Thất bại ư? Tôi chưa bao giờ gặp phải. Với tôi, chúng chỉ là những bước lùi tạm thời.

Dottie Walters

 
 
 
 
 
Tác giả: Marc Levy
Thể loại: Tiểu Thuyết
Biên tập: Yen Nguyen
Upload bìa: Yen Nguyen
Số chương: 13
Phí download: 3 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 0 / 9
Cập nhật: 2023-06-18 15:52:39 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Mở Đầu
Ông cầm cuốn nhật ký trên tay, ngấu nghiến những dòng chữ bà viết trên giấy, cố gắng nhận ra dáng dấp của mình trong nhân vật này hay nhân vật kia, tiếng vọng từ những buổi chuyện trò giữa họ trong các quán cà phê ở Greenwich Village, một thời kỳ bị đánh cắp khỏi thời gian. Mỗi khi sang trang, ông lắng nghe tim mình đập, nghẹn ngào bởi một mối tình mà kỷ niệm về nó đã bị xóa nhòa như những bước chân của kẻ bộ hành cứ xa dần trên tuyết.
Trong khi màn đêm dần buông, ông vẫn tiếp tục đọc, một mình ngồi bên chiếc bàn trong căn phòng duy nhất của ngôi nhà, chẳng bận tâm gì đến bữa tối cũng như thời gian đang đưa ông vào màn đêm. Ở nhà ông chẳng thừa thứ gì, nhưng cũng chẳng thiếu thứ gì cần thiết để có thể sống sót. Khi những tia sáng đầu ngày len lỏi qua khe cửa chớp, ông gấp cuốn nhật ký lại, và, hai tay đặt trên đầu gối, ông hít một hơi thật sâu để cố kìm dòng nước mắt.
Bà đã kể lại cuộc đời mình mà không một lần gọi tên ông, không lời ám chỉ dù nhỏ nhất đến vai trò ông từng giữ cũng như lựa chọn mà ông đã làm vì bà, và ông tự hỏi phải chăng đây là kết quả của thái độ thờ ơ từ phía bà hay của mối oán hận mà thời gian chưa kịp xoa dịu.
Ông đi tới bồn rửa, nhìn khuôn mặt mình trong chiếc gương rạn nứt móc vào một cái đinh mà không nhận ra những đường nét của người đàn ông đã ám ảnh ông khi đọc cuốn nhật ký. Có lẽ đó chính là lý do khiến Hanna xóa bỏ ông khỏi quá khứ của bà. Kỷ niệm thật kỳ quặc, ông tự nhủ trong lúc vỗ làn nước lạnh băng lên mặt. Có những người nuôi dưỡng kỷ niệm như thể có sợi dây níu giữ chúng tồn tại giúp họ tránh xa cái chết; những người khác lại xóa bỏ chúng để quãng thời gian còn lại tươi sáng hơn.
Ông chuẩn bị bữa sáng. Một ly cà phê kèm vài quả trứng đảo cùng dải thịt ba chỉ xông khói cháy xèo xèo trong chảo gang trên bếp. Bà hẳn đã để lại một dấu hiệu, một câu trả lời cho câu hỏi mà sự biến mất của bà đã đặt ra, một manh mối nào đó. Nếu không, hẳn bà sẽ đốt những trang viết này hoặc sẽ mang chúng theo bên mình.
Ông đặt dĩa vào bồn rửa rồi trở lại ngồi bên bàn.
- Chúa ơi, Hanna, em không thể bỏ qua sự thật đến mức này, ông vừa nguyền rủa vừa vỗ vào hai má để chống lại cơn buồn ngủ.
Ông nhìn đồng hồ treo tường chằm chằm rồi đứng dậy mở tủ chuẩn bị hành lý. Ông mang theo ba áo sơ mi, đồ lót, một áo khoác len và một áo chui đầu. Ông lấy chiếc phong bì chứa toàn bộ số tiền tiết kiệm được, cất vào túi áo khoác, nhấc mũ và bao súng khỏi móc treo, kiểm tra chốt an toàn của khẩu súng lục rồi nhét nó xuống đáy túi. Rồi ông quỳ xuống trước bếp, thổi tắt ngọn lửa trong lò, kiểm tra móc các cánh cửa trập, tắt đèn rồi mở cửa ra vào.
Mặt trời vào buổi sáng cuối đông này vẫn còn thấp nơi đường chân trời. Trước mặt ông, con đường chạy thẳng về phía đường lớn. Tới được điểm giao cắt, ông còn phải đi bộ sáu dặm mới tới chỗ có tượng thánh giá nơi xe buýt sẽ dừng. Chẳng còn thời gian mà chần chừ, gió thổi khiến ông bước chậm lại. Gió khiến bọn sói không đánh hơi được ông. Ông gần như còn mong lũ sói đánh hơi được ông để có dịp xả hết băng đạn, rồi ngay lập tức lại tự trách bản thân đã tính trút giận vào chúng. Lũ sói và ông rốt cuộc đã ăn ở thuận hòa với nhau. Khi ông đi săn, bọn chúng theo sau ông một quãng. Khi ông hạ sát con mồi, bọn chúng chờ ông xẻ thịt xong xuôi rồi mới xáp lại ngấu nghiến chỗ thịt dính trên bộ xương mà ông dành lại cho chúng. Khi ông đốn củi, lũ sói quan sát từ trên đỉnh đồi, cho tới khi ông ra hiệu bằng đầu rằng ông sẽ về nhà và súng của ông đã lên đạn. Lũ sói dường như đã hiểu luật chơi, chưa từng có con sói nào lại gần và Thomas Bradley cũng chưa bao giờ phải bắn vào bất kỳ con nào trong đàn.
Khi ông tới được chỗ tượng thánh giá cũng là giữa trưa, ngôi nhà của ông đã khuất lấp sau đường chân trời từ lâu. Mặt đất trải rộng, bằng phẳng, ngút tầm mắt.
Xe buýt đang tiến lại. Vẫn còn quá xa để nghe được tiếng động cơ, nhưng đã có thể nhìn thấy đám bụi bốc lên dưới bánh xe. Chuyến đi này có thể sẽ là sai lầm lớn nhất của ông kể từ ba mươi năm nay. Làm sao không nghĩ tới điều này cho được khi chấp nhận rủi ro đối diện với một kỷ niệm đã đưa cuộc đời ông tới một thực tế có nguy cơ hủy hoại nó?
Tom giơ tay ra hiệu với lái xe, và trong lúc cửa xe mở ra, ông mỉm cười, tự nhạo bản thân, cuối cùng phải thừa nhận rằng suốt những năm qua, dưới cái vẻ ngoài của một người chẳng sợ điều gì, ẩn giấu một người đàn ông dễ bị tổn thương trước một người đàn bà.
- Ôi, đàn bà! ông nói với lái xe khi ông ta đang trả lại ông tiền thừa mua chiếc vé mà ông ta vừa đưa.
Hai mươi đô la cho chuyến đi, chặng đầu tiên trong chuyến du lịch đẹp nhất mà ông vẫn hằng mơ được thực hiện. Ông sẽ đi đến cùng, điều duy nhất có thể cản ông là cái chết dọc đường, chứ chừng nào vẫn còn một hơi thở của sự sống, ông còn đi tìm bà.
Tom Bradley từ lâu đã hy vọng thời điểm này sẽ đến. Nếu thành thực với bản thân, hẳn ông có thể thừa nhận mình đã ngóng đợi nó. Và ngày hôm trước, khi một chàng cảnh sát trẻ, như rất nhiều cảnh sát trẻ mà ông đã đào tạo trong suốt sự nghiệp của mình, tới gõ cửa nhà ông với cái phong bì đựng một bản viết tay cùng lời nhắn của ông bạn thẩm phán Clayton, ông biết rằng cuộc sống mà ông đang dần dần từ bỏ vẫn chưa kết thúc.
Trong lúc đi về phía cuối xe buýt, Tom Bradley nheo mắt rồi phá lên cười. Không phải kết thúc, mà là điểm khởi đầu của một cuộc phiêu lưu lớn.
Một Ý Niệm Khác Về Hạnh Phúc Một Ý Niệm Khác Về Hạnh Phúc - Marc Levy Một Ý Niệm Khác Về Hạnh Phúc