One does not fall “in” or “out” of love. One grows in love.

Leo Buscaglia

 
 
 
 
 
Thể loại: Tiểu Thuyết
Biên tập: Quoc Tuan Tran
Upload bìa: Mai Phương
Số chương: 6
Phí download: 2 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 1004 / 12
Cập nhật: 2016-06-03 16:17:30 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 2
ôi đưa nàng lên sân thượng building 170 tầng bên sông Hồng gió lộng.
Đêm tuyết rơi. Mùa hạ, ở Hà Nội lại có tuyết rơi? Thật kỳ lạ! Tất cả các bàn đều trống trơn khách. Sinh tố, nước cam nguyên chất ưng cốc, đều bỏ dở chưa uống hết và vô tình hứng các cánh tuyết rơi. Thậm chí vài phin café còn đang tí tách nhỏ từng giọt nâu sẫm. Tám giờ tối mà vắng tanh. Cứ như thiên hạ biết tôi và nàng lên đây đùa giỡn với tuyết rơi và những chòm sao nên lặng lẽ rút đi trước.
Tôi mặc cái áo thổ dân da đỏ miền Tây hoang dã nước Mỹ có in hình con dao quăng ở lưng, nàng tặng từ hôm về nước. Khi ấy, nàng bảo:
- Nước Việt Nam chỉ duy nhất cái áo này và chỉ anh mặc mới xứng.
Nàng vận đầm dài màu đỏ điểm những giọt nắng tròn trắng, tay để trần nuột nà. Mềm mại các ngón búp măng móng hồng đan vào ngón tay tôi cứng cáp, quằn quại vân hoa như những đường kỷ hà. Mây bay. Gió thổi. Và ánh điện màu mờ ảo. Trên đầu, lung linh những vì tinh tú diễm lệ tựa hồ vô vàn hạt châu sa. Bầu trời biến thành giàn nho mênh mang rợn ngợp. Mỗi quả nho xanh tím hồng là một vì tinh tú. Mỗi chùm nho tím là một chòm sao sa. Đây chùm sao Bạch Dương. Kia chòm sao Hổ Cáp. Và kia nữa chòm sao Cự Giải, Thiên Bình...
Gió thổi mạnh dán vải vào đường cong, gò cao tươi mởn. Gió tốc tác lật váy dài. Gió đùa giỡn, quấn quýt. Gió mơn man gò ngực trần, vai trần ngọc ngà chưa bao giờ lẫn vào bóng đêm của nàng. Gió thông thốc thổi gợi tình. Những cánh hoa tuyết rơi xiên xiên. Nàng nép vào ngực tôi. Tôi vòng tay cuồn cuộn cơ bắp ôm khít eo nàng mềm mại và mát rượi. Một tâm hồn bé tí, rách nát chẳng làm nên tình yêu lớn mênh mông hoàn hảo. Đôi môi gợi cảm của tâm hồn lớn không chỉ nhuốm màu bản năng tình dục mà chứa đựng cả tình yêu.
Sau này tôi mới nhớ thư nàng viết:
Những gì anh có là những gì mà em đang tìm kiếm. Và trong tình yêu này, mọi thứ đúng như em đã hình dung về một tình yêu đích thực, thậm chí vượt quá cả những gì em hình dung.
Nàng bảo:
Buổi tối hôm nay rất kỳ lạ, em có cảm giác êm đềm hơn, dịu ngọt hơn, điên cuồng hơn, và yêu anh nhiều hơn nữa. Thật đấy.
Nàng bảo:
Hãy cho em ở bên cạnh anh lúc vui cũng như lúc buồn.
Chúng tôi hôn nhau bao nhiêu lần, bao nhiêu lâu? Chịu, không nhớ! Chỉ biết, khi tôi bất chợt rời khỏi cảm giác mơ hồ quyến rũ thì trời đã vào khuya. Hoa tuyết rơi đậu trắng đầu tóc, vai áo tôi và nàng. Thời gian trôi nhanh khủng khiếp. Bên nàng lúc nào tôi cũng thấy ngắn ngủi và thiếu thì giờ. Hai mắt lim dim, khép hờ, nàng như nũng nịu làm duyên. Tôi bảo:
- Em nè. Em nhìn sao trời nè. Thích không?
Hai môi nàng ướt hồng vẫn đợi một nụ hôn. Nàng không chờ nghe câu hỏi đó. Ôi trời thật đáng yêu.
- Em... - Tôi lay vai nàng. Tôi kéo nàng về thực tại. Tôi giúp nàng thoát khỏi bến mê - Em nhìn kìa. Những vì tinh tú tuyệt vời không?
Mắt nàng vẫn lim dim. Hơi thở khẽ đều đều trong đêm. Bầu trời không còn cao vời vợi mà sà thấp xuống như giàn nho. Chỉ cần hơi kiễng chân là với được các vì tinh tú lung linh sáng.
- Anh sẽ hái sao trời cho em.
-...
- Em chọn chùm sao nào?
-...
- Cự Giải? Bạch Dương?
-...
- Hay Thiên Bình trong đêm tuyết rơi này, hả em?
- Mùa hạ có tuyết rơi hả anh? - Nàng mơ màng - Em... em lại muốn đi thuyền đêm trên vịnh Bái Tử Long cơ...
Giọng nàng thì thầm, đắm say. Tôi thầm mỉm cười sung sướng.
- Là anh hỏi: Em muốn hái vì sao nào?
- Không!... Em muốn nhìn sao sa xuống biển Bái Tử Long. - Nàng vẫn nhắm nghiền mắt, thì thầm giọng chỉ đủ xao xuyến - Anh nè! Anh còn nhớ...
- Nhớ?
- Đêm ấy... cái đêm chúng mình trên thuyền thúng câu cá mực trôi lênh đênh giữa vô vàn vì sao rắc xuống biển mặn...
Biển nào? Tôi bắt đầu nghi ngờ.
- Cái đêm chúng mình tắm trăng vàng ngời ngợi...
Ôi trời! Tôi có đang mơ hay không đây? Không hề có một đêm cùng nàng như thế. Nàng vẫn cứ gục đầu vào ngực cổ tôi thì thầm kể. Trước mắt tôi là màn hình tua lại những hình ảnh lộng lẫy: Trăng biển. Sao băng. Gió mặn mòi. Con thuyền thúng câu mực. Tôi và nàng ôm nhau. Cặp vú căng mẩy nóng hổi xốn xang vầng ngực trần vâm váp của tôi. Trăng bạc tưới trên da thịt chúng tôi. Trần tục giữa biển khơi. Những vết răng rớm máu trên ngực nàng. Nàng rất hạnh phúc. Nàng bảo tôi là hiệp sĩ trên thảo nguyên...
Hỡi trời cao đất giầy! Tôi thực sự hoang mang. Mắt nổ hoa cà hoa cải. Tôi không hề có một đêm như thế. Và hiệp sỹ? Hiệp sỹ trên thảo nguyên là cái thằng mả mẹ nào? Tôi muốn cầm kiếm ra đấu trường cùng hắn. Tôi muốn quát vào tai nàng với biên độ 5.000 đề xi ben cho nàng rách toác màng nhĩ. Tôi muốn ôm nàng từ sân thượng tòa nhà cao 170 tầng nhảy xuống đất. Xuống đất, váy nàng sẽ tốc lên. Hai chân dài dạng ra thẳng thớm, đẹp như chân người mẫu. Không! Chân nàng ngắn tũn khuỳnh ra hình chữ bát. Cái xi líp màu đỏ lộ rõ. Cặp đùi phơi trần. Vai ngực hở tận chân vú. Nàng sẽ hóa đá và biến thành tượng đài, tượng đài của lòng phản trắc...
Có rất nhiều người, hầu hết là đàn ông đến tượng đài tưởng niệm. Họ xót xa cái đẹp bị đày ải phơi nắng mưa và bụi bặm hơn là lòng thương cảm. Họ kính cẩn đặt bộ đồ underwear đỏ thay vì mang hương trầm hoặc hoa tươi. Tượng đá nàng vẫn trơ trơ vô cảm, mặc gió mưa, rêu mốc và mặt trăng, mặt trời lướt qua mỗi ngày. Tôi hình dung ra, mỗi buổi sớm mai, mấy chị nạ dòng lao công ở công viên lại nhặt nhạnh thu gom đồ lót chất đầy thùng mấy xe chở rác. Chẳng biết họ chở những đồ lót nhức mắt, loằng ngoằng ấy đi đâu. Còn tôi, tôi tách khỏi dòng người đông như kiến cỏ mệt mỏi trôi mải miết trên đường phố. Tôi lặng lẽ đứng bên nàng. Trầm tư. Nghĩ ngợi. Dứt khoát sẽ làm một phim về sự bạc tình... Tượng đá rùng mình, đổ mồ hôi. Hai mắt đẫm lệ. Chẳng biết tượng đá ứa nước mắt, hay là sương đêm?...
Sau này tôi mới nhớ thư nàng viết:
Em càng hiểu rằng định mệnh đã mang anh đến cho em thì định mệnh cũng sẽ làm điều ngược lại nếu em không biết giữ gìn nó.
Nàng bảo:
Em thực sự cần có anh. Không ai yêu em như cách mà anh yêu em cả.
Nàng bảo:
Em yêu anh, với một tình yêu an lành, thanh thản, da diết và sự đam mê điên cuồng. Bên anh, em luôn cảm thấy yên bình. Anh không hiểu được đâu, cái cảm giác yên bình là sự em chưa bao giờ có được. Mãi mãi ở bên anh.
Còn nghi ngờ gì nữa tình yêu của nàng. Vậy mà, mặt nàng đang xịu xuống, nặng trịch. Mắt nàng long lanh nước. Chuyện gì đã xảy ra trong buổi tối đẹp trời đầy trăng sao và tuyết rơi này? Tôi hoang mang:
- Anh xin em! Anh đã làm gì nên tội?
- Anh vừa kể, anh ôm em nhảy xuống đất và em biến thành tượng đá. Còn anh thì vẫn sống... Cái giọng anh rất nghiệt, chì chiết và độc...
- Ơ... Anh đã lảm nhảm chuyện gì nhỉ? Hay là mơ?!
- Anh tỉnh hơn sáo. Anh đã xúc phạm em khủng khiếp...
Mặt tôi nghệt ra, chắc chắn là như vậy. Không thể là mơ màng. Bởi tôi bẹo vào hông mình vẫn thấy đau. Tôi vẫn cảm nhận được dưới kia là sông Hồng quặn mình chảy xa xa, thở than. Trên kia bầu trời vẫn chi chít hằng hà sao lấp lánh, tôi chưa kịp hái tặng nàng. Và... không hề có tuyết rơi. Thế này thì chết tôi rồi! Tôi đã xúc phạm nàng? Tôi đã...
Nhưng, nàng cũng làm tôi tổn thương, tan nát cõi lòng. Tôi mơ tuyết rơi thì nàng mơ khỏa thân cùng thằng cha trời đánh nào đó ở vịnh Bái Tử Long. Nàng đã trao và dâng hiến. Cái thằng cha giấu mặt ấy có xứng với chân giá trị và tình yêu của nàng không?
- Em yêu, thế còn câu chuyện dưới thuyền thúng, em đã lấy ánh trăng làm áo quần?
- Chẳng có câu chuyện nào cả. Đó là kịch bản hư cấu và anh là đạo diễn tồi, anh tưởng tượng ra tuyết rơi. Vậy mà anh định ném em xuống đất, còn rủa em thành tượng đá...
- Còn em thì lẩm bẩm tên thằng cha căng chú kiết nào đó trong cơn mê. Mỗi lần gọi tên hắn là một nhát dao chọc ngực anh.
- Lại có cả chuyện ấy nữa? - Nàng ngạc nhiên, ngước mắt nhìn tôi, nghi ngờ - Thật không?
- Ừ. Rất thật. Anh không nói điêu.
- Chả lẽ... Chả lẽ... - Nàng ngồi phịch xuống xích đu. Hai dây xích rung lên bần bật. Gió trời lại tốc tác lật váy lộ hai đùi non. Nàng nghệt mặt ra, như người có lỗi bị bắt quả tang.
Đêm Mùa Hạ Tuyết Rơi Đêm Mùa Hạ Tuyết Rơi - Sương Nguyệt Minh Đêm Mùa Hạ Tuyết Rơi