Đôi khi cố gắng hết sức cũng chưa đủ, mà còn phải làm những gì cần làm.

Sir Winston Churchill

 
 
 
 
 
Tác giả: Nguyễn Viện
Thể loại: Tiểu Thuyết
Số chương: 15
Phí download: 3 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 1077 / 12
Cập nhật: 0001-01-01 07:06:40 +0706
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 2 -
in cô gái về thành phố đóng phim và được đăng hình trên báo tràn về những nương rẫy. Nó chính thức đến tai tôi vào một sáng bởi người đàn bà bán cá khô trong rừng. Chẳng có gì đáng ngạc nhiên. Tôi biết điều ấy từ khi nó chưa xảy ra, như tôi đã nói vào cái ngày tôi muốn ôm cô ta, rằng tôi muốn góp phần vào số phận của cô ấy và khi bóp vú cô ta từ phía sau, tôi muốn cô ta nhớ rằng tôi là người đầu tiên bóp vú cô ấy. Và tôi cũng muốn là người đầu tiên phá trinh cô ta. Gã đạo diễn sẽ không bao giờ hiểu được tại sao gã không cởi được cúc quần cô gái, mặc dù gã đã sờ vào chỗ ấy. Cô gái cũng không hiểu được tâm trạng mình và cô ta khư khư nắm cái cúc quần như thể nó mới chính là chỗ thiêng liêng nhất, mặc dù lòng cô rạo rực dâng hiến.
Ngay khi nhìn thấy cô gái, tôi đã nhìn thấy một số phận kỳ lạ và tôi không thể nào không muốn cưỡng đoạt cô ta. Mông vồng lên và bộ ngực ưỡn ra phía trước trong một dáng vẻ thong dong như thể sẵn sàng cho, nhưng tôi lại chỉ muốn cướp, cô gái bước vào trong đầu tôi, tôi cũng bước vào trong đầu cô gái. Khi tôi xiết cô ta trong vòng tay, gã đạo diễn mới bắt đầu dẫn cô vào quán nước. Anh ta hỏi cô gái :
- Em uống gì ?
- Gì cũng được.
Đấy là câu trả lời dở. Tôi nói em cần phải có cá tính trong mọi sở thích. Hãy nói với anh ta là em muốn uống nước táo ép. Khi người tiếp viên tới, cô gái nhẹ nhàng hỏi :
- Đây có nước táo ép không?
- Dạ có, nhưng chị phải chờ hơi lâu một tí.
- Được, tôi chờ.
Tốt, bản lĩnh đấy. Tiếp tục đi. Cô gái hỏi gã đạo diễn :
- Anh có thích mùi táo không ?
- Anh thích cắn ngập răng cái giống quả táo.
- Cái giống quả táo thì nhiều lắm. Cô gái chỉ cái bóng đèn tròn trên trần nhà.
- Quả táo trong áo em nó sáng rực.
- Sờ vào bỏng tay đấy.
- Đấy là vết thương được chúc phúc.
Địt mẹ thằng đạo diễn, sao mày nhái giọng tao. Gã đạo diễn ghé vào tai cô gái:
- Em nhìn thấy cô bé nhuộm tóc ngồi sát tường không ?
- Có liên quan gì tới anh?
- Hoàn toàn không liên quan, nhưng em hãy quan sát cô ta, đấy là một mẫu nhân vật mà em sẽ có dịp nhập vai.
- Cô ta làm gì?
- Gái gọi.
- Uổng nhỉ.
- Cái gì uổng ?
- Sắc đẹp.
- Tại sao lại uổng ? Cô ta phục vụ tất cả mọi người.
- Tại sao lại phục vụ ? Sắc đẹp để tôn thờ.
- Cũng là một cách phục vụ.
- Giá cô ấy bao nhiêu ?.
- Tương đương hai mươi, ba mươi tô phở.
Tôi không muốn mất một đồng nào về chuyện ấy. Và tôi thò tay vào trong áo cô ta. Cô ta cảm thấy ngứa và muốn gãi. Cô cà cánh tay lên bộ ngực. Gã đạo diễn rất tinh ý, cười cười nói :
- Quả táo em chín rồi.
- Nhưng ăn vào á khẩu.
- Anh thà á khẩu chứ nhất định không nhịn thèm.
- Hơi liều đấy.
Gã đổi chỗ ngồi sát vào cô gái, ngang nhiên quàng tay qua vai cô ta. Tôi điên tiết muốn đá cho thằng đạo diễn một cái, nhưng đành chịu, chân tôi không dài tới bảy mươi cây số. Cô gái không phản ứng gì. Tôi thủ thỉ vào tai cô ta, cửa thiên đường sẽ mở bằng bàn tay của quỉ, em phải dạy cho nó một bài học về sự kính trọng phụ nữ, hãy bảo nó đi rửa tay và ăn chay mười ngày để biết rằng thiên đường chỉ dành cho kẻ thanh sạch.
- Này, rửa tay chưa đấy ?
Gã đạo diễn hơi bị bất ngờ vì cái kiểu đanh đá chanh chua ở một thời điểm không thích hợp của cô gái. Gã cảm thấy rút tay về cũng khó mà để yên thì cũng kỳ. Cô gái nói tiếp :
- Có bao nhiêu cô gái qua tay anh rồi ?
- Không nhớ hết.
- Em không phải hàng đơn vị trong bộ sưu tập của anh đâu đấy nhé.
- Bàn tay anh lúc nào cũng sạch và lòng chay tịnh như thiền sư.
Mày là thằng điếm. Gã đạo diễn cảm thấy thoải mái hơn và dịu dàng bóp vai cô gái.
- Ở phía sau vai ấy, cô gái nói.
Gã di chuyển bàn tay ra phía sau.
- Làm tình nhiều cũng mỏi vai lắm.
- Anh nói gì thế ?
- Anh bảo làm tình cũng là một thứ lao động.
Bàn tay gã chuyển lên chiếc cổ hở.
- Da em mịn như da trẻ con.
Thôi đi bố, em nó phơi nắng bảy năm nay trên rẫy và da đã nổi dộp vì hâm, bố định quảng cáo sữa tắm Mỹ à. Cái trò gợi dục mất dạy của mày không qua mắt được tao. Mày không nhanh hơn tao đâu. Trong lúc cô gái nhắm mắt, tôi tranh thủ xoa nắn vú cô ta. Không thể đừng được bởi một nỗi khao khát chiếm hữu, tôi bóp mạnh cả hai tay, cô ta rùng mình mở mắt và hất tay gã đạo diễn ra. Còn phải mất nhiều thời gian mới khuất phục được sự đỏng đảnh của đàn bà, con ạ. Gã tự biết không nên cố, kêu tính tiền và để lại cho cô gái một cảm giác bất ổn.
Kẻ Vắng Mặt Kẻ Vắng Mặt - Nguyễn Viện