Số lần đọc/download: 1109 / 5
Cập nhật: 2015-10-19 14:42:57 +0700
Giới Thiệu
Y
êu vẫn thế, đau vẫn thế, hận vẫn thế, vui vẫn thế. Người sẽ già, cây sẽ héo, cầu sẽ sập, mây sẽ tan. Thời gian không biết mùi vị của nỗi buồn, thật tốt. Lăng Bội và những người bạn, mỗi người đều lao đi tìm tình yêu theo cách của riêng mình. Lâm Sâm không được sống với người bạn gái thủa thiếu thời, đã dùng tiền của những người đàn bà lớn tuổi để sưởi ấm trái tim. Trịnh Phi si mê đến mất hết lý trí, đánh mất bản thân. Mặc Mặc chỉ cầu xin người trong mộng ban cho một ánh mắt dư thừa để sống. Lăng Bội không thể nào có được thanh thản nơi tâm hồn bởi đã vô tình bỏ qua một tâm hồn nồng hậu ngay bên mình.
“Mình có thể yêu nhau” làm bạn cười, cũng làm bạn khóc, khiến bạn bất giác muốn kêu to: Hỡi Thượng đế, người đã nhân từ ban cho Ađam và Eva trái táo tình yêu ngọt l˭ sao còn giấu một cái nhân đắng chát bên trong?
Câu chuyện xoay quanh cuộc sống và tình yêu của Lăng Bội cùng những người bạn mới bước vào đời. Sinh ra trong gia đình giàu có nhưng thiếu vắng tình người, Lăng Bội đã từ một đứa trẻ quậy phá coi nước mắt và bạo lực là vũ khí giải quyết mọi phiền phức trong cuộc sống. Cô trở thành một thiếu nữ hoài nghi tất cả, khép kín cõi lòng, khép chặt trái tim không dám yêu vì sợ bất hạnh, sợ bị tổn thương và thu mình trong cái vỏ bọc mạnh mẽ bề ngoài. Có phải chính vì vậy trái tim được bao bọc quá dày của Lăng Bội đã không cảm nhận được hơi ấm nồng nàn và thủy chung của một trái tim cháy bỏng luôn ở sát bên mình?
Trịnh Phi với khao khát quá mãnh liệt, yêu quá nặng lòng, mê muộn đánh mất chính mình. Mặc Mặc là chuyên gia tâm lý, đã giúp được biết bao nhiêu con người nhưng lại bất lực với chính căn bệnh của trái tim mình. Lâm Sâm vô tình chà đạp lên trái tim bao phụ nữ chỉ vì không có được trái tim của cô thiếu nữ thầm yêu từ thủa thiếu thời. Mỗi người họ đều cháy hết mình cho tình yêu theo cách của riêng mình. Có thể nói “Mình có thể yêu nhau” là một ám ảnh lớn, số phận của từng nhân vật ám ảnh chúng ta, có điều đó không phải là những ám ảnh màu xám, mà là những ám ảnh sáng màu, chúng ta cần nó cho sự trưởng thành của chính mình.
“Mình có thể yêu nhau” có một sức cuốn hút kỳ lạ, đã làm tốn không ít giấy mực của độc giả ngay từ khi được đăng tải trên mạng, người ta đã tổ chức các cuộc thi dự đoán kết cục của tác phẩm, bình luận về các nhân vật, thậm chí khi tác phẩm ra đời, nhiều độc giả đã làm clip mô phỏng chính clip được nói đến trong phần kết của câu chuyện.