Số lần đọc/download: 1654 / 78
Cập nhật: 2015-12-18 11:23:52 +0700
Chương 2
T
hạch liệng con thỏ rừng xuống mặt đất một cách mệt nhọc, chàng vươn vai, cầm mũ nơi tay đi vào nhà. Ông Hai từ trong đi ra:
- Tôi kiếm hoài không thấy chú đâu, đi xa vậy?
- Ở khu rừng chuối mà, ông coi, có tới bốn con, một mình tôi không làm gì nổi, thật đáng tiếc. Ông kiếm tôi làm gì?
- Có thư, hình như của mẹ chú thì phải, thư gấp nhắc có chuyện gì cần.
Vừa nói ông Hai vừa đưa thư cho Thạch, chàng đọc một cách vội vàng.
- Chắc chắn chú về hẳn. Con đi biệt tích như thế mẹ gọi là chẳng đêm nào chợp mắt được đâu. Chú có vẻ bất nhẫn, từ hồi ở với tôi cho đến nay chú chưa bao giờ chịu trở về thăm nhà lấy một lần. Chuyến này lại thế sao?
- Về chứ, bây giờ thì phải về.
- Thế à...
Ông Hai quay ra phía con thỏ:
- Thì cũng nhậu đã, chà béo phải biết đấy, có một chai vang mà hầm thì đến Tây cũng ở lại mà giữ lấy thuộc địa cho dù dao kề cổ.
Thạch để tay vào thắt lưng, chàng vội chạy lại cầm chú thỏ lên và rút con dao còn cắm sâu trong bụng con vật, chàng rút mạnh ra. Nơi vết thương rỉ ra một giòng máu đỏ tía, chàng lai mũi dao vào lông con vật rồi soi lên ánh sáng.
- Về thật hay giỡn đấy chú mày?
- Sao lại giỡn?
- Việc cần à?
- Mẹ tôi đau nặng...
- À thế thì về là phải rồi. Chú về bà cụ bắt chú lấy vợ cũng có. Các bà già mà. Nếu có vợ cho theo lên luôn thể tôi coi mặt một chút rồi đi đâu thì đi, tôi không giữ đâu mà sợ...
- Nhất định thế nào tôi cũng lên không lâu đâu...
- Nhớ đấy nghe không.