In books lies the soul of the whole Past Time: the articulate audible voice of the Past, when the body and material substance of it has altogether vanished like a dream.

Thomas Carlyle

 
 
 
 
 
Thể loại: Tiên Hiệp
Biên tập: Tuan Minh
Upload bìa: Tuan Minh
Số chương: 69
Phí download: 7 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 3935 / 45
Cập nhật: 2014-12-12 17:51:56 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 2: Đại Cừu
ậu Thiên tầng mười đến Hậu Thiên tầng mười hai thì được xưng là Cương Khí cảnh, võ giả cảnh giới này có thể đem chân nguyên lực diễn hóa thành binh khí hay phòng ngự, biến hóa huyền diệu, không phải người thường có khả năng tưởng tượng! Võ giả như vậy cơ hồ chính là trụ cột vững vàng của từng gia tộc, mặc dù Lâm gia là một trong Tam đại võ tu thế gia của Bạch Dương trấn, nhưng Cương Khí cảnh cao thủ cũng cũng chỉ có mười người mà thôi!
Nghe nói phía trên Hậu Thiên tầng mười hai còn có một Tiên Thiên cảnh, uy năng bài sơn đảo hải, là võ đạo cực hạn!
Ca ca của Lâm Đông Bình tên là Lâm Đông Lưu, năm nay hai mươi ba tuổi, tu vi đã đạt đến Hậu Thiên tám tầng, chính là đệ nhất cao thủ trong Lâm gia trẻ tuổi!
Tuy đều là người Lâm gia, đều bởi vì các chi hệ tranh quyền đoạt lợi, lẫn nhau mâu thuẫn nặng nề. Mà Lâm Lạc lại là Lâm gia trưởng tôn, nhưng lại là phế vật căn cốt cực kỳ kém, không có Lâm Hành Nam trấn áp, thường xuyên có người đến thăm khiêu khích, Lâm Đông Bình này là ba ngày hai lần sẽ đến nhục nhã Lâm Lạc một phen.
- Dừng tay!
Thời điểm Lâm Lạc xuất hiện, chứng kiến hai tùy tùng của Lâm Đông Bình đang ấu đả lão nhân Lưu Bá. Nguyên bản Lâm Lạc còn có hai cái tỳ nữ, nhưng gần hai năm nay đều bị mượn cớ điều đi, chỉ còn lại có Lưu Bá một là lão bộc bên người.
Lúc này, Lưu Bá đã bị đánh cho hấp hối, chỉ là thỉnh thoảng còn có thể phát ra thanh âm hừ hừ nhỏ xíu.
- Ơ, đây không phải Lâm Lạc tộc huynh của ta sao? Ha ha ha, không hổ là sỉ nhục của Lâm gia chúng ta, lại bị một tảng đá đập cho hôn mê, thật sự là lại sáng tạo ghi chép phế vật hạng nhất!
Lâm Đông Bình cười hì hì nhìn xem Lâm Lạc, trong ánh mắt tràn đầy lạnh lùng cùng khinh bỉ.
- Thả Lưu Bá ra!
Lâm Lạc gầm lên, cả Lâm phủ trước mắt cũng chỉ có Lưu Bá còn coi hắn là Lâm gia thiếu gia, đối với Lâm Lạc y nguyên quan tâm hết mực, hắn cũng xem Lưu Bá là thân nhân, chứng kiến Lưu Bá bị người đánh tàn bạo tự nhiên giận không kiềm được!
- Thả hắn?
Lâm Đông Bình lạnh lùng cười:
- Cái lão già này rõ ràng dám ngăn cản bản thiếu gia tới thăm tộc huynh, chẳng phân biệt được tôn ti, bản thiếu gia thay tộc huynh hảo hảo quản giáo hắn thoáng một cái!
- Hỗn đản, dừng tay cho ta!
Lâm Lạc phóng tới hai cái tráng hán này, dưới sự phẫn nộ, hắn rõ ràng không có phát giác vô luận là Lâm Đông Bình, hay là hai tùy tùng và Lưu Bá, trên người đều phát ra một tầng vầng sáng, chỉ là độ sáng hơi yếu mà thôi.
- Tộc huynh, làm gì vì một lão cẩu mà sinh khí lớn như vậy!
Thân ảnh Lâm Đông Bình lóe lên, chắn ở trước mặt Lâm Lạc, thanh âm âm lãnh:
- Tiếp tục đánh cho ta, đánh chết lão cẩu kia!
- Vâng, nhị thiếu gia!
Hai tùy tùng này lộ ra nụ cười tàn nhẫn, đối với Lưu Bá quyền đấm cước đá.
Ba ba ba…
Thanh âm khớp xương đứt gãy thỉnh thoảng truyền đến, mặt mũi Lưu Bá tràn đầy là huyết, dĩ nhiên mất đi tri giác.
- Lâm Đông Bình!
Lâm Lạc phẫn nộ đến cuồng bạo, giơ lên một quyền hướng đối phương oanh tới.
- Sách sách sách, ta nói tộc huynh này, thực lực của ngươi chỉ là Hậu Thiên hai tầng, cũng đừng lấy ra mất mặt xấu hổ!
Lâm Đông Bình bắt được cổ tay của Lâm Lạc, dùng sức chấn động, Lâm Lạc lập tức bị quẳng đi ra ngoài, thoáng cái đụng trên mặt đất.
Lâm Lạc giãy dụa đứng lên, lại hướng Lưu Bá vọt tới, nhưng lập tức lại bị Lâm Đông Bình một cước đá trở về.
Một lần, hai lần, ba lần...
Lâm Lạc đồng dạng mình đầy thương tích, nhưng Lưu Bá đã không có động tĩnh.
- Lâm Đông Bình, ngươi nhất định sẽ hối hận vì ngươi sở tác sở vi hôm nay!
Lâm Lạc giãy dụa lấy lại lần nữa đứng lên, ánh mắt huyết hồng, hai đấm nắm chặt, móng tay véo rách da thịt, chảy xuống máu tươi đỏ thẫm, nhưng hắn lại như không có phát giác ra, chỉ là lạnh như băng nhìn xem Lâm Đông Bình.
Cho dù dùng tu vi của Lâm Đông Bình, bị đôi con ngươi băng lãnh này của Lâm Lạc nhìn chằm chằm vào cũng ẩn ẩn có chút tim đập nhanh, nhưng hắn lập tức cười ha ha:
- Phế vật, ngươi đời này sẽ không có cơ hội như vậy, thành thành thật thật làm phế vật của ngươi đi thôi! Phế vật! Phế vật! Phế vật!
- Chúng ta đi!
Lâm Đông Bình mang theo hai tùy tùng nghênh ngang rời đi.
- Lưu Bá!
Lâm Lạc lung la lung lay đi tới bên cạnh lão nhân, hai tay ôm lấy Lưu Bá đã huyết nhục mơ hồ, nhưng thân thể của lão nhân đã lạnh như băng.
- A …
Lâm Lạc ngửa mặt lên trời rống giận, như muốn tê thiên liệt địa!
Nếu như hắn đủ cường đại, hắn đã có thể cứu Lưu Bá! Nếu như hắn đủ cường đại, hắn có thể một quyền oanh giết ba người trước mặt này! Nếu như hắn đủ cường đại, Lâm Đông Bình căn bản không dám tới khiêu khích!
- Ta muốn trở nên mạnh mẽ!
- Ta muốn trở nên mạnh mẽ!
Trong lòng Lâm Lạc rống giận, sát ý của hắn bốc lên vô hạn, thù của Lưu Bá nhất định phải báo!
Nhất định!...
- Gia gia, ta đã dựa theo ngươi phân phó, giết lão cẩu kia rồi!
Lâm Đông Bình vô cùng cung kính đứng ở trước mặt một hoa giáp lão nhân.
- Biết rõ cháu nội duy nhất bị nhục lớn như thế, cũng không tin lão quỷ kia còn có thể nhịn được! Chỉ cần hắn xuất hiện, lão phu có thể biết rõ hắn sau khi trùng kích thất bại để lại tai hoạ ngầm lớn cỡ nào, nếu như có thể.. Nguồn tại TruyenFull.vn.. Hắc hắc!
Hoa giáp lão nhân lộ ra một vòng tiếu dung âm trầm. Hắn, dĩ nhiên là Lâm gia Đại Trưởng lão Lâm Hồng Phong, cũng là người chủ trì Lâm gia trước mắt.
- Gia gia, nếu lão bất tử này còn có thể nhịn được thì sao?
- Đợi một tháng thời gian, nếu như lão quỷ kia còn không xuất hiện, ngươi phái người đi phế Lâm Lạc một chân cho ta! Bất quá, đừng cho người lưu lại sơ hở, dù sao thanh danh giết hại tộc nhân cũng không tốt, vài Trưởng lão khác đều nhìn chằm chằm vào vị trí Gia chủ, không thể làm cho người ta lưu lại miệng lưỡi!
- Vâng, gia gia!...
- Lưu Bá, đều do Lâm Lạc vô năng, tài làm phiền hà ngươi! Lâm Lạc thề với trời, nhất định sẽ cho những người kia nợ máu trả bằng máu, khiến cho ngươi ở dưới cửu tuyền nghỉ ngơi!
Ở trước một ngôi mộ mới đắp, Lâm Lạc đứng lên, hắn đã ở nơi này quỳ nửa ngày rồi.
Một mặt oán hận không làm nên chuyện gì, muốn báo thù cần có được lực lượng cường đại, gia gia một mực bế quan, trước mắt duy nhất có thể trông cậy vào chỉ có chính hắn!
Đem hết thảy phẫn nộ chôn ở trong nội tâm, Lâm Lạc tâm như chỉ thủy, mục quang cứng cỏi, một hướng không về!
Tuy nói tiền bạc của hắn gần hai năm qua một mực bị cắt xén, nhưng tăng thêm mấy năm trước tích lũy, Lâm Lạc vẫn là có hơn bốn trăm lượng bạc gởi tiền trang, hắn lấy một trăm lượng bạc ngân phiếu, sau khi đi ra Lâm gia, liền tới một tiệm bán thuốc gần nhất.
Cái gọi là cùng văn phú vũ, võ giả tu hành không thể thiếu đan dược duy trì. Tỷ như Tăng Nguyên Đan, trong đó ẩn chứa linh khí nồng đậm, ăn vào có thể trực tiếp luyện hóa thành chân nguyên lực, không cần võ giả thông qua khiếu huyệt đến thu nạp thiên địa linh khí, trên diện rộng tăng lên tốc độ tu hành!
Đương nhiên, đồ chơi này giá cả cũng quý đến thái quá, một ngàn lượng bạc một khỏa còn thường xuyên không có hàng! Mà một gia đình ba người bình thường một tháng tốn hao cũng không quá mười lượng bạc, chỉ có đại gia tộc mới có thể mua được mà thôi!
Lâm Lạc ở trước khi Lâm Hành Nam bế quan còn nếm qua vài khỏa Tăng Nguyên Đan, hắn có thể đạt tới Hậu Thiên hai tầng cũng toàn bộ dựa vào vài khỏa đan dược này, chỉ là sau khi Lâm Hành Nam bế quan, hắn tự nhiên chặt đứt cung ứng đan dược, đồ chơi này là hàng khan hiếm, cung cấp gia tộc trẻ tuổi tuấn kiệt cũng không đủ, há có thể lãng phí ở trên người của hắn?
Hơn nữa võ giả khó tránh khỏi sẽ bị thương, như Bổ Huyết tán, Sinh Cơ đan,… các loại dược vật trị liệu cũng phi thường được hoan nghênh, khi Lâm Lạc đi vào dược điếm tên Quảng Hòa này, trong tiệm tuy không thể nói là kín người hết chỗ, nhưng vẫn có hai mươi mấy khách hàng.
- Kỳ quái!
Cùng nhau đi tới này, Lâm Lạc liền phát hiện không đúng, trong mắt hắn, tất cả mọi người đều tản ra vầng sáng bất đồng, đặc biệt vài khách nhân trong tiệm thuốc này, thật giống như một hỏa lò, quang diễm hừng hực!
- Chẳng lẽ đây là tu vi của mỗi người sao? Vầng sáng càng sáng, đại biểu cho lực lượng càng mạnh?
Lâm Lạc đè xuống khiếp sợ trong lòng, trên mặt thủy chung không hề động qua thanh sắc.
- Không sai, Hỗn Độn Dung Lô cư nhiên được xưng có thể luyện hóa vạn vật chi lực, tự nhiên có thể đoán được năng lượng ẩn chứa trong một kiện đồ vật! Bất quá, đối với ta mà nói, những tu vi thế kai còn không phải ta có thể đụng vào.
- Khách nhân, không biết ngài muốn mua cái gì?
Một phục vụ hơn hai mươi tuổi đón chào.
- A, ta muốn mua chút ít yêu hạch!
Lâm Lạc thuận miệng nói ra.
- Khách nhân, ngươi cần bao nhiêu yêu hạch, có yêu cầu thuộc tính đặc biệt gì không?
Bên trong thiên địa, ngoại trừ nhân loại là vạn vật Chi Linh ra, có không ít dã thú từ nhỏ biết tu luyện, đồng dạng có thể đạt tới Bạo Khí cảnh, thậm chí Cương Khí cảnh, những dã thú này được xưng là mãnh thú.
Yêu hạch chính là tinh hoa của mãnh thú, ẩn chứa tất cả lực lượng của mãnh thú, là tài liệu vô cùng trân quý, công dụng phổ biến nhất chính là để luyện chế đan dược. Chủ tài liệu của Tăng Nguyên Đan chính là yêu hạch, chỉ là phương pháp luyện chế đan dược này không có bị người của võ tu thế gia nắm giữ, chỉ có thể trơ mắt nhìn năm dược điếm trong trấn đại phát hoành tài.
Thiên địa Ngũ Hành, Kim Mộc Thủy Hỏa Thổ, Ngũ Hành diễn hóa vạn vật. Lâm Lạc tu luyện Xích Dương Quyết có thể hấp thụ linh khí Hỏa thuộc tính trong thiên địa, luyện hóa thành Hỏa hệ chân nguyên lực, mà mãnh thú cũng giống như thế, bởi vậy yêu hạch chia làm Kim Mộc Thủy Hỏa Thổ năm loại.
Lâm Lạc nghĩ nghĩ, nói:
- Nhị giai yêu hạch đến lục giai yêu hạch, tất cả muốn một khỏa, đều là Hỏa thuộc tính!
- Vâng, khách nhân ngài chờ một chút!
Phục vụ viên này đáp ứng một tiếng, rất nhanh mang sang một cái khay, trên mặt bày đặt năm hạt châu lớn nhỏ không đều, lớn nhất chỉ bằng trứng bồ câu lớn, đều hiện lên hỏa hồng sắc.
- Nhị giai yêu hạch ba lượng bạc một khỏa, tam giai yêu hạch năm lượng bạc một khỏa, tứ giai yêu hạch mười lượng bạc một khỏa, ngũ giai yêu hạch hai mươi lượng bạc một khỏa, lục giai yêu hạch bốn mươi lượng bạc một khỏa, tổng cộng bảy mươi tám lượng bạc.
Lâm Lạc gật gật đầu, lấy ra tám ngân phiếu mệnh giá mười lượng đưa tới.
Trong mắt hắn, năm khỏa yêu hạch này đồng dạng tản mát ra vầng sáng bất đồng, mà thực lực mãnh thú phân chia cũng là tham chiếu Hậu Thiên mười hai tầng của nhân loại võ giả, bởi vậy, lực lượng nhị giai yêu hạch tương đương với một võ giả Hậu Thiên hai tầng, lực lượng lục giai yêu hạch tương đương với một võ giả Hậu Thiên sáu tầng.
Có đối tượng so sánh trực quan như vậy, Lâm Lạc rất dễ dàng nhận ra thực lực mỗi người trong tiệm thuốc này: bảy Hậu Thiên tầng sáu, mười bốn Hậu Thiên tầng năm. Nguồn tại TruyenFull.vn...
Lập tức trở về nhà, luyện hóa yêu hạch, nhìn xem Hỗn Độn Dung Lô này đến tột cùng thần kỳ đến cỡ nào!
Lâm Lạc trở lại Lâm gia, ở trong phòng của mình khoanh chân ngồi xuống, lấy ra một khỏa nhị giai yêu hạch.
- Là Long là trùng, tất cả ở lần này!
Hỗn Độn Dung Lô vận chuyển, tử đỉnh trong thức hải của Lâm Lạc đột nhiên run lên, khẽ phồng trầm xuống, một lực hấp dẫn cường đại lập tức từ trong lòng bàn tay Lâm Lạc phát ra, cưỡng chế thu lấy tinh hoa trong yêu hạch.
Lực lượng trong Yêu hạch căn bản không thể bị võ giả trực tiếp hấp thu, phải luyện thành đan dược mới có thể cho nhân loại sử dụng! Nhưng cái định luật này ở trong mắt Lâm Lạc, hoặc là nói ở trước mặt Hỗn Độn Dung Lô thì không có chút ý nghĩa, chỉ cần ngươi có năng lượng, vậy tất cả đều bị ta hấp thu!
Lực lượng bàng bạc liên tục không ngừng từ bên trong yêu hạch tràn vào trong cơ thể Lâm Lạc, bị Xích Dương Quyết luyện hóa thành Hỏa thuộc tính chân nguyên lực của bản thân, lớn mạnh đan hạch trong đan điền.
Hậu Thiên nhị tầng trung kỳ, Hậu Thiên nhị tầng hậu kỳ!
Lâm Lạc bị một cảm giác đói mãnh liệt làm bừng tỉnh, hắn bỗng nhiên mở hai mắt ra, thấy dương quang sáng chói, cũng không biết lúc này hắn ngồi xuống qua bao lâu.
- Thần kỳ! Quá thần kỳ!
- Tu vi của ta rõ ràng từ Hậu Thiên nhị tầng sơ kỳ nhất cử nhảy lên đến Hậu Thiên nhị tầng hậu kỳ, cách Hậu Thiên tam tầng cũng không xa!
- Tuyệt đối không thể để cho bất luận kẻ nào biết rõ bí mật Hỗn Độn Dung Lô cùng tử đỉnh trong thức hải, cái uy năng này quá mức nghịch thiên, bất luận kẻ nào cũng sẽ sinh ra tham niệm, mà lực lượng trước mắt của ta còn chưa đủ để bảo trụ bảo vật, ta phải giữ nghiêm bí mật, nếu không chắc chắn rước họa vào thân!
Lâm Lạc cũng không có bị kinh hỉ làm cho hôn mê đầu óc, ngược lại là tỉnh táo tự hỏi.
- Đại Trưởng lão nhất hệ chí ít có Hậu Thiên thập nhất tầng cao thủ, trước khi gia gia không có xuất quan, ta phải ẩn nhẫn, nếu không chẳng những không thể báo thù cho Lưu Bá, còn phải đem mình góp đi vào!
- Bất quá, Lưu Bá ngươi yên tâm, thời gian báo thù cho ngươi tuyệt sẽ không quá xa!
Lâm Lạc đi phòng bếp lấy một ít thức ăn, mà hắn thế mới biết, lúc trước hắn rõ ràng một hơi tu luyện hai ngày hai đêm!
- Trách không được sẽ đói như vậy!
Lâm Lạc lang thôn hổ yết, rất nhanh liền đem đồ ăn hễ quét là sạch.
Hoành Tảo Hoang Vũ Hoành Tảo Hoang Vũ - Cô Đơn Địa Phi Hoành Tảo Hoang Vũ