Số lần đọc/download: 3847 / 124
Cập nhật: 2015-09-10 14:37:16 +0700
Mở Đầu
B
ạn muốn biết cách luyện thi vào một trường đại học hạng nhất? Ôi thôi đi, dễ chừng một nửa số cây trên thế giới đã bị đốn để in các loại sách có khi đều đáng vứt vào sọt rác rồi còn gì. Bạn muốn một cuốn cẩm nang dạy cách sống sót qua những năm đại học? Thế cũng thôi đi, đến chúng tôi còn chẳng hiểu làm sao có thể gắng gượng được đến phút cuối nữa là.
Còn nếu các bạn muốn tìm một tấm gương tày liếp về sự sa ngã nơi giảng đường một khi bạn không biết suy nghĩ cho tử tế, thì đây, câu chuyện về chúng tôi - ba ngôi sao thời trung học nhưng lại thành ra Ba chàng ngốc đì đẹt điểm trung bình ngày đại học với đủ trò quậy phá, gian lận, và cũng là Ba chàng ngốc luôn sát cánh bên nhau nếm trải nào tình bạn khắc cốt ghi tâm, nào tình yêu vượt qua mọi rào cản, nào tình thầy trò sáng trong thân thiết, nào tình cảm gia đình sẵn sàng xả thân.
Và, có thể bạn đã biết, năm 2009, câu chuyện về chúng tôi đã được đạo diễn Rajkumar Hirani chuyển thể thành Ba chàng ngốc - bộ phim Bollywood phá mọi kỷ lục phòng vé để trở thành bộ phim ăn khách nhất lịch sử Ấn Độ. CÒN BY GIỜ, NÀO, HÃY CÙNG CHÚNG TÔI TRẢI NGHIỆM NHỮNG NĂM THÁNG TUỔI TRẺ ĐIÊN RỒ NỔI LOẠN! Lời cảm ơn Thật không đúng khi nói rằng đây là cuốn sách của tôi.
Cùng lắm tôi chỉ dám công nhận rằng nó là giấc mơ của tôi. Việc biến giấc mơ này thành cuốn sách bạn đang cầm trên tay đây là thành quả của rất nhiều cá nhân tuyệt vời mà tôi muốn cảm ơn, cụ thể là: Shinie Antony – người thầy, nhà cố vấn và người bạn đã dạy cho tôi những phương thức kể chuyện cơ bản, và đi cùng tôi cho tới tận cuối con đường.
Nếu không có sự động viên và đốc thúc thường trực của cô, thì chắc tôi đã quẳng gánh từ lâu lắm rồi. James Turner, Gaurav Malik, Jessica Rosenberg, Ritu Malik, Tracie Ang, Angela Wang và Rimjhim Chattopadhya – những người bạn tuyệt vời đã giúp tôi đọc bản thảo và đưa ra những lời nhận xét thẳng thắn.
Tất cả đều ở bên tôi trong suốt quá trình viết sách, và kiên nhẫn chịu đựng những giây phút tôi không kiềm chế nổi cảm xúc của mình. Anusha Bhagat – người vợ cũng là cựu đồng môn của tôi, độc giả đầu tiên của bản sơ thảo. Ngoài việc bị sốc khi đọc phải một số đoạn, vợ tôi đã giữ bình tĩnh rất giỏi khi phải đảm đương trách nhiệm chỉnh sửa bản thảo mà không làm mếch lòng chồng.
Mẹ tôi Rekha Bhagat cùng anh trai Ketan, hai cá nhân đã đặt vào tôi một niềm tin mù quáng không lay chuyển nổi, lắm lúc đến mức dở người. Tình yêu giữa ba người chúng tôi đã vượt qua cả quan hệ huyết thống đơn thuần, và tôi, cũng như mọi tác giả khác, đều cần lắm sự động viên mù quáng ấy.