Nguyên tác: You belong to me
Số lần đọc/download: 3023 / 39
Cập nhật: 2015-02-25 16:22:29 +0700
Chương 2
S
tefan Barony, Hoàng Đế đương thời của Cardinia, phải bật cười. Anh đã nhìn thấy đúng những gì anh đã mong đợi là sẽ được thấy ở khu trại của người Gypsy#791... gã em họ của anh đang nằm dưới một tán cây với một cô gái trẻ đang dính sát vào người hắn. Thật ra, có tới ba cô gái đang dính sát vào hắn, điều mà anh không mong đợi, nhưng cũng không lấy làm ngạc nhiên lắm. Vasili còn kẹp một cô ở dưới nách, và cô thứ ba thì ngồi sau lưng hắn, đưa bộ ngực căng tròn ra cho hắn gối cái đầu vàng óng ả của hắn lên đó.
Khu trại đang ở vào thơì điểm náo nhiệt nhất của buổi tối, con nít thì ở truồng và đang vật lộn dưới chân những người mẹ cũng đang nhảy nhót, hát hò và kể chuyện bên cạnh những đống lửa của chúng, những con gà và thỏ săn bắn được hay là đánh cắp đang sôi sùng sục trong những chiếc vạc lớn. Bộ tộc này chuyên về buôn bán ngựa. Những bộ tộc khác thì làm các công việc khác như sữa chữa, thợ rèn, và một số khác vẫn còn giới hạn trong việc chỉ phục vụ giải trí như những người điều khiển gấu Carpathian, rắn, những người chơi nhạc hay và nhảy múa đẹp.
Tuy nhiên hầu hết các bộ tộc đi ngang qua Cardinia, thường là những người chăn nuôi du cư với những đàn súc vật như là trâu nước hay những súc vật thông thường khác. Nhưng tất cả những bộ tộc này hầu hết đều mua bán đàn bà của họ với giá cả thích hợp, và những người già hơn thì chữa bệnh bằng những dược thảo của họ khi mà những bác sĩ trong thành phố đều bó tay chịu thua, và dĩ nhiên họ có những người bói toán và bán bùa ngải.
"Tôi đã nói với anh là chúng ta sẽ tìm được hắn ở đây mà." Lazar nói, anh đang đứng bên phải của Stefan."Anh ta vẫn còn thèm khát đám gái man di."
Đứng bên trái của Stefan, Serge khịt mũi trước khi tỏ rõ ý của mình. "Cho dù hắn thèm khát có được một đống đàn bà cùng một lúc thì đám dân Gypsy này sẽ không bao giờ thất bại trong việc cung cấp cho hắn chuyện đó đâu."
Stefan không cãi lại câu nói đó, vì anh cũng đã từng trải qua rất nhiều thời gian ở khu trại người Gypsy. Ít ra là anh đã từng làm vậy khi còn là một vị Thái Tử của Cardinia với rất ít trách nhiệm, không giống như một vị hoàng đế. Bây giờ, thì có cái gì đó không đúng lắm khi một vị vua ngủ với những con điếm Gypsy và nhảy múa dưới ánh lửa. Anh cũng không còn thích thú nữa. Chỉ có một người anh muốn ngủ chung trong những ngày này đó là hoàng hậu của anh. Nhưng hình ảnh khu trại mang lại những kỷ niệm thích thú trong cuộc đời trai trẻ của anh.
"Tôi nghĩ là hai anh muốn ở lại đây với Vasili," Stefan nói với bạn anh bằng giọng điệu hóm hỉnh. Cho dù là bọn họ đã có những lời nhận xét không xem dân Gypsy ra gì, cả hai đều có khoảng thời gian rất thích thú ở khu trại người Gypsy.
"Ý anh là chúng ta sẽ không lôi hắn trở về thành phố à?" Lazar hỏi.
"Cô của tôi chỉ sai tôi đi tìm Vasili thôi, đâu có nói là mang hắn về đâu. Chỉ cần hắn lộ mặt ra tối nay thì đã đủ làm cho bà thoả mãn rồi."
Lúc này Serge đang cười toét miê.ng. "Đúng là một chuyện hay khi lão già Max không chịu chỉ để cho ba người chúng tôi bảo vệ anh thôi, không thì chúng tôi bắt buộc phải hộ tống anh trở về thành phố rồi."
Lão già Max mà Serge vừa nhắc đến chính là Maximilian Daneff, thủ tướng của Cardinia, người mà giống như là người cha thứ hai đối với Stefan. Và Max rất nghiêm túc xem trọng trách nhiệm của ông, bao gồm cả chuyện khăng khăng bắt cả một đám cận vệ đi theo sát Stefan mỗi khi anh rời khỏi cung.
Những người lính cận vệ này đang đợi ở bên ngoài khu trại để không gây sự chú ý. Nhưng sự xuất hiện của Stefan vẫn gây náo động vì người Gypsy đã nhận ra anh. Cho dù là lần trước khi bộ lạc này đi ngang qua nước này anh còn chưa lên ngôi, tộc dân này đã nhận ra anh ngay tức thì vì khi bọn họ vừa đến đây họ phải hiểu rõ những thay đổi trong chính phủ để biết bọn họ có được phép dựng trại ở đây không. Thông tin này rất quan trọng đối với dân Gypsy.
Tộc trưởng cho người mời anh và đang thấp thõm đợi bên ngoài căn lều của ông ta với những người già khác. Nhưng Stefen không muốn bị quấy rầy vì những việc chào đón theo lễ nghi mất rất nhiều thời gian, một lễ nghi long trọng có thể sẽ mất nhiều tiếng đồng hồ, anh không muốn điều đó khi mà Tanya của anh đang đợi anh hồi cung, và đã trêu ghẹo anh với lời hứa hẹn là cô sẽ nhảy cho anh xem tối nay.
Anh xoay người về phía Serge và nói, "Nói với tộc trưởng rằng đây không phải là một chuyến viếng thăm bàn về công việc, chỉ là chuyện gia đình thôi." Và gật đầu một cách trang trọng để chào tộc trưởng làm cho ông ta thấy nhẹ nhõm, anh đi về phía người em họ.
Chỉ một cái gật đầu cũng làm cho cả khu trại nhẹ nhõm, việc ca hát và nhảy múa lại được tiếp tục. Hơn chục người đàn bà, trẻ và già, lập tức bao quanh Stefan. Họ luôn đánh nhau, sẽ đánh nhau đến chết nếu cần thiết, để có được cơ hội phục vụ anh, bất cứ là phục vụ điều gì, bởi vì sự rộng rãi của anh luôn rất nổi tiếng và đủ cho một gia đình bao gồm mười người sống thoải mái mà không cần phải làm việc hay là phải đi ăn cắp cho cả năm.
Stefan chỉ nhớ lờ mờ là Lazar giữ cho anh không bị quấy rầy bằng cách ném những nắm tiền để đẩy lùi đám đàn bà. Điều mà anh chú tâm một cách thích thú là sự cố gắng phi thường của gã em họ của anh, Vasili chu đáo chia đều hắn cho cả ba người đàn bà. Và Stefan gần như bật cười lớn bởi những gì anh có thể nhìn thấy được là Vasili thật sự đã làm được, hôn con điếm thứ nhất trước, rồi đến người tiếp theo, trong khi tay hắn mò mẫm cả ba người cùng một lúc. Nhưng những người đàn bà này không tranh giành với nhau như mọi người mong đợi; chắc là họ đã được Vasili đảm bảo là hắn sẽ dành thời gian cho từng người một trước khi đêm tàn, nếu không thì sẽ có cả ba cùng một lượt, điều mà hình như là đang xảy ra trong lúc này.
Mỗi một người đàn bà này có lẽ là đã có chồng đang ở một nơi nào đó trong khu trại, nhưng Vasili không ở trong sự nguy hiểm bị đâm sau lưng trước khi hắn rời khỏi đây. Dâng hiến thân thể cho đàn ông vì tiền là một giao dịch mà những người đàn bà được cho phép làm... chỉ cần những gã đàn ông không phải là dân Gypsy thì được. Thật vậy, nếu một trong những người đàn bà này nháy mắt đưa tình với một gã Gypsy là chồng cô ta sẽ lập tức giết chết cô ta ngay. Nhưng người Gypsy tồn tại theo những luật lệ quái gở của bọn họ và sẽ được thi hành bởi tộc trưởng của bộ tộc.
Vasili đã quá chú tâm trong việc yêu đương của anh đến nỗi anh không hay biết sự yên lặng đột ngột của cả khu trại hay là sự huyên náo trở lại. Anh cũng không nghe những con ngựa của bạn anh tiến lại gần, vì vậy Stefan và Lazar chỉ ngồi đó một lát, cách chỉ mười feet, thưởng thức cuộc biểu diễn. Stefan vẫn như bị thôi miên, vì anh chưa bao giờ chứng kiến cảnh gã em họ xử dụng kỷ năng làm tình của hắn, ít ra là không ở mức độ như thế này. Anh luôn bận rộn với con điếm của anh trong khi những người bạn của anh đang tận hưởng khoái lạc mỗi khi họ đi cùng với nhau.
Nhưng Vasili đã tiến sâu vào cuộc truy hoan này... áo quần đã từ từ được cởi bỏ.. nên có lẽ anh đã quên là chuyện này phải được làm ở một nơi riêng tư hơn. Hay là có lẽ anh đã quá phấn khích cho nên đối với anh chuyện này không còn quan trọng nữa.
Chỉ có một cô gái phát hiện ra là họ đang có khán giả, và cô ta hình như cũng không màng đến, vì cô ta đang bận rộn ve vuốt bộ ngực rộng lớn mà một cô khác vừa bỏ tay ra. Dĩ nhiên, Vasili luôn có ảnh hưởng như vậy đối với phái nữ. Anh làm cho họ quên cả luân thường đạo lý của cuộc sống. Mỗi nơi anh đi qua, cho dù là anh làm bất cứ chuyện gì, đàn bà ao ước được gặp anh, và khi gặp anh rồi, họ lại ước ao được lên giường cùng anh. Khi mà những người đàn ông khác phải rất khó khăn và mất nhiều thời gian đeo đuổi, thì Vasilli chỉ cần bước vào phòng và khẩy một ngón tay. Thật vậy, anh không cần phải làm bất cứ chuyện gì, chỉ cần đứng đó thôi là đàn bà bị hút vào anh.
Vẻ đẹp trai của anh luôn quyến rũ được họ, và bạn bè anh cũng được hưởng lợi từ sự ảnh hưởng của anh đối với đàn bà, vì vậy bọn họ không chút ganh tỵ với sự giàu sang của anh hay nét đẹp trai hiếm có của anh. Và cho dù là bây giờ mọi chuyện đang diễn ra như thế này, Vasili không phải là lúc nào cũng dành hết thời gian để thõa mãn nhục dục.. ít ra nó không phải thứ chính yếu trong cuộc sống của anh.
Anh được huấn luyện kỹ càng về võ trang quân sự - cả bốn người họ đều vậy - và anh có rất nhiều chức trách quan trọng kể từ khi Stefan lên ngôi. Nhưng trách nhiệm mà anh coi trọng nhất đó là được trở thành một trong những người bảo vệ hoàng thượng, cảnh vệ riêng của Stefan, và Vasili sẽ không có mặt ở đây nếu anh biết Stefan có ý định xuất cung vào tối nay. Và Stefan cũng sẽ không có mặt ở đây nếu như vấn đề của Vasilli không cần anh phải đích thân giải quyết. Vasili luôn chắc chắn rằng Stefan không cần đến anh trước khi anh làm những chuyện riêng cho mình.
Ngay lúc này, cả ba cô gái đang ở trong ba tư thế khác nhau, đang cần được thõa mãn. Vì để có được sự hoà bình trong những ngày tới - không cho Lazar cơ hội để chọc ghẹo Vasili về chuyện anh đột nhiên thiếu ý thức như vậy, điều mà sẽ làm cho cả hai đấm vỡ mặt nhau cho đến khi nhận thức được rồi sẽ bò lăn ra cười - Stefan hắng giọng.
Không có kết quả gì. Anh hắng giọng lần nữa cũng không có kết quả.
Vì vậy Lazar nói lớn, "Bọn Gypsy sẽ giàu có nếu họ nghĩ đến chuyện bán vé đấy."
Và Serge lúc này đã quay lại với bọn họ, nói thêm, "Hình như Vasili không màng đến điều đó và cảnh tượng này chắc chắn là sẽ ăn khách hơn vở kịch mới khai mạc tuần vừa rồi ở Đại Viện."
Vasili lăn mình và nhìn bọn họ, anh rên lên một tiếng không phải là vì xấu hổ mà là vì bị phá rối."Các anh làm sao mà tìm được tôi vậy?"
"Cậu đã nói với Fatima là cậu đi đâu," Stefan giải thích, rồi nói thêm mắt vẫn nhìn những cô gái, bọn họ không làm một cử động gì để che đậy sự trần truồng của mình và vẫn còn cuộn người xung quanh Vasili,"Cô ấy không thấy khó chịu à?"
"Fatima không là gì của tôi cả cũng như tôi không là gì của cô ta. Tôi đã trả lại sự tự do cho cô ta. Tôi còn làm được gì khác nữa chứ?"
"Tìm cho cô ta một người chồng đi."
"Cô ta khóc mỗi khi tôi đề nghị đấy."
Vasily nói với vẻ bực bội, cả ba người đàn ông bật cười, không một chút thương hại. Cô tình nhân này là món quà mà mà Grand Vezir của Thổ Nhĩ Kỳ đã tặng cho Vasili, và cô ta thật dễ thương, mọi chỗ trên thân hình hấp dẫn của cô ta dường như được rèn luyện chỉ để phục vụ cho đàn ông. Vasili có lẽ là đã trả tự do cho cô ta nhưng họ không nghĩ là anh đã ráng sức tìm kiếm cho cô ta một tấm chồng.
Vasili không để tâm đến sự trêu chọc của bọn họ, nhưng trong tình trạng như thế này, với hơn một bộ ngực trần của một cô gái đang dính sát người anh, anh bực mình vì sự xuất hiện đột ngột của họ."Anh nghĩ anh đang làm gì ở đây vậy Stefan, và tại sao là không một ai báo cho tôi biết là tối nay anh có ý định xuất cung vậy?"
Stefan cười với anh. "Nếu như cậu gặp mặt người đưa tin của mẹ cậu trong suốt ba ngày qua, thay vì cho người báo với hắn là cậu không có ở nhà và tránh mặt hắn, thì cô sẽ không thấy cần thiết phải tìm tôi để yêu cầu được biết là tôi sai cậu đi đâu. Cậu làm cách nào mà tránh được cô ở cung điện hay vậy?"
Vasili đưa tay vuốt ngược mái tóc vàng óng."Không dễ đâu. Tôi đóan là anh đã nói với mẹ là anh đã không sai tôi đi đâu cả."
"Không, tôi chỉ nói là tôi sẽ tìm cậu và bảo cậu đến gặp cô thôi. Tại sao cậu lại lẩn tránh cô vậy, người em họ?"
"Bởi vì mỗi khi mẹ gởi cho tôi một tin nhắn "quan trọng", giống như lần này, nó nhất định là chuyện tôi không thích cho dù là mẹ có nói gì đi nữa. Một là bà sẽ ca lại bản nhạc nên cưới vợ đi thôi với tôi - cũng đã ba tháng rồi kể từ khi mẹ làm chuyện này, vì vậy đã đến lúc bà ca lại - hay là mẹ sẽ đay nghiến tôi vì chuyện tình mới nhất của tôi."
"Chuyện tình nào?" Stefan tò mò hỏi.
"Chả biết mẹ biết được chuyện nào nữa."
Vì Vasili không những có một cô nhân tình mà hiện thời anh đang có tới ba cô đều ở trong thành phố cả - không tính đến Fatima, vì cô ở hẳn trong nhà của anh, hay là những người đàn bà khác, những người luôn muốn hiến thân cho anh - thật là khó tưởng tượng được anh còn có thời gian để kiếm đám gái Gypsy này. Vasili thích chuyện mới lạ cũng như bất cứ người đàn ông nào, ít ra là những gã đàn ông chưa biết yêu, giống như Stefan đã từng là loại người này, anh thật đã từng có những chuyện mới lạ mà bất cứ người đàn ông nào có thể có.
"Sao anh không sai tôi đi đâu xa đi, được không? " Vasili đột nhiên đề nghị.
Stefan phì cười."Khi mà cô Maria đã ép tôi bảo đảm với cô là tôi sẽ đích thân dẫn cậu về nếu như cần thiết à? Lần này cậu phải chịu khó nghe đàn hay là bị đay nghiến thôi, anh bạn ạ. Lần sau thì hãy nháy trước với tôi, và tôi sẽ sai cậu đi Áo hay Pháp vài tháng, cho dù là tôi không thấy nó sẽ giúp gì cho cậu vì cô cũng sẽ vẫn còn ở đây khi cậu trở về. Cậu có bao giờ nghĩ là nên làm những gì cô muốn không?"
"Ý anh là kết hôn đấy hả?" Vasili khịt mũi."Đừng điên khùng. Tôi không thể thoả mãn với chỉ một người đàn bà."
"Ai nói là cậu phải làm vậy đâu?"
Vasili nhìn Stefan một cách khó chịu."Hoàng hậu của anh nói vậy đấy. Cô ta rất phong kiến về chuyện thủy chung, nếu anh còn chưa biết. Chúa tôi, nếu như tôi kết hôn thật, tôi dám cá là Tanya sẽ truyền lệnh cấm tất cả mọi đàn bà đến gần giường tôi ngoại trừ nữ bá tước của tôi."
Serge và Lazar bật cười trước khi anh nói xong câu này. Stefan thì không lấy làm thích thú và hỏi người em họ của anh, "Tanya đã nói gì với cậu đấy?"
"Chỉ là những chuyện như là tôi phải bỏ thêm thời gian tìm một người đàn bà đích thực cho mình vì tôi đang xả thân vào những người không đáng. Không hiểu tại sao cô ta lại nghĩ tôi không được vui. Cậu có thể tưởng tượng được không? Khi mà tôi không thể nào vui hơn được."
"Nhưng cô ấy là một người đàn bà đang yêu," Lazar nhận xét." Đàn bà đang yêu thường thích nhìn thấy những người khác được như vậy."
"Có thể là vậy, hay là mẹ tôi đã phàn nàn với cô ấy về tôi, giống như bà hay làm với bất cứ ai lắng nghe bà nói," Vasili nói."Đúng là một lời nguyền rủa đáng sợ, là đứa con độc nhất, và có một người mẹ luôn lo lắng về việc nối giòng."
"Vậy cậu hãy nghĩ xem có một người cha trong hoàng tộc lo lắng về chuyện đó thì sẽ ra sao, " Stefan nói một cách khô khan.
Cả bọn cười hô hố, nhưng năm ngoái chuyện này không có gì đáng cười cả khi Stefan bị ép đi đến Mỹ rước cô vợ là công chúa của anh. Anh đã nổi điên về chuyện này và đã khiếp sợ về hôn nhân của mình. Nhưng cũng may, anh đã bị mê hoặc bởi người thừa kế của hoàng tộc, và còn may mắn hơn là cô ấy cũng yêu anh.
"Tôi có biện pháp rồi" Vasili đột nhiên nói."Tại sao anh lại không truyền lệnh cho mẹ tôi tái hôn đi, Stefan? Nó sẽ làm cho mẹ tôi có chuyện khác để làm ngoại trừ chuyện lo nghĩ về cháu nội."
Stefan lắc đầu, và cười toét miệng."Tôi rất yêu quí cô của tôi để ra lệnh cho cô làm bất cứ chuyện gì mà cô không muốn, và cậu cũng biết rõ rồi. Trở lại chuyện của chúng ta, cậu đang làm gì ở đây một mình vậy? Cậu thường kéo theo Lazar và Serge đi chung với cậu mà - để có những chuyện tiêu khiển như thế này."
Vasili cuối cùng cũng cười."Thật ra tôi không ý định tiêu khiển một mình như thế này. Tôi đến để mua một con ngựa. Dinicu đã cho người nhắn tin báo với tôi là hắn có một con ngựa khá tốt muốn bán."
Lazar ngẩng cao đầu khi nghe chuyện này, vì anh cũng thích thú về việc đi lùng những con ngựa tốt như Vasili."Anh mua chưa?"
"Đó không phải là một con ngựa tốt."
"À." Lazar gục gặt đầu."Vì vậy anh đang tự đền bù mình vì đã phí một chuyến đi?"
"Chắc chắn rồi. Dĩ nhiên là tôi hoan nghênh anh và cả Serge nữa đến chung vui với tôi - nhưng không có phần anh đâu, Stefan."
"Làm như tôi sẽ chấp nhận lời mời của cậu vậy." Stefan nhăn nhó.
"Tôi không dám thử đâu, " Vasili quả quyết với anh."Những ngày này tôi đang có quan hệ khá tốt với hoàng hậu, bây giờ cô ấy đã bỏ qua cho tôi rồi."
Stefan nhướng một chân mày và trêu chọc," Cậu có chắc không đó? Cô ấy vẫn gọi cậu là con công đấy, cậu biết không."
"Tôi biết." Vasily trả lời một cách bảnh chọe."Nhưng bây giờ cô ấy gọi với vẻ thân thương đấy, và bỏ đi chữ "ngu đần" thường được đi chung với nó."
Stefan tặc lưỡi. Vợ anh bao giờ cũng nói thẳng vào mặt người khác như vậy, và dù là Hoàng Hậu của Cardinia cùng với sự giám sát chặt chẽ cũng không giúp kiềm chế được miệng mồm của cô. Nhưng người trong triều cũng đã quen với tính cách Mỹ hóa, và những thiếu sót về mặt ngoại giao của cô.
Nghĩ đến vợ khiến cho anh nhớ lại là cô đang đợi anh - và những gì cô đã hứa hẹn."Chúng ta quên nói đến chuyện của mẹ cậu."
"Tôi đang cố quên mà, " Vasili càu nhàu, cánh tay anh ôm choàng hai con điếm Gypsy gần nhất, anh nói thêm, "Thông cảm đi, anh họ.Nói với bà là anh không thể tìm được tôi."
"Tôi sẽ không làm vậy, nhưng tôi cho cậu hai tiếng đồng hồ để xuất hiện tại ngôi nhà trước đây của cậu. Lazar và Serge sẽ giám sát không cho cậu trễ một phút nào. Còn bây giờ, hãy hưởng thụ đi các bạn."
Lazar và Serge đã leo xuống ngựa với vẻ hăm hở. Nhưng khi Stefan rời khỏi họ và cỡi ngựa rời khỏi khu trại một mình, Vasili bật dậy và gọi với theo kêu đợi. Đoạn anh giật mạnh chiếc áo đang nằm ở dưới một cặp mông tròn lẳng, các cô bắt đầu phản đối ầm ĩ, và Lazar, nhận thức được là Vasili đã để trách nhiệm lên trên chuyện cá nhân, như thường lệ, cũng bắt đầu phản đối.
"Đừng điên như vậy, Vasili. Anh ấy có hai mươi người đang đợi ở đằng đó."
"Cũng không đủ," là tất cả những gì Vasili nói rồi tìm chiếc áo khóac và quẳng nó lên vai.
Serge trợn tròn mắt. Không thấy có ích gì nếu chỉ ra là Stefan sẽ cảm thấy bị sỉ nhục vì Vasili đã không nghĩ là Stefan có thể tự bảo vệ mình trong chuyến đi ngắn ngủi trở về cung điện. Stefan thật đã cảm thấy bị bẽ mặt, nhưng anh cũng thấy rất thú vị vì Vasili đã rời bỏ những con điếm đó khi mà anh ta không cần phải làm như vậy.
Serge thở dài và bắt đầu leo lên lưng ngựa nhưng Vasili cản anh. "Anh ấy chỉ cần một người trong số chúng ta thôi. Hai anh cứ tiếp tục vui chơi. Các cô ấy đã được hâm nóng rồi."
"Đúng, nhưng anh là người hâm nóng."
"Vậy thì hãy cám ơn tôi. Tôi không còn hứng thú nữa, khi nghĩ đến cái hẹn với mẹ tôi và phải chịu đựng những bài giáo huấn của bà. Nếu các anh cứ khăng khăng đòi đi theo, thì tôi cũng khăng khăng bắt các anh chịu trận với tôi đấy."
"Nếu vậy thì, gặp lại vào ngày mai vậy."