Số lần đọc/download: 4816 / 79
Cập nhật: 2016-04-22 16:50:42 +0700
Chương 2 -
K
hông còn nghi ngờ gì nữa. Nam mắc bệnh hiểm thật rồi. Một khối u to bằng quả ổi nổi lên ở chỗ lá gan, bên phải bụng. Khủng khiếp quá! Ông Chánh liên tục gọi điện. Nhưng ôtô cấp cứu vẫn biệt tăm.
Ông Chánh và ba cô Vân, Tình, Ngà vội thu dọn, ghép bàn làm thành một cái giường cho Nam nằm ở góc phòng. Ông Tiễu đi đi lại lại, chửi trời mưa, chửi ôtô cấp cứu, chửi điện thoại, chửi bệnh viện, chửi căn bênh quái ác. Hưng quanh quẩn, không dám đến gần Nam sợ lây bệnh(!), một lát sau, khoác áo mưa, nói: “ Để tôi đến bệnh viện bảo họ” rồi dắt xe đi mất hút.
Nam nằm, nửa tỉnh nửa mê trong cơn mưa nước lên, dấm dẳng, nhay nhứt suốt chiều, cả đêm.
Nhưng, khi lên ôtô cấp cứu thì Nam tỉnh hẳn.
Nam bắt tay từng người. Giữ tay Trọng lâu nhất, giọng Nam cố giữ ngay ngắn: - Tơ-rai! Tơ-rai! Hãy tin tưởng! Hãy tin tưởng! Nghe nói có một phương pháp mới có thể có thể ngăn cản sự phát triển của lũ tế bào độc ác này. Mà cũng có thể là u lành. Đừng báo cho bạn bè mình biết. Đến thư