If you have never said "Excuse me" to a parking meter or bashed your shins on a fireplug, you are probably wasting too much valuable reading time.

Sherri Chasin Calvo

 
 
 
 
 
Tác giả: Daniel Galattauer
Thể loại: Tiểu Thuyết
Biên tập: Quoc Tuan Tran
Upload bìa: Quoc Tuan Tran
Số chương: 19
Phí download: 3 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 1306 / 38
Cập nhật: 2016-06-23 09:38:39 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 2
ôm sau Chủ đề: Thôi được Ta gặp nhau
T Leo. 3 phút sau Trả lời: Ba chữ cho một việc! Tuyệt vời, Leo. Ở đâu? 1 tiếng sau Trả lời: Ở một tiệm cà phê. 1 phút sau Trả lời: Ở một tiệm cà phê có mười lối thoát hiểm và năm cửa sau. 5 phút sau Trả lời: Anh đề nghị: Cà phê Huber ở trong khuôn viên hội chợ.
Chưa bao giờ và ở đâu mà chúng ta gần nhau đến thế. (Ý anh nói về không gian). 40 giây sau Trả lời: Anh sẽ lại cử cô em gái đi trước để thăm dò Emmi chứ? 50 giây sau Trả lời: Không, lần này anh đến một mình, trực tiếp và cởi mở đến với em. 3 phút sau Trả lời: Leo, sự quả quyết của anh thực ra không hợp bản chất anh và làm em bối rối.
Tại sao đột nhiên như vậy? Tại sao anh muốn gặp em? 40 giây sau Trả lời: Vì em muốn thế. 30 giây sau Trả lời: Và anh muốn xong chuyện càng sớm càng tốt. 2 phút sau Trả lời: Vì anh muốn em hết tin rằng anh muốn xong chuyện càng sớm càng tốt. 30 giây sau Trả lời: Leo, đừng đánh trống lảng.
Anh muốn xong chuyện càng sớm càng tốt. 1 phút sau Trả lời: Cả hai chúng ta đều muốn xong chuyện. Chúng ta muốn xong chuyện một cách tốt lành. “Một kết thúc xứng tầm”. Theo đúng lời em, Emmi thân mến. 50 giây sau Trả lời: Nhưng em không muốn anh đến gặp em chỉ để xong chuyện càng sớm càng tốt.
Em không phải là nha sĩ của anh. 90 giây sau Trả lời: Mặc dù em thường xuyên khoan trúng dây thần kinh. EMMI, ANH XIN EM! Chúng ta lần này sẽ hoàn tất. Đó là mong muốn mà em vẫn nhấn mạnh, và đó là một mong muốn có lý. Em đã hứa là chúng ta không qua đó hủy hoại cái “chúng ta” của chúng ta.
Anh tin vào em và tin vào “chúng ta” của em, tin vào “chúng ta” của anh, và tin vào “chúng ta” của cả hai chúng ta. Chúng ta sẽ gặp nhau, ngồi đối mặt nhau một tiếng đồng hồ bên bàn cà phê! Bao giờ em có thì giờ? Thứ Bảy? Chủ Nhật? Trưa? Chiều? 3 tiếng sau Chủ đề: Anh không được nhận thư trả lời vào hôm nay nữa sao, Emmi? Nếu thế thì chúc em ngủ ngon! (Nếu ngược lại thì cũng chúc em ngủ ngon!).
1 phút sau Trả lời: Leo, anh còn cảm giác khi viết cho em? Vì em có cảm giác là anh không có cảm giác nữa. Và cảm giác đó không hề tốt lành. 2 phút sau Trả lời: Emmi, anh có trong anh hàng tủ, hàng hòm khổng lồ, đầy những cảm giác về em. Nhưng anh cũng có chìa khóa để mở chúng.
40 giây sau Trả lời: Phải chăng chìa khóa đó ngẫu nhiên đến từ Boston và tên là “Pamela”? 50 giây sau Trả lời: Không, đây là loại chìa khóa quốc tế và tên là “lý trí”. 30 giây sau Trả lời: Ở anh nó chỉ xoay theo một chiều thôi. Đó là chiều khóa lại. Và các cảm xúc của anh trong tủ sẽ chết ngạt.
40 giây sau Trả lời: Lý trí của anh lúc nào cũng chú ý để cảm xúc có đủ không khí thở. 30 giây sau Trả lời: Nhưng nó không được thoát ra ngoài. Nó không bao giờ được tự do cả. Leo, em nói cho anh biết, quỹ cảm xúc của anh bị hạn chế. Anh nên cải thiện đi. Thế nhé, hôm nay em chia tay (do lý trí khuyên bảo) và sẽ suy nghĩ cho thấm những lời mà anh đã nói ra và không nói ra về cuộc gặp mặt sắp tới của chúng ta.
Chúc anh ngủ ngon! 20 giây sau Trả lời: Ngủ ngon nhé, Emmi! Hôm sau Chủ đề: Sát đích Chào Leo, ta sắp hoàn thành rồi: 14 giờ thứ Bảy em có thể đến chỗ hẹn. Em có nên cho anh biết trông em thế nào, để anh không phải tìm lâu? Hay anh muốn em tìm anh? Ngồi ngán ngẩm ở đâu đó trong đám đông, đọc báo và đợi em chạy lại hỏi? Hỏi kiểu “xin lỗi, ghế này còn trống không ạ? E hèm, ông tình cờ có phải là ông Leo Leike với tủ cảm xúc bị khóa không ạ? Nếu đúng thì tôi là Emmi Rothner, rất vui là rốt cục cũng được làm quen ông.
Và… (liếc lên mặt báo)… hôm nay trên thế giới có gì mới mẻ không ạ?” 2 tiếng sau Chủ đề: Xin lỗi Leo, tha lỗi cho em bức e-mail vừa rồi. Nó thực là, thực là, thực là…nói chung là không thân thiện lắm. Lẽ ra em phải chịu hình phạt xứng đáng là gặp ông quản trị mạng.
10 phút sau Trả lời: Ông quản trị mạng nào vậy? 50 giây sau Trả lời: Ôi, anh đừng để tâm. Đó là trò đùa dai giữa em và em. 14 giờ thứ Bảy là tiện cho anh chứ? 1 phút sau Trả lời: Thứ Bảy, 14 giờ, được. Chúc em một ngày thứ Tư dễ chịu, Emmi thân! 40 giây sau Trả lời: Đại khái cũng đồng nghĩa với: “Emmi thân, thứ Tư này đừng tính đến chuyện nhận được thêm e-mail của Leo nữa nhé”.
7 tiếng sau Chủ đề: Ít nhất thì anh cũng có ý ấy! 3 tiếng sau Chủ đề: Hỏi vớ vẩn thôi Leo, nhà anh vẫn để đèn à? (Anh không cần trả lời. Em chỉ tự hỏi thế thôi. Và khi em tự hỏi em được thì em cũng có thể hỏi anh luôn cho tiện, đúng không?) 3 phút sau Trả lời: Để em khỏi bị trả lời sai cho chính mình, Emmi: đúng, anh còn để đèn.
Chúc em ngủ ngon. 1 phút sau Trả lời: Anh đang làm gì? Chúc ngủ ngon. 50 giây sau Trả lời: Anh đang viết. Chúc ngủ ngon. 40 giây sau Trả lời: Viết cho ai? Cho Pamela? Chúc ngủ ngon. 30 giây sau Trả lời: Viết cho em! Chúc ngủ ngon. 40 giây sau Trả lời: Anh viết cho em? Viết gì cho em? Chúc ngủ ngon.
20 giây sau Trả lời: Viết “Chúc ngủ ngon”. 20 giây sau Trả lời: Ra thế, hiểu rồi. Chúc ngủ ngon. Hôm sau Chủ đề: Còn hai ngày nữa Leo thân mến, đây là e-mail cuối cùng mà em gửi cho anh, trước khi anh viết cho em. Em chỉ gửi cho anh để coi như đã báo tin xong. Nếu anh không trả lời nữa thì có nghĩa là 14 giờ ngày kia chúng ta gặp nhau ở tiệm Cà phê hội chợ.
Nhất định em sẽ không thảnh thơi đi dạo trong tiệm cà phê với ánh mắt đảo điên tìm Leo. Em sẽ ngồi một bàn xa đám người nhộn nhạo và đợi người đàn ông – người đã từng hai năm liền dùng ngòi bút làm cảm xúc của em lên đỉnh xuống vực trước khi chuyển sang Boston và khóa trái cái tủ thửa riêng để đựng cảm-xúc-Emmi vào đó – tìm đến chỗ em và ngồi xuống ghế, để chúng ta rốt cục chấm dứt cuộc phiêu lưu tinh thần một cách xứng tầm.
Do đó, em cảm phiền anh hãy cố gắng nhận ra em. Như đã biết, anh có phương án để lựa chọn. Trong trường hợp anh không còn nhớ em gái anh miêu tả em ra sao, em đưa cho anh vài gợi ý. (Tìììììììình cờ mà em còn giữ e-mail anh gửi hồi đó). Emmi Một: nhỏ người, tóc sẫm cắt ngắn (trong một năm rưỡi vừa qua có thể đã dài ra), phóng túng, “dùng vẻ ngạo mạn quý phái để che sự lúng túng”, đầu ngẩng cao, nét mặt thanh tú, động tác nhanh, hấp tấp, tính khí mạnh mẽ.
Emmi Hai: cao lớn, tóc vàng hoe, ngực to, nữ tính, động tác chậm. Emmi Ba: tầm thước, tóc nâu, nhút nhát, sầu muộn. Thế nhé, em nghĩ là anh sẽ tìm được em. Viết trả lời em hay ít nhất hãy sống hai ngày thanh thản, Leo thân mến. Và giữ chìa khóa cho cẩn trọng nhé! Emmi. 10 phút sau Trả lời: Emmi thân mến, em đã đơn giản hóa việc giúp anh nhận ra em, có lẽ đơn giản quá mức em muốn.
Cuối cùng em đã tiết lộ em là Emmi Một, đúng như anh vẫn phỏng đoán từ xưa. Em muốn biết lý do vì sao không? 1 phút sau Trả lời: Tất nhiên! Em yêu nhà tâm lý học nghiệp dư láu táu trong anh, Leo! Nhờ vậy mà người ta có thể cứu sống anh khỏi tình trạng đứng tim, và thậm chí có thể gò ép anh trong cái tủ tuyệt đối hạn chế cảm xúc.
15 phút sau Trả lời: Emmi Một thân mến, tìììììììình cờ mà anh còn giữ các e-mail ngày xưa, hồi chúng ta còn chẩn đoán lẫn nhau từ xa: khi nói đến “Emmi Hai”, em đã gạt hết các tính chất mà em gái anh đã gán cho cô ấy như rất tự chủ, tự tin, phớt đời, kín đáo đến hoàn hảo khi quan sát đàn ông, cũng như mấy đặc điểm như chân thon dài, khuôn mặt xinh.
Em chỉ chú trọng vạch ra cử động chậm, ngực to (một điểm mà, kể từ khi mình biết nhau, em luôn công kích). Vậy người ta nhận ra rằng em không ưa cô ấy lắm. Tức là cô này không phải em. Tương tự như vậy với “Emmi Ba”. Cô này không làm em quan tâm. Buồn cười là em lại nhấn mạnh tính nhút nhát của cô ta, một tính cách hoàn toàn trái ngược với bản chất của em.
Và em lờ hẳn đi “màu da lạ”, “mắt xếch”, “ánh mắt mơ mộng” của cô ta, toàn những khía cạnh mà lẽ ra gây chú ý. Duy nhất “Emmi Một” là được em nhìn nhận một cách xông xênh, Emmi Một thân mến ạ. Em chú trọng chỉ ra mái tóc ngắn sẫm màu của cô ta có thể đã dài thêm, em nhắc lại cô ta “dùng vẻ ngạo mạn quý phái để che sự lúng túng” và “đầu ngẩng cao” cũng như tính khí của cô ta.
Em dùng khái niệm “căng thẳng” – những đặc tính mà em không ưa ở chính mình. Có nghĩa là, Emmi Một thân mến, chiều thứ Bảy anh sẽ vui mừng được gặp em với mái tóc ngắn sẫm màu, đầu ngẩng cao và tác phong nhanh nhẹn bên bàn cà phê. Hẹn chóng gặp lại, Leo. 10 phút sau Trả lời: Giá mà em biết anh có tâm trạng (hoặc viết lách) phấn khích đến mức nào khi anh cho rằng đã lật tẩy được người khác, thì em đã cố gắng hơn nữa để dễ bị anh lật tẩy hơn, bạn yêu quí ạ.
Tuy vậy em cũng muốn cảnh báo anh: bất cứ Emmi nào đều có thể! Có trời mà biết cuộc sống ngoài đời còn bày những trò gì, và nó phản ánh mạnh hay yếu đến mức nào cuộc sống trong này, khi câu chữ đưa ta tới những suy luận khôn cùng. Cũng phải nói thêm là trong hai chúng ta, chính anh mới là người hay công kích phụ nữ ngực to đấy, bạn yêu ạ.
Chỉ cần nhắc đến chuyện đó thôi là đã gây ra ở anh một tâm trạng mặc cảm Oedipus. Em khó tìm nổi cách khác để giải thích vì sao anh cứ lăn tăn mãi vụ “ngực to” – nếu em được nói bằng cách ẩn dụ như vậy. Hẹn chóng gặp nhau. Emmi. 5 phút sau Trả lời: Ta có thể đem chuyện này ra tranh luận bên bàn cà phê.
Có vẻ như đằng nào chúng ta cũng sẽ không nói được gì vượt lên được đề tài “ngực to, ngực nhỏ, có hay không” đâu, bồ ạ, cưng ạ, bồ cưng ạ. 10 phút sau Trả lời: Đề nghị loại trừ các đề tài nói chuyện sau đây trong buổi gặp mặt: 1) ngực và toàn bộ các chi tiết khác trên thân thể.
(Em không muốn nói đến ngoại hình, vì đằng nào cũng nhìn thấy). 2) “Pam” (và cái tương lai mà cô ấy tưởng tượng ra ở “lục địa châu u già cỗi” bên cạnh Leo Leike lãnh cảm). 3) cũng như tất cả các sự vụ nào của Leo Leike mang tính riêng tư và không liên quan đến Emmi. 4) cũng như tất cả các sự vụ nào của Emmi Rothner mang tính riêng tư và không liên quan đến Leo.
Trong một tiếng đồng hồ ấy, xin xin xin hãy đừng có gì và ai khác ở đó ngoài hai chúng ta. Ta có thể làm thế được không? 8 phút sau Trả lời: Vậy chúng ta sẽ có gì để nói nữa nhỉ? Em có chừa lại nhiều khả năng nữa đâu. 15 phút sau Trả lời: Leo, em cho là anh đang dần dần phát hốt lên – trước nỗi sợ tiếp-xúc-với-Emmi kinh niên trong tiềm thức.
Vì thế anh ước gì được bám vào đề tài “ngực to”, đúng không? Ta sẽ nói chuyện về đề tài gì à? Không quan trọng – đối với em. Ta hãy kể cho nhau chuyện thời thơ ấu. Em sẽ không xét nét hình thức và nội dung những gì anh nói, em chỉ chú ý đến cách anh nói ra thôi. Leo, em muốn THẤY anh nói.
Em muốn THẤY anh lắng nghe. Em muốn THẤY anh thở. Rốt cuộc, sau một quãng dài đầy tính ảo gần gũi, thân quen, hứa hẹn, ngăn trở, miên man, đứt đoạn, mãn nguyện, thất vọng, và nay, nó đã đến: một giờ đồng hồ thực sự được THẤY. Không cần gì hơn. 7 phút sau Trả lời: Anh hy vọng là em không vỡ mộng.
Vì anh không THẤY mình có gì đặc biệt đáng chú ý cả. Cả lúc nói cũng như lúc lắng nghe, lúc thở lại càng không. (Anh đang bị cảm lạnh). Nhưng đây là ý muốn của em, em mong có cuộc gặp này mà. 3 tiếng sau Chủ đề:?? Anh (lại) nói gì sai thì phải? Chúc em một buổi tối đẹp. Leo.
Hôm sau Chủ đề: Sợ Chào Emmi. Đúng thế, anh sợ. Anh sợ cho ý nghĩa mà anh từng có (và có thể phần nào vẫn còn có) đối với em sẽ tan biến đi tức khắc khi em nhìn thấy anh. Vì anh cho rằng đọc những con chữ anh đưa lên màn hình sẽ hay hơn là nhìn mặt anh nói ra những chữ ấy.
Có thể em sẽ sốc khi thấy người đã làm em đã phung phí bao suy nghĩ và tình cảm, và đó là những suy nghĩ và tình cảm loại nào. Đó là ý anh khi viết cho em hôm qua: “Nhưng đây là ý muốn của em, em mong có cuộc gặp này mà”. Anh hy vọng bây giờ thì em hiểu anh. Nếu em không trả lời nữa: đến mai nhé.
Leo. 5 tiếng sau Trả lời: Vâng, bây giờ em hiểu anh, quả thật là anh đã thể hiện các suy nghĩ rất hay và mạch lạc. Từ xưa và cho đến tận hôm nay, trong quan hệ của chúng ta anh chỉ toàn chú trọng xem ANH có thể có ý nghĩa nào đối với EM. Bởi anh lấy đó là thước đo ý nghĩa của EM đối với ANH.
Nghĩa là: anh là nhiều đối với em thì em là một chút đối với anh. Anh là ít đối với em thì em chả là gì đối với anh. Rõ rồi, trong quan hệ này không nhất thiết em hiện ra bằng xương bằng thịt, anh không nhất thiết phải gặp em, do vậy mà anh cũng chỉ vui thú trong chừng mực nhất định khi bắt buộc phải làm việc đó.
Vì, EM thực sự là ai và là gì thì đã và đang chẳng có ý nghĩa gì đối với anh cả. Nhưng, Leo này, về nỗi sợ của anh đối với em đang trên đà tụt xuống vực thẳm từ trước khi chúng ta gặp nhau (ngay cả khi cấu trúc câu này không ổn lắm). Mặt mũi anh trông ra sao cũng thế cả thôi, bồ ạ.
10 phút sau Trả lời: Tốt nhất là ta cắt cuộc gặp này đi, bồ nhé. 20 giây sau Trả lời: Đúng, ta cắt đi. Tốt hơn cả là anh lại kích hoạt luôn chế độ tự động trả lời thư khi đi nghỉ, bồ nhé. 10 phút sau Trả lời: Lỗi anh. Lẽ ra sau Boston anh không bao giờ được trả lời em mới phải.
1 phút sau Trả lời: Lỗi em. Lẽ ra em không bao giờ được viết thư cho anh là trên tầng thượng 15 còn để đèn lúc 3 giờ sáng. Đèn nhà anh liên quan gì đến em? À, để anh chớ đánh giá quá cao ý nghĩa của anh đối với em: hôm đó em chỉ ngẫu nhiên đi taxi ngang qua thôi. 2 phút sau Trả lời: Tuy đèn nhà anh quả thực chẳng liên quan gì đến em, nhưng anh đánh giá cao ý em muốn anh tiết kiệm điện.
Thêm một ý nữa, cho dù chẳng còn ý nghĩa gì nữa đối với tình cảnh của chúng ta: từ trong taxi không thể nhìn thấy đèn sáng hay tối trên tầng thượng 15. 1 phút sau Trả lời: Vậy thì đó là một xe buýt hai tầng hay máy bay có cánh quạt. Hoàn toàn vô nghĩa, nhìn từ vị trí hôm nay.
Ngủ ngon! 7 tiếng sau Trả lời: Nếu em không ngẫu nhiên bay ngang qua nhà anh và tự mắt nhìn thấy: đêm nay trên tầng thượng 15 lại sáng đèn. Anh mất ngủ. 10 phút sau Chủ đề: Ý nghĩa Để anh nói cho rõ, Emmi. 1) ý nghĩa của em đối với anh là gì thì ít nhất cũng trọng đại như ý nghĩa của anh đối với em.
2) chính vì em có nhiều ý nghĩa đối với anh nên anh coi trọng việc anh cũng muốn có thật nhiều ý nghĩa đối với em như có thể. 3) giả sử em không có nhiều ý nghĩa đối với anh thì anh sẽ bàng quan về chuyện anh có ý nghĩa gì đối với em. 4) do anh hoàn toàn không bàng quan nên điều đó có nghĩa là em có rất nhiều ý nghĩa đối với anh, nhiều đến mức không thể bàng quan về chuyện anh có ý nghĩa gì đối với em.
5) ước gì em biết được em có ý nghĩa gì đối với anh, khi đó em sẽ hiểu được tại sao anh không muốn đánh mất ý nghĩa của anh đối với em. 6) kết luận Một: rõ ràng em không biết là em có ý nghĩa đối với anh đến mức nào. 7) kết luận Hai: có thể bây giờ em biết. 8) anh mệt.
Chúc ngủ ngon. 4 tiếng sau Trả lời: Chào Leo. Chưa ai nói điều này với em. Và em cũng không tin rằng đã có ai đó từng nói điều đó với một ai đó. Không chỉ vì người ta không thể trình bày điều đó một lần thứ hai (vòng vèo) đến mức ấy. Mà vì hầu như chẳng có ai đủ khả năng tư duy tình cảm sâu sắc được đến thế.
Em vô cùng cám ơn anh. Anh không thể hình dung nổi nó có ý nghĩa ra sao đối với em đâu!!! 14 giờ hôm nay ở tiệm Cà phê hội chợ? 1 tiếng sau Trả lời: 14 giờ hôm nay ở tiệm Cà phê hội chợ. 1 phút sau Trả lời: Nghĩa là còn 4 tiếng 26 phút. 1 phút sau Trả lời: 25. 1 phút sau Trả lời: 24.
40 giây sau Trả lời: Và lần này em sẽ đến thật! 50 giây sau Trả lời: Nhất định rồi. Còn anh? 2 phút sau Trả lời: Tất nhiên rồi. Anh sẽ không làm lỡ cú “kết thúc xứng tầm” của chúng ta. 20 phút sau Trả lời: Vừa rồi là e-mail cuối cùng của anh? 20 giây sau Trả lời: Không.
Còn đây là e-mail cuối cùng của em? 30 giây sau Trả lời: Cũng không. Anh có hồi hộp không? 20 giây sau Trả lời: Có. Em? 25 giây sau Trả lời: Có, rất hồi hộp. 30 giây sau Trả lời: Em không việc gì phải hồi hộp. Anh là một người khá trung bình, ít tạo cớ cho ai phải hồi hộp khi thấy anh lần đầu.
20 giây sau Trả lời: Leo, quá muộn để hạn chế thiệt hại. Vừa rồi là e-mail chót của anh? 30 giây sau Trả lời: E-mail áp chót thôi, Emmi thân mến. 40 giây sau Trả lời: Còn đây là e-mail chót của em! Lát nữa nhé, Leo thân mến. Hân hạnh đón anh ở xứ lạ của gặp gỡ.
Con Sóng Thứ Bảy Con Sóng Thứ Bảy - Daniel Galattauer Con Sóng Thứ Bảy