câu chuyện lại tiếp tục và sôi nổi ngay lập tức.
- Vậy là, - một người nói, - bà quận chúa sẽ tổ chức một buổi hòa nhạc tối nay. Nên treo ở đây những cái đèn kiểu Tàu tổ chức ngoài trời. Dồn nhau trong phòng khách kín bưng vào thời tiết này thì gay lắm đấy!
- Chuyện đó, - Đan nói, - xin chớ có bận tâm. Tôi làm trưởng ban tổ chức buổi lễ, tôi cam đoan với các bạn là tất cả cửa sổ lớn trông ra sân đều sẽ được mở rộng. Các bạn sẽ không được nhìn thấy nhiều, nhưng được nghe một cách hoàn hảo.
- Ô! - Một thiếu nữ kêu lên. - Nhưng một nửa là ở cái nhìn. Những ai ở ngoài sân sẽ không được thưởng thức sự mô phỏng mà bà quận chúa thân yêu của chúng ta sẽ diễn giải sau đó. Nóng, tôi cũng chẳng cần, xin giữ cho tôi một chỗ ở hàng ghế đầu.
- Cái món bất ngờ ấy là tiết mục gì thế? bà Myra hỏi.
- "Vetma" đấy, - Mary đáp. - Bà ấy đến vào cuối tuần. Có được bà ấy đến thì tuyệt! Ngoài bà quận chúa của chúng ta ra, chẳng còn ai có thể làm bà ấy di chuyển đâu! Thế giới này chỉ có Overdene đây là quyến rũ được bà. Bà sẽ hát một bài, nhưng sau đó chắc còn những bài khác nữa. Chúng mình sẽ đề nghị chị Jên đệm dương cầm và chơi các khúc dạo đầu của những bài sở trường của bà Vetma, lập tức sau đó chúng ta sẽ được nghe giọng hát mê ly, bà ấy không bao giờ cưỡng nổi một người đệm đàn hoàn hảo.
- Tại sao lại gọi tiết mục biểu diễn của bà Vetma là món bất ngờ? - Một thiếu nữ chưa biết những tập quán ở Overdene hỏi.
- Đó là một trò chơi giải trí của quận chúa đấy! - Bà Myra đáp. - Cuộc hòa nhạc hằng năm này được tổ chức để các vị khách vui chơi và để biểu dương những danh nhân của địa phương. Tất cả mọi vùng xung quanh đều được mời đến dự. Chỉ những người có tiếng của địa phương mới được mời lên hát. Họ tự lập lấy chương trình sao cho họ được thỏa mãn và thỏa mãn cả gia đình họ… và cũng là để giải trí cho chúng ta theo kiểu của quận chúa. Những trò chơi của quận chúa quả là vô giá.
- Chị Jên đáng mến của chúng ta không thích những trò chơi đó đâu! - Một thanh niên nói. - Vì thế thường chị ra đi trước buổi hòa nhạc. Nhưng vì không ai có thể đệm được cho bà Vetma hoàn hảo bằng chị ấy, nên chị ấy đã được lệnh ở lại đêm nay. Nhưng tôi tin là tiết mục hôm nay sẽ không được đậm đà lắm vì người ta đã thấy chị Jên bất đồng với bà quận chúa. Tất nhiên là phần thắng không thuộc về chị nhưng dù sao thì cũng sẽ bớt vui.
- Tôi cho là chị Jên có lý! - Một cô gái Mỹ xinh xắn nói. - Ở bên nước chúng tôi, những ai coi thường khách của mình, phải hát vì bị kêu nài sẽ bị thiên hạ gán cho tội hẹp hòi đấy.
- Cô bạn thân mến ơi! - Myra nói, - nhưng mà ở bên nước cô không có quận chúa.
- Đúng là như vậy! - Cô gái Mỹ đáp, - nhưng chúng tôi cũng đã cung cấp cho Châu Âu một thứ tương xứng rồi.
Nói xong cô thản nhiên nhấm nháp món kem mà anh Đan vừa tặng cô.
Một tiếng cười tán thưởng câu đối đáp hay và người ta lại bàn sang vấn đề hợp tác Anh Mỹ.
- Chị Jên đáng mến đâu rồi nhỉ? - Một người hỏi
- Đang chơi golf với Billy, - Ronald đáp. - A! Kia, họ về kia rồi!
Cái bóng cao lớn của Jên xuất hiện trên sân, cùng với Billy, cả hai đang sôi nổi tranh luận. Họ dựng cái gậy ở hiên rồi đi đến với mọi người.
Jên mặc bộ màu tro, chiếc sơ mi cộc tay màu trắng và xanh, chiếc mũ dạ mềm có trang trí giản dị. Cô có một dáng đi thoải mái và uyển chuyển chứng tỏ dồi dào sức khỏe và tính tự chủ. Trông cô khác hẳn với tất cả những phụ nữ xinh đẹp ngồi dưới bóng cây. Tuy vậy cô cũng không có vẻ đàn ông, trái lại con người cô toát lên nữ tính để cô có thể mặc một bộ quần áo hết sức giản dị mà vẫn không làm thương tổn đến bộ mặt và dáng người.
Khi Jên đi tới vòng người tụ tập quanh các bàn, có đến một tá người đứng lên nhường chỗ, cô ngồi xuống một cách đàng hoàng, phân biệt hẳn với các phụ nữ khác. Cô nói:
- Thôi, xin anh Billy, đừng nói nữa! Ở đây chỉ có mỗi hai chúng ta say mê món đó, chẳng ai tán thưởng chiến công của chúng ta đâu. Bà cô tôi đâu rồi nhỉ? Tội nghiệp anh chàng Simon tìm bà khắp nơi để đưa một tờ điện báo.
- Tại sao chị không mở ra xem? - Myra hỏi.
- Vì cô tôi không cho phép bất cứ ai mở các thư tín của bà. Cô tôi thích những gì đột xuất, và một bức điện tín bao giờ cũng có khả năng chứa đựng một biến cố. Bà từng tuyên bố rằng vấn đề sẽ hỏng bét nếu có kẻ nào biết tin, chỉnh đốn lại rồi mới thông báo cho bà.
- Bà quận chúa đến kia rồi! - Đan nói, vì từ chỗ anh ngồi có thể trông thấy hàng rào nhỏ của vườn hồng.
- Đừng ai nói gì về bức điện nhé! - Jên nói, - được tin ấy bà sẽ không vui đâu. Thật đáng tiếc khi có một thời tiết như thế này mà lại mất vui vì một bức điện tín, trong lúc mọi người lại cứ yên trí là chẳng có gì đột xuất xảy ra.
Mọi người nhìn bà quận chúa đang đi tới, nhìn cái bóng dáng kỳ cục kia, người đang cho họ được hưởng những ngày êm đẹp. Chính ý muốn của bà gọi họ đến đây, nhưng điều đó không ngăn được họ vừa thưởng thức chè và bánh kẹo của bà, vừa tự do tranh luận về những lố bịch của bà. Lúc bà tới nơi, đám đàn ông đứng cả lên nhưng không nhanh nhẩu như đối với cô cháu gái bà.
Bà quận chúa mang đến giỏ hoa hồng, bông nào cũng đẹp và được hái đúng lúc.
Chuỗi Tràng Hạt Chuỗi Tràng Hạt - E. de Saint Segond Chuỗi Tràng Hạt