TV. If kids are entertained by two letters, imagine the fun they'll have with twenty-six. Open your child's imagination. Open a book.

Author Unknown

 
 
 
 
 
Tác giả: Kim Triều
Thể loại: Tuổi Học Trò
Upload bìa: Phan Chi Mai
Số chương: 3
Phí download: 1 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 1300 / 22
Cập nhật: 2015-02-10 13:24:22 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 2/3
Ðoan Thục chen vào:
- Chắc hôm qua bị ong đánh mày quá!
Băng Tâm cảm thấy hơi bực mình, xẵng giọng nói:
- Mày muốn nói ông âm “o” hay “ô” vậy?
Ðoan Thục cười:
- Ạ! Âm nào cũng được, miễn có là được rồi!
Băng Tâm đứng lên:
- Không đi với bọn mày nữa. Tao về đây!
Vân Hương biết là Băng Tâm giận thật. Vì thường ngày nó không có kiểu xưng hô “mày, tao” như vậy. Chắc hẳn là có vấn đề.
Vân Hương đánh mạnh vào vai Ðoan Thục:
- Ðừng nói nữa! Băng Tâm đang giận đó!
Ðoan Thục nhìn Vân Hương gật đầu cười.
Quốc Dũng, Tường Vinh, Minh Hưng cũng vừa chạy tới:
- Tam nương kìa! Xong chưa lên đường?
Vân Hương lườm một cái:
- Ðến trễ mà còn làm phách nữa.
Quốc Dũng nói:
- Tụi này muốn hỏi là mấy bạn chuẩn bị thức ăn thức uống kìa!
Ðoan Thục xách ra một giỏ to tướng liệng xuống một cái “bịch”:
- Ðó! Ðủ không?
Vân Hương giải thích thêm:
- Mười ổ bánh mì, một đòn chả lụa, nửa kí lô dưa, một gói muối tiêu, hai chai nước suối và kèm theo cái dao nữa, và…
Tường Vinh la lên:
- Stop! Cái gì mà kể lể lòng thòng dữ vậy. Làm như đang kê khai cho quản lý thị trường kiểm tra hàng hóa vậy!
Minh Hưng nói:
- Tụi mình đi, trưa lắm rồi đó!
Băng Tâm nhìn Vân Hương:
- Mi chở ta đi!
Tường Vinh mặt buồn hiu, không nói gì. Vân Hương kêu lên:
- Sao vậy? Cái gì mà thay đổi đột ngột. Trái đất có lẽ là ngừng quay rồi.
Tường Vinh nhìn Băng Tâm:
- Băng Tâm lên xe đi! Mình chạy đàng hoàng chỉ bốn mươi cây số một giờ thôi. Có gì mà sợ.
Quốc Dũng xen vào:
- Tao biết vì sao mà Băng Tâm “dị ứng” với mày rồi.
Tường Vinh ngơ ngác hỏi:
- Vì sao?
Quốc Dũng nhìn Tường Vinh nói:
- Chủ nhật tuần rồi đi thăm cô chủ nhiệm, mày chạy vù vù rồi lại thắng gấp làm nàng bị ngã nhào, suýt nữa thì rơi xuống lộ rồi. Thử hỏi mày tốt lắm sao!
Minh Hưng được dịp xen vào:
- Mày là người theo “chủ nghĩa cơ hội” ai còn lạ gì nữa chứ!
Tường Vinh mặt mày bí xị:
- Tụi bây hiểu lầm tao rồi. Hôm ấy vì gặp phải ổ gà nên tao phải thắng gấp, nếu không có lẽ hôm nay tụi bây phải đi thăm tao và Băng Tâm tại bệnh viện rồi.
Vân Hương nắm lấy tay Băng Tâm:
- Thôi! Mọi sự hiểu lầm đã được giải tỏa rồi. Băng Tâm đi với Tường Vinh nhen!
Băng Tâm nhăn mặt:
- Hôm nay mình không thích.
- Sao vậy?
- Hổng biết nữa.
- Thôi sao cũng được! Bây giờ mi đi với ta hay với nhỏ Thục?
- Ai cũng được, miễn không phải là ai khác.
Ðoan Thục, Vân Hương lắc đầu:
- Thật khó hiểu.
Băng Tâm chẳng biết là phải giận ai đây. Mà cũng không thể thố lộ cùng ai. Nên tâm trạng lúc nào cũng nặng nề, khó chịu. Ðúng là bọn đàn ông con trai… Băng Tâm năm nay chuẩn bị thi tú tài. Băng Tú, em út đã được bốn tuổi. Minh Hoàng thì đang học lớp bảy.
Ngay cả cái tên mà ba đặt, thì Băng Tâm cũng đã kỵ với em trai mình rồi. Nó luôn nghịch ngợm, phá phách. Băng Tâm luôn bị Minh Hoàng quấy rối lắm lúc thật phiền phức. Sáng nay Băng Tâm buồn bực định không đi. Nhưng sợ tụi con Vân Hương, Ðoan Thục hỏi khó mà trả lời nên bấm bụng mà đi, thật tình thấy chả vui tí nào.
Vân Hương đèo Băng Tâm ở đằng sau. Tìm cách gợi chuyện hỏi nó.
- Ðược dịp đi chơi sao mi chẳng vui tí nào vậy. Bọn mình chỉ còn chơi được vài tháng này thôi, mai mốt là phải vùi đầu lo học nữa chứ.
- Biết rồi khổ lắm nói mãi! - Băng Tâm nhăn nhó kêu lên.
Vân Hương vẫn nói tiếp:
- Học mà không chơi giết mòn tuổi trẻ, chơi mà không học phá hỏng tương lai.
Băng Tâm kêu lên:
- Nè! Ta cười đây! Hì… hì… Ðó chịu chưa?
- Vậy thì bây giờ đổi “xế” nha!
Băng Tâm đành gật đầu cười, chẳng biết nói sao lên ngồi ở xe Tường Vinh.
Cánh Diều Ngày Ấy Cánh Diều Ngày Ấy - Kim Triều Cánh Diều Ngày Ấy