Số lần đọc/download: 3496 / 75
Cập nhật: 2015-12-01 18:36:33 +0700
Chương 2
S
au khi sinh nhật lần thứ 18 của mình, McKenna đã bắt đầu thay đổi với tốc độ đáng kinh ngạc. Cậu lớn một cách nhanh chóng đến nỗi ông và bà Faircloth thốt lên trong sự bực tức trìu mến rằng không thể dùng chiếc quần mới nới rộng ra thêm một lần nào nữa khi mà nó mới vừa được làm lại từ tuần trước. Cậu đói như chết mọi lúc, nhưng không có nhiều thực phẩm được cung cấp đủ để thỏa mãn cả cơn phàm ăn và lấp đầy cái thân hình cao lêu nghêu, khung xương lớn ( đầy cơ bắp ) của cậu.
"Kích thước của chàng trai là điềm báo tốt cho tương lai của nó", bà Faircloth nói đầy tự hào khi bà thảo luận về vấn đề của McKenna với quản gia, Salter.
Tiếng nói của họ vang lên rõ ràng từ hội trường đá gắn cờ đến ban công tầng hai nơi Aline tình cờ đi qua. Với bất kỳ đề cập đến McKenna, cô dừng lại và lắng nghe chăm chú.
"Hiển nhiên rồi", Salter nói. “ cao gần 6 feet rồi... tôi nên nói rằng cậu ta sẽ dễ dàng thành một người hầu vào một ngày nào đó."
“Có lẽ cậu bé nên được mang ra khỏi chuồng ngựa và bắt đầu học việc như một người hầu,” Mrs.Faircloth đưa ra lời đề nghị bằng giọng nói thiếu tự tin khiến Aline cười toét miệng. Cô biết đằng sau thái độ hờ hững của Mrs.Faircloth là khát khao dữ dội mang cậu ra khỏi vị trí thấp kém của cậu bé chăn ngựa thành điều gì đó danh giá hơn.
“Có trời mới biết,” người quản gia tiếp tục “ Chúng ta có thể sử dụng một đôi tay khác để mang than hay lau sạch những chiếc đĩa bạc, và đánh bong những chiếc gương soi.
“Hmm...” Có đến một lúc ngập ngừng. "Tôi tin rằng bà nói đúng, bà Faircloth. Tôi sẽ giới thiệu với bá tước về McKenna thành người hầu. Nếu bà đồng tình, tôi sẽ đặt hàng một bộ chế phục.”
Không kể đến việc tăng lương và đặc quyền ngủ trong nhà, McKenna có phần ít dễ chịu hơn với thân phận mới của cậu. Cậu thích làm việc với lũ ngựa và sống trong sự tương đối tách biệt của chuồng ngựa, và giờ đây cậu trải qua phân nửa thời gian trong điền trang vận bộ chế phục đầy đủ theo truyền thống gồm quần ống túm bằng vải nhung đen, áo ghi lê màu mù tạt, và chiếc áo khoác đuôi tôm xanh. Điều trầm trọng hơn là mọi sáng chủ nhật cậu được yêu cầu tháp tùng gia đình đến nhà thờ, mở ghế dài có tựa trong nhà thờ, phủi bụi ghế và sắp kinh thánh ra cho họ.
Aline không thể chịu đựng nổi mà không thích thú bằng việc trêu chọc thân tình rằng McKennachịu đựng các chàng trai và cô gái làng chờ đợi bên ngoài nhà thờ. Cảnh tượng bạn của chúng mặc bộ chế phục ghét cay ghét đắng ấy là một cơ hội không thể cưỡng lại được để chúng bình luận hình dáng cặp chân của cậu trong đôi tấc trắng dài. Chúng đưa ra ý kiến này ý kiến nọ ầm ĩ không biết chỗ phồng ra nơi bắp chân của cậu có thực sự là cơ bắp không hay là có lẽ “vú độn” cái mà người hầu thỉnh thoảng sử dụng khiến chân họ cân đối hơn. McKenna duy trì vẻ mặt điềm tĩnh phù hợp nhưng cậu đưa cho chúng một cái liếc mặt hứa hẹn sự trả thù,khiến họ la ó thích thú.
Nhân từ thay, thời gian còn lại của McKenna đã bị choáng hết với công việc làm vườn và rửa sạch xe ngựa, điều mà cho phép cậu mặc chiếc quần bẩn thỉu thường ngày và áo sơ mi rộng. Cậu trở nên vô cùng rám nắng, và dù cho nước da màu đồng ấy chỉ ra rõ ràng cậu thuộc về tầng lớp lao động, nó làm nổi bật them đôi mắt xanh dương xanh lá cây sống động của cậu, và khiến răng cậu trắng hơn bình thường. Không ngạc nhiên, McKenna bắt đầu thu hút sự chú ý của khách nữ đến trang viên, một trong bọn họ nỗ lực thuê cậu khỏi Stony Cross Park.
Mặc cho những nỗ lực lớn nhất của quí bà để lôi kéo cậu, McKenna khước từ lời đề nghị về công việc với sự thận trọng rụt rè. Không may,ý thức về sự tự chủ khéo léo ấy không được chia sẻ bởi những người hầu khác, họ chòng ghẹo McKenna đến khi da mặt rám nằng của cậu chuyển sang màu đỏ. Aline hỏi cậu về lời đề nghị của vị phu nhân ngay khi cô tìm thấy cơ hội ở một mình với cậu. Đó là giữa ngày, sau khi McKenna hoàn thành những việc vặt ở bên ngoài, và cậu có vài phút nghỉ ngơi quý giá trước khi cậu mặc bộ chế phục để làm việc trong điền trang.
Họ tha thẩn cùng nhau đi dạo tại địa điểm yêu thích bên bờ sông, nơi đồng cỏ tràn xuống những dải đất hai bên bờ sông. Các cây cỏ cao ngụy trang họ khỏi tầm nhìn khi họ ngồi trên tảng đá bằng phẳng đã được mài nhẵn bởi dòng chảychậm rãi không ngừng. Không khí dày đặc mùi hương của cây mía đầm lầy và hoa thạch nam màu mặt trời ấm áp, sự pha trộn xoa dịu những cảm xúc của Aline.
“Sao anh không đi cùng bà ta”? Aline hỏi, kéo đầu gối lên bên dưới chiếc váy và vòng tay quanh chúng.
Kéo căng thân hình gầy và cao lêu nghêu, McKenna chống mình lên trên một khuỷu tay,“Với ai?”
Cô đảo tròn con mắt trước vẻ giả vờ không biết của cậu. “Lady Brading – người phụ nữ muốn thuê anh, sao anh từ chối bà ta?”
Nụ cười chậm rãi của cậu gần như làm cô lóa mắt.“ Bởi vì tôi thuộc về nơi này.”
“Với em?”
McKenna im lặng, nụ cười của cậu còn nấn ná lại khi cậu nhìn chăm chăm vào mắt cô. Những từ ngữ không nói lên lời trôi nổi giữa họ… từ ngữ rõ ràng như chính không khí mà họ hít thở.
Aline muốn cuộn tròn bên trong cậu như một con mèo lơ mơ ngủ, thư giãn trong ánh mặt trời và sự che chở của thân thể cậu. Thay vì vậy, cô ép bản thân trấn tĩnh. “Em nghe lỏm một trong những người hầu nói rằng anh có thể có gấp đôi số tiền lương anh kiếm được lúc này– chỉ cần anh cung cấp cho bà ta một kiểu dịch vụ khác cái anh thường làm.”
“Chắc chắn là James nói,” Cậu lẩm bẩm. “Quỷ tha ma bắt cái lưỡi ba hoa của anh ta đi. Nhân tiện, anh ta biết thế nào?”
Aline mê hoặc bởi nhìn thấy sự ửng hồng trên gò má và sống mũi nghiêm nghị của cậu. Khi ấy cô hiểu. Người phụ nữ đó muốn thuê cậu lên giường với bà ta. Người phụ nữ ít nhất gấp đôi tuổi cậu. Aline cảm thấy gương mặt mình bắt đầu nóng lên, và cô để cái nhìn chằm chằm của mình trượt lên đường dốc đôi vai rộng của cậu, xuống đôi tay to lớn và dừng lại ở trên một thảm rêu màu xcậu thẫm.
“Bà ta muốn anh ngủ với bà ta,” Aline khẳng định nhiều hơn là hỏi, phá vỡ sự im lặng đã trở thành sự đau đớn quen thuộc.
Vai McKenna giật giật với lời gợi ý đơn giản nhất của cái nhún vai.
“Tôi nghi ngờ rằng ngủ là ý định của bà ta.
Trái tim cô đập nhanh với một nhịp điệu mạnh mẽ khi cô nhận ra rằng đây không phải lần đầu tiên một chuyện như thế này xảy ra với McKenna. Cô chưa bao giờ cho phép bản thân mình hoàn toàn chú ý vào kinh nghiệm tình dục của McKenna– viễn cảnh ấy quá bối rối để mà thưởng thức. Cậu là miếng giẻ rửa bát,thật khó chịu đựng được khi nghĩ đến việc McKenna chuyển sang người nào đó khác cho các nhu cầu mà cô ao ước được đáp ứng. Giá mà, giá mà…
Cháy âm ỉ bên dưới sức nặng của sự ghen tuông, Aline tập trung cái nhìn chăm chăm của cô vào bàn tay to, chai sần của cậu. Vài người phụ nữ khác biết về McKenna nhiều hơn là cô, hơn cả cô muốn. Người nào đó đã đặt cơ thể cậu lên trên cô ta, bên trong cô ta, và biết sự ấm áp ngọt ngào của miệng cậu, trượt bàn tay cậu trên làn da của cô ta.
Cô vén những lọn tóc đang bay qua mắt một cách cẩn thận “Lần đầu tiên của anh là khi -” Cô bắt mình dừng lại khi những từ ngữ mắc nghẹn ở trong cổ họng. Đây là lần đầu tiên cô từng hỏi cậu về sự đeo đuổi tình dục của cậu – một chủ đề mà cậu luôn cẩn thận giữ tránh xa.
McKenna không đáp lại. Liếc nhìn cậu, Aline thấy cậu có vẻ đánh mất vẻ trầm ngâm đắm chìm suy tư một con bọ cánh cứng khi nó leo lên một ngọn cỏ dài. “ Tôi không nghĩ là chúng ta nên nói về chuyện đó,” cuối cùng cậu nói, giọng cậu rất nhỏ.
“Em không trách anh ngủ cùng những cô gái khác. Em nghĩ vậy, thú thực … Em chỉ…” Aline lắc nhẹ đầu, đau đớn và kinh ngạc khi cô bắt mình thừa nhận sự thật.“ Em chỉ ước ao rằng người đó có thể là em,” Cô xoay xở nói, trong khi cục nghẹn trong cổ họng cô to ra.
Đầu của McKenna cúi xuống, ánh mặt trời lướt trên mái tóc đen của cậu. Cậu thở dài và vươn tay chạm vào mặt cô, vuốt lại lọn tóc khi chúng rơi xuống má cô lần nữa. Đầu ngón tay cái của cậu chạm nhẹ vào nốt ruồi đáng yêu gần môi cô, cái đốm đen tí xíu đó dường như luôn mê hoặc cậu.
“Không thể là em được,” cậu thì thầm.
Cô gật đầu, trong khi cảm xúc nguyên sơ làm môi cô co rúm lại và đôi mắt cô nheo chống lại sự đeo dọa của những giọt nước mắt. “ McKenna - ”
“Đừng” cậu thô lỗ cảnh báo, giật mạnh tay lại, ngón tay cậu gần như siết chặt lại trong một túi không khí trống rỗng. “ Đừng nói gì cả, Aline.”
“Không thay đổi được bất cứ điều gì, kể cả tôi có nói hay không. Em cần anh. Em cần cùng với anh.”
“Không - ”
“Tưởng tượng xem anh cảm nhận như thế nào nếu em ngủ với người đàn ông nào đó khác,” Cô nói với sự liều lĩnh khổ sở, “biết rằng anh ta đang mang lại cho em khoái lạc cái mà anh không thể, rằng anh ta giữ em trong tay mỗi đêm và - ”
McKenna tạo tiếng gầm và lăn mình lên người cô ngay lập tức, căng cô ra bên dưới cậu trên nền đất cứng. Cơ thể cậu nặng và mạnh mẽ, chìm sâu hơn, khi đôi chân Aline mở ra theo bản năng bên dưới váy cô. “Tôi sẽ giết hắn,” McKenna nói một cách khắc nghiệt. “Tôi không thể chịu được điều đó.” Cậu nhìn trừng trừng vào gương mặt sưng tấy vì nước mắt của cô, ánh nhìn cậu di chuyển đến cồ họng nóng rực, và di chuyển nhang chóng xuống bờ ngực vươn cao của cô. Một sự pha trộn kỳ cục giữa niềm vui chiến thắng và sự hoảng sợ tràn ngập Aline khi cô nhìn thấy sức nóng nhục dục trong cái nhìn của cậu, và năng lượng đàn ông hung hăng của cơ thể cậu. Cậu đã bị khuấy động – cô cảm thấy cú đâm cứng, khăng khăng giữa hai đùi mình.
McKenna nhắm mắt lại, vật lộn để kiểm soát bản thân.“Tôi phải để em đi,” cậu nói sít lại.
“Chưa đâu,” Aline thì thầm. CôVặn vẹo một chút, mông cô nhấc lên áp vào cậu, sự di chuyển ấy gây nên một cơn sóng của cảm xúc sâu trong bụng cô.
McKenna rên rỉ, cúi xuống trên cô, trong khi ngón tay đâm sâu vào lớp rêu dày bao phủ mặt đất.” Đừng.” Giọng cậu rời rạc với sự giận dữ và căng thẳng và.. một thứ gì đó khác nữa.. thứ gì đó nghe như sự phấn khích.
Aline di chuyển một lần nữa, tràn ngập cảm giác đặc biệt khẩn cấp, muốn những điều cô không thể tìm từ nào để nói. Muốn miệng.. tay… cơ thể cậu… muốn chiếm hữu cô và được cậu chiếm hữu.
Cơ thể cô sưng phồng, chỗ mềm giữa hai chân cô nhức nhối tuyệt diệu với mỗi cọ xát chậm chạp lên phần đỉnh khuấy động của cậu. “ Em yêu anh,” cô nói, vụng về đối với cách thuyết phục cậu thấy nhu cầu cháy bỏng trong cô.“Em yêu anh cho đến ngày em chết. Anh là người đàn ông duy nhất mà em muốn, người duy nhất - “
Từ ngữ của cô bị chăn lại khi cậu chiếm đoạt lấy miệng cô bằng một nụ hôn dịu dàng, phóng khoáng. Cô rên rỉ hài lòng, chào đón sự thăm dò dịu dàng, đầu lưỡi cậu tìm kiếm những phần mềm mại bên trong đôi môi cô. Cậu hôn cô như thể cậu đang đánh cắp những bí mật từ miệng cô, tàn phá cô với sự dịu dàng khéo léo. Khao khát cô trượt tay vào bên dưới áo cậu và trên lưng cậu, thưởng thức những múi cơ và làn da bóng mượt của cậu. Cơ thể cậu săn chắc với những cơ bắp khắc tạc cứng như thép – một cơ thể thật hoàn hảo và khỏe mạnh làm cô như kinh sợ.
Lưỡi cậu đi vào sâu hơn, khiến cô thút thít trong trạng thái mơ màng của khoái lạc ngày càng tăng cao. Cánh tay cậu vòng quanh cô che chở, và cậu thay đổi vị trí để tránh nghiền nát cô, trong khi cậu tiếp tục ngấu nghiến cô với những nụ hôn ngọt ngào, đánh cắp cả linh hồn. Hơi thở cậu hỗn loạn và quá nhanh, như thể cậu chạy hàng dặm mà không nghỉ. Aline áp môi cô lên cổ cậu, khám phá ra rằng nhịp đập điên cuồng của trái tim cậu ngang với của cô. Cậu cũng như cô biết rằng giây phút cho sự thân mật sai trái này đến với một cái giá mà không người nào trong sổ họ có thể trả.Sự kích động vượt xa vấn đề thận trọng, McKenna với tới hàng nút phía trước váy của cô, do dự khi cậu đấu tranh một lần nữa với lương tâm mình.
“Tiếp tục đi,” Aline nói khó nhọc, trái tim cô đang đập như sấm rền trong lồng ngực. Cô hôn lên đường nét thô cứng của quai hàm, gò má cậu, mọi phần trên gương mặt cậu mà cô có thể với tới. Tìm kiếm một điểm nhạy cảm trên cổ cậu, cô tập trung ở vị trí dễ bị tổn thương cho đến khi toàn bộ cơ thể cậu run lên.
“Đừng dừng lại,” Cô luống cuống thì thầm. “Đừng dừng lại lúc này. Không ai có thể trông thấy. McKenna, làm ơn hãy yêu em… yêu em…”
Những từ ngữ dường như ăn mòn ý chí chống cự của cậu,và cậu tạo ra một âm thanh dữ dội khi những ngón tay làm việc nhanh trên hàng khuy áo. Cô không mặc áo nịt ngực, không có gì ngoại trừ chiếc áo lót mỏng bám chặt quanh những đường cong trên ngực cô. Sau khi mở rộng vạt trên chiếc váy dài, McKenna kéo mạnh chiếc áo lót xuống, phơi bày hai đỉnh hồng mềm mại của núm vú. Aline nhìn chăm chăm vào gương mặt căng thẳng của cậu, thích thú vẻ mặt say mê của cậu, cái cách đôi mắt cậu hẹp lại trong đam mê. Cậu chạm vào ngực cô, ngón tay cậu uốn cong bên dưới hai bầu nặng nhợt nhạt ấy, ngón cái cậu lướt đi tinh tế qua đỉnh cho đến khi chúng co lại. Cậu cúi xuống cô, xoay tròn núm vú khuấy động bằng những cú đánh lưỡi biếng nhác. Aline hổn hển trong khoái cảm, những suy nghĩ của cô đang bắt lửa và cháy thành tro khi cậu kéo tất cả của cô vào trong miệng mình. Cậu giật và liếm đều đặn, cho đến khi hơi nóng tập trung ở mọi phần của cô, và nơi giữa hai đùi bắt đầu đập rộn rã với nhu cầu sôi sục. Thoát ra một hơi thở run run, McKenna áp má mình lên bầu ngực trần của cô.
Không có khả nằng để dừng bản thân mình lại, Aline trượt những ngón tay vào trong thắt lưng quần cậu, xuyên qua cái khóa của dây đeo quần. Bề mặt cùa bụng cậu là những múi cơ rắn chắc, làn da cậu mịn màng như sa tanh ngoại trừ những sợi lông thô cứng rải rác bên dưới chỗ trũng rốn cậu. Tay cô run rẩy khi chạm tới cái cúc quần đầu tiên.“Em muốn chạm vào anh,” cô thì thầm “Em muốn cảm nhận anh ở đây -“
“Chết tiệt, không được,” McKenna càu nhàu, nắm lấy cổ tay cô trong tay cậu và kéo chúng lên trên đầu cô. Đôi mắt màu ngọc lam của cậu sáng lấp lánh khi chúng di chuyển từ miệng đến ngực cô.“Vì Chúa, bây giờ tôi có thể vừa đủ để kiểm soát bản thân. Nếu em chạm vào tôi, tôi sẽ không thể ngăn mình không hoàn tất điều này.”
Cô quằn quại bất lực bên dưới cậu. “Em muốn anh”
“Tôi biết,” McKenna nói khẽ, cúi xuống để lau sạch vầng trán lấm tấm mồ hôi bằng tay áo, trong khi duy trì cái ôm chặt thận trọng trên cổ tay cô. “Nhưng tôi sẽ không tiếp tục. Em vẫn còn là một trinh nữ.”
Aline giật mạnh gần như giận dữ cánh tay giam cầm của cô lại. “Em sẽ làm như em muốn, và chết tiệt tất cả mọi người.”
“Lời lẽ thật can đảm,” Cậu dịu dàng chế nhạo. “Nhưng tôi thích nghe điều em sẽ kể cho chồng vào đêm tân hôn, khi anh ta khám phá đời con gái của em đã bị lấy mất rồi.”
Âm thanh kỳ lạ của từ “ đời con gái” (“maidenhood” ) làm Aline phải cười bất chấp hoàn cảnh khổn khổ của cô. Trinh tiết … thứ duy nhất thế giới này dường như trông mong nơi cô. Thư giãn bên dưới cậu, cô để cổ tay mình nới lỏng ra trong vòng kìm kẹp của cậu. Cô nhìn vào mắt cậu, cảm thấy như thể toàn bộ thế giới bao phủ trong bóng tối, và cậu là nguồn ánh sáng duy nhất “ Em sẽ không lấy ai khác ngoại trừ anh. McKenna,” Cô nói khẽ. “Và nếu anh rời bỏ em, em nguyện ở giá suốt phần đời còn lại.”
Mái đầu đen hạ thấp xuống cô. “ Aline,” Cậu nói bằng một giọng im lìm cái mà cậu có lẽ dùng để cầu nguyện.“ Tôi sẽ không bao giờ bỏ đi trừ khi em bảo tôi đi.”
Môi cậu hạ dần xuống phần ngực trần của cô. Aline hấp tấp đẩy mình hướng lên, dâng hiến bản thân vô điều kiện, thét lên khi cậu giữ một núm vú căng cứng vào trong miệng mình. Cậu thấm ướt phần da thịt hồng hào bằng lưỡi mình, xoáy và búng nhẹ cho đến khi cô rên rỉ vô vọng. “ McKenna,” cô hổn hển nói, kéo mạnh một cách bất lực đôi tay bị mắc kẹt,“ Em cần anh…làm ơn làm gì đi, em đang nhức nhối quá…”
Cậu thay đổi vị trí cơ thể mình để cậu có thể kéo mặt trước chiếc váy của cô lên. Bề dày của cái vật cương cứng kéo căng bên dưới quần cậu khi nó ấn chặt vào hông cô. Aline nôn nóng để chạm vào cậu, khám phá cơ thể cậu với sự ân cần như cậu thể hiện với cô, nhưng cậu không để cô làm vậy. Cậu với tay xuống bên dưới lớp vải mút – xơ – lin viền đăng ten, và tìm thấy thắt lưng quần đùi của cô. Khéo léo cởi dải băng buộc chặt lớp ngoài, sau đó dừng lại nhìn vào đôi mắt khép hờ của cô.
‘Tôi nên dừng lại.” Bàn tay ấm áp của cậu đặt trên bụng cô, bên trên chiếc quần đùi. “Việc này quá nguy hiểm, Aline.” Cậu tì trán mình vào trán cô, cho đến khi mồ hôi của họ quyện vào nhau và hơi thở lấp đầy miệng mỗi người trong luồng hơi ấm áp,nhẹ nhàng. ” Chúa ơi, tôi yêu em biết bao,” Cậu nói khàn khàn.
Sức mạnh bàn tay cậu làm cô run rẩy. Theo bản năng cô kéo đùi mình ra và huých khuỷu tay hướng lên một cách mạ mẽ, cố hướng những ngón tay cậu đến nơi cô cần chúng nhất. Hết sức cẩn thận, cậu với xuống bên dưới lớp vải cotton mỏng manh, chạm vào giữa cặp đùi mở rộng của cô. Cậu mơn trớn chỗ những lớp lông xoăn đàn hồi, đôi tay cậu dịu dàng đào bới để tìm kiếm cái mô tròn nằm bên dưới. Aline thở hổn hển ép vào miệng cậu khi cậu tách nơi da thịt sưng phồng của cô, trải rộng nếp gấp mềm mại để tìm kiếm lối vào cơ thể cô. Cô bùng cháy cùng với những phần bối rối và kích động ngang nhau, quay mặt mình về phía cậu khi cậu nhẹ nhàng thăm dò tiếp. Cậu quen thuộc với sự phức tạp về da thịt của một người phụ nữ, biết chính xác nơi cô nhạy cảm nhất, tay cậu trượt lên điểm giới tính đang nhức nhối của cô bằng sự nhẹ nhàng khó được. Những nốt chai của cậu sượt qua làn da ướt đẫm, cảm giác quá ngọt ngào và tinh tế đến phát điên một cách tinh tế khiến cô bật ra tiếng thét run rẩy khác.
“Suỵt,” McKenna thì thầm, tiếp tục mơn trớn quanh cái nụ khuấy động, trong khi đầu cậu nhấc lên quan sát bãi cỏ phía bên kia những ngọn cỏ cao.“ Ai đó có thể nghe thấy.”
Aline cắn chặt môi khi cô đấu tranh để tuân theo, mặc dù những tiếng thút thít nhỏ vẫn thoát ra từ cổ họng cô. McKenna tiếp tục theo dõi vị khách không mong đợi, cái nhìn cảnh giác của cậu lướt qua khu đất điền trang ở rìa bãi cỏ. Ngón tay giữa của cậu tìm thấy vật cảng màn trinh của cô và xoa bóp vật cản mỏng manh ấy cho đến khi nó mềm đi. Aline nhắm mắt chống lại ánh mặt trời chói lòa, dâng hiến không kháng cự khi McKenna dùng đầu gối đẩy rộng chân cô hơn, cho đến khi mặt trong bắp đùi cô duỗi và căng ra. Cậu đi vào cô bằng ngón tay mình, dừng lại khi cậu cảm nhận cái nảy mạnh lên thình lình của cô bởi sự ngạc nhiên. Môi cậu chạm vào trán cô, và thì thầm trên làn da mịn màng ẩm ướt như lụa của cô. “ Tình yêu của anh… Anh sẽ không làm đau em.”
“Em biết, nó chỉ…” Cô ép mình nằm bất động bên dưới cậu khi cô cảm nhận ngón tay cậu trượt sâu hơn vào bên trong. Giọng cô vướng lại với sự rộn ràng xuống thấp. “ Nó thật lạ…”
McKenna đẩy hết chiều dài tới đốt tay thứ 2, và vuốt ve những thành mượt mà bên trong, trong khi cơ thể cô tự động níu và bám dính lấy sự xâm chiếm dịu dàng. Rên lên khi cậu cảm nhận phần da thịt điên cuồng rộn ràng của cô, McKenna đưa ngón tay cậu lên ép vào cái đỉnh giới tính đang bị kích động của cô.Cậu bắt đầu chuyển động chậm chạp, đung đưa, ngón tay cậu đẩy vào sâu hơn, tay cậu thúc vào cô nhịp nhàng.
“Oh…” Aline không thể ngăn mình giật mạnh lên trước trong phục tùng mù quáng với bàn tay khiêu khích của cậu. “Oh, McKenna…”
Cậu lướt cánh tay tự do của mình bên dưới lưng cô, nâng ngực cô lên khi cậu hôn chúng lần nữa, lưỡi của cậu trêu đùa trên cái đỉnh cứng ngắc. Một cảm giác sưng phồng dâng lên, sau đó rút chúng ra bỏ lại cô rên rỉ trong kích động. McKenna không chùn bước, không thay đổi sự mơn trớn cô, răng cậu tấn công núm vú của cô cho đến khi chúng đỏ hơn, cứng hơn. Aline tập trung vào ngón tay trượt sâu, cuộn tròn, khoái lạc siết chặt đi xuyên qua thắt lưng và xương sống cô, cho đến khi cô đánh mất nhận thức về mọi thứ ngoại trừ bàn tay, miệng, thân thể to lớn của cậu lơ lửng phía bên trên cô. Cô hình dung bộ phận giới tính của cậu đâm sâu vào trong cô, giày vò, kéo căng và lấp đầy cô… thình lình cô không thể cử động khi những cơn co thắt khoái lạc bắt đầu cuộn lại xuyên qua cô… làn sóng khuây khỏa quá mãnh liệt đến nỗi khiến cô kêu khóc, trong khi miệng cậu vội vàng bao phủ lấy miệng cô để làm nghẹn lại mọi âm thanh. Rùng mình và khóc thổn thức, cô trôi nổi bập bềnh trong khoái cảm đến đỉnh cao ngất của nó, sau đó trôi giạt xuống, trong khi những ngón tay khéo léo của cậu làm cô thư giãn cô trong lặng lẽ.
Thì thầm khe khẽ, McKenna ôm và vuốt ve cô cho đến khi cô trở nên mềm rũ bên dưới cậu, chân tay cô nặng nề và ấm áp. Tay cậu bắt đầu rút khỏi chỗ nữ tính ướt đẫm của cô, nhưng cô với tay xuống và bao phủ ngón tay cậu bằng tay mình “ Hãy vào trong em,” Cô thì thào. “Em muốn anh quá, McKenna. Hãy vào trong em, hãy vào – “
“Không được,” cậu nói xuyên qua hàm răng nghiến chặt.Cậu lăn ra xa với một tiếng rên rỉ, ngón tay của cậu cấm ngập trong mặt đất ẩm ướt và bứt một nắm rêu lớn. “ Mặc quần áo của em lại. Anh không thể chạm vào em nữa, hoăc anh sẽ không có khả năng ngăn bản thân mình khỏi - ” Cậu đột nhiên ngừng lại với một âm thanh rùng mình ghê tởm cái rất gần với sự phản bội mà cậu lấy từ cô ra sao. “ Hãy kéo váy em xuống. Làm ơn.”
“Em muốn anh” Cô nói không ra hơi.
“Bây giờ, anh có ý đó đấy, Aline.”
Cô không dám không tuân theo, không khi cô có thể nghe thấy dấu hiệu đau đớn trong giọng cậu.Thoát ra một tiếng thở dài, cô cố gắng chính sửa lại y phục của mình. Sau một lúc McKenna dựa người dậy quan sát cô. Cậu dường như đã lấy lại được sự tự chủ của bản thân,mặc dù mắt cậu vẫn còn sáng lên say mê chưa tắt.
Aline lắc đầu mỉm cười nuối tiếc. “ Sẽ không ai nhìn em như cái cách anh từng nhìn. Như thể là anh yêu em bằng mỗi phần cơ thể của anh vậy.”
Chầm chậm cậu vươn tới và vén một lọn tóc phía sau tai cô lên. “ Đó cũng như cách em nhìn anh đấy.”
Cô nắm lấy tay cậu và hôn lên bề mặt thô ráp của những nốt chai sần. “ Hứa với em rằng chúng ta sẽ bên nhau mãi mãi.”
Nhưng cậu vẫn im lặng, bởi vì cả hai đều biết rằng đây là một lời hứa mà cậu không thể thực hiện được.
Aline biết điều an toàn nhất là giả vờ giây phút nồng nàn bên dòng sông ấy chưa bao giờ tồn tại. Tuy nhiên điều đó không thể được. Mỗi khi McKenna ở gần, cô cảm giác toàn bộ cơ thể mình rộn ràng với sự hiện diện của cậu. Cảm xúc dường như trào ra khỏi cô, đưa vào không khí cho đến khi cô chắc chắn rằng bất cứ người nào cũng có thể cảm thấy chúng. Cô không dám đáp lại cái nhìn của McKenna trước mặt tất cả mọi người, sợ rằng nét mặt của cô sẽ tố cáo cô.
McKenna đã làm tốt hơn cô,trong việc duy trì vẻ ngoài bình thản, nhưng một trong những người hầu, bao gồm Mrs.Faircloth, chú ý rằng cậu tuần trước đã im lặng một cách kì quặc làm sao. Điều đó rõ ràng với những người đã biết rõ cậu chắc rằng có điều gì đó đang làm phiền cậu.
“Tôi nghĩ rằng, ở tuổi của cậu ấy,” bà Mrs.Faircloth nói với Salter người quản gia “ Thanh niên đều có tinh thần cao và những trò tinh quái trong một ngày, tất cả sự u sầu và nổi loạn vào ngày tiếp theo.”
“Chẳng có vấn đề gì với tính khí cậu ta cả, McKenna tốt hơn là làm tốt công việc của cậu ta,” Salter nói nghiêm khắc “Hay là quay trở lại chuống ngựa vĩnh viễn, và cậu ta sẽ là tên người hầu cấp thấp trong suốt phần đời còn lại.”
Khi Aline lập lại lời bình luận với McKenna vào buổi chiều nọ, cậu nhăn mặt và cười lớn. Cậu bận rộn đánh bóng những tấm pa-nô gỗ được sơn bóng của một chiếc xe ngựa, trong khi Aline ngồi trên cái thùng được lật úp lại và quan sát cậu. Căn nhà để xe ngựa trống vắng và im lặng,cứu khỏi mùi sơn và chuyển những con ngựa sang những tàu ngựa phía bên kia sân.
Những nỗ lực của McKenna làm cậu đẫm mồ hôi cho đến khi chiếc áo sơ mi trắng của cậu dính sát một cách lỏng lẻo ở bên ngoài những múi cơ chỗ lưng cậu. Vai cậu chụm và cong lên khi cậu phết một lớp sáp ong lên màu sơn đen,và chá xát chúng cho đến khi chúng sáng bóng lên như gương. Aline đề nghị giúp đỡ cậu, nhưng cậu khước từ một cách cứng rắn và giữ những tấm khăn lau xa khỏi cô. “ Đây là việc của tôi”, cậu cộc cằn nói với cô, “ Em ngối đằng kia và quan sát thôi.”
Aline vâng lời với sự vui vẻ, thưởng thức sự uyển chuyển nam tính trong sự chuyển động của cậu. Như mọi thứ khác cậu đã làm, McKenna thực hiệc công việc được giao thật tỉ mỉ. Cậu được dạy từ thuở ấu thơ rằng làm việc tốt là phần thưởng cho chính công việc đó - và rằng đi kèm với việc hoàn toàn thiếu một tham vọng, khiến cậu thành một người hầu hoàn hảo. Khuyết điểm duy nhất mà Aline có thể tìm thấy ở cậu – sự chấp nhận một cách thụ động số phận của cậu trong cuộc sống, một sự cam chịu được định sẵn đến nỗi dường như không gì có thể thay đổi được. Thực tế, cô trầm ngâm suy nghĩ một cách tội lỗi, nếu như không phải vì cô, McKenna sẽ hoàn toàn hạnh phúc với số phận của cậu. Cô là điều duy nhất mà cậu từng muốn mà chẳng thể có được. Và cô biết thật ích kỉ làm bao khi do cô giữ chặt cậu mộ cách cương quyết bên cạnh cô, nhưng cô không thể bắt bản thân mình để cậu đi. Cậu cần thiết đối với cô như thức ăn, nước và không khí vậy.
“Anh không muốn làm một người hầu cấp thấp suốt đời, phải không?” cô khẩn khoản, mang những suy nghĩ của mình trở lại cuộc nói chuyện.
“Tôi thích nó hơn là làm việc trong nhà và mặc lễ phục,” cậu đáp lại.
“Mrs.Faircloth nghĩ rằng anh có thể trở thành một người hầu giỏi nhất vào một ngày nào đó, hay ngay cả là một người hầu phòng.”
Aline lơ lãng đề cập đến sự tiếc nuối của bà quản gia thấy rằng mặc dù McKenna chắc chắn sẽ trở thành một người hầu phòng tuyệt vời, những cơ may của cậu về điều ấy giảm đi nhiều bởi vẻ đẹp trai của cậu. Chẳng người chủ nào muốn một người hầu phòng ưa nhìn và mang vẻ rạng rỡ ở trong chính ngôi nhà của ông ta. Tốt hơn hết là giữ một người nào đó giống như McKenna trong bộ lễ phục cái rõ ràng chứng thực cậu như một tên hầu. “Và sao đó anh sẽ được trả công cao hơn.”
“Tôi không quan tâm đến điều đó,” cậu lầm bầm, phết nhiều sáp ong hơn lên cánh cửa trước xe ngựa.“Tôi cần nhiều tiền để làm gì chứ?”
Aline cau mày suy nghĩ. “Để mua một căn nhà nhỏ vào một ngày nào đó, và trang trại mảnh đất của anh sở hữu.”
McKenna dừng giữa chừng việc đánh bóng và liếc qua vai cậu với tia sáng gian tà đột ngột trong đôi mắt ngọc lam của cậu.“Và ai sẽ sống cùng với tôi, trong ngôi nhà tranh ấy?”
Aline bắt gặp ánh nhìn của cậu và mỉm cười, trong khi một hình ảnh tưởng tượng nắm giữ cô và tràn ngập cô sự ấm áp.“Em, dĩ nhiên rồi.”
Cân nhắc đến chuyện đó, McKenna treo chiếc khăn đánh bóng lên móc đèn của chiếc xe ngựa trước khi chầm chậm tiến lại gần cô. Bao tử Aline rung lên với cái nhìn trên gương mặt cậu. “Tôi cần kiếm khá nhiều tiền cho điều đó,” cậu thì thầm.“ Việc giữ em là một lời đề nghị rất đắt tiền.”
“Em sẽ không tiêu quá nhiều,” cô phẫn nộ phản đối.
Cậu gửi cho cô một cái liếc hoài nghi.“ Chỉ giá cả những dây buộc tóc của em thôi cũng đủ làm tôi sạt nghiệp rồi, vợ à.”
Từ “Vợ”, Được thốt lên trong một tông giọng trầm,l àm cô cảm nhận như thể cô vừa nuốt 1 muỗng đầy xi rô đường. “ Em sẽ bù đắp cho nó theo những cách khác,” cô đáp.
Mỉm cười, cậu với xuống kéo cô đứng lên. Bàn tay cậu lướt đi nhẹ nhàng trên khắp người cô, nấn ná lại bên dưới cánh tay cô, khớp ngón tay cậu lướt qua ngực cô. Mùi xạ hương nam tính và tia sáng yếu ớt của làn da đẫm mồ hôi của cậu khiến cô nuốt xuống khó nhọc. Cô kéo chiếc khăn tay thêu hoa hồng nhỏ từ ống tay áo ra và lau trán cậu.
Lấy chiếc khăn xinh xắn từ cô, McKenna nhìn chăm chú công trình của những sợi chỉ tơ xanh lá và hồng với một nụ cười: “Em làm nó ư?” Ngón tay cái cậu vuốt những bông hoa thêu.”Đẹp quá.”
Cô đỏ mặt sung sướng vì lời khen tặng.“Vâng, em làm nó vào buổi tối. Một quý cô không nên ăn không ngồi rồi.
McKenna gập chiếc khăn tay cho vào túi quần và liếc nhanh xung quanh họ.
Biết chắc rằng họ hoàn toàn ở một mình, cậu trượt cánh tay quanh người cô. Bàn tay cậu lướt trên lưng và hông cổ để sử dùng đúng áp lực ngọt ngào vào đúng chỗ, điều chỉ sự thân mật của họ với sự chính xác của khoái cảm.“Em sẽ ở đó đợi tôi mỗi tối, trong ngôi nhà tranh của chúng ta chứ?” cậu thì thầm.
Cô gật đầu, dựa vào cậu.
Hàng mi đen dày của McKenna hạ thấp xuống cho đến khi chúng phủ bóng trên gò má cậu. “ Và em chà lưng cho tôi khi tôi mệt và dơ bẩn từ việc làm ruộng?”
Aline hình dung ra thân hình to lớn, đầy sức mạnh của cậu đang hạ thấp xuống trong một bồn tắm bằng gỗ…tiếng thở dài khoan khoái của cậu trong làn nước nóng ấm… tấm lưng màu da đồng của cậu sáng lên trong ánh lửa lò sưởi.“Vâng,” Cô thốt ra.
“Và sau đó anh có thể ngâm mình trong khi em treo nồi thịt hầm lên bếp, và em sẽ kể cho anh nghe sự tranh cãi mà em có với người chủ cối xay, người không đưa cho em đủ số bột vì cái cân của ông ta bị buộc nặng.”
McKenna cười êm ái trong khi đầu ngón tay cậu lướt nhẹ dọc theo cổ họng cô. “Tên bịp bợm,”Cậu thì thầm,đôi mắt cậu lấp lánh. “ Tôi sẽ nói chuyện với hắn vào ngày mai - không ai cố thử lừa vợ tôi mà thoát tội. Trong lúc ấy, chúng ta hãy đi ngủ. Tôi muốn giữ em suốt đêm.”
Ý nghĩ được chui vào trong một chiếc giường ấm cúng cùng với cậu, cơ thể trần truồng của họ quấn vào nhau khiến Aline rung lên khao khát. “Anh chắc sẽ ngủ thiếp đi ngay khi đầu anh chạm vào gối,” Cô nói. “ Công việc đồng áng là công việc nặng nhọc - anh bị kiệt sức”
“Không bao giờ quá mệt để yêu em.” Cánh tay di chuyển quanh người cô, cậu khom xuống để cạ vào đường cong má cô. Môi cậu như tấm vải nhung nóng khi cậu thì thầm trên làn da của cô. “ Tôi sẽ hôn em từ đầu đến những ngón chân. Và tôi sẽ không dừng lại cho đến khi em kêu khóc vì tôi, và sau đó tôi làm vui lòng em cho đến khi em lả đi từ việc âu yếm của tôi.”
Aline di chuyển tay đến cái gáy cứng ngắc của cậu và hướng dẫn miệng cậu đến chỗ miệng cô. Đôi môi cậu phủ lên môi cô, nhào nặn dịu dàng cho đến khi cô mở ra để nhận lấy sự tìm kiếm tinh tế từ lưỡi cậu. Cô muốn cuộc sống mà cậu vừa mới mô tả…cô muốn nó vô vàng nhiều hơn tương lai đã chờ đợi cô. Song cuộc sống đó lại thuộc về người phụ nữ khác. Ý nghĩ ai đó khác chia sẻ ngày và đêm với, những bí mật và mơ ước của cậu, lấp đầy cô với sự tuyệt vọng.
“McKenna” cô rên rỉ, dứt môi mình ra khỏi cậu, “ Hứa với em…”
Cậu ôm cô chặt, vuốt ve tấm lưng cô, cọ má mình vào tóc cô. “ Bất cứ điều gì. Bất cứ điều gì.”
“Nếu anh cưới ai khác, hứa với em rằng anh luôn luôn yêu em nhất.”
“Người yêu ngọt ngào, ích kỉ,” Cậu thì thầm âu yếm. “ Em sẽ mãi ở trong tim tôi - em hủy hoại cuộc sống của tôi.”
Aline choàng tay quanh cồ cậu “Anh có bực bội với em vì điều ấy không?” Giọng cô bị bóp nghẹt lại trên vai cậu.
“Có chứ. Nếu không phải vì em, tôi có lẽ chấp nhận những điều bình thường. Với một cô gái bình thường.”
“Em xin lỗi,”Cô nói, ôm chặt lấy cậu.
“Em có ư?”
“Không đâu,” Cô thừa nhận, và McKenna cười lớn, kéo đầu cô lại để hôn cô.
Miệng cậu kiên quyết và đòi hỏi, lưỡi cậu trượt sâu mang đầy nhục dục tàn nhẫn. Khi đầu gối Aline yếu ớt đi, cô đổ thân mình vào cậu cho đến khi không còn inch khoảng cách nào giữa họ. McKenna chống đỡ lấy cô dễ dàng, giữ cô giữa hai bắp đùi mình, bàn tay to lớn của cậu nâng niu gáy cô. Áp lực môi cậu thay đổi khi cậu liếm vào bên trong miệng cô với sự đùa nghịch gợi tình kéo ra từ cô một tiếng thở dài rời rạc.Khi cô nghĩ mình sẽ tan chảy xuống sàn nhà trong một vũng lầy hạnh phúc, Aline cáu kỉnh khi McKenna bất ngờ dứt môi khỏi cô.
“Chuyện gì thế?” Cô hỏi khó nhọc.
McKenna khiến cô im lặng bằng một cái chạm của ngón tay trỏ lên môi cô, nhìn chằm chằm ra lối vào nhà để xe với con mắt hẹp lại. “Tôi nghĩ tôi nghe thấy thứ gì đó.”
Aline cau mày đột nhiên lo lắng, quan sát khi cậu sải bước nhanh băng qua những phiến đá lót đường đến khung cửa tò vò đang mở. Cậu nhìn từ một bên của cái sân trong trống rỗng đến phía bên kia. Nhận thấy không có dấu hiệu của bất cứ ai, cậu nhún vai và quay trở lại với Aline.
Cô trượt cánh tay mình vòng quanh phần eo không chút mỡ thừa nào của cậu. “Hôn em nữa đi.”
“Oh không,” Cậu nói với cười nhăn nhở ma lanh.“ Em sẽ quay trở lại nhà - tôi không thể làm việc khi em ở đây.”
“Em sẽ im lặng,”cô nói, môi dưới cô trề ra phản đối. “Anh thậm chí sẽ không biết là em ở đây.”
“Có, tôi sẽ.” Cậu liếc nhìn xuống cơ thể bị khuấy động của mình và gửi cho cô một cái nhìn nhăn nhó. “Và thật khó cho một người đàn ông hoàn thành công việc khi anh ta ở trong hoàn cảnh thế này.”
“Em sẽ làm nó tốt hơn hết,” Cô kêu rừ rừ…, tay cô lén đi xuống chỗ phồng lên cương cứng đầy hấp dẫn của cậu.
“Chỉ cần cho em biết phải làm gì.”
Với một tiếng cười rên rỉ, McKenna đánh cắp từ môi cô một nụ hôn nhanh ấm áp và kéo cô ra khỏi cậu. “Tôi vừa nói cho em việc phải làm – quay trở về nhà đi.”
“ Anh sẽ trèo lên phòng em tối nay chứ?”
“Có thể.”
Cô gửi cho cậu một cái nhìn giả vờ hăm dọa, và McKenna cười toe tóe, lắc đầu khi cậu quay trở lại chỗ xe ngựa.
Mặc dù cả hai người họ đều lưu tâm đến sự cần thiết phải cẩn thận, họ dành lấy mọi cơ hội để lẻn đi cùng nhau. Họ gặp nhau trong rừng, hay tại nơi của họ bên dòng song, hay ban đêm trên ban công phòng cô. McKenna kiên quyết chối từ vượt qua ngững cửa phòng Aline, nói rằng cậu không thể chịu trách nhiệm cho những hành động của mình, có nghĩa là cậu thấy mình ở gần bên chiếc giường với cô. Sự kiềm chế của cậu tốt hơn rất nhiều so với cô, mặc dù Aline nhận thức rõ nỗ lực đòi hỏi ở cậu, và thật tồi tệ biết bao cậu muốn cô. Cậu làm cô thích thú gấp hai lần nữa, hôn, ôm và vuốt ve cô cho đến khi cô la đi với sự đáp ứng hoàn toàn.
Và sau đó vào một buổi chiều muộn, khi họ nằm cạnh nhau bên bờ sông, McKenna cuối cùng cho phép Aline mang lại cho cậu sự giải thoát. Điều đó vĩnh viễn là trải nghiệm tính ái tuyệt vời nhất của cuộc đời cô, với việc McKenna thở hổn hển và rên rỉ tên cô, phần da thịt cứng ngắc và mượt mà cậu, khi nó di chuyển qua cái ôm cháy rực của nóng tay cô, cơ thể mạnh mẽ của cậu không thể kháng cự lại sự đụng chạm của cô. Aline thích sự lên đỉnh của cậu hơn là của cô nhiều, yêu cái thực tế rằng cô có thể mang lại cho cậu cái trạng thái ngây ngất giống như điều cậu đã cho cô thấy.
Tuy nhiên, nếu đây là những ngày bình yêu của họ, thời gian của họ quá ngắn ngủi. Aline biết rằng chuyện yêu đương của cô với McKenna, như nó đã là, có thể không bao giờ kéo dài. Dù sao đi nữa, cô không mong muốn nó kết thúc quá nhanh, cũng không phải trong một cách thức đầy tàn ác.
Cha cô gọi Aline tới phòng làm việc của ông sau bữa ăn nhẹ một buổi tối nọ – việc mà ông ấy chưa bao giờ làm trước đây. Chả có bất cứ lý do gì để ngài bá tước nói chuyện với cô hay em gái cô Livia, một cách riêng tư. Marcus, anh trai cô, là đứa con đẻ duy nhất mà bá tước đưa ra bất kì sự chú ý nào ….và cả hai cô gái cũng không ghen tị với người anh trai của họ vì điều đó. Bá tước đặc biệt khó tính với người thừa kế của ông, luôn luôn đòi hỏi khắt khe sự hoàn hảo, thích thúc đầy bằng nỗi sợ hãi nhiều hơn là sự tán dương. Và ngay cả với tất cả những sự trừng phạt hà khắc mà Marcus đã nhận được, anh về bản chất là một chàng trai tốt bụng và tử tế. Aline hy vọng rất nhiều rằng anh sẽ không thành người giống như cha của họ một ngày nào đó, nhưng đã quá nhiều năm tích trữ sự nhẫn tâm của ngài bá tước dành sẵn cho anh.
Vào lúc Aline đi đến phòng làm việc, cô thấy như thể dạ dày của mình trở thành một tảng đá. Sự lạnh lẽo trải rộng ra bên ngoài xuyên suốt tứ chi cô cho đến khi chúng vươn tới đầu ngón tay, ngón chân cô. Không có một cậu hỏi nào trong suy nghĩ của cô về việc tại sao cô nhận được mệnh lệnh bất thường này từ cha cô. Ngài bá tước bằng cách nào đó hẳn đã phát hiện ra sự dính líu của cô với McKenna. Nếu đó là bất cứ điều gì khác, ông sẽ để mẹ cô hay Mrs.Faircloth nói chuyện với cô. Nhưng thực tế rằng ông cảm thấy phiền phức truyền đạt trực tiếp với cô để chuyển tải nội dung thông tin chẳng quan trọng gì. Và bản năng cảnh báo cô rằng cuộc đối đầu sắp đến sẽ trở thành thực tế khó chịu. Điên cuồng cô cố nghĩ cách làm sao để đối phó lại, làm sao bảo vệ McKenna tốt nhất. Cô sẽ làm bất cứ điều gì, hứa bất cứ điều gì, để giữ cậu an toàn khỏi sự phẫn nộ của ngài bá tước.
Ớn lạnh và đổ mồ hôi, cô bước đến phòng làm việc, với nội thất màu tối và chiếc bàn đồ sộ màu gỗ dái ngựa nơi mà hầu hết công việc làm ăn của điền trang được quản lý. Cánh cửa mở ra, và một ngọn đèn đang cháy sáng bên trong.Cô bước vào phòng và thấy cha cô đang đứng bên cạnh chiếc bàn.
Bá tước là người đàn ông không đẹp trai – những đường nét của ông quá to và khắc nghiệt như thể được tạo hình bởi một nhà điều khắc người đã vội vã quá mức đề làm tinh tế hơn những cú đập bằng cái dùi của mình. Bá tước sở hữu một giới hạn về sự ấm áp và hóm hỉnh, hay bất kì mức độ lòng tốt nào, những điểm đặc điểm của ông khiến chochính bản thân chúng tăng thêm tính xác thực cho sự quyến rũ một cách thô cứng nào đó. Bất hạnh thay, ông ta tuyệt đối là người đàn ông không có tính hài hước, người mà, với tâta cả những ưu điểm mà Chúa trời ban cho, đã nhận ra cuộc sống là sự thất vọng cay đắng. Ông không có lấy niềm vui thích nào trong bất cứ việc gì, đặc biệt là với gia đình mình, những người dường như chả là gì nhiều hơn một tập hợp gánh nặng cho ông. Điều chấp nhận duy nhất mà ông từng thể hiện với Aline là lòng tự hào miễn cưỡng về vẻ đẹp tự nhiên cái mà bạn bè và người dưng tán tụng quá thường xuyên. Như cho những suy nghĩ của cô, tính cách của cô, những hy vọng và nỗi sợ, - ông chẳng biết và quan tâm về điều gì như là sự thấu hiểu. Ông làm nó thật rõ ràng rằng mục đích duy nhất trong cuộc đời của Aline là có cuộc hôn nhân tốt.
Khi cô đứng trước mặt cha mình, Aline tự hỏi sao làm sao lại tồn tại quá ít cảm xúc cho người đàn ông đã sinh ra cô. Một trong nhiều mối liên kết giữa cô và McKenna là sự thực tế rằng cả hai người họ chưa từng biết như việc được yêu thương bởi một người cha hay mẹ. Điều duy nhất vì Mrs.Faircloth mà cả hai có khái niệm chung nào đó về cảm giác cha mẹ yêu thương.
Đọc được sự căm ghét thực sự trong cái nhìn của cha mình, Aline ngẫm nghĩ rằng đây là cách mà ông luôn nhìn Livia. Livia tội nghiệp, người mà từ đầu đến cuối không phải lỗi của chính cô khi được sin ra bởi một trong những người tình của bà bá tước.
“Cha cho gọi con đến phải không, thưa cha” cô thì thầm một cách yếu ớt.
Ánh đèn hắt bóng thành nhiều góc cạnh cắt ngang qua gương mặt của ngài bá tước Westcliff khi ông nhìn chằm chằm vào cô một cách lạnh lùng.“Vào lúc này,” ông bình luận, “Ta chưa bao giờ hơn cả chắc chắn rằng những đứa con gái của ta là lời nguyền rủa từ địa ngục.”
Aline làm gương mặt mình vô cảm, mặc dù cô nỗ lực để lấy một hơi thở gấp khi phổi cô co rút lại.
“Mày bị nhìn thấy với thằng chăn ngựa,” Bá tước tiếp tục. “Đang hôn nhau,với tay mày trên mọi phần…” Ông dừng lại, miệng ông vặn xoắn một ít trước ông xoay sở để tập hợp lại nét mặt mình.“ Dường như dòng máu của mẹ mày rút cục cũng vượt lên trên. Cô ta có khẩu vị tương tự đối với tầng lớp thấp kém… dù là cô ta sáng suốt để mà thích thú với tên hầu phòng, ngược lại mày dường như có niềm vui thích hạn chế về không gì tốt hơn tên chăn ngựa rác rưởi.”
Những từ ngữ lấp đầy Aline sự căm ghét cái mà hầu như gây chết người với sự mãnh liệt. Cô muốn đánh vào gương mặt nhạo báng của cha mình, đánh bại ông, làm đau ông đến tận đáy của linh hồn ông… nếu ông có linh hồn. Tập trung vào một ô vuông nhỏ của tấm va nô, Aline tập hợp bản thân mình trong sự yên lặng tuyệt đối, chỉ nao núng một chút khi cha cô vươn ra và chộp lấy quai hàm cô bằng một tay. Những ngón tay ông siết mạnh một cách tàn bạo vào trong những múi cơ nhỏ trên gương mặt cô.
“Nó đã lấy trinh tiết của mày chưa?”Ông quát tháo.
Aline nhìn thắng vào bề mặt cứng như vỏ chai của đôi mắt ông.“Chưa”
Cô nhận thấy rằng ông không tin cô.Sự kìm kẹp đến thâm tím trên gương mặt cô trở nên thắt chặt hơn. “Và nếu tao cho mời một bác sĩ đến để kiểm tra mày, ông ta sẽ xác nhận điều đó chứ?”
Aline không chớp mắt, chỉ nhìn trừng trừng lại ông, âm thầm thách thức ông. “Có.” Từ ngữ phát ra như một tiếng rít. “Nhưng phải chi nó đã dời bỏ con, trinh tiết của con từ lâu đã không còn nữa. Con đã tình nguyện dâng cho McKenna- con chỉ ước rằng anh ấy nhận lấy nó.”
Bá tước buông cô ra cùng với âm thanh giận dữ và vung tay lên, bàn tay ông kêu đến đét một cái trên gò má cô. Sức mạnh của cú tát làm tê cóng gương mặt cô và đánh bật đầu cô sang một bên.Choáng váng, Aline giữ tay mình trên gò má sưng tấy và nhìn ông bằng đôi mắt mở to.
Cái nhìn ngạc nhiên và sự đau đớn dường như làm bá tước dịu đi một chút. Thở ra một tiếng thở dài, ông đi đến chiếc ghế của mình và ngồi xuống với dáng vẻ ngạo mạn. Cái nhìn chằm chằm sáng lên sự đen tối chiếu vào cô.
“Thằng nhóc sẽ phải rời khỏi điền trang này vào ngày mai. Và mày sẽ được đảm bảo rằng nó sẽ không bao giờ dám đến gần mày nữa. Vì tao sẽ biết nếu nó dám- và tao sẽ dùng mọi biện pháp trong sự sắp xếp của tao để hủy hoại nó. Mày biết là tao có quyền lực, và quyết tâm để thực hiện điều đó. Không quan trọng là nó đi đâu, tao sẽ săn lùng và tìm ra nó. Và tao cực kì thích thú trong việc đảm bảo rằng mang lại một kết cục khốn cùng và đau đớn với cuộc đời của nó.Nó không xứng đáng một chút nào với việc làm ô danh con gái của một người nhà Marsden.”
Aline chưa từng thật sự hiểu điều đó trước đây rằng đối với cha cô, cô chỉ là một phần tài sản, rằng cảm giác của cô chẳng có nghĩa lý gì với ông. Cô biết ông muốn nói gì– ông muốn dẫm bẹp McKenna như loài gặm nhắm không may dưới chân ông. Điều đó không được xảy ra. McKenna phải được bảo vệ khỏi sự trả thù của cha cô, và phải được chuẩn bị cho việc đó. Cô không thể để cậu bị trừng phạt đơn giản chỉ bởi vì cậu dám yêu cô.
Khi nỗi sợ hãi ăn mòn ruột gan cô, cô nói bằng một giọng dễ vỡ như thể nó không thuộc về cô vậy. “McKenna sẽ không quay trở lại
“Vậy vì lợi ích của nó, hãy làm nó tin điều đó.”
Aline không do dự khi đáp lại.“Tôi muốn một vị trí mới cho anh ấy. Một vị trí tốt- một sự học nghề - điều gì đó làm cho bản thân anh ấy trở nên tốt hơn.”
Cha cô thật sự chớp mắt với lời đề nghị táo bạo ấy. “Cái gì khiến cho mày liều lĩnh để tin rằng tao sẽ làm điều đó cho nó?”
‘Con vẫn còn là một trinh nữ,” cô nhẹ nhàng nói. “Cho đến bây giờ.
Ánh nhìn của họ giữ trong một khoảng thời gian như bị đông cứng lại. “Tao hiểu,” ngài bá tước thì thầm. “ Mày hăm dọa sẽ động dục với thằng đàn ông đầu tiên mày tìm thấy, một thằng ăn xin hay tên nông dân bẩn thỉu, nếu tao không chấp nhận yêu cầu của mày.”
“Chính xác.” Điều này không cần đòi hỏi kĩ thuật diễn xuất của Aline để thuyết phục ông. Cô thành thật. Sau khi McKenna rời khỏi cho điều tốt đẹp, chẳng còn gì là giá trị đối với cô cả. Kể cả chính bản thân mình. Sự táo bạo của Aline dường như làm bá tước thích thú, hoàn toàn nhiều như nó làm ông tức giận.
“Hình như mày có vài giọt máu của tao trong người mày,” ông thì thầm.“ Mặc dù điều đó là, như thường xuyên, rất nhiêu nghi ngờ, tính đến mẹ mày. Rất tốt, tao sẽ tìm một vị trí cho thằng con hoang xấc láo đó. Và mày phải làm phần của mày để bảo đảm rằng Stony Cross thoát khỏi nó.”
“Con có lời hứa của cha cho điều đó?” cô bình thản kiên trì, nắm tay của cô siết lại bên sườn.
“Phải.”
“Vậy cha có của con để đổi lại.”
Một nụ cười nhếch mép khinh bỉ làm méo mó nét mặt ông. “Tao không yêu cầu lời hứa của mày, con gái à. Không bởi vì tao tin tưởng mày - Tao cam đoan với mày, tao không. Tuy nhiên tao học được rằng danh dự của ả đàn bà là thứ vô giá trị hơn cả rác rưởi trên sàn nhà.”
Vì không có lời đáp lại yêu cầu, Aline đứng đó cứng đơ cho đến khi ông bật tách ngón ta yêu cầu cô rời đi. Chết lặng và mất phương hướng, cô đi về phòng mình, nơi cô sẽ đợi McKenna đến với cô Những suy nghĩ gào thét điên cuồng trong tâm trí cô. Một điều chắc chắn rằng – không có sức mạnh nào trên trái đất này khiến McKenna tránh xa cô, chừng nào cậu tin rằng cô vẫn còn yêu cậu.