Nguyên tác: The Broken Wings
Số lần đọc/download: 2162 / 23
Cập nhật: 2016-02-29 12:15:22 +0700
Lời Mở Đầu
V
ào năm tôi mười tám tuổi, tình yêu đã khai nhãn cho tôi bằng những tia sáng huyền ảo, ve vuốt linh hồn tôi lần đầu bằng những ngón tay nóng hổi. Selma Karamy là người nữ đầu tiên mà nhan sắc đã giúp linh hồn tôi bừng tỉnh và dắt tôi vào khu vườn tình ái tuyệt diệu nơi ngày ngày trôi qua như nhưng giấc mơ, và mỗi đêm như mỗi lần hôn lễ.
Selma Karamy là người đã dạy tôi biết tôn thờ cái đẹp bằng chính sắc đẹp của nàng, và đã tiết lộ cho tôi bí ẩn của tình yêu bằng chính tình yêu của nàng. Nàng là người đầu tiên đã ngân lên cho tôi nghe những bài thơ của đời sống đích thực.
Người thanh niên nào cũng giữ trong ký ức mối tình đầu, cố gắng níu kéo lại cái giờ khắc kỳ diệu đó, cái kỷ niệm đã làm thay đổi phần sâu thẳm nhất của tâm hồn anh và giúp anh sung sướng, đến quên hết những nỗi đắng cay do sự huyền hoặc của cuộc tình đầu đem đến.
Trong đời người thanh niên nào cũng có một nàng "Selma" bất ngờ xuất hiện vào tuổi thanh xuân, biến cải nỗi cô đơn của anh thành những phút giây hoan lạc, lấp đầy sự cô tịch của bóng đêm bằng những khúc nhạc tình.
Khi tôi nghe tình yêu thỏ thẻ bên tai qua đôi môi Selma, tâm tư tôi tràn ngập suy tưởng và ngưỡng vọng; tôi đi tìm ý nghĩa sự sống cùng những mặc khải trong sách vở và thánh thư. Đời sống của tôi đang lơ lửng ở trạng thái vô hồn - trống rỗng như quãng đời Adam ở Địa đàng - thì tôi gặp Selma đứng trước mắt như một khối hào quang. Selma là nàng Eve của tim tôi, nàng đã chan chứa tim tôi những kỳ bí ảo diệu và giúp tôi hiểu được ý nghĩa cuộc đời.
Nàng Eve thứ nhất đã dẫn Adam ra khỏi Địa đàng bằng chính ý nàng, nhưng Selma đã khiến tôi tự nguyện đi vào Thiên đàng của tình yêu thanh khiết và phẩm hạnh bằng sự khả ái và tấm lòng nàng. Nhưng việc gì xảy đến cho người đàn ông thứ nhất cũng đã xảy đến cho tôi, và thanh gươm hung bạo đuổi Adam ra khỏi Địa đàng cũng giống thanh gươm đã làm điếng hồn tôi vì cái lưỡi sáng quắc, và nó đã xua đuổi tôi khỏi Thiên đàng của tình yêu, dù rằng tôi chẳng vi phạm một điều luật nào, cũng chẳng thử nếm vào trái cấm.
Ngày nay sau bao năm trôi qua, tôi chẳng còn giữ được gì trong giấc mơ đẹp đó, ngoại trừ những kỷ niệm đớn đau vỗ đập quanh tôi như đôi cánh vô hình, chất chứa trong đáy tim tôi một mối hận lòng, và làm mắt tôi nhòa lệ. Nàng Selma xinh, đẹp khả ái của tôi đã mất rồi; chẳng còn gì để chiêu niệm nàng ngoại trừ trái tim tan vỡ của tôi và một nấm mồ có hàng cây trắc bá vây quanh, nấm mồ ấy và trái tim này là tất cả những gì còn lại để chứng giám cho Selma.
Sự im lặng vây quanh nấm mồ không tiết lộ điều bí ẩn của Thượng đế trong cái tăm tối của cỗ quan tài, và tiếng rì rào của những cành cây mà gốc rễ đã hút những chất liệu của thể xác Selma không nói nên những điều bí ẩn của cái chết đó, nhưng những tiếng thở dài ai oán từ tim tôi thông báo cho người đời tấn bi kịch mà tình yêu cái đẹp và cái chết đã trình diễn.
Than ôi! Hỡi những người bạn thời niên thiếu của tôi đang sống rải rác trong thành Beirut, khi nào các bạn đi qua nghĩa trang gần rừng thông, xin các bạn hãy lặng lẽ ghé vào và cất bước chậm rãi để tiếng chân khỏi làm phiền giấc ngủ của người đã khuất; hãy kính cẩn dừng lại bên mồ Selma, cất lời chào lòng đất bao bọc thể xác nàng, và nhắc tên tôi với tiếng thở dài rõ lê thê rồi tự nhủ: "Chính tại nơi này mà Gibran - người tù đang bị lưu đày biệt xứ vì tình - đã chôn vùi tất cả hy vọng của chàng. Tại nơi này chàng đã đánh mất hạnh phúc, cạn khô nước mắt, và quên lãng nụ cười".
Bên nấm mồ đó mối hận lòng của Gibran ngày một tăng cùng hàng cây trắc bá: trên nấm mồ hồn chàng thấp thoáng bay về đêm đêm để chiêu niệm Selma, nhập vào cây cỏ để cùng cất lời oán thán, nỉ non thương tiếc cuộc ly biệt của Selma người hôm qua còn là một tiết điệu thắm tươi trên làn môi trần thế, nhưng hôm nay đã thành nỗi bí ẩn lặng thinh dưới lòng đất.
Than ôi! Hỡi những người bạn trong thời niên thiếu của tôi! Nhân danh những nàng thục nữ mà các bạn đã yêu bằng cả trái tim, tôi khẩn cầu các bạn hãy đặt một vòng hoa trên nấm mồ bị rẻ rúng của người tôi yêu, bởi những đóa hoa mà các bạn đặt lên mồ Selma sẽ giống những hạt sương mai rơi từ đôi mắt của bình minh trên những cánh hồng khô héo.