"We will be more successful in all our endeavors if we can let go of the habit of running all the time, and take little pauses to relax and re-center ourselves. And we'll also have a lot more joy in living.",

Thích Nhất Hạnh

 
 
 
 
 
Tác giả: Hồng Châu
Thể loại: Tiểu Thuyết
Biên tập: Oanh2
Upload bìa: Chu Hương
Số chương: 21
Phí download: 4 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 4701 / 17
Cập nhật: 2015-11-13 00:06:52 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 3
uốt buổi sáng, Ngọc Khuê không làm được gì hết, cô nghe đầu mình váng vất đau nhức. Mình bệnh mất rồi.
Cộc cộc... tiếng gõ cửa. Ngọc Khuê lấy khăn giấy lau nước mũi, cô nói giọng nghèn nghẹt:
- Vào đi!
Trường Giang đẩy cửa bước vào, anh nhìn gương mặt bơ phờ của Ngọc Khuê đầy lo lắng:
- Khuê bệnh à?
Ngọc Khuê gật nhẹ:
- Chiều hôm qua mưa lớn quá, tôi quên mang theo áo mưa.
- Sao không đụt mưa, rồi uống thuốc gì chưa?
- Định đi xuống phòng y tế đây.
- Tôi đi lấy cho. À! Khuê xem mấy cái hợp đồng này, thủ tục đầy đủ rồi, nếu thấy cho vay được thì ký cho vay nhé.
- Để tôi xem!
Trường Giang mở cửa đi ra ngoài, anh xuống phòng y tế xin thuốc cảm và rót nước nóng, xong đích thân mang vào phòng cho Ngọc Khuê:
- Khuê uống thuốc đi, kẻo cảm nặng!
Ngọc Khuê cảm động:
- Cám ơn nghe anh Giang.
- Có gì đâu, bạn bè lo cho nhau 1 chút thôi mà.
Chờ cho Ngọc Khuê uống xong, Giang lấy cái ly lại.
- Hay không khỏe thì về nhà nghỉ đi Khuê, hồ sơ này ngày mai xem lại cũng được.
- Không sao đâu, uống thuốc vào 1 lát sẽ khỏi, cám ơn anh nghen.
- Ngọc Khuê lại khách sáo rồi.
Cánh cửa bị đẩy nhẹ vào, Ánh Ngân tò mò nhìn vào, thấy Trường Giang, cô xịu mặt ghen tức.
- Chuyện gì vậy anh Giang, chăm sóc cho phó giám đốc hơi kỹ đó nghen!
Trường Giang trừng mắt:
- Cái gì mà chăm sóc, nói năng bậy bạ! Đây là chỗ làm việc, cho cô phát ngôn bừa bãi hả?
Ngọc Khuê xua tay:
- Tôi bị cảm, anh Giang lấy giùm viên thuốc cảm. 2 người đi ra đi, tôi muốn nghỉ 1 chút.
Trường Giang bực bội đi ra, vừa đóng cửa phòng lại, anh quát khẽ:
- Cô mà nói bậy bạ nữa, lần sau chớ trách tôi đấy.
Ánh Ngân bĩu môi:
- Anh thích cái bà... già áp đó ai không biết. Nhưng đừng có mơ, bả có người yêu rồi. Người yêu của người ta là giảng viên trường đại học, anh vói không tới đâu.
Gạt mạnh tay Ánh Ngân ra, Trường Giang bỏ đi 1 nước. Dĩ nhiên là anh biết Ngọc Khuê già, cô có người yêu đẹp trai, nhưng cần gì, cái gã đẹp trai đó chưa chắc đã cưới Ngọc Khuê. Anh có thể cho cô 1 đám cưới. Đời bây giờ con gái thực dụng tìm tấm chồng giàu, tại sao con trai không có quyền tìm cho mình 1 cô vợ... để nhờ tấm thân kia chứ?
Ánh Sao Đêm Ánh Sao Đêm - Hồng Châu Ánh Sao Đêm