Để leo dốc cao, cần chầm chậm trước tiên.

Shakespeare

 
 
 
 
 
Tác giả: Xiaofengg
Biên tập: woneeze
Upload bìa: woneeze
Số chương: 14
Phí download: 3 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 0 / 5
Cập nhật: 2023-07-22 21:48:40 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Nắng Buồn Cuộc Tình (Bỗng Tắt Bình Minh)
sáng sớm hôm nay khi đang đứng chờ tàu ở nhà ga, lee sunmi đã nghe loáng thoáng những vị khách xung quanh xì xầm bàn tán về cái chết của gã họa sĩ nghèo điển trai nổi danh cả paris.
sunmi biết kẻ đó. cô cũng biết, dưới lớp vỏ bọc hào nhoáng lộng lẫy của nơi được gọi là kinh đô ánh sáng này, thực chất có bao nhiêu nhơ nhớp bẩn thỉu. nhưng vậy thì đã sao nào, lee sunmi vẫn phải sống tiếp, vẫn phải hòa mình vào bầu không khí ấy mà hít thở, mà sinh tồn.
thế giới của cô tối tăm khốc liệt, mỗi ngày nếu không phải đấu đá thì cũng là giành giật. bởi vậy đã có đôi lúc, sunmi thèm khát biết mấy bầu trời bao la bên trong những bức vẽ đầy sắc màu của gã họa sĩ kia. đôi mắt mà gã nhìn ra cuộc đời quá mức giản đơn, quá mức thành thật. trong trẻo như một đứa bé, chẳng bị vẩn đục vì lòng người dối gian.
dưới bóng cây sồi cổ thụ đã phủ rêu nơi góc vỉa hè nhỏ, vào mỗi thời khắc tịch dương buông, lee sunmi lại dừng chân, tìm một đồng xu đặt xuống chiếc hộp gỗ để mở bên cạnh gã họa sĩ. nhưng cô chưa từng bảo gã vẽ gì cả; suốt bao năm qua chỉ đóng vai một người qua đường.
cô ngưỡng mộ sự tự do của gã, mơ ước một cuộc sống phóng khoáng như gã. nhưng lee sunmi không bước qua được lằn ranh của tiền tài và danh vọng, suy cho cùng, họ vốn không thuộc về một thế giới. càng không tính đến chuyện có thể đứng bên nhau.
'cô có muốn một bức chân dung không, cô gái?'
sunmi hơi ngẩn người, lúc tỉnh táo lại, cô mới phát hiện mình đã vô thức tìm đến chốn đây. một bóng người mờ ảo trong sương sớm, một giọng nói lạ lẫm mà thân thuộc. khi lần đầu tiên gã cất tiếng hỏi, sunmi nhớ mình đã lắc đầu từ chối. sau dần, gã họa sĩ cũng quen với việc cô luôn để lại tiền nhưng không bao giờ yêu cầu dù chỉ một tấm tranh nhỏ.
tuy vậy, gã vẫn luôn dùng ngòi bút của mình để phác họa hình dáng cô.
lee sunmi mỉm cười, lee sunmi tức giận, lee sunmi ngồi trong quán cà phê, lee sunmi đứng bên cầu ngắm cảnh,... cô không đếm được có tất cả bao nhiêu bức vẽ trên tay mình, chỉ thấy tầm nhìn trước mắt như nhòe đi, khiến cho bóng người kia cũng lung lay, theo gió chìm dần vào khói sương.
người đã không còn, để lại những thứ này cho cô thì có ích gì?
khoảng cách giữa họ quá xa, lee sunmi theo đuổi vật chất, cái gọi là tự do vốn chỉ tồn tại trong ảo mộng. gã có thể là ước mơ của cô, nhưng sẽ không trở thành hiện thực. cô cũng có thể là điều gã mong mỏi, nhưng sẽ không bao giờ chạm đến.
đó là khác biệt quá lớn, khiến cho hai người chỉ còn cách bỏ lỡ nhau.
'tên tôi là mark tuan.'
ấm áp như mặt trời, đi qua cuộc đời lee sunmi là giấc mộng dở dang.
sớm mai mỏng manh, nắng rơi lên vai gầy. sunmi khẽ nheo mắt, dường như cô đã nhìn thấy cầu vồng theo bước chân người đi.
'em là lee sunmi.'
.
.
'anh có thể... vẽ cho em một bức tranh không?'
Vùng Sao Khuya Rơi Sáng Vùng Sao Khuya Rơi Sáng - Xiaofengg Vùng Sao Khuya Rơi Sáng