A book is like a garden carried in the pocket.

Chinese Proverb

 
 
 
 
 
Tác giả: Dư Phàm
Thể loại: Tiểu Thuyết
Số chương: 19
Phí download: 3 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 734 / 4
Cập nhật: 2017-09-25 00:06:51 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 2
ặc dù bây giớ mới hơn 6 giờ sáng, nhưng trong phòng bếp của Đinh gia đã truyền đến mùi thơm của thức ăn
Mẹ Đinh lúc nào cũng là người dậy sớm nhất, mặc dù trong nhà đã có người giúp việc, nhưng mà chuẩn bị bữa sáng phong phú cho các con gái là thú vui lớn nhất, chuyện này bà từ trước đến nay đều tự mình làm, cũng không giả dối với người ngoài.
" chào mẹ" Vốn là một người có cuộc sống vô cùng quy luật, đúng 6 giờ rời giường, vĩnh viễn là người thứ hai đi vào phòng ăn sau mẹ cô.
Cũng không biết là do cá tính hay là do thân làm "chị cả" trong nhà nên cô có ý thức trách nhiệm, cô từ nhỏ đã cố gắng chăm học, thành tích ưu tú, đạt được rất nhiều giải thưởng, ra nước ngoài học tập lấy được bằng thạc sĩ của trường Denver ( thủ phủ và là thành phố lớn nhất bang Colorado, nước Mỹ) sau đó liền vào công ty của ba cô giúp ông một tay.
Mặc dù ông chủ công ty cô chính là ba cô, nhưng biểu hiện của cô khá cẩn thận, không chút nào dám lưới biếng.
Là chị cả trong nhà, cô đóng vai này rất thành công nha, cũng ví vậy mà cô là thần tượng trong lòng mấy đứa em cô.
" Chào mẹ. Chào chị cả"
Khi Đinh Vũ Thiến sắp dùng xong bữa sáng, các em của cô cũng xuống phòng ăn. Chờ tất cả ngồi vào chỗ của mình, ba Đinh cũng xuất hiện ở phía cầu thang.
" chào ba" cô ba Đinh Vũ Như chào hỏi đầu tiên.
" Baba hôm nay có bánh bao người thích nha" Vẻ ngoài ngọt ngào, Đinh Vũ Du cười híp mắt đối với ba nàng.
" Vậy sao, vậy thì tốt quá" ông Đinh cao hứng chà xát tay, hướng ghế chủ vị ngồi.
Buổi sáng sau khi rời giường là có thể thấy 4 người con gái tề tụ đông đủ là chuyện ông cảm thấy thật sung sướng.
Bà Đinh đem trứng ốp la đưa lên bàn sau đó cởi tạp dề và ngồi xuống, khi nghe thấy con gái nhắc đến bánh bao lại không khỏi thở dài, "Tử Hạo cũng rất thích bánh bao, nếu như hắn ở đây thì thật tốt"
Mặc dù Đinh Tử Hạo vốn là con nuôi, nhưng mà ông bà Đinh đều rất yêu thương hắn. Nhất là bà Đinh, nghĩ đến con trai đang ở nước Mĩ xa xôi, một năm mới được gặp hắn một lần không nhịn được sầu não.
" Dù có nói gì anh hai cũng không chịu trở lại, không phải anh ấy ghét chúng ta chứ?" thấy mẹ như vậy, Đinh Vũ Như liền nhíu mày cũng học mẹ mình mà thở dài.
" Anh làm sao mà ghét chúng ta được, chẳng qua là anh hi vọng dựa vào chính mình tạo ra được thành tích tốt" Đinh Vũ Du vẫn đang học đại học hướng mọi người nói " Ngày hôm qua anh ấy gửi mail cho con nói là hai tháng sau sẽ về nhà một chuyến"
" Anh con về nhà sao? Vậy thì tốt quá, để mẹ đi gọi điện cho nó" Nghe vậy bà Đinh khá là vui mừng nói.
Đinh Tử Hạo tới Mĩ học sau đó ở lại đó công tác, mấy năm nay cùng bạn bè mở công ty thiết kế phần mềm, vi công việc bận rộn mà ít về nhà thăm người thân.
" Tại sao anh gửi mail cho em mà không phải cho chị?" cô hai Đinh Như Khiết bất mãn chu miệng hỏi
" Bởi vì anh ấy yêu em nha " Đinh Vũ Du vẻ mặt ngọt ngào nói
Bởi vì nhận nuôi Đinh Tử Hạo cũng không phải là bí mật, Đinh gia tiểu muội thầm mến người anh không cùng máu mủ, ruột thịt này, nhưng đây là bí mật của cô, cho tới bây giờ vẫn chưa có ai biết, bởi vì yêu mến anh nên mỗi ngày cô đều viết thư cho anh, chỉ vì bận rộ nên lâu lâu anh mới hồi âm trả lời cô.
" Không bao giờ trang điểm, ở trong mắt anh trai em chỉ là một con nhóc, anh sẽ không yêu em đâu " Đinh Vũ Khiết không cam tâm bị yếu thế nên đáp trả.
Những lời này vô tình đã chạm phải nỗi đau của Đinh tiểu muội, bởi vì cô cùng anh chênh lệch 8 tuổi, vì vậy từ trước đến nay cô đều lo lắng ở trong mắt anh chỉ coi cô là em gái.
Hừ, cô mới không phài là con nhóc, một ngày nào đó cô sẽ trở thành bạn gái của anh. Đinh Vũ Du ở trong lòng âm thầm thề.
" Chị nói cái gì? Em.........." Đinh Vũ Du đang muốn phản bác lại bị Đinh Vũ Thiến cắt đứt nói
" Được rồi, mọi người từ từ ăn, chị đi làm đây" sau đó Đinh Vũ Thiến đẩy ghế đứng dậy.
" Thiến nhi, con nghĩ chưa" ông Đinh đột nhiên gọi nàng lại," ngày hôm qua ba cùng con nói chuyện con nghĩ như thế nào?"
" Chuyện gì?" Đinh Vũ Thiến biết rõ còn hỏi
" Chính là hôn sự của con cùng Dật Khải" Đinh bá nhắc nhở nàng.
" Chị cả muốn kết hôn sao?"
" Lúc nào vậy? Lúc nào vậy"
" Chị em muốn làm phù dâu."
Mấy đứa em nghe cô sắp sửa kết hôn liền phấn chấn thảo luận.
"Chị..." Đinh Vũ Thiến chỉ âm thầm cười khổ," Chuyện của công ty còn rất nhiều, con lại bề bộn công việc, nên chưa muốn kết hôn sớm"
" Kết hôn cũng không ảnh hưởng đến công việc của con" ông Đinh vẻ mặt nghiêm túc nói" ta cùng Dật Khải thương lượng qua, nó sẽ không phản đối việc của con, kết hôn con vẫn có thể đi làm"
" Ba, chuyện kết hôn để sau này hãy nói được không?" Đinh Vũ Thiến bất đắc dĩ nói: " Con hiện tại đem công việc lên đầu, hoàn toàn không có suy nghĩ chuyện kết hôn."
" Nhưng là các con đính hôn trước có được không?" Bà Đinh đứng ra phát biểu ý kiến: " Con không sợ Dật Khải hắn........."
" Cái gì?" Mẹ muốn nói lại thôi khiến Vũ Thiến không sao hiểu nổi.
" Ý là nói chị không sợ Dật Khải chạy mất thì sao?" Đinh Vũ Khiết thay mẫu nhân nói tiếp.
Chạy mất? Haha chạy mất là tốt nhất. Vũ Thiến trong lòng thầm nghĩ.
Ban đầu bởi vì bề ngoài Dật Khải, anh ta còn có thân phận tập đoàn Tiểu Khải vì vậy cô chấp nhận cuộc hôn sự này. Nhưng sau một thời gian sống chung, cô phát hiện vị hôn phu của mình không phải hoa tâm bình thường, quả thật là một siêu cấp sắc lang tình cuồng.Cô từ trước đến giờ sống rất quy củ, làm sao có thể cùng người đàn ông như vậy sống cả đời.
Cô tuyệt đối phải tìm ra biện pháp thoát khỏi cái nhà tù này.
" Của con thì sẽ là của con, không phải của con thì muốn giữ cũng không được". Cô qua loa nói.
" Không thể nói như vậy." ông Đinh thở dài:" Con là chị cả, con không kết hôn, các em của con làm sao bây giờ?"
" Ba, người có lầm hay không vậy?" Đinh Vũ Khiết thay chị mình nói chuyện." Chị là nữ cường nhân, hiện tại mới chỉ 26 tuổi, làm gì có nữ cường nhân nào trước 30 tuổi kết hôn?"
Những cô gái chú trọng sự nghiệp đều không muốn bị hôn nhân trói buộc.
" Ba, hiện tại là thời đại nào rồi, đâu còn có cái luật này?" Vũ Thiến thở dài nói:" Nếu như các em tìm được người thích hợp, thì kết hôn thôi.
Đinh Vũ Thiến dùng ngón tay chỉ mấy người em của mình, nói sang chuyện khác:" Mọi người đi học, đi làm sau này thay mình tìm được người chồng như ý, ngàn vạn lần không được để ba thất vọng."
" Mọi người từ từ nói chuyện". Đinh Vũ Như xách cặp tài liệu, vội vàng đi ra ngoài," Con phải đi không đi thì muộn mất" ( Cái này ta chém nha)
Khi cửa đóng bịch một tiếng, bà Đinh mới mang giọng oán trách nói:" ông à, sao ông lại giao cho con nhiều việc như vậy, bây giờ thì hay rồi, con tham công việc đến nỗi không muốn cưới luôn".
Ông Đinh cười khổ:" con có khả năng cao, việc gì muốn làm liền làm, con có hứng thú ta có thể làm sao"? Ông vỗ tay vợ mình " dù sao sản nghiệp Đinh gia luôn có người tiếp nhận, nếu như Thiến nhi làm được lại cao hứng, đó không phải là điều rất tốt hay sao?"
" Tuy nói như thế, nhưng là..........." Bà Đinh vẫn có quan niệm " trai lớn lấy vợ, gái lớn gả chồng."
" Nếu anh hai ở nước Mĩ không chịu trở về, có chị cả đón lấy là tốt nhất." Đinh Vũ Khiết cắn miếng bánh bao cuối cùng, ngọng nghịu nói:" Em đối với quản lí một chút cũng không có thiên phú, căn bản cũng không thích hợp đến công ty đi làm, Vũ Như lòng mềm yếu, tuyệt đối sẽ bị nhân viên ăn hiếp, về phầ Vũ Du cả ngày muố đi Mĩ, thế nào cũng như anh hai một đi không trở lại. Dõi mắt nhìn lại, trừ chị cả thì còn ai có thể kế thừa công ty ba đây."
" Cả nhà con là người nói nhiều nhất" bà Đinh liếc cô một cái: " Như vậy thì tại sao không khuyên chị con sớm kết hôn, cứ như vậy không biết bao giờ chị con mới kết hôn được nữa."
" A, 7 giờ rồi, con phải đi đây". Để tránh tiếp tục nghe mẹ dài dòng, Đinh Vũ Khiết đem miếng bánh bao cuối cùng nuốt vào bụng, phủi mông xoay người rời đi.
"Cái gì, đã 7 giờ" nghe vậy Đinh Vũ Như cùng Đinh Vũ Du gần như đồng thời từ trên ghế nhảy dựng lên. Rồi sau đó đi làm, đi học, đi học mọi người giải tán ngay lập tức.
Câu Được Tổng Giám Đốc Lạnh Lùng Câu Được Tổng Giám Đốc Lạnh Lùng - Dư Phàm